Vô Tận Đan Điền
Chương 3300: Chia nhau hành động
Nói cách khác, Lục Huyền đi cùng, cơ hội cuối cùng của bọn họ cũng sẽ mất, không có biện pháp gì nữa.
- Làm sao bây giờ?
Nhiếp Đồng thực không có biện pháp.
Nếu như Lục Huyền này không có Kiếm Thị lệnh, căn bản không quan tâm. Bằng chính hắn, là có thể tùy tiện chém giết, nhưng... có Kiếm Thị lệnh lại hoàn toàn bất đồng. Một khi thả Kiếm Thị Thâu Thiên Tá Thọ cảnh ra, trốn cũng không trốn thoát!
- Như vậy đi, ta dẫn Lục Huyền ra, ngươi đuổi theo Chiến Long Thú, nghĩ biện pháp đánh lén chém giết!
Nhiếp Vân híp mắt lại nói.
- Ngươi dẫn Lục Huyền? Không được, ta đi dẫn hắn, ngươi đánh lén chém giết Chiến Long Thú!
Nhiếp Đồng vội nói.
Lục Huyền có thể bức bách Chiến Long Thú cúi đầu, chứng minh càng đáng sợ hơn Chiến Long Thú, ba ngày này trải qua cũng có thể nhìn ra, Chiến Long Thú sẽ không chém giết người thí luyện, cho dù đánh lén thất bại, cùng lắm thì mất đi Luyện Kiếm Thạch, tánh mạng sẽ không mất.
Lục Huyền bất đồng, hắn mang Kiếm Thị mục đích chính là vì giết hai người, thật muốn gặp ca ca, phái ra Kiếm Thị, ca ca nào có mệnh?
- Yên tâm đi, ta có Linh Lung Trân Châu Tháp cùng Viêm Hoàng Điện, Lục Huyền muốn giết ta không có dễ dàng như vậy, ngược lại là ngươi...
Nhiếp Vân khoát tay cắt đứt lời của đệ đệ, cổ tay lộn một cái, Lục Hi huyết dịch xuất hiện:
- Giọt huyết dịch của Lục Hi này ngươi cầm trước, một khi bị Chiến Long Thú bao vây, nếu bọn nó muốn giết ngươi, liền trực tiếp dùng!
Mặc dù thực lực của Nhiếp Đồng bây giờ còn không có hoàn toàn củng cố, sử dụng huyết dịch này có chút lãng phí, nhưng lãng phí cũng tốt hơn mất đi tánh mạng a!
Có giọt huyết dịch của Kiếm Đạo Đại Đế, hoàn toàn có thể xông phá cảnh giới bây giờ, trực tiếp đạt tới Hoàng cảnh viên mãn.
Bằng vào mình thành tựu Kiếm giới cộng thêm lý giải đối với Kiếm Đạo, thật muốn đi vào loại cảnh giới này, Chiến Long Thú khẳng định không phải đối thủ, có thể tùy tiện chém giết!
- Còn có, những Luyện Kiếm Thạch này toàn bộ đặt ở trên người ngươi, để ở chỗ ta một khi bị Lục Huyền cướp, sẽ không có cơ hội chiến thắng!
Thấy đệ đệ nhận lấy huyết dịch của Lục Hi, Nhiếp Vân đưa tất cả Luyện Kiếm Thạch tới.
Hắn tiến vào nội cốc, là vì đệ đệ tranh thủ truyền thừa của Lục Hi Đại Đế, nếu mình muốn đấu với Lục Huyền, vật này phải đặt ở trên người đệ đệ mới ổn thỏa.
- Ca ca...
Nhiếp Đồng siết chặc quả đấm, hốc mắt đỏ bừng.
Tâm ý của ca ca, hắn biết, chính vì vậy mới không biết nên nói cái gì.
- Yên tâm đi, ca ca thân kinh bách chiến, một Lục Huyền nho nhỏ vẫn không thể làm gì ta, ngược lại ngươi, nhất định phải cẩn thận, Chiến Long Thú còn đáng sợ hơn tưởng tượng, nhất là con đầu đàn, thực lực mạnh hơn! Không đánh lại liền chạy... thực không được, ta nghĩ biện pháp từ trong tay Lục Huyền trộm một ít Luyện Kiếm Thạch trở lại!
Nhiếp Vân nói.
- Ân!
Nhiếp Đồng gật đầu.
- Tốt lắm, ta đi trước, ngươi đi theo ở phía sau, thấy ta dẫn Lục Huyền đi, thì tùy cơ hành sự!
Nhiếp Vân giao phó xong, thân thể búng một cái, dọc theo dấu chân lưu lại đuổi theo.
