Vô Tận Đan Điền
Chương 289: Đánh chết thú vương (Thượng) (1)
Nhiếp Vân lần đầu tiên thấy hai nữ nhân ra tay, không hổ là tỷ muội song sinh, phối hợp vô cùng ăn ý, hai đạo hào quang màu thuần trắng giống như dãy lụa bao phủ toàn thân, chúng quay cuồng làm máu thịt Yêu Sí Vân Giáp Thú bắn tung tóe, tất cả bọn chúng rơi xuống đáy biển.
- Thực lực của hai người này không kẻ nào kém tông chủ Di Thiên Tông!
Xứng hợp càng cường đại!
Đều là Chí Tôn đỉnh phong, khác biệt quả nhiên thật lớn!
Thấy hai người ra tay chân khí tung hoành, tuy thực lực bị áp lực đáy biển giảm đi không ít nhưng vẫn có được uy lực kinh người, nội tâm Nhiếp Vân cảm thán không nhỏ.
Chí Tôn và Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh là hai chủng hoàn toàn khác nhau, giống như phàm nhân tu thành tiên nhân, cho dù kết cấu thân thể hay trạng thái tinh thần đều tăng vọt về chất, cả hai chênh lệch quá lớn, thực lực mạnh hơn cấp bậc Chí Tôn tới mức kinh hãi.
Cùng là Chí Tôn đỉnh phong có thể chênh lệch mười ần, trăm lần, tất cả phụ thuộc vào công pháp và kỳ ngộ của mỗi người.
Hai nữ nhân Mộ Thanh, Mộ Hà cũng giống như Bách Hoa tông, từ vẻ ngoài không nhìn ra tuổi tác nhưng từng chiêu từng thức sinh ra lực lượng quay cuồng, tu luyện công pháp chân khí hùng hậu, thực lực còn mạnh hơn đệ nhất cao thủ Thần Phong đế quốc Di Hoằng không ít.
Lúc này Bách Hoa Tông chủ cũng đã ra tay, hoa rơi bay tán loạn, lúc này nàng dã hiểu rõ đạo lý của Hữu Tình Chưởng Pháp, mỗi một chiê của nàng sẽ giết Yêu Sí Vân Giáp Thú ngay lập tức, hiệu suất chém giết yêu thú không kém gì hai người Mộ Thanh, Mộ Hà.
- Không nghĩ tới thực lực của Bách Hoa Tu tinh tiến nhiều như thế.
Đám người Tề Dương cũng bị Bách Hoa Tu hấp dẫn, nhìn thấy nàng thi triển thủ đoạn, tất cả mọi người lập tức biến sắc.
Bách Hoa Tu mấy năm trước lúc đi cùng mọi người tới đây có thực lực kém cỏi nhất, không nghĩ tới chỉ vài năm ngắn ngủi không gặp lại tinh tiến tới tình trạng này.
- Tất cả mọi người động thủ, ta cũng không thể nhàn rỗi, huyền ngọc chi kiếm!
Mọi người toàn bộ nghênh tiếp Yêu Sí Vân Giáp Thú, hi vọng mở một đường máu, Nhiếp Vân cười ha ha tiến lên.
Hắn cẩn thận cảm ứng qua tưởng thủy khí của Âu Dương Thành, đã có được đan điền tưởng thủy, hoàn toàn có thể tùy thời đào tẩu, hiện tại bất tiện sử dụng.
Dù sao lúc trước hắn không có thiên phú này, hiện tại đột nhiên sử dụng có phần không thích hợp, hơn nữa Nhiếp Vân vẫn cảm thấy đám người Tề Dương tới đây lần này có bí mật khác, không chỉ vì trái cây Cửu Tâm Yêu Quả Thụ đơn giản như vậy.
Dù sao hắn sở hữu đan điền tưởng thủy, cũng không sợ chân khí hao tổn, cũng không sợ không thể hô hấp, thời điểm muốn đi có thể xoay người rời đi, Nhiếp Vân cũng không cần phải sợ gì.
- PHÁ...
