Vô Tận Đan Điền
Chương 3243: Vạn kiếm phệ tâm
Nghe nói như thế, tất cả mọi người sững sờ và hiểu ra.
Đến bây giờ mới thôi, hiện tại không ai nhìn thấy thi thể của hai thiếu gia, cũng không có nhìn thấy bọn họ ra ngoài, nói rõ... Bọn họ vẫn xông cửa.
Dong Nhàn tổ đội với bọn họ có thể xông tới tầng thứ sáu, bọn họ làm sao không thể vượt qua ba cửa đầu chứ.
- Đúng vậy, Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng thiếu gia đi trước ta, có thể xông đến tầng thứ tám, nhất định là một trong bọn họ.
Dong Nhàn nói.
- Là bọn họ...
- Thời điểm bọn họ tổ đội, chúng ta còn cười nhạo một phen, cảm thấy theo sau là tìm chết...
- Cười nhạo siêu cấp cường giả xông tới tầng thứ tám... Thật sự là ếch ngồi đáy giếng!
- Khó trách huynh đệ hai người bọn họ không quan tâm tổ đội, thì ra là thế.
- Nhìn thấy cát đá tưởng châu ngọc, ai ngờ bản thân không nhìn thấy châu ngọc trước mắt!
- Đúng là mù mắt mà!
Tất cả mọi người ngây người.
Thời điểm Nhiếp Vân thiếu gia tổ đội thì bọn họ ra sức cười nhạo, thậm chí còn có người đánh cuộc bọn họ không thể xông qua, hiện tại mới biết suy nghĩ này buồn cười cỡ nào.
Đám người bọn họ suy nghĩ ôm đùi Bùi Dương thiếu gia, cảm thấy hắn là thiên tài trong thiên tài, giờ phút này mới biết được cho dù thiên tài chân chính đứng ngay trước mà bọn họ không nhìn ra!
Ôm đùi ôm sai!
Buồn cười!
Nếu như sớm biết hai thêếu gia này có thể xông đến tầng thứ tám, bọn họ đã sớm đi làm tốt quan hệ, cũng không biến thành cục diện như thế.
Đáng tiếc, không có nếu như.
- Mau nhìn, kiếm linh tháp tầng thứ chín sáng...
Mọi người đang thất lạc, trong đám người lại có tiếng kinh hô vang lên.
Mọi người đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên nhìn thấy kiếm linh tháp tầng thứ chín tỏa hào quang, nó sáng chói mắt như mặt trời.
Có người xông tới tầng chín!
- Tầng thứ tám... Tầng thứ chín?
Không riêng mọi người ngạc nhiên nói không ra lời, ngay cả Văn Đào gia chủ cũng mở to mắt và sững sờ.
Muốn nói trong đám người ai hiểu hai huynh đệ Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng nhất thì chính là hắn không ai hơn.
Hắn có thể xác định hai người này chỉ là Vương cảnh viên mãn, không có đạt tới Hoàng cảnh.
Loại thực lực này trong mắt hắn không tính là cái gì, ngay cả hắn cũng cho rằng hai người bọn họ không thể thông qua ba tầng đầu, sự thật chẳng khác nào cái tát vào mặt của hắn.
Chẳng những thông qua ba tầng trước, đã đạt tới tầng thứ tám, tầng thứ chín.
Thiệt... Thiệt giả?
- Chẳng lẽ... Nhiếp Vân thiếu gia chém giết Thi Vương vạn năm, không phải sử dụng pháp bảo bí kỹ, mà là thực lực chân chính?
Đột nhiên trong nội tâm sinh ra suy nghĩ như téế.
Nếu như đổi lại trước kia có người nói với hắn Vương cảnh viên mãn dễ dàng chém giết Hoàng cảnh viên mãn, hắn nằm mơ cũng không tin, cho rằng đối phương đang nói nhảm, hiện tại tầng chín sáng lên làm hắn hiểu ra, loại tình huống này cũng không phải không có.
- Xem ra... Ta cũng mù lòa!
Cười khổ một tiếng, Văn Đào gia chủ lắc đầu không nói được gì.
Vốn chỉ cho rằng Nhiếp Vân thiếu gia y thuật mạnh, thực lực không được, hiện tại mới biết được thực lực đối phương chỉ sợ còn mạnh hơn hắn không chỉ một bậc.
