Vô Tận Đan Điền

Chương 312: Thu lấy Cổ thi (1)

- Quả nhiên là thi thể của cường giả Bí Cảnh...

Hai mắt Nhiếp Vân thả ra tinh quang.

Đạt tới Đoạt Thiên Tạo Hóa Cảnh, cơ thể đoạt Thiên Địa Tạo Hóa, rèn luyện toàn thân, cơ bắp cứng rắn như sắt, sau khi chết bế huyệt khóa khiếu, dù nước biển ngâm vạn năm, ức năm, cũng không hủ không hư, bách độc bất xâm!

- Thi thể Bí Cảnh có thể luyện chế thành khôi lỗi, yêu hạch vận dụng tốt mà nói, ta thậm chí có có thể được một yêu sủng Bí Cảnh, phát a!

Bí Cảnh Cổ thi vận dụng thủ đoạn đặc thù mà nói, hoàn toàn có thể luyện chế thành khôi lỗi, tuy loại khôi lỗi này không có đáng sợ như cường giả Bí Cảnh chính thức, nhưng Chí Tôn đỉnh phong bình thường tuyệt đối không phải đối thủ! Cho dù vừa rồi Mộ Thanh nói siêu cấp cường giả trên Thiên bảng, cũng có thể quét ngang!

Về phần yêu hạch, chỉ cần cường giả Chí Tôn đỉnh phong thôn phệ, có thể lĩnh ngộ ý cảnh đoạt thiên Tạo Hóa, vô cùng có khả năng trùng kích Bí Cảnh thành công!

Tuy người dùng Bí Cảnh yêu hạch tấn cấp, về sau rất khó dựa vào lĩnh ngộ của mình tiếp tục tấn cấp, hơn nữa thành cường giả Bí Cảnh cũng yếu hơn so với tự mình lĩnh ngộ tấn cấp, nhưng dù sao cũng là cường giả Bí Cảnh, mặc kệ người phương nào cũng khó có thể chống cự hấp dẫn!

Mình có được kinh nghiệm tấn cấp kiếp trước, tấn cấp Bí Cảnh nắm chắc, tự nhiên sẽ không sử dụng yêu hạch này, nhưng cho bất kỳ ai trong đám người Phong Lang Vương dùng, mình liền có một yêu thú Bí Cảnh, cho dù tiến vào Thần Thánh đế quốc cũng không có gì sợ rồi!

- Tới a!

Trong nội tâm hưng phấn, bàn tay lớn đưa về phía trước, lực lượng hùng hậu tạo thành năm đạo thủy lưu, mạnh mẽ bao phủ tới thi thể.


- Đây là của ta...

Thời điểm ngón tay của Nhiếp Vân sắp tiếp xúc Cổ thi, đột nhiên sau lưng có một thanh âm bén nhọn, một cánh tay thon dài trảo tới.

- Âu Dương Thành?

Chứng kiến cánh tay này, Bách Hoa Tu nhận ra được, thét kinh hãi.

Người đến đúng là Âu Dương Thành, hắn chẳng biết lúc nào dùng thủ đoạn gì đi theo sau lưng mọi người, cũng tiến nhập nơi đây, lúc này thấy Nhiếp Vân muốn lấy đi thi thể, liền nhịn không được nữa, đi đầu động thủ.

- Ha ha, ngươi rốt cục xuất hiện sao? Muốn lấy Cổ thi, vậy thì hưởng thụ thủ đoạn Yêu thánh lưu lại thoáng một phát a!

Nhiếp Vân tựa hồ sớm đã biết rõ hắn sẽ xuất hiện, cười nhạt một tiếng, Tường thủy chi dực lập tức bao phủ tam nữ, nhoáng một cái trốn qua một bên, đồng thời đầu ngón tay bắn ra một đạo kim quang, mạnh mẽ điểm lên Cổ thi!

Ầm ầm!

Kim quang điểm vào mi tâm Cổ thi, một tiếng vang thật lớn, Cổ thi đứng lên, khí tức cường đại để cho nước biển thần phục, bá thiên diệt địa, tuôn ra khí lãng, gào thét đánh tới Âu Dương Thành!


- Nguy rồi!

Âu Dương Thành thế mới biết mình trúng gian kế của thiếu niên, la hét một tiếng, liên tiếp lui về phía sau, Tường thủy chi dực vũ động muốn chạy trốn, bất quá còn không có nhúc nhích, đã cảm thấy lực lượng trì trệ, thân thể bị một cổ lực lượng khác phong tỏa.

Ngay sau đó liền chứng kiến nắm đấm của Cổ thi hung hăng đập tới.

Lạch cạch!

Âu Dương Thành cuồng phun máu tươi, ngã trên mặt đất!

Trên người Âu Dương Thành có Truy Tung chi khí, Nhiếp Vân sớm đã biết rõ hắn theo ở phía sau, nhưng không nói ra, thời điểm chứng kiến Cổ thi, cố ý giả bộ như đi bắt lấy, dẫn đối phương động thủ.

