Vô Tận Đan Điền
Chương 2921: Độ tinh thuần của huyết mạch (1)
Nếu như con thuyền này là phương pháp tiến vào hình ảnh trước mắt, lúc đi ra chỉ cần ngồi chiếc thuyền này, liền có thể lần nữa về tới đây.
Họa Tiên là lợi dụng không gian vẽ hình ảnh, trước khi lối đi chưa xuất hiện, là không có chút năng lượng ba động nào, cũng không có bất kỳ dấu vết trận pháp... Khó trách không ai phát hiện di tích của Hạo Viên trưởng lão, cũng không cảm ứng được, người nào cũng không nghĩ tới, hắn lại phong tỏa mộ huyệt của mình ở trong một bản vẽ.
Người Họa Tiên, thân thể giam cầm vào tranh, linh hồn không cách nào thoát khỏi, làm như vậy, tương đương với hồn phi phách tán, trọn đời không được siêu sinh!
Thật độc ác!
Cường giả Hoàng cảnh có giới vực, đại hạn chi kỳ tới, coi như tử vong, cũng có thể giữ một tia tàn hồn, lần nữa đạt tới thực lực giống vậy, có xác suất nhất định khôi phục trí nhớ kiếp trước, còn tàn hồn phong tỏa ở trong hình vẽ, trừ khi đối phó cừu nhân thâm cừu đại hận, thì chưa từng nghe nói qua có người làm với mình như vậy!
Hoa lạp lạp lạp!
Tâm đang cảm khái, thuyền lớn đột ngột ngừng lại, lúc này thân thuyền đã dài chừng hơn ba thước, nhìn cực kỳ hùng vĩ, cách mọi người rất gần.
- Chẳng lẽ chúng ta phải lên thuyền này?
Nhìn thuyền dừng lại, Triệu Nhiễm hỏi.
- Bây giờ còn chưa được, thuyền này nhìn như cách rất gần, thực tế là hiệu quả của Họa Tiên, cách nơi này còn vô cùng xa, thật muốn qua, sẽ trực tiếp rơi vào Hóa Huyết Trì, chết không có chỗ chôn! Muốn đi vào, chỉ có thể chờ thuyền hoàn toàn rời khỏi hình ảnh, biến trở về bình thường mới được!
Thần sắc của Nhiếp Vân ngưng trọng nói.
Họa Tiên, là khoảng cách giữa hư thật, vô cùng vô tận, không tìm được cửa vào, muốn đi vào là không thể, dù tốc độ của ngươi mau hơn nữa, nhưng xuất hiện ở trước mắt thủy chung chỉ là một bức tranh.
Chiếc thuyền trước mắt này đúng là như vậy, nhìn không xa, thực tế lại cách cực xa, không đợi thân thuyền hoàn toàn rời hình ảnh, tùy tiện qua mà nói, chỉ có thể rơi vào Hóa Huyết Trì, hoàn toàn tử vong.
- Nói như vậy, mệnh của chúng ta bị nắm giữ ở trong tay một chiếc thuyền không biết lai lịch... Nguy rồi, mau nhìn, thuyền đi về!
Triệu Nhiễm không nghĩ tới Họa Tiên kia quỷ dị như vậy, cảm thán một tiếng, đang muốn nói tiếp, đột nhiên con ngươi co rụt lại, thuyền vốn cách mọi người không xa, chẳng biết tại sao lại quay trở về, càng ngày càng nhỏ, giống như tùy thời sẽ biến mất.
- Sư huynh không cần kinh ngạc, chúng ta đã thử qua không biết bao nhiêu lần, chiếc thuyền kia chỉ có thể đi tới nơi này, xa nữa không được... Nếu như đoán không sai, là vì độ tinh thuần của huyết mạch chúng ta, còn chưa đủ để cho thuyền tới bên cạnh!
La Hạo tựa hồ sớm biết cảnh tượng trước mắt, mở miệng nói.
- Độ tinh thuần của huyết mạch?
Nhiếp Vân cùng Triệu Nhiễm liếc nhau một cái, trong mắt tràn đầy mê hoặc.
- Triệu Nhiễm sư huynh, ngươi có thể dùng thủ pháp mới vừa rồi thử một chút, nhìn thuyền có thể đến vị trí nào!
Không giải thích thêm, La Hạo cười nói.
- Được!
Triệu Nhiễm gật đầu, ngón tay bóp một cái, giống như La Hạo vừa rồi, xuất hiện một bộ pháp quyết, một đoàn hỏa diễm màu đỏ xuất hiện ở đầu ngón tay, thẳng tắp bay về phía Hóa Huyết Trì.
Tí tách tí tách!