Cường giả lợi hại như thế, ở chung nhiều ngày như vậy nhưng không nhận ra, không mù thì gọi là gì?
Vèo!
Nhiếp Vân xuất hiện trong phòng tầng chín.
- Ca ca, hay ngươi vẫn nhanh hơn ta một ít.
Còn chưa đứng vững đã có tiếng cười vang lên, trong cầu thang có bóng người đi tới.
Hai huynh đệ bọn họ đồng thời tới tầng chín.
- Ta cũng vừa đến.
Nhiếp Vân cười cười, không nói thêm lời nào, hắn ngẩng đầu nhìn tấm bia đá trước mặt.
- Thiên Tốc kiếm thuật.
Trên tấm bia đá viết bốn chữ.
Sau khi xem kiếm thuật từ đầu tới cuối, đôi mắt Nhiếp Vân sáng lên.
- Bộ kiếm pháp này là đời trước của Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm, tu luyện tới cực hạn có thể siêu việt tốc độ Thiên Đạo!
Bộ kiếm thuật này so ra kém Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm, thực sự có một nửa uy lực của kiếm pháp kia.
Hoàn toàn có thể học được và truyền cho thuộc hạ trung tâm.
Cũng không phải hắn không muốn truyền thụ Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm, mà là bộ kiếm pháp kia yêu cầu lý giải kiếm đạo quá cao, không phải là người nào cũng học được.
Xem một hồi, Nhiếp Vân đã nhanh chóng luyện thành Thiên Tốc kiếm thuật, ngẩng đầu nhìn sang Nhiếp Đồng, phát hiện hắn cũng đã tu luyện xong.
Nhiếp Đồng là mãnh nhân có thể suy diễn ra ba thức sau của Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm, loại kiếm pháp cấp bậc này không thể làm khó hắn.
Luyện thành Thiên Tốc kiếm thuật, hai người vượt qua tấm bia đá đi thẳng về phía trước, xuất hiện trước mắt là tấm bia đá, trên đó viết yêu cầu khảo hạch của tầng chín.
- Kiếm linh tháp tổng cộng chín tầng, đây là khảo hạch cuối cùng, có thể thông qua khảo hạch này sẽ bị truyền tống đến Kiếm Linh cốc, có cơ hội tiếp nhận truyền thừa của ta, không cách nào thông qua... Cũng tìm được một bộ kiếm pháp xem như ban thưởng.
Trên tấm bia đá có văn tự như thế.
Chỉ liếc mắt nhìn chữ viết, Nhiếp Vân đã biết rõ đây là Lục Hi Đại Đế lưu lại.
Xem ra đoán đúng, kiếm linh tháp khẳng định có quan hệ với truyền thừa của Lục Hi Đại Đế.
Chỉ cần ngưng tụ kiếm giới, có thể trực tiếp thông qua... Cần muốn thừa nhận vạn kiếm phệ tâm còn có thể sống sót, hơn nữa truyền tống đến Kiếm Linh cốc, không vượt qua chỉ có con đường chết.
- Vạn kiếm phệ tâm là một loại kiếm giới áp bách, chủ yếu nhằm vào tinh thần linh hồn, tâm chí không kiên định, mong rằng như vậy rời khỏi, nếu không, tử sinh không do mình khống chế!
Nhớ lấy, nhớ lấy!
Chữ viết chấm dứt.
- Kiếm giới?
Nhiếp Vân nhướng mày.
Tuy hắn có thể dung hợp giới vực nhưng lại là nạp vật thế giới diễn sinh ra, cũng không giới vực chân chính, còn kém kiếm giới một ít, khảo hạch kiếm giới, mặc dù là hắn cũng khó làm.
- Ca ca, ta tới trước đi!
Nhiếp Đồng không chút do dự đi về phía trước.
- Ngươi cẩn thận...
Thấy đệ đệ quả quyết như thế, Nhiếp Vân dặn dò một câu.
- Yên tâm đi, ta đã ngưng tụ kiếm giới hình thức ban đầu, khoảng cách kiếm giới cũng chỉ một bước cuối cùng, chắc có lẽ không gặp nguy hiểm!
Nhiếp Đồng cười cười, hắn đi vài bước lên giữa phòng.
Ông!
Sau khi hắn đứng vững, trận pháp khởi động, lực lượng đặc thù bao phủ hắn vào trong.
