Vô Tận Đan Điền

Chương 305: Giá họa (2)

Mộc Thắng Tuyết thấy sắc mặt Tề Dương lúc đỏ lúc trắng, biết rõ bị thiếu niên ở trước mắt nói trúng tâm sự, vội tiến lên, hét lớn một tiếng.

Thời điểm Tề Dương cùng Thất hoàng tử giao chiến, hắn cũng không gia nhập chiến đoàn, bởi vậy trên người không có thương thế, thấy Nhiếp Vân đi tới, quát lạnh một tiếng, trường kiếm lật lên, sát ý lăng nhiên.

- Cút ngay!

Hai mắt Nhiếp Vân đột nhiên mở to, một cổ tinh thần lực giống như cây kim đâm tới Mộc Thắng Tuyết.

Chiến thắng Tâm Ma, tinh thần lực nâng cao một bước, Nhiếp Vân đã có thể sử dụng tinh thần lực tiến hành công kích.

Đăng đăng đăng!

Mộc Thắng Tuyết chỉ cảm thấy trong óc tê rần, đồng tử trở nên trắng bệch, liên tiếp lui về phía sau, há miệng, phun ra một ngụm máu tươi!

Bị trọng thương!

- Tinh thần công kích?

Trước kia bọn người Thất hoàng tử không có để ý thiếu niên bị trọng thương, nằm ở trên phiến đá kia, lúc này thấy hai mắt hắn trợn to lại để cho Mộc Thắng Tuyết miệng phun máu tươi, sinh tử không biết, tất cả đều kinh ngạc, đồng tử co rụt lại.

Tinh thần có thể xuất thể công kích, loại cường giả này cho dù ở Bí Cảnh tiềm lực bảng cũng có thể sắp xếp rất cao, đừng nói Chí Tôn Thiên bảng rồi!


Cường giả Chí Tôn ở Thần Thánh đế quốc có tam đại bảng, Chí Tôn Địa Bảng, Chí Tôn Thiên bảng, Bí Cảnh tiềm lực bảng, ba bảng phân chia cường giả Chí Tôn đỉnh phong kỹ càng, loại thực lực như Di Thiên Tông tông chủ, cũng chỉ có thể ở Chí Tôn Địa Bảng xếp hạng đếm ngược, loại thực lực như Tề Dương, tối đa leo tới Địa bảng, muốn vào Thiên bảng cũng khó có khả năng!

Người có thể vào Thiên bảng ít nhất có được 5000 Tượng lực, về phần có thể xếp ở Bí Cảnh tiềm lực bảng, càng là chênh lệch một bước thì đến được Bí Cảnh, thậm chí còn có một bộ phận lão quái vật trùng kích Bí Cảnh không chết!

Lực cắn trả khi trùng kích Bí Cảnh, cho dù cường giả Bí Cảnh cũng khó ngăn cản, người không phải Bí Cảnh có thể chống cự không chết, đủ thấy cường đại!

Nghe nói Tề gia lão tổ chính là một lão quái vật trùng kích Bí Cảnh không chết, chính bởi vì như thế, Tề Dương mới dám khiêu chiến Thất hoàng tử, không kiêng nể gì cả.

Chính bởi vì Bí Cảnh tiềm lực bảng đáng sợ như thế, bọn người Thất hoàng tử mới lộ ra vẻ kinh ngạc.

- PHỐC!

Thời điểm bọn hắn ngạc nhiên, Nhiếp Vân cũng há mồm phun ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt.

Chứng kiến bộ dạng của thiếu niên, Thất hoàng tử cùng đám thuộc hạ liếc mắt nhìn nhau, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.

- Xem ra tiểu tử này là sử dùng bí pháp gì, mới đả thương được Mộc Thắng Tuyết!

- Coi như là bí pháp, cũng rất lợi hại rồi, Thất hoàng tử, người này hiển nhiên cùng Tề Dương không đồng tâm, chúng ta có thể thừa cơ lôi kéo!

- Loại cường giả Chí Tôn đỉnh phong này, chúng ta lôi kéo càng nhiều, lại càng có địa vị, thời điểm cùng Đại hoàng tử tranh quyền, lại càng có ưu thế...


- Người này chúng ta không biết, Thất hoàng tử phải cẩn thận! Nhất định phải tra rõ ràng lai lịch...

Mấy thuộc hạ trung niên nhân ánh mắt lập loè, lặng lẽ truyền âm.

- Ân, không sai!

Thất hoàng tử cũng là thế hệ thông minh, nghe thuộc hạ nói, không khỏi nhẹ gật đầu, nhìn về phía Nhiếp Vân nói.

- Vị tiểu huynh đệ này thoạt nhìn vô cùng lạ mặt, không biết tên gì, đến từ đâu?

- Đa tạ Thất hoàng tử quan tâm, Vân Đồng ta bất quá là tán tu, không môn không phái!

Nhiếp Vân giả bộ như thụ sủng nhược kinh, vội vàng nói.

