Vô Tận Đan Điền
Chương 3268: Đánh chết là được (hạ)
Chỉ thấy ngón trỏ ngón giữa của thiếu niên khép lại, mà trường kiếm mà hắn tự nhận uy lực vô cùng, giống như con chuột bị kẹp lại, vô luận giãy giụa như thế nào, cũng không thể đâm tới nửa phần.
Hai ngón tay kẹp lấy một kiếm hắn phải giết... Đây không phải là thật!
Phải biết kiếm này hắn hao tốn vô số tâm huyết, dựa theo phỏng đoán của hắn, bản thân hai lúa ở Thần giới liền yếu, cho dù Hoàng cảnh viên mãn cũng khó ngăn cản một kiếm này, sẽ bị trực tiếp chém giết! Nhưng tiểu tử Vương cảnh viên mãn, dùng hai ngón tay liền chặn lại... làm sao có thể!
- Chút tài mọn!
Thời điểm hắn khiếp sợ, Nhiếp Vân lần nữa động.
Ngón tay buông ra, nhẹ nhàng bắn một cái.
Ông!
Lục Đào chỉ cảm thấy một lực lượng khổng lồ đánh ra, dọc theo trường kiếm truyền tới.
- Cái gì?
Con ngươi co rụt lại, phản ứng cũng không phản ứng kịp, đã cảm thấy cả cánh tay giống như bị Đại Sơn đụng phải, từ đầu ngón tay bắt đầu hướng lên, một phần ngàn cái hô hấp, cả cánh tay liền bể nát, từ trên thân thể thoát ra ngoài.
Mà hắn bị công kích nặng như vậy, cũng cảm thấy cổ họng ngòn ngọt, bay rớt ra ngoài. Sống lưng đụng vào dãy núi, đập ra một cái hố to lớn.
Phốc!
Trong nháy mắt thân thể dừng lại, hắn mới biết, mới vừa rồi bị lực lượng xung kích, xương cốt nội tạng toàn thân hắn đã bể thành bụi phấn, nội tức chấn vỡ, cho dù cứu sống... cũng hoàn toàn phế đi!
Chỉ tay kẹp lại trường kiếm, tùy tiện bắn một cái, xương cốt toàn thân mình nát hết, lực lượng phế đi, tất cả tuyệt chiêu đều không có tác dụng... Người này là Vương cảnh viên mãn, hay cường giả Đại Đế?
Lúc này Lục Đào mới hiểu được, bọn họ muốn giết người là dạng quái vật gì!
Bất quá, cho dù biết cũng đã chậm, bởi vì ở trong ánh mắt của hắn, người ngoại lai mới vừa đánh bay mình kia, sau một khắc liền xuất hiện ở trước mặt đám người Lục Tử Siêu.
Giống như đối phó hắn, không có rút kiếm, cũng không dùng những chiêu số khác, bàn tay giống như hoa lan, nhẹ nhàng vũ động!
Nhìn động tác nhẹ nhàng, ở trong mắt hắn lại như tử thần đi tới, đám người Lục Tử Siêu hoàn toàn không có năng lực phản kháng, thậm chí ngay cả kêu thảm cũng không kịp phát ra liền bay đi, té ở chỗ cách hắn không xa.
Không cần nhìn, cũng biết giống như hắn, gân cốt đứt đoạn, biến thành phế vật!
Ngón tay nhẹ phẩy... thời gian nháy mắt liền đánh bốn người bọn họ tàn phế... Người này rốt cuộc có thực lực gì?
Vương cảnh viên mãn... Hoàng cảnh viên mãn cũng không có đáng sợ như vậy!
- Cái này... Cái này... Cái này...
Một màn trước mắt đã lật đổ nhận thức của hắn.
Trước hắn thấy, cho dù người ngoại lai này thiên phú không tệ, cũng bất quá là Vương cảnh viên mãn, sức chiến đấu có hạn, gặp phải đám người Lục Tử Siêu vây công, trừ một con đường chết thì không có biện pháp nào khác, ai ngờ... gia hoả hắn thấy giống như bạch thỏ, tiện tay có thể bóp chết, thời gian nháy con mắt liền biến thành cự long!
Hơn nữa còn là loại cự long vô địch!
Khó trách hắn không trốn, tự tin nói đánh chết là được... thực lực như vậy, cần trốn sao?
- Được rồi, mang mấy người này về đi, bọn họ tính toán giết ta, chắc hẳn lưu mấy người sống, hữu dụng với Nhị Tế Ty!
