Vô Tận Đan Điền
Chương 2992: Thời điểm nhân sinh đắc ý nhất
Nghĩ đến có thể được nữ nhân xinh đẹp động người như vậy, đè lên giường giày xéo, trong mắt Nam Hoa lão tiên lóe lên hưng phấn nồng đậm.
- Ngươi... Vô sỉ!
Nghe nói như vậy, Nhiếp Vân mặt mũi khó coi, tức giận đến cả người phát run
- Vô sỉ? Thời điểm để cho ta chịu nhục, sao không nghĩ tới sẽ có bây giờ? Nhìn nàng vì ngươi liều mạng, ngươi hẳn cũng rất quan tâm nàng đi! Nếu như vậy, ta sẽ không nhanh giết ngươi như vậy, để cho ngươi tận mắt nhìn nữ nhân ngươi quan tâm bị ta giày xéo, ở dưới quần của ta chìm vào bể dục...
Nam Hoa lão tiên liếm môi, bàn tay trảo một cái, Nhiếp Vân chỉ cảm thấy cánh tay rung động, Bích Lạc tiên tử ở trong ngực liền bị hắn bắt tới.
- Đây là ta đặc biệt luyện chế, chỉ cần dùng xuống, dù là nữ nhân thánh khiết, tư tưởng bảo thủ nữa, cũng sẽ trong nháy mắt biến thành đệ nhất dâm phụ! Ta bây giờ cho nàng dùng... Nếu như nàng ở trước mặt ngươi ân ái với ta, ngươi sẽ cảm giác thế nào?
Lấy ra một cái bình ngọc, nhẹ nhàng tung ra, một đoàn bột phấn màu trắng rơi vào trong miệng Bích Lạc tiên tử.
- Ngươi...
Nhiếp Vân không nghĩ tới đối phương vô sỉ như vậy, trực tiếp hạ xuân dược cho Bích Lạc tiên tử, bắp thịt toàn thân căng thẳng, muốn động thủ, lại không thể làm gì.
Bất kể nói thế nào đối phương cũng là nhân vật nổi tiếng thiên hạ, không nghĩ tới lại làm ra chuyện như vậy!
Biết sớm như vậy, ban đầu không nên trị cho hắn, để cho hắn chết ở dưới Chủ Đan Điền chi khí!
Vù vù hô!
Bột tiến vào cổ họng, thời gian không lâu, sắc mặt của Bích Lạc tiên tử thì trở nên đỏ hồng, không ngừng rên rỉ, tựa hồ cảm nhận được thân thể khác thường, từ trong hôn mê tỉnh lại, thấy bị Nam Hoa lão tiên nắm ở trong tay, thân thể mềm mại rung một cái, liên tục lui về phía sau mấy bước.
- Ngươi... Ngươi cho ta ăn cái gì?
Thân thể lửa nóng, nàng đã cảm ứng được, thân thể mềm mại nhịn không được run rẩy, nhìn chằm chằm lão giả trước mắt, thanh âm phát run.
- Ta cho ngươi ăn cái gì, chẳng lẽ ngươi không biết? Loại thuốc này, đừng nói tình trạng của ngươi bây giờ, cho dù thời kỳ toàn thịnh cũng khó chống cự, hắc hắc, đến đây đi, ta sẽ rất ôn nhu, để cho ngươi dục tiên dục tử, muốn ngừng cũng không được...
Biết nữ nhân trước mắt ăn đã trúng xuân dược trốn không thoát, Nam Hoa lão tiên không khẩn trương nữa, trong mắt mang nụ cười thỏa mãn.
- Ngươi...
Cảm nhận được thân thể khác thường, sắc mặt của Bích Lạc tiên tử đỏ lên, hai chân thon dài thẳng tắp không tự chủ được kẹp chặc.
Mặc dù nàng băng thanh ngọc khiết, không ăn nhân gian lửa khói, nhưng thân là nữ nhân, lúc này cũng biết thân thể phát sinh biến hóa gì, sắc mặt liên tục thay đổi mấy lần, bàn tay chợt rạch một cái, phá vỡ phong ấn trên người Nhiếp Vân, lôi kéo hắn:
- Đi mau...
Bất quá thương thế của nàng thực quá nặng, còn không có bay bao xa, thân thể mềm mại lần nữa thoáng một cái, phun ra một ngụm máu tươi.
Liên tục gặp phải công kích, hơn nữa thiêu đốt bổn mạng tâm hỏa, lúc này đã là nỏ mạnh hết đà.
- Ha ha!