Hóa Huyết Trì sôi trào lần nữa, thuyền vừa mới quay đầu sắp biến mất, giống như cá mập ngửi được mùi máu tanh, xoay người lần nữa lái tới, thể tích càng ngày càng lớn, chỉ chốc lát liền vượt qua ba thước, vẫn tiếp tục tiến tới.
- Quả nhiên!
Nhiếp Vân híp mắt lại.
Chiếc thuyền này giống như La Hạo đoán, là theo như độ tinh thuần của huyết mạch chạy, càng tinh thuần, khoảng cách lái tới càng gần, thể tích càng lớn, càng có thể cởi bỏ trói buộc trong Họa Tiên, ngược lại thì càng nhỏ.
- Kỳ quái...
Đoán được điểm này, Nhiếp Vân càng nghĩ càng kỳ quái
Căn cứ tin tức hắn từ trong sách lấy được, vị Hạo Viên trưởng lão này và Hỏa Thần tông huyên náo hết sức không vui, thậm chí quyết liệt! Không nói những thứ này, chỉ từ di tích của hắn không để ở từ đường tông môn, mà trốn ở chỗ này là có thể nhìn ra, quan hệ của hai người thật rất không tốt.
Thiết kế ra Họa Tiên ẩn núp di tích, không tiếc để linh hồn không cách nào siêu thoát, hồn phi phách tán... Chính là vì không để cho người của Hỏa Thần tông tìm được truyền thừa của hắn, mà bây giờ lại cho người có huyết mạch tinh thuần trong tông môn tiến vào... Đây không phải mâu thuẫn sao
Người này rốt cuộc muốn làm cái gì?
Trong lòng kỳ quái, lại nói không ra lời, thẳng tắp nhìn chằm chằm thuyền lớn càng ngày càng gần trước mắt.
Lúc này thuyền đã dài mấy chục thước, còn chưa tới bên cạnh, liền mang theo khí lãng cùng cơn lốc gào thét, nhấc lên sóng gió kinh hoàng.
- Mọi người không nên hành động thiếu suy nghĩ, bây giờ thuyền cổ còn chưa hoàn toàn thoát khỏi hình ảnh, cho dù cách chúng ta rất gần, cũng không thể qua!
Thấy thuyền cổ cách mọi người bất quá mấy thước, tùy tiện nhảy một cái là có thể lên, rất nhiều người đã bắt đầu xuất hiện tâm tính nhao nhao muốn thử, tùy thời sẽ động thân, Nhiếp Vân quát.
Họa Tiên không giống những vật khác, nhìn chỉ có mấy thước, trên thực tế còn không có hoàn toàn thoát khỏi hình vẽ trói buộc. Tùy tiện xông tới, mấy thước liền sẽ biến thành vô cùng lớn, vĩnh viễn không cách nào tới được.
- Nhiếp Vân sư huynh nói không sai, mọi người đừng động!
La Hạo cũng nhìn thấu có cái gì không đúng, vội vàng quát lên.
Đám người Cốc Dương vốn muốn động thân, thấy hai người nói như vậy đều ngừng lại.
Cổ tay của Trần Trúc run lên, một con chim xuất hiện ở trong lòng bàn tay, thẳng tắp bay về phía thuyền cổ.
Con chim này cũng không phải vật còn sống, mà là một loại cơ quan thú, cho đầy đủ động lực, liên tục phi hành mười ngày mười đêm cũng sẽ không rơi xuống, hơn nữa tốc độ cực nhanh, có thể dùng để truyền tin.
Vèo!
Phi điểu trong nháy mắt biến mất ở trước mặt, vọt tới thuyền cổ.
Thuyền cổ cách phi điểu chỉ mấy thước, dựa theo quan niệm bình thường, bay đến tuyệt sẽ không vượt qua một phần ngàn cái hô hấp. Nhưng ở dưới ánh mắt mọi người nhìn soi mói, đã vượt qua mấy chục tức, vẫn cùng thuyền cổ duy trì khoảng cách giống nhau.
Giống như hai vật định ở trên không trung vậy.
Nếu không phải cánh chim không ngừng vũ động, chung quanh có thể mơ hồ thấy khí lưu cấp tốc lưu động, thì rất khó tin là nó đang phi hành.
- Cái này...
Thí nghiệm một chút, lúc này đám người Cốc Dương mới biến sắc, từng cái lộ ra vẻ cổ quái, rốt cuộc minh bạch hai người kia không có lừa gạt bọn họ.
Nhìn khoảng cách rất gần, trên thực tế vô cùng xa.
Hô!
Mọi người đang kinh ngạc, phi điểu tựa như mất đi động lực, một tiếng nổ ầm từ không trung rơi vào trong Hóa Huyết Trì, biến mất không thấy gì nữa.