Vỗ bả vai Lục Siêu một cái, cắt đứt hắn khiếp sợ, Nhiếp Vân cười nói.
Mới vừa rồi muốn động thủ, sử dụng Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm, bốn người trước mắt này, ngay cả một phần vạn cái hô hấp cũng không kiên trì nổi, liền biến thành đống cặn bả!
Sở dĩ không hạ sát thủ lưu bọn họ một mạng, là muốn để lại cho Nhị Tế Ty.
Nhị Tế Ty cùng Đại Tế Ty đối chiến nhiều năm, loại cơ hội tốt này, chắc chắn sẽ không nương tay.
Lại nói, mấy người này đã biến thành phế vật, lưu hay không cũng không có vấn đề, cho dù sống, cũng không thể tiếp tục luyện kiếm, sống không bằng chết.
- Vâng!
Lúc này Lục Siêu mới phản ứng được, vội vàng gật đầu, lần nữa nhìn về phía Nhiếp Vân, trong mắt tràn đầy kính sợ.
Trước hắn còn cảm thấy Nhị Tế Ty khen thiếu niên này quá mức, có chút không thiết thực, bây giờ mới biết, cái này còn chưa đủ!
- Đúng rồi, ngươi trước chớ vội đi, Kiếm Trì ở địa phương nào?
Phế bỏ đám người Lục Siêu, Nhiếp Vân đi tới bên cạnh mấy người, vơ vét một vòng, tìm được hơn vạn cân Kiếm Thước, lúc này mới khoát tay một cái hỏi.
- Kiếm Trì... Cách nơi này không xa, ngươi thuận phương hướng này đi, thời gian không lâu liền có thể thấy!
Thấy dáng vẻ nhạn nhổ lông của hắn, không có phong phạm cao thủ chút nào, Lục Siêu run run một cái, vội nói.
- Ân!
Nhiếp Vân gật đầu, thân thể bay nhanh đi.
Nếu đối phương nói Kiếm Trì lợi hại như vậy, dù sao bây giờ nhàn rỗi không chuyện gì, có thể đi qua nhìn một chút.
Nhiếp Vân rời đi, Lục Siêu mới thở phào nhẹ nhõm, lần nữa nhìn về phía Lục Đào, trong mắt tràn đầy đồng tình.
Lục Đào từ nhỏ liền cạnh tranh với hắn, lẫn nhau đấu đá nhiều năm, ai cũng thắng không nổi người nào, cũng chỉ những năm gần đây tu vi của hắn tăng nhiều, mới để cho mình có chút thua thiệt, trên thực tế tổng thể mà nói, vẫn là chênh lệch không lớn!
Nhưng cao thủ không kém mình bao nhiêu như vậy, bị một ngón tay phá đi chiêu số, kinh mạch vỡ nát...
Nhiếp Vân này thật là quá mạnh mẽ!
May mắn mình ngay từ đầu liền cẩn tuân yêu cầu của Nhị Tế Ty, không có làm ra cử động quá đáng gì, nếu không, sợ rằng mình cũng sẽ giống như người này, nằm ở đây chờ chết.
- Đi thôi, ta mang bọn ngươi đi gặp Nhị Tế Ty, vi phạm tộc huấn, động thủ với người thông qua Kiếm Linh Tháp tầng chín, chỉ điều này, liền đủ các ngươi chết nhiều lần...
Cảm khái một tiếng, bàn tay trảo một cái, bỏ đám người Lục Đào, Lục Tử Siêu vào một thần binh phi hành, lúc này Lục Đào mới tung người bay đi.
Một bên khác, Nhiếp Vân căn cứ phương hướng Lục Siêu chỉ rõ phi hành, thời gian không lâu quả nhiên thấy một sơn cốc to lớn xuất hiện ở trước mặt.
Sơn cốc núp ở trong rừng cây xanh ngắt, chung quanh quần sơn xoay quanh, bầu trời có từng đạo trận pháp ba động ra lực lượng.
Chỉ từ bề ngoài, cũng biết trận pháp này không kém, coi như là hắn, cũng không cách nào cưỡng ép xông vào.
Hô!
Nhiếp Vân rơi xuống, cổ tay lộn một cái, lòng bàn tay nhiều hơn một thiết bài.
Cái này chính là phù lục tiến vào Kiếm Trì, không có cái này, cho dù Nhị Tế Ty cũng không thể xông vào.