Thấy hai người căn bản không trốn thoát, Nam Hoa lão tiên hưng phấn cười điên cuồng, điểm ngón tay một cái, mấy đạo kiếm mang đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Nhiếp Vân.
- Ta muốn ở trước mặt ngươi thôn phệ máu tươi của hắn, ở trước mặt hắn giày xéo ngươi... Yên tâm đi, hai người các ngươi cũng sẽ thấy một màn như vậy!
Sắc mặt Nam Hoa lão tiên lộ ra nụ cười biến thái, trong ánh mắt dử tợn, búng ngón tay một cái.
Xì! Xì! Xì!
Nhiếp Vân tựa như bị lăng trì, toàn thân cao thấp phá vỡ vô số vết máu, máu tươi phun ra ngoài.
Nương theo máu tươi càng ra càng nhiều, cả người hắn lảo đảo, tùy thời hôn mê.
Nam Hoa lão tiên biết yếu hại của thân thể con người ở nơi nào, tất cả kiếm mang đều không thương tổn địa phương trọng yếu, mặc dù Nhiếp Vân đau đớn khó nhịn, lại không nguy hiểm đến tánh mạng.
Phần phật!
Máu tươi chưa kịp rớt xuống liền bị Nam Hoa lão tiên bắt tới, xuất hiện ở trước mặt hắn.
- Huyết dịch có thể tự động hóa giải vạn độc... Còn có mỹ nhân đệ nhất thiên hạ... Lần này thật để cho ta kiếm được!
Lần nữa cười to, Nam Hoa lão tiên cũng không do dự, bàn tay run lên, huyết dịch lăng không bay tới, theo cổ họng của hắn vào vào trong cơ thể.
Hắn thấy đã kiếm lớn, dùng huyết dịch này, sẽ lập tức biến thành Tiên Thiên độc thể, vạn độc bất xâm, có loại cơ sở này, lại trùng kích cảnh giới, sẽ vô cùng có khả năng!
Huống chi vị mỹ nữ trước mắt này, đừng nói hắn, cho dù cường giả Đại Đế cũng không chắt cầm giữ được, nữ nhân như vậy, lập tức sẽ nằm ở trong ngực hắn, thời điểm đắc ý nhất của nhân sinh, chẳng qua là như vậy!
- Ngươi thế nào...
Cố nén dị thường trên thân thể, Bích Lạc tiên tử đưa tay ngăn cản vết thương tiếp tục ra máu của Nhiếp Vân, trong mắt lộ ra nóng nảy.
Nàng làm sao cũng không nghĩ tới sẽ xuất hiện tình huống như vậy, vốn là cứu người, kết quả... người không cứu, nàng cũng ngã vào!
- Tạm thời còn chưa chết...
Nhiếp Vân phun ra một hơi, mất máu quá nhiều, hơn nữa bị thương, từng trận choáng váng xông tới:
- Bất quá, hắn liền không nhất định...
Mặc dù bị thương nặng, nhưng nhìn về phía Nam Hoa lão tiên cách đó không xa, khóe miệng hắn kéo lên, lộ ra nụ cười nhàn nhạt
- Có ý gì?
Thấy nụ cười của thiếu niên ấm áp rực rỡ, trong lòng Bích Lạc tiên tử động một cái, lộ ra vẻ nghi hoặc.
Đối phương thôn phệ huyết dịch, thực lực khẳng định tiến hơn một bước, chẳng lẽ hắn còn có biện pháp gì khác sao?
- Một lát nữa ta sử dụng Chức Nữ toa, chúng ta nắm chắt thời gian chạy trốn, chỉ có hai cái hô hấp, chỉ cần có thể tránh thoát đợt công kích thứ nhất của hắn, chúng ta liền an toàn...
Không trực tiếp trả lời, Nhiếp Vân nhỏ giọng truyền âm.
- Ân!
Mặc dù không biết hắn có phương pháp gì, nhưng nụ cười tự tin của hắn cho người một loại cảm giác an toàn, tựa hồ thật có thể hóa giải nguy cơ lần này.
Bích Lạc tiên tử cũng biết bây giờ không có biện pháp khác, không thể làm gì khác hơn là cố nén lửa nóng trên thân thể, cắn chặc đôi môi, gật đầu một cái.
Hai người truyền âm chỉ là một sát na, tốc độ rất nhanh, phía trước Nam Hoa lão tiên đã thôn phệ sạch sẽ máu tươi, lộ ra biểu tình hài lòng.
Là người dụng độc, hắn biết rõ trong máu đối phương có độc hay không, mới vừa rồi nhìn như lỗ mãng thôn phệ, trên thực tế đã kiểm tra ít nhất năm lần, phát hiện xác thực không có uy hiếp tánh mạng mới nuốt vào trong bụng.