Vô Tận Đan Điền
Họa Tiên là lợi dụng không gian vẽ hình ảnh, trước khi lối đi chưa xuất hiện, là không có chút năng lượng ba động nào, cũng không có bất kỳ dấu vết trận pháp... Khó trách không ai phát hiện di tích của Hạo Viên trưởng lão, cũng không cảm ứng được, người nào cũng không nghĩ tới, hắn lại phong tỏa mộ huyệt của mình ở trong một bản vẽ.
Người Họa Tiên, thân thể giam cầm vào tranh, linh hồn không cách nào thoát khỏi, làm như vậy, tương đương với hồn phi phách tán, trọn đời không được siêu sinh!
Thật độc ác!
Cường giả Hoàng cảnh có giới vực, đại hạn chi kỳ tới, coi như tử vong, cũng có thể giữ một tia tàn hồn, lần nữa đạt tới thực lực giống vậy, có xác suất nhất định khôi phục trí nhớ kiếp trước, còn tàn hồn phong tỏa ở trong hình vẽ, trừ khi đối phó cừu nhân thâm cừu đại hận, thì chưa từng nghe nói qua có người làm với mình như vậy!
Hoa lạp lạp lạp!
Tâm đang cảm khái, thuyền lớn đột ngột ngừng lại, lúc này thân thuyền đã dài chừng hơn ba thước, nhìn cực kỳ hùng vĩ, cách mọi người rất gần.
- Chẳng lẽ chúng ta phải lên thuyền này?
Nhìn thuyền dừng lại, Triệu Nhiễm hỏi.
- Bây giờ còn chưa được, thuyền này nhìn như cách rất gần, thực tế là hiệu quả của Họa Tiên, cách nơi này còn vô cùng xa, thật muốn qua, sẽ trực tiếp rơi vào Hóa Huyết Trì, chết không có chỗ chôn! Muốn đi vào, chỉ có thể chờ thuyền hoàn toàn rời khỏi hình ảnh, biến trở về bình thường mới được!
Thần sắc của Nhiếp Vân ngưng trọng nói.
Họa Tiên, là khoảng cách giữa hư thật, vô cùng vô tận, không tìm được cửa vào, muốn đi vào là không thể, dù tốc độ của ngươi mau hơn nữa, nhưng xuất hiện ở trước mắt thủy chung chỉ là một bức tranh.
Chiếc thuyền trước mắt này đúng là như vậy, nhìn không xa, thực tế lại cách cực xa, không đợi thân thuyền hoàn toàn rời hình ảnh, tùy tiện qua mà nói, chỉ có thể rơi vào Hóa Huyết Trì, hoàn toàn tử vong.
- Nói như vậy, mệnh của chúng ta bị nắm giữ ở trong tay một chiếc thuyền không biết lai lịch... Nguy rồi, mau nhìn, thuyền đi về!
Triệu Nhiễm không nghĩ tới Họa Tiên kia quỷ dị như vậy, cảm thán một tiếng, đang muốn nói tiếp, đột nhiên con ngươi co rụt lại, thuyền vốn cách mọi người không xa, chẳng biết tại sao lại quay trở về, càng ngày càng nhỏ, giống như tùy thời sẽ biến mất.
- Sư huynh không cần kinh ngạc, chúng ta đã thử qua không biết bao nhiêu lần, chiếc thuyền kia chỉ có thể đi tới nơi này, xa nữa không được... Nếu như đoán không sai, là vì độ tinh thuần của huyết mạch chúng ta, còn chưa đủ để cho thuyền tới bên cạnh!
La Hạo tựa hồ sớm biết cảnh tượng trước mắt, mở miệng nói.
- Độ tinh thuần của huyết mạch?
Nhiếp Vân cùng Triệu Nhiễm liếc nhau một cái, trong mắt tràn đầy mê hoặc.
- Triệu Nhiễm sư huynh, ngươi có thể dùng thủ pháp mới vừa rồi thử một chút, nhìn thuyền có thể đến vị trí nào!
Không giải thích thêm, La Hạo cười nói.
- Được!
Triệu Nhiễm gật đầu, ngón tay bóp một cái, giống như La Hạo vừa rồi, xuất hiện một bộ pháp quyết, một đoàn hỏa diễm màu đỏ xuất hiện ở đầu ngón tay, thẳng tắp bay về phía Hóa Huyết Trì.
Tí tách tí tách!
Hóa Huyết Trì sôi trào lần nữa, thuyền vừa mới quay đầu sắp biến mất, giống như cá mập ngửi được mùi máu tanh, xoay người lần nữa lái tới, thể tích càng ngày càng lớn, chỉ chốc lát liền vượt qua ba thước, vẫn tiếp tục tiến tới.