Yêu thánh thân là cường giả Đoạt Thiên Tạo Hóa Cảnh, cho dù chết, thi thể làm sao có thể dễ dàng làm bẩn? Không cần nghĩ, khẳng định có thủ đoạn không muốn người biết!

Cũng bởi vì nghĩ tới những thứ này, Nhiếp Vân mới để cho Âu Dương Thành động thủ, hưởng thụ Yêu thánh lưu lại chuẩn bị thoáng một phát a.

Quả nhiên, Yêu thánh Cổ thi ở dưới một ngón tay của Nhiếp Vân kích hoạt, đứng dậy liền đấm ra một quyền.

Quyền này cũng không phải ý thức chủ quan của Cổ thi phát ra, mà là phản xạ có điều kiện, khi còn sống Cổ thi không biết kinh nghiệm bao nhiêu chiến đấu, mới đạt tới loại cảnh giới này, cho dù chết rồi, một khi có người công kích, vẫn sẽ vô ý thức phản kích!

Đương nhiên, loại phản kích này không chỉ cam đoan thi thể không bị ngoại nhân xâm nhuộm, nên uy lực không lớn, cho dù để cho Âu Dương Thành trọng thương, lại không nguy hiểm đến tánh mạng.

- Nhiếp Vân, ngươi giỏi tính toán! Đáng giận!

Giãy dụa từ trên mặt đất đứng lên, hiện tại Âu Dương Thành không dám tùy ý tiếp xúc Cổ thi rồi, ánh mắt nhìn về phía Nhiếp Vân lộ ra hận ý nồng đậm.

- Ha ha, tính toán? Là chính ngươi thấy bảo bối liền không muốn sống, không thể trách ta a!

Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, đang khi nói chuyện, bàn tay giương lên đánh tới Âu Dương Thành.

- Ngươi là Tường Thủy Sư, ta cũng là Tường Thủy Sư, ở trong nước biển, ngươi cảm thấy có thể đánh chết ta sao? Nằm mơ!

Sắc mặt của Âu Dương Thành dữ tợn, thét dài một tiếng.

Tường Thủy Sư là hoàng đế trong nước, đang ở trong biển, muốn đánh thì đánh, muốn đi thì đi, không sợ chút nào, tuy Âu Dương Thành bị thương, nhưng không có nhiều sợ hãi, mà lạnh lùng nhìn về phía thiếu niên, lộ ra ý châm chọc.

- Không thể đánh chết ngươi? Ha ha, đó là Tường Thủy Sư khác, đối với ta mà nói, hôm nay ngươi hẳn phải chết!

Cười nhạt một tiếng, Nhiếp Vân lấy ra Huyền Ngọc Chi Kiếm, thân thể nhoáng một cái, một kiếm bổ xuống.


- Hẳn phải chết? Hươu chết về tay ai cũng còn không nhất định đây này! Võ kỹ của Tường Thủy Sư, vạn dặm kinh đào!

Hai tay chấn động, một cỗ lực lượng huyền ảo từ hai tay Âu Dương Thành vung vẩy ra, nước biển bốn phía ở trong thời gian nháy mắt hình thành cự lãng ngập trời, mang tất cả trùng kích về phía Nhiếp Vân.

Võ kỹ của Tường Thủy Sư!

Các loại thiên phú đặc thù đều có võ kỹ đối ứng, chỉ có điều loại võ kỹ này cực kỳ thưa thớt, khó có thể tìm kiếm, Nhiếp Vân cũng không có nghĩ đến Âu Dương Thành sẽ có võ kỹ của Tường Thủy Sư!

Loại võ kỹ này có thể phát huy thiên phú của Tường Thủy Sư càng lớn, một khi sử dụng long trời lỡ đất, toàn bộ đáy biển tựa như tận thế hàng lâm.

Khó trách Âu Dương Thành tự tin, không nghĩ tới hắn lại có át chủ bài như thế!

- Công kích không tệ, bất quá như vậy liền muốn giết ta, ngươi không thấy là rất đơn giản sao?

Đối mặt công kích hùng hổ, Nhiếp Vân cũng không bối rối, ngược lại nở nụ cười một tiếng, ngón tay giơ lên, đầu ngón tay có một kiểu chữ đặc thù xoay tròn, phảng phất như Phật ngữ, ở hắn run chỉ, lần nữa phá không tiến vào mi tâm của Yêu thánh Cổ thi.

Chú ngữ đặc thù này vừa tiến vào thân thể Cổ thi, Cổ thi ở sau lưng Âu Dương Thành lần nữa đánh ra một quyền!

Ầm ầm!

Vô Tận Đan Điền
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền Truyện Vô Tận Đan Điền Story Chương 312: Thu lấy Cổ thi (1)
7.2/10 từ 35 lượt.
loading...