Vô Tận Đan Điền
- Ngươi... Vô sỉ!
Nghe nói như vậy, Nhiếp Vân mặt mũi khó coi, tức giận đến cả người phát run
- Vô sỉ? Thời điểm để cho ta chịu nhục, sao không nghĩ tới sẽ có bây giờ? Nhìn nàng vì ngươi liều mạng, ngươi hẳn cũng rất quan tâm nàng đi! Nếu như vậy, ta sẽ không nhanh giết ngươi như vậy, để cho ngươi tận mắt nhìn nữ nhân ngươi quan tâm bị ta giày xéo, ở dưới quần của ta chìm vào bể dục...
Nam Hoa lão tiên liếm môi, bàn tay trảo một cái, Nhiếp Vân chỉ cảm thấy cánh tay rung động, Bích Lạc tiên tử ở trong ngực liền bị hắn bắt tới.
- Đây là ta đặc biệt luyện chế, chỉ cần dùng xuống, dù là nữ nhân thánh khiết, tư tưởng bảo thủ nữa, cũng sẽ trong nháy mắt biến thành đệ nhất dâm phụ! Ta bây giờ cho nàng dùng... Nếu như nàng ở trước mặt ngươi ân ái với ta, ngươi sẽ cảm giác thế nào?
Lấy ra một cái bình ngọc, nhẹ nhàng tung ra, một đoàn bột phấn màu trắng rơi vào trong miệng Bích Lạc tiên tử.
- Ngươi...
Nhiếp Vân không nghĩ tới đối phương vô sỉ như vậy, trực tiếp hạ xuân dược cho Bích Lạc tiên tử, bắp thịt toàn thân căng thẳng, muốn động thủ, lại không thể làm gì.
Bất kể nói thế nào đối phương cũng là nhân vật nổi tiếng thiên hạ, không nghĩ tới lại làm ra chuyện như vậy!
Biết sớm như vậy, ban đầu không nên trị cho hắn, để cho hắn chết ở dưới Chủ Đan Điền chi khí!
Vù vù hô!
Bột tiến vào cổ họng, thời gian không lâu, sắc mặt của Bích Lạc tiên tử thì trở nên đỏ hồng, không ngừng rên rỉ, tựa hồ cảm nhận được thân thể khác thường, từ trong hôn mê tỉnh lại, thấy bị Nam Hoa lão tiên nắm ở trong tay, thân thể mềm mại rung một cái, liên tục lui về phía sau mấy bước.
- Ngươi... Ngươi cho ta ăn cái gì?
Thân thể lửa nóng, nàng đã cảm ứng được, thân thể mềm mại nhịn không được run rẩy, nhìn chằm chằm lão giả trước mắt, thanh âm phát run.
- Ta cho ngươi ăn cái gì, chẳng lẽ ngươi không biết? Loại thuốc này, đừng nói tình trạng của ngươi bây giờ, cho dù thời kỳ toàn thịnh cũng khó chống cự, hắc hắc, đến đây đi, ta sẽ rất ôn nhu, để cho ngươi dục tiên dục tử, muốn ngừng cũng không được...
Biết nữ nhân trước mắt ăn đã trúng xuân dược trốn không thoát, Nam Hoa lão tiên không khẩn trương nữa, trong mắt mang nụ cười thỏa mãn.
- Ngươi...
Cảm nhận được thân thể khác thường, sắc mặt của Bích Lạc tiên tử đỏ lên, hai chân thon dài thẳng tắp không tự chủ được kẹp chặc.
Mặc dù nàng băng thanh ngọc khiết, không ăn nhân gian lửa khói, nhưng thân là nữ nhân, lúc này cũng biết thân thể phát sinh biến hóa gì, sắc mặt liên tục thay đổi mấy lần, bàn tay chợt rạch một cái, phá vỡ phong ấn trên người Nhiếp Vân, lôi kéo hắn:
- Đi mau...
Bất quá thương thế của nàng thực quá nặng, còn không có bay bao xa, thân thể mềm mại lần nữa thoáng một cái, phun ra một ngụm máu tươi.
Liên tục gặp phải công kích, hơn nữa thiêu đốt bổn mạng tâm hỏa, lúc này đã là nỏ mạnh hết đà.
- Ha ha!
Thấy hai người căn bản không trốn thoát, Nam Hoa lão tiên hưng phấn cười điên cuồng, điểm ngón tay một cái, mấy đạo kiếm mang đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Nhiếp Vân.