- Quả nhiên!
Nhiếp Vân híp mắt lại.
Chiếc thuyền này giống như La Hạo đoán, là theo như độ tinh thuần của huyết mạch chạy, càng tinh thuần, khoảng cách lái tới càng gần, thể tích càng lớn, càng có thể cởi bỏ trói buộc trong Họa Tiên, ngược lại thì càng nhỏ.
- Kỳ quái...
Đoán được điểm này, Nhiếp Vân càng nghĩ càng kỳ quái
Căn cứ tin tức hắn từ trong sách lấy được, vị Hạo Viên trưởng lão này và Hỏa Thần tông huyên náo hết sức không vui, thậm chí quyết liệt! Không nói những thứ này, chỉ từ di tích của hắn không để ở từ đường tông môn, mà trốn ở chỗ này là có thể nhìn ra, quan hệ của hai người thật rất không tốt.
Thiết kế ra Họa Tiên ẩn núp di tích, không tiếc để linh hồn không cách nào siêu thoát, hồn phi phách tán... Chính là vì không để cho người của Hỏa Thần tông tìm được truyền thừa của hắn, mà bây giờ lại cho người có huyết mạch tinh thuần trong tông môn tiến vào... Đây không phải mâu thuẫn sao
Người này rốt cuộc muốn làm cái gì?
Trong lòng kỳ quái, lại nói không ra lời, thẳng tắp nhìn chằm chằm thuyền lớn càng ngày càng gần trước mắt.
Lúc này thuyền đã dài mấy chục thước, còn chưa tới bên cạnh, liền mang theo khí lãng cùng cơn lốc gào thét, nhấc lên sóng gió kinh hoàng.
- Mọi người không nên hành động thiếu suy nghĩ, bây giờ thuyền cổ còn chưa hoàn toàn thoát khỏi hình ảnh, cho dù cách chúng ta rất gần, cũng không thể qua!
Thấy thuyền cổ cách mọi người bất quá mấy thước, tùy tiện nhảy một cái là có thể lên, rất nhiều người đã bắt đầu xuất hiện tâm tính nhao nhao muốn thử, tùy thời sẽ động thân, Nhiếp Vân quát.
Họa Tiên không giống những vật khác, nhìn chỉ có mấy thước, trên thực tế còn không có hoàn toàn thoát khỏi hình vẽ trói buộc. Tùy tiện xông tới, mấy thước liền sẽ biến thành vô cùng lớn, vĩnh viễn không cách nào tới được.
- Nhiếp Vân sư huynh nói không sai, mọi người đừng động!
La Hạo cũng nhìn thấu có cái gì không đúng, vội vàng quát lên.
Đám người Cốc Dương vốn muốn động thân, thấy hai người nói như vậy đều ngừng lại.
Cổ tay của Trần Trúc run lên, một con chim xuất hiện ở trong lòng bàn tay, thẳng tắp bay về phía thuyền cổ.
Con chim này cũng không phải vật còn sống, mà là một loại cơ quan thú, cho đầy đủ động lực, liên tục phi hành mười ngày mười đêm cũng sẽ không rơi xuống, hơn nữa tốc độ cực nhanh, có thể dùng để truyền tin.
Vèo!
Phi điểu trong nháy mắt biến mất ở trước mặt, vọt tới thuyền cổ.
Thuyền cổ cách phi điểu chỉ mấy thước, dựa theo quan niệm bình thường, bay đến tuyệt sẽ không vượt qua một phần ngàn cái hô hấp. Nhưng ở dưới ánh mắt mọi người nhìn soi mói, đã vượt qua mấy chục tức, vẫn cùng thuyền cổ duy trì khoảng cách giống nhau.
Giống như hai vật định ở trên không trung vậy.
Nếu không phải cánh chim không ngừng vũ động, chung quanh có thể mơ hồ thấy khí lưu cấp tốc lưu động, thì rất khó tin là nó đang phi hành.
- Cái này...
Thí nghiệm một chút, lúc này đám người Cốc Dương mới biến sắc, từng cái lộ ra vẻ cổ quái, rốt cuộc minh bạch hai người kia không có lừa gạt bọn họ.
Nhìn khoảng cách rất gần, trên thực tế vô cùng xa.
Hô!
Mọi người đang kinh ngạc, phi điểu tựa như mất đi động lực, một tiếng nổ ầm từ không trung rơi vào trong Hóa Huyết Trì, biến mất không thấy gì nữa.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 2921: Độ tinh thuần của huyết mạch (1)
7.2/10 từ 35 lượt.