Chiến Long Thú, Lục Huyền đi thời gian không lâu, dấu chân rõ ràng có thể thấy được, lần này Nhiếp Vân không có ý tứ ẩn núp, thi triển Minh Hỏa cửu biến, giống như một đạo thiểm điện, nhanh chóng đuổi theo.
Không tới một chun trà thời gian, liền nghe được tiếng hô của Chiến Long Thú vang lên, cách hắn không xa.
- Ân? Lục Huyền núp ở nơi đó...
Biết Chiến Long Thú ở phía trước, Nhiếp Vân ngừng lại, không gian chi lực của thế giới nạp vật tán dật, tìm kiếm tung tích của Lục Huyền khắp nơi, chỉ chốc lát liền bị hắn phát hiện.
Giờ phút này Lục Huyền giấu ở phía sau một đống cát vàng, lẳng lặng nhìn đám Chiến Long Thú, lộ ra hết sức nhàn nhã.
- Người này muốn giết ta, vừa vặn nhìn một chút có thể trộm Luyện Kiếm Thạch của hắn hay không...
Thấy đối phương không có phát hiện mình, trong lòng Nhiếp Vân động một cái.
Bàn về trộm, hắn coi như hành gia, thời điểm ở Phù Thiên đại lục, đi theo sau lưng Thiên Huyễn, lấy được không ít thứ tốt.
Nếu Lục Huyền này không có phát hiện mình, vừa vặn có thể thử một chút, nhìn có thể từ trên người hắn trộm Luyện Kiếm Thạch qua hay không, một khi thành công, đệ đệ cũng sẽ không cần mạo hiểm đối kháng Chiến Long Thú.
Nghĩ tới đây không chút do dự nào, thân thể thoáng một cái, chui vào sa mạc.
Nội cốc hạn chế khá nhiều, nếu là mặt đất bình thường, thiên phú Địa Hành Sư của hắn còn không cách nào qua lại tự nhiên, nhưng sa mạc lại bất đồng, bản thân sa mạc liền mềm, cho dù không cần thiên phú, cũng có thể ung dung chui vào, tùy ý đi về phía trước, giờ phút này thiên phú Địa Hành Sư vận chuyển, tựa như rơi vào trong nước, tuy có ít hạn chế, lại không trở ngại quá lớn.
- Quả nhiên có thể được!
Cảm nhận được tình huống của thân thể, Nhiếp Vân nhẹ nhàng cười một tiếng, che giấu khí tức đi tới gần Lục Huyền.
Năm mươi thước!
Ba mươi thước!
Mười lăm thước!
Nhiếp Vân cẩn thận khống chế lực lượng, thậm chí không nhìn tới Lục Huyền trên mặt đất.
Tu vi đạt tới loại cảnh giới như bọn họ, trong chỗ u minh đã có cảm ứng đặc thù, cho dù ẩn núp hoàn mỹ nữa, chỉ cần mang theo ác ý nhìn sang, liền sẽ bị phát hiện.
Trước Nhiếp Đồng tránh ở sau lưng, hắn không biết, chính là bởi vì không có ác ý, nếu như đánh lén, không cần hắn động thủ, bản năng thân thể là có thể làm ra phản ứng.
Mặc dù Nhiếp Vân không muốn giết Lục Huyền, nhưng đối với hắn không có hảo cảm, trong lòng sinh ra chán ghét, chỉ bằng vào cái này, một khi nhìn sang, tất nhiên sẽ bị phát giác.
- Cẩn thận!
Căn cứ vị trí trong trí nhớ đến gần Lục Huyền, trong nháy mắt đi tới khoảng cách chừng mười thước.
Vị trí này đã hết sức gần.
Lục Huyền là cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong, tinh thần thời khắc phát ra, không cẩn thận một chút, một khi bị phát hiện, còn muốn trộm Luyện Kiếm Thạch là không thể nào.
- Gần, gần, khoảng cách một thước ta liền xuất thủ...
Sau khi đi tới Thần giới, thiên phú Thâu Thiên sư cũng không lên cấp, so với Tiên Âm, Y đạo, Ảo Cảnh… là hết sức yếu kém, không thể như ở Phù Thiên đại lục, cách xa mấy thước là có thể ăn trộm tới tay.
Khoảng cách xa nhất cũng phải ở trong phạm vi một thước!
Nói cách khác, hắn nhất định phải đứng ở dưới thân thể của Lục Huyền, mới có thể ăn trộm thành công.
Hơn nữa, chuyện này nhất định phải một lần thành công, một khi thất bại bị phát hiện, y theo cử động bình thường, Lục Huyền tất nhiên sẽ sử dụng Kiếm Thị, liều mạng đuổi giết mình!