- Ta muốn ở trước mặt ngươi thôn phệ máu tươi của hắn, ở trước mặt hắn giày xéo ngươi... Yên tâm đi, hai người các ngươi cũng sẽ thấy một màn như vậy!
Sắc mặt Nam Hoa lão tiên lộ ra nụ cười biến thái, trong ánh mắt dử tợn, búng ngón tay một cái.
Xì! Xì! Xì!
Nhiếp Vân tựa như bị lăng trì, toàn thân cao thấp phá vỡ vô số vết máu, máu tươi phun ra ngoài.
Nương theo máu tươi càng ra càng nhiều, cả người hắn lảo đảo, tùy thời hôn mê.
Nam Hoa lão tiên biết yếu hại của thân thể con người ở nơi nào, tất cả kiếm mang đều không thương tổn địa phương trọng yếu, mặc dù Nhiếp Vân đau đớn khó nhịn, lại không nguy hiểm đến tánh mạng.
Phần phật!
Máu tươi chưa kịp rớt xuống liền bị Nam Hoa lão tiên bắt tới, xuất hiện ở trước mặt hắn.
- Huyết dịch có thể tự động hóa giải vạn độc... Còn có mỹ nhân đệ nhất thiên hạ... Lần này thật để cho ta kiếm được!
Lần nữa cười to, Nam Hoa lão tiên cũng không do dự, bàn tay run lên, huyết dịch lăng không bay tới, theo cổ họng của hắn vào vào trong cơ thể.
Hắn thấy đã kiếm lớn, dùng huyết dịch này, sẽ lập tức biến thành Tiên Thiên độc thể, vạn độc bất xâm, có loại cơ sở này, lại trùng kích cảnh giới, sẽ vô cùng có khả năng!
Huống chi vị mỹ nữ trước mắt này, đừng nói hắn, cho dù cường giả Đại Đế cũng không chắt cầm giữ được, nữ nhân như vậy, lập tức sẽ nằm ở trong ngực hắn, thời điểm đắc ý nhất của nhân sinh, chẳng qua là như vậy!
- Ngươi thế nào...
Cố nén dị thường trên thân thể, Bích Lạc tiên tử đưa tay ngăn cản vết thương tiếp tục ra máu của Nhiếp Vân, trong mắt lộ ra nóng nảy.
Nàng làm sao cũng không nghĩ tới sẽ xuất hiện tình huống như vậy, vốn là cứu người, kết quả... người không cứu, nàng cũng ngã vào!
- Tạm thời còn chưa chết...
Nhiếp Vân phun ra một hơi, mất máu quá nhiều, hơn nữa bị thương, từng trận choáng váng xông tới:
- Bất quá, hắn liền không nhất định...
Mặc dù bị thương nặng, nhưng nhìn về phía Nam Hoa lão tiên cách đó không xa, khóe miệng hắn kéo lên, lộ ra nụ cười nhàn nhạt
- Có ý gì?
Thấy nụ cười của thiếu niên ấm áp rực rỡ, trong lòng Bích Lạc tiên tử động một cái, lộ ra vẻ nghi hoặc.
Đối phương thôn phệ huyết dịch, thực lực khẳng định tiến hơn một bước, chẳng lẽ hắn còn có biện pháp gì khác sao?
- Một lát nữa ta sử dụng Chức Nữ toa, chúng ta nắm chắt thời gian chạy trốn, chỉ có hai cái hô hấp, chỉ cần có thể tránh thoát đợt công kích thứ nhất của hắn, chúng ta liền an toàn...
Không trực tiếp trả lời, Nhiếp Vân nhỏ giọng truyền âm.
- Ân!
Mặc dù không biết hắn có phương pháp gì, nhưng nụ cười tự tin của hắn cho người một loại cảm giác an toàn, tựa hồ thật có thể hóa giải nguy cơ lần này.
Bích Lạc tiên tử cũng biết bây giờ không có biện pháp khác, không thể làm gì khác hơn là cố nén lửa nóng trên thân thể, cắn chặc đôi môi, gật đầu một cái.
Hai người truyền âm chỉ là một sát na, tốc độ rất nhanh, phía trước Nam Hoa lão tiên đã thôn phệ sạch sẽ máu tươi, lộ ra biểu tình hài lòng.
Là người dụng độc, hắn biết rõ trong máu đối phương có độc hay không, mới vừa rồi nhìn như lỗ mãng thôn phệ, trên thực tế đã kiểm tra ít nhất năm lần, phát hiện xác thực không có uy hiếp tánh mạng mới nuốt vào trong bụng.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 2992: Thời điểm nhân sinh đắc ý nhất
7.2/10 từ 35 lượt.