Vô Tận Đan Điền
Đến bây giờ mới thôi, hiện tại không ai nhìn thấy thi thể của hai thiếu gia, cũng không có nhìn thấy bọn họ ra ngoài, nói rõ... Bọn họ vẫn xông cửa.
Dong Nhàn tổ đội với bọn họ có thể xông tới tầng thứ sáu, bọn họ làm sao không thể vượt qua ba cửa đầu chứ.
- Đúng vậy, Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng thiếu gia đi trước ta, có thể xông đến tầng thứ tám, nhất định là một trong bọn họ.
Dong Nhàn nói.
- Là bọn họ...
- Thời điểm bọn họ tổ đội, chúng ta còn cười nhạo một phen, cảm thấy theo sau là tìm chết...
- Cười nhạo siêu cấp cường giả xông tới tầng thứ tám... Thật sự là ếch ngồi đáy giếng!
- Khó trách huynh đệ hai người bọn họ không quan tâm tổ đội, thì ra là thế.
- Nhìn thấy cát đá tưởng châu ngọc, ai ngờ bản thân không nhìn thấy châu ngọc trước mắt!
- Đúng là mù mắt mà!
Tất cả mọi người ngây người.
Thời điểm Nhiếp Vân thiếu gia tổ đội thì bọn họ ra sức cười nhạo, thậm chí còn có người đánh cuộc bọn họ không thể xông qua, hiện tại mới biết suy nghĩ này buồn cười cỡ nào.
Đám người bọn họ suy nghĩ ôm đùi Bùi Dương thiếu gia, cảm thấy hắn là thiên tài trong thiên tài, giờ phút này mới biết được cho dù thiên tài chân chính đứng ngay trước mà bọn họ không nhìn ra!
Ôm đùi ôm sai!
Buồn cười!
Nếu như sớm biết hai thêếu gia này có thể xông đến tầng thứ tám, bọn họ đã sớm đi làm tốt quan hệ, cũng không biến thành cục diện như thế.
Đáng tiếc, không có nếu như.
- Mau nhìn, kiếm linh tháp tầng thứ chín sáng...
Mọi người đang thất lạc, trong đám người lại có tiếng kinh hô vang lên.
Mọi người đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên nhìn thấy kiếm linh tháp tầng thứ chín tỏa hào quang, nó sáng chói mắt như mặt trời.
Có người xông tới tầng chín!
- Tầng thứ tám... Tầng thứ chín?
Không riêng mọi người ngạc nhiên nói không ra lời, ngay cả Văn Đào gia chủ cũng mở to mắt và sững sờ.
Muốn nói trong đám người ai hiểu hai huynh đệ Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng nhất thì chính là hắn không ai hơn.
Hắn có thể xác định hai người này chỉ là Vương cảnh viên mãn, không có đạt tới Hoàng cảnh.
Loại thực lực này trong mắt hắn không tính là cái gì, ngay cả hắn cũng cho rằng hai người bọn họ không thể thông qua ba tầng đầu, sự thật chẳng khác nào cái tát vào mặt của hắn.
Chẳng những thông qua ba tầng trước, đã đạt tới tầng thứ tám, tầng thứ chín.
Thiệt... Thiệt giả?
- Chẳng lẽ... Nhiếp Vân thiếu gia chém giết Thi Vương vạn năm, không phải sử dụng pháp bảo bí kỹ, mà là thực lực chân chính?
Đột nhiên trong nội tâm sinh ra suy nghĩ như téế.
Nếu như đổi lại trước kia có người nói với hắn Vương cảnh viên mãn dễ dàng chém giết Hoàng cảnh viên mãn, hắn nằm mơ cũng không tin, cho rằng đối phương đang nói nhảm, hiện tại tầng chín sáng lên làm hắn hiểu ra, loại tình huống này cũng không phải không có.
- Xem ra... Ta cũng mù lòa!
Cười khổ một tiếng, Văn Đào gia chủ lắc đầu không nói được gì.
Vốn chỉ cho rằng Nhiếp Vân thiếu gia y thuật mạnh, thực lực không được, hiện tại mới biết được thực lực đối phương chỉ sợ còn mạnh hơn hắn không chỉ một bậc.
Cường giả lợi hại như thế, ở chung nhiều ngày như vậy nhưng không nhận ra, không mù thì gọi là gì?