Tám thước! Sáu thước! Năm thước...
Vô Tận Đan Điền
- Làm sao bây giờ?
Nhiếp Đồng thực không có biện pháp.
Nếu như Lục Huyền này không có Kiếm Thị lệnh, căn bản không quan tâm. Bằng chính hắn, là có thể tùy tiện chém giết, nhưng... có Kiếm Thị lệnh lại hoàn toàn bất đồng. Một khi thả Kiếm Thị Thâu Thiên Tá Thọ cảnh ra, trốn cũng không trốn thoát!
- Như vậy đi, ta dẫn Lục Huyền ra, ngươi đuổi theo Chiến Long Thú, nghĩ biện pháp đánh lén chém giết!
Nhiếp Vân híp mắt lại nói.
- Ngươi dẫn Lục Huyền? Không được, ta đi dẫn hắn, ngươi đánh lén chém giết Chiến Long Thú!
Nhiếp Đồng vội nói.
Lục Huyền có thể bức bách Chiến Long Thú cúi đầu, chứng minh càng đáng sợ hơn Chiến Long Thú, ba ngày này trải qua cũng có thể nhìn ra, Chiến Long Thú sẽ không chém giết người thí luyện, cho dù đánh lén thất bại, cùng lắm thì mất đi Luyện Kiếm Thạch, tánh mạng sẽ không mất.
Lục Huyền bất đồng, hắn mang Kiếm Thị mục đích chính là vì giết hai người, thật muốn gặp ca ca, phái ra Kiếm Thị, ca ca nào có mệnh?
- Yên tâm đi, ta có Linh Lung Trân Châu Tháp cùng Viêm Hoàng Điện, Lục Huyền muốn giết ta không có dễ dàng như vậy, ngược lại là ngươi...
Nhiếp Vân khoát tay cắt đứt lời của đệ đệ, cổ tay lộn một cái, Lục Hi huyết dịch xuất hiện:
- Giọt huyết dịch của Lục Hi này ngươi cầm trước, một khi bị Chiến Long Thú bao vây, nếu bọn nó muốn giết ngươi, liền trực tiếp dùng!
Mặc dù thực lực của Nhiếp Đồng bây giờ còn không có hoàn toàn củng cố, sử dụng huyết dịch này có chút lãng phí, nhưng lãng phí cũng tốt hơn mất đi tánh mạng a!
Có giọt huyết dịch của Kiếm Đạo Đại Đế, hoàn toàn có thể xông phá cảnh giới bây giờ, trực tiếp đạt tới Hoàng cảnh viên mãn.
Bằng vào mình thành tựu Kiếm giới cộng thêm lý giải đối với Kiếm Đạo, thật muốn đi vào loại cảnh giới này, Chiến Long Thú khẳng định không phải đối thủ, có thể tùy tiện chém giết!
- Còn có, những Luyện Kiếm Thạch này toàn bộ đặt ở trên người ngươi, để ở chỗ ta một khi bị Lục Huyền cướp, sẽ không có cơ hội chiến thắng!
Thấy đệ đệ nhận lấy huyết dịch của Lục Hi, Nhiếp Vân đưa tất cả Luyện Kiếm Thạch tới.
Hắn tiến vào nội cốc, là vì đệ đệ tranh thủ truyền thừa của Lục Hi Đại Đế, nếu mình muốn đấu với Lục Huyền, vật này phải đặt ở trên người đệ đệ mới ổn thỏa.
- Ca ca...
Nhiếp Đồng siết chặc quả đấm, hốc mắt đỏ bừng.
Tâm ý của ca ca, hắn biết, chính vì vậy mới không biết nên nói cái gì.
- Yên tâm đi, ca ca thân kinh bách chiến, một Lục Huyền nho nhỏ vẫn không thể làm gì ta, ngược lại ngươi, nhất định phải cẩn thận, Chiến Long Thú còn đáng sợ hơn tưởng tượng, nhất là con đầu đàn, thực lực mạnh hơn! Không đánh lại liền chạy... thực không được, ta nghĩ biện pháp từ trong tay Lục Huyền trộm một ít Luyện Kiếm Thạch trở lại!
Nhiếp Vân nói.
- Ân!
Nhiếp Đồng gật đầu.
- Tốt lắm, ta đi trước, ngươi đi theo ở phía sau, thấy ta dẫn Lục Huyền đi, thì tùy cơ hành sự!
Nhiếp Vân giao phó xong, thân thể búng một cái, dọc theo dấu chân lưu lại đuổi theo.
Chiến Long Thú, Lục Huyền đi thời gian không lâu, dấu chân rõ ràng có thể thấy được, lần này Nhiếp Vân không có ý tứ ẩn núp, thi triển Minh Hỏa cửu biến, giống như một đạo thiểm điện, nhanh chóng đuổi theo.