- Không môn không phái, tán tu? Tốt, tốt! Tề Dương, người này ta nhìn ngươi cũng không coi trọng, ta muốn!

Thất hoàng tử nhìn về phía Tề Dương nói.

- Theo lý thuyết Thất hoàng tử hỏi ta đòi người, ta nên hai tay dâng, bất quá người này không phải thuộc hạ của ta, một là ta không cách nào mệnh lệnh, hai là hắn đắc tội ta, phải giết chết hắn mới có thể tiêu trừ mối hận trong lòng, có lẽ Thất hoàng tử không muốn một người chết a!

Tề Dương hừ lạnh một tiếng, sau khi trọng thương hư thoát mặt tái nhợt, đã trở nên hồng nhuận phơn phớt, hẳn là dùng thủ đoạn đặc thù nào đó khôi phục thương thế.


Đương nhiên, cũng có thể là Trị liệu sư, chỉ cần Trị liệu sư đầy đủ chân khí, có thể hoàn toàn chữa tốt thương thế trên người, hắn hẳn là thừa dịp nói chuyện, khôi phục chân khí.

- Muốn giết hắn? Ta nhìn ngươi vẫn là tỉnh lại đi, người này ta hôm nay muốn định rồi!

Lúc này Thất hoàng tử cũng đứng lên, có một lão tổ Đoạt Thiên Tạo Hóa Cảnh ở sau lưng ủng hộ, thủ đoạn của hắn còn nhiều nữa, Tề Dương khôi phục thương thế, hắn cũng hoàn hảo không tổn hao gì.

- Ngươi gọi Vân Đồng đúng không, có nguyện ý làm thuộc hạ của ta hay không? Chỉ cần gật đầu, ở chỗ này, không ai dám động tới một đầu ngón tay của ngươi!

Thất hoàng tử triển lộ ra uy nghiêm của hoàng gia, nhìn về phía Nhiếp Vân duỗi ra cành ô-liu.

- Tại hạ cam tâm tình nguyện!

Nhiếp Vân vội vàng ôm quyền, nhưng trong lòng không khỏi thở dài.

Nguyên lai tưởng rằng trải qua mình xếp đặt thiết kế, Thất hoàng tử cùng Tề Dương lẫn nhau chiến đấu, cho dù không đánh giày vò, cũng không sai biệt lắm, hiện tại xem ra, còn là mình nghĩ quá đơn giản.

Có thể ở tuổi còn trẻ liền có được thực lực như thế, hai người này cũng không phải nhân vật đơn giản, cho dù trong lòng tức giận, cũng không có khả năng đánh tới ngươi chết ta sống, để cho ngoại nhân chiếm được tiện nghi.

Đã như vậy, còn không bằng tương kế tựu kế, hết thảy giá họa đến trên người Âu Dương Thành!

- Ha ha, không tệ!


Thất hoàng tử nở nụ cười, vẻ mặt đắc ý.

- Tề Dương, ngươi đã nghe được chưa? Hiện tại Vân Đồng là người của ta, ngươi dám động thủ với hắn, đừng trách ta không khách khí!

- Tốt, tốt! Vân Đồng, ngươi rất tốt! Cho dù ngươi quy thuận Thất hoàng tử, hôm nay ta cũng muốn đánh chết ngươi!

Sắc mặt Tề Dương khó coi, hừ lạnh một tiếng, một búa đánh đi ra.

Oanh!

Cự chùy mang theo chân khí, hà khí ngàn tia, tựa như cự màn bao phủ Nhiếp Vân.

- Làm càn!

Thất hoàng tử nhướng mày, đao phá vạn pháp, nước biển ở dưới lưỡi đao xé rách ra một thông đạo cực lớn, cự phủ của Tề Dương bị quét trúng, liền triệt để tiêu tán.

Đăng đăng đăng!

Tề Dương liên tục lui về phía sau vài bước, nắm đấm xiết chặt.

Hai người hiển nhiên lại giao thủ một lần, lần này hắn tựa hồ bị tổn thất nặng.

- Tề Dương công tử, ngươi làm gì vẫn muốn giết ta, muốn giết cũng nên trước giết Âu Dương Thành, ta biết rõ ngươi là Trị liệu sư, có thể trị liệu thương thế, bất quá Phong Ma Luyện Tâm Đan quá mức bá đạo, không có Cửu Tâm Yêu Quả khôi phục, thân thể của ngươi sớm đã thiếu hụt, cưỡng ép ra tay, chỉ biết tổn thương càng thêm tổn thương, căn bản không phải đối thủ của Thất hoàng tử! Còn không bằng giết hắn đi, đoạt đến Cửu Tâm Yêu Quả khôi phục thân thể mới là vương đạo!

Vô Tận Đan Điền
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền Truyện Vô Tận Đan Điền Story Chương 305: Giá họa (2)
7.2/10 từ 35 lượt.
loading...