Đi tới trước mặt trận pháp, giơ phù lục lên, một trận năng lượng ba động phấp phới, trận pháp xuất hiện một môn hộ để người có thể thông qua, Nhiếp Vân nhấc chân đi vào.
Vô Tận Đan Điền
Hai ngón tay kẹp lấy một kiếm hắn phải giết... Đây không phải là thật!
Phải biết kiếm này hắn hao tốn vô số tâm huyết, dựa theo phỏng đoán của hắn, bản thân hai lúa ở Thần giới liền yếu, cho dù Hoàng cảnh viên mãn cũng khó ngăn cản một kiếm này, sẽ bị trực tiếp chém giết! Nhưng tiểu tử Vương cảnh viên mãn, dùng hai ngón tay liền chặn lại... làm sao có thể!
- Chút tài mọn!
Thời điểm hắn khiếp sợ, Nhiếp Vân lần nữa động.
Ngón tay buông ra, nhẹ nhàng bắn một cái.
Ông!
Lục Đào chỉ cảm thấy một lực lượng khổng lồ đánh ra, dọc theo trường kiếm truyền tới.
- Cái gì?
Con ngươi co rụt lại, phản ứng cũng không phản ứng kịp, đã cảm thấy cả cánh tay giống như bị Đại Sơn đụng phải, từ đầu ngón tay bắt đầu hướng lên, một phần ngàn cái hô hấp, cả cánh tay liền bể nát, từ trên thân thể thoát ra ngoài.
Mà hắn bị công kích nặng như vậy, cũng cảm thấy cổ họng ngòn ngọt, bay rớt ra ngoài. Sống lưng đụng vào dãy núi, đập ra một cái hố to lớn.
Phốc!
Trong nháy mắt thân thể dừng lại, hắn mới biết, mới vừa rồi bị lực lượng xung kích, xương cốt nội tạng toàn thân hắn đã bể thành bụi phấn, nội tức chấn vỡ, cho dù cứu sống... cũng hoàn toàn phế đi!
Chỉ tay kẹp lại trường kiếm, tùy tiện bắn một cái, xương cốt toàn thân mình nát hết, lực lượng phế đi, tất cả tuyệt chiêu đều không có tác dụng... Người này là Vương cảnh viên mãn, hay cường giả Đại Đế?
Lúc này Lục Đào mới hiểu được, bọn họ muốn giết người là dạng quái vật gì!
Bất quá, cho dù biết cũng đã chậm, bởi vì ở trong ánh mắt của hắn, người ngoại lai mới vừa đánh bay mình kia, sau một khắc liền xuất hiện ở trước mặt đám người Lục Tử Siêu.
Giống như đối phó hắn, không có rút kiếm, cũng không dùng những chiêu số khác, bàn tay giống như hoa lan, nhẹ nhàng vũ động!
Nhìn động tác nhẹ nhàng, ở trong mắt hắn lại như tử thần đi tới, đám người Lục Tử Siêu hoàn toàn không có năng lực phản kháng, thậm chí ngay cả kêu thảm cũng không kịp phát ra liền bay đi, té ở chỗ cách hắn không xa.
Không cần nhìn, cũng biết giống như hắn, gân cốt đứt đoạn, biến thành phế vật!
Ngón tay nhẹ phẩy... thời gian nháy mắt liền đánh bốn người bọn họ tàn phế... Người này rốt cuộc có thực lực gì?
Vương cảnh viên mãn... Hoàng cảnh viên mãn cũng không có đáng sợ như vậy!
- Cái này... Cái này... Cái này...
Một màn trước mắt đã lật đổ nhận thức của hắn.
Trước hắn thấy, cho dù người ngoại lai này thiên phú không tệ, cũng bất quá là Vương cảnh viên mãn, sức chiến đấu có hạn, gặp phải đám người Lục Tử Siêu vây công, trừ một con đường chết thì không có biện pháp nào khác, ai ngờ... gia hoả hắn thấy giống như bạch thỏ, tiện tay có thể bóp chết, thời gian nháy con mắt liền biến thành cự long!
Hơn nữa còn là loại cự long vô địch!
Khó trách hắn không trốn, tự tin nói đánh chết là được... thực lực như vậy, cần trốn sao?
- Được rồi, mang mấy người này về đi, bọn họ tính toán giết ta, chắc hẳn lưu mấy người sống, hữu dụng với Nhị Tế Ty!
Vỗ bả vai Lục Siêu một cái, cắt đứt hắn khiếp sợ, Nhiếp Vân cười nói.