Không tới một chun trà thời gian, liền nghe được tiếng hô của Chiến Long Thú vang lên, cách hắn không xa.
- Ân? Lục Huyền núp ở nơi đó...
Biết Chiến Long Thú ở phía trước, Nhiếp Vân ngừng lại, không gian chi lực của thế giới nạp vật tán dật, tìm kiếm tung tích của Lục Huyền khắp nơi, chỉ chốc lát liền bị hắn phát hiện.
Giờ phút này Lục Huyền giấu ở phía sau một đống cát vàng, lẳng lặng nhìn đám Chiến Long Thú, lộ ra hết sức nhàn nhã.
- Người này muốn giết ta, vừa vặn nhìn một chút có thể trộm Luyện Kiếm Thạch của hắn hay không...
Thấy đối phương không có phát hiện mình, trong lòng Nhiếp Vân động một cái.
Bàn về trộm, hắn coi như hành gia, thời điểm ở Phù Thiên đại lục, đi theo sau lưng Thiên Huyễn, lấy được không ít thứ tốt.
Nếu Lục Huyền này không có phát hiện mình, vừa vặn có thể thử một chút, nhìn có thể từ trên người hắn trộm Luyện Kiếm Thạch qua hay không, một khi thành công, đệ đệ cũng sẽ không cần mạo hiểm đối kháng Chiến Long Thú.
Nghĩ tới đây không chút do dự nào, thân thể thoáng một cái, chui vào sa mạc.
Nội cốc hạn chế khá nhiều, nếu là mặt đất bình thường, thiên phú Địa Hành Sư của hắn còn không cách nào qua lại tự nhiên, nhưng sa mạc lại bất đồng, bản thân sa mạc liền mềm, cho dù không cần thiên phú, cũng có thể ung dung chui vào, tùy ý đi về phía trước, giờ phút này thiên phú Địa Hành Sư vận chuyển, tựa như rơi vào trong nước, tuy có ít hạn chế, lại không trở ngại quá lớn.
- Quả nhiên có thể được!
Cảm nhận được tình huống của thân thể, Nhiếp Vân nhẹ nhàng cười một tiếng, che giấu khí tức đi tới gần Lục Huyền.
Năm mươi thước!
Ba mươi thước!
Mười lăm thước!
Nhiếp Vân cẩn thận khống chế lực lượng, thậm chí không nhìn tới Lục Huyền trên mặt đất.
Tu vi đạt tới loại cảnh giới như bọn họ, trong chỗ u minh đã có cảm ứng đặc thù, cho dù ẩn núp hoàn mỹ nữa, chỉ cần mang theo ác ý nhìn sang, liền sẽ bị phát hiện.
Trước Nhiếp Đồng tránh ở sau lưng, hắn không biết, chính là bởi vì không có ác ý, nếu như đánh lén, không cần hắn động thủ, bản năng thân thể là có thể làm ra phản ứng.
Mặc dù Nhiếp Vân không muốn giết Lục Huyền, nhưng đối với hắn không có hảo cảm, trong lòng sinh ra chán ghét, chỉ bằng vào cái này, một khi nhìn sang, tất nhiên sẽ bị phát giác.
- Cẩn thận!
Căn cứ vị trí trong trí nhớ đến gần Lục Huyền, trong nháy mắt đi tới khoảng cách chừng mười thước.
Vị trí này đã hết sức gần.
Lục Huyền là cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong, tinh thần thời khắc phát ra, không cẩn thận một chút, một khi bị phát hiện, còn muốn trộm Luyện Kiếm Thạch là không thể nào.
- Gần, gần, khoảng cách một thước ta liền xuất thủ...
Sau khi đi tới Thần giới, thiên phú Thâu Thiên sư cũng không lên cấp, so với Tiên Âm, Y đạo, Ảo Cảnh… là hết sức yếu kém, không thể như ở Phù Thiên đại lục, cách xa mấy thước là có thể ăn trộm tới tay.
Khoảng cách xa nhất cũng phải ở trong phạm vi một thước!
Nói cách khác, hắn nhất định phải đứng ở dưới thân thể của Lục Huyền, mới có thể ăn trộm thành công.
Hơn nữa, chuyện này nhất định phải một lần thành công, một khi thất bại bị phát hiện, y theo cử động bình thường, Lục Huyền tất nhiên sẽ sử dụng Kiếm Thị, liều mạng đuổi giết mình!
Tám thước! Sáu thước! Năm thước...
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 3300: Chia nhau hành động
7.2/10 từ 35 lượt.