Vèo!
Nhiếp Vân xuất hiện trong phòng tầng chín.
- Ca ca, hay ngươi vẫn nhanh hơn ta một ít.
Còn chưa đứng vững đã có tiếng cười vang lên, trong cầu thang có bóng người đi tới.
Hai huynh đệ bọn họ đồng thời tới tầng chín.
- Ta cũng vừa đến.
Nhiếp Vân cười cười, không nói thêm lời nào, hắn ngẩng đầu nhìn tấm bia đá trước mặt.
- Thiên Tốc kiếm thuật.
Trên tấm bia đá viết bốn chữ.
Sau khi xem kiếm thuật từ đầu tới cuối, đôi mắt Nhiếp Vân sáng lên.
- Bộ kiếm pháp này là đời trước của Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm, tu luyện tới cực hạn có thể siêu việt tốc độ Thiên Đạo!
Bộ kiếm thuật này so ra kém Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm, thực sự có một nửa uy lực của kiếm pháp kia.
Hoàn toàn có thể học được và truyền cho thuộc hạ trung tâm.
Cũng không phải hắn không muốn truyền thụ Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm, mà là bộ kiếm pháp kia yêu cầu lý giải kiếm đạo quá cao, không phải là người nào cũng học được.
Xem một hồi, Nhiếp Vân đã nhanh chóng luyện thành Thiên Tốc kiếm thuật, ngẩng đầu nhìn sang Nhiếp Đồng, phát hiện hắn cũng đã tu luyện xong.
Nhiếp Đồng là mãnh nhân có thể suy diễn ra ba thức sau của Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm, loại kiếm pháp cấp bậc này không thể làm khó hắn.
Luyện thành Thiên Tốc kiếm thuật, hai người vượt qua tấm bia đá đi thẳng về phía trước, xuất hiện trước mắt là tấm bia đá, trên đó viết yêu cầu khảo hạch của tầng chín.
- Kiếm linh tháp tổng cộng chín tầng, đây là khảo hạch cuối cùng, có thể thông qua khảo hạch này sẽ bị truyền tống đến Kiếm Linh cốc, có cơ hội tiếp nhận truyền thừa của ta, không cách nào thông qua... Cũng tìm được một bộ kiếm pháp xem như ban thưởng.
Trên tấm bia đá có văn tự như thế.
Chỉ liếc mắt nhìn chữ viết, Nhiếp Vân đã biết rõ đây là Lục Hi Đại Đế lưu lại.
Xem ra đoán đúng, kiếm linh tháp khẳng định có quan hệ với truyền thừa của Lục Hi Đại Đế.
Chỉ cần ngưng tụ kiếm giới, có thể trực tiếp thông qua... Cần muốn thừa nhận vạn kiếm phệ tâm còn có thể sống sót, hơn nữa truyền tống đến Kiếm Linh cốc, không vượt qua chỉ có con đường chết.
- Vạn kiếm phệ tâm là một loại kiếm giới áp bách, chủ yếu nhằm vào tinh thần linh hồn, tâm chí không kiên định, mong rằng như vậy rời khỏi, nếu không, tử sinh không do mình khống chế!
Nhớ lấy, nhớ lấy!
Chữ viết chấm dứt.
- Kiếm giới?
Nhiếp Vân nhướng mày.
Tuy hắn có thể dung hợp giới vực nhưng lại là nạp vật thế giới diễn sinh ra, cũng không giới vực chân chính, còn kém kiếm giới một ít, khảo hạch kiếm giới, mặc dù là hắn cũng khó làm.
- Ca ca, ta tới trước đi!
Nhiếp Đồng không chút do dự đi về phía trước.
- Ngươi cẩn thận...
Thấy đệ đệ quả quyết như thế, Nhiếp Vân dặn dò một câu.
- Yên tâm đi, ta đã ngưng tụ kiếm giới hình thức ban đầu, khoảng cách kiếm giới cũng chỉ một bước cuối cùng, chắc có lẽ không gặp nguy hiểm!
Nhiếp Đồng cười cười, hắn đi vài bước lên giữa phòng.
Ông!
Sau khi hắn đứng vững, trận pháp khởi động, lực lượng đặc thù bao phủ hắn vào trong.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 3243: Vạn kiếm phệ tâm
7.2/10 từ 35 lượt.