Mới vừa rồi muốn động thủ, sử dụng Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm, bốn người trước mắt này, ngay cả một phần vạn cái hô hấp cũng không kiên trì nổi, liền biến thành đống cặn bả!
Sở dĩ không hạ sát thủ lưu bọn họ một mạng, là muốn để lại cho Nhị Tế Ty.
Nhị Tế Ty cùng Đại Tế Ty đối chiến nhiều năm, loại cơ hội tốt này, chắc chắn sẽ không nương tay.
Lại nói, mấy người này đã biến thành phế vật, lưu hay không cũng không có vấn đề, cho dù sống, cũng không thể tiếp tục luyện kiếm, sống không bằng chết.
- Vâng!
Lúc này Lục Siêu mới phản ứng được, vội vàng gật đầu, lần nữa nhìn về phía Nhiếp Vân, trong mắt tràn đầy kính sợ.
Trước hắn còn cảm thấy Nhị Tế Ty khen thiếu niên này quá mức, có chút không thiết thực, bây giờ mới biết, cái này còn chưa đủ!
- Đúng rồi, ngươi trước chớ vội đi, Kiếm Trì ở địa phương nào?
Phế bỏ đám người Lục Siêu, Nhiếp Vân đi tới bên cạnh mấy người, vơ vét một vòng, tìm được hơn vạn cân Kiếm Thước, lúc này mới khoát tay một cái hỏi.
- Kiếm Trì... Cách nơi này không xa, ngươi thuận phương hướng này đi, thời gian không lâu liền có thể thấy!
Thấy dáng vẻ nhạn nhổ lông của hắn, không có phong phạm cao thủ chút nào, Lục Siêu run run một cái, vội nói.
- Ân!
Nhiếp Vân gật đầu, thân thể bay nhanh đi.
Nếu đối phương nói Kiếm Trì lợi hại như vậy, dù sao bây giờ nhàn rỗi không chuyện gì, có thể đi qua nhìn một chút.
Nhiếp Vân rời đi, Lục Siêu mới thở phào nhẹ nhõm, lần nữa nhìn về phía Lục Đào, trong mắt tràn đầy đồng tình.
Lục Đào từ nhỏ liền cạnh tranh với hắn, lẫn nhau đấu đá nhiều năm, ai cũng thắng không nổi người nào, cũng chỉ những năm gần đây tu vi của hắn tăng nhiều, mới để cho mình có chút thua thiệt, trên thực tế tổng thể mà nói, vẫn là chênh lệch không lớn!
Nhưng cao thủ không kém mình bao nhiêu như vậy, bị một ngón tay phá đi chiêu số, kinh mạch vỡ nát...
Nhiếp Vân này thật là quá mạnh mẽ!
May mắn mình ngay từ đầu liền cẩn tuân yêu cầu của Nhị Tế Ty, không có làm ra cử động quá đáng gì, nếu không, sợ rằng mình cũng sẽ giống như người này, nằm ở đây chờ chết.
- Đi thôi, ta mang bọn ngươi đi gặp Nhị Tế Ty, vi phạm tộc huấn, động thủ với người thông qua Kiếm Linh Tháp tầng chín, chỉ điều này, liền đủ các ngươi chết nhiều lần...
Cảm khái một tiếng, bàn tay trảo một cái, bỏ đám người Lục Đào, Lục Tử Siêu vào một thần binh phi hành, lúc này Lục Đào mới tung người bay đi.
Một bên khác, Nhiếp Vân căn cứ phương hướng Lục Siêu chỉ rõ phi hành, thời gian không lâu quả nhiên thấy một sơn cốc to lớn xuất hiện ở trước mặt.
Sơn cốc núp ở trong rừng cây xanh ngắt, chung quanh quần sơn xoay quanh, bầu trời có từng đạo trận pháp ba động ra lực lượng.
Chỉ từ bề ngoài, cũng biết trận pháp này không kém, coi như là hắn, cũng không cách nào cưỡng ép xông vào.
Hô!
Nhiếp Vân rơi xuống, cổ tay lộn một cái, lòng bàn tay nhiều hơn một thiết bài.
Cái này chính là phù lục tiến vào Kiếm Trì, không có cái này, cho dù Nhị Tế Ty cũng không thể xông vào.
Đi tới trước mặt trận pháp, giơ phù lục lên, một trận năng lượng ba động phấp phới, trận pháp xuất hiện một môn hộ để người có thể thông qua, Nhiếp Vân nhấc chân đi vào.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 3268: Đánh chết là được (hạ)
7.2/10 từ 35 lượt.