Huyền ngọc chi kiếm nơi tay, hắn gầm lên, ám kình của Nhiếp Vân bộc phát cực kỳ đáng sợ.
Bành!
Bành!
Bành!
Liên tiếp có Yêu Sí Vân Giáp Thú rơi xuống mặt đất, vẻ ngoài của chúng không tổn hại gì nhưng nội tạng lại bị đánh thành thịt vụn.
- Tốt!
- Đáng sợ!
- Hắn làm cách nào luyện ra loại kiếm pháp này?
Nhìn thấy thiếu niên chiến đấu không có một tia huyết tinh, giết Yêu Sí Vân Giáp Thú còn nhẹ nhõm và nhanh hơn bọn họ, đám người Tề Dương kiêng kị Nhiếp Vân tăng thêm vài phần.
Không biết mới là đáng sợ nhất, thiếu niên công kích bỏ qua phòng ngự, trực tiếp đánh nát nội tạng trong người đối thủ, điểm này đã vượt qua lý giải của bọn họ.
- Ô ô!
Bị mọi người công kích rất mạnh, đột nhiên Yêu Sí Vân Giáp Thú phát ra âm thanh như tù và, âm thanh nứt nở nghẹn ngào lâu dài, dường như chúng đang ra lệnh cho bầy yêu thú.
Ầm ầm ầm....
Ầm ầm ầm...
Nương theo âm thanh tù và chấm dứt, đám Yêu Sí Vân Giáp Thú đang tấn công điên cuồng dừng bước, lúc này nước biển chấn động, một đám thú đen nhánh lao ra khỏi bầy Yêu Sí Vân Giáp Thú.
Đám yêu thú này có đường vân rậm rạp chằng chịt trên mai rùa còn nhiều hơn cả Yêu Sí Vân Giáp Thú, phù hợp thiên địa chí lý, nhiễu loạn nước chảy nghịch chuyển, dường như hình thành trận pháp gì đó.
- Đây là Yêu Sí Hắc Giáp Thú lợi hại nhất trong Yêu Sí Vân Giáp Thú, mỗi một con đều có thực lực Khí Tông, trên lưng có yêu nhân mật vân lưu lại, khó có thể phá vỡ.
Tề Dương nhận ra đám yêu thú xông tới, toàn thân run rẩy, nếu như không phải đang ở sâu trong biển cả, chỉ sợ hắn sớm đổ mồ hôi lạnh khắp người.
- Chết đi cho ta!
Rống xong, rốt cuộc Tề Dương cũng cầm binh khí bản thân, lúc này nhìn thấy hắn cầm đại chùy giống như Đồ Tân Chí Tôn từng sử dụng.
Đại chùy được chân khí thúc dục cho nên phá vỡ mai rùa trên lưng Yêu Sí Hắc Giáp Thú, máu tươi chảy đầm đìa.
Đinh!
Hào quang bắn ra bốn phía, Tề Dương dùng một kích toàn lực nhưng không cách nào đánh giết một con Yêu Sí Hắc Giáp Thú!
Thứ này lcó ực phòng ngự kinh người như thế, căẳng phải mọi người hẳn phải chết không nghi ngờ?
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt mọi người sợ hãi và tuyệt vọng!
- Phá cho ta!
Một chiêu thất bại, khóe mắt Tề Dương âm trầm, thân thể kéo dài lại nện vào cùng một địa phương như cũ.
Bành!
Rốt cuộc mai rùa của yêu thú cũng không chịu nổi cho nên vỡ tan.
- Những phù văn Yêu tộc này, tại sao ta nhìn quen mắt như thế?
Tề Dương động thủ, những người khác cũng không có nhàn rỗi, tất cả đều động thủ, Nhiếp Vân liên tục đánh chết vài đầu Yêu Sí Hắc Giáp Thú, hắn cau mày càng nhiều.
Chẳng biết tại sao hắn nhìn những mật vân trên lưng của Yêu Sí Hắc Giáp Thú lại có cảm giác hơi quen thuộc, trong lòng có dẫn đạo không nói rõ là gì.
Bành!
Lại thi triển ám kình lần nữa, một kiếm đánh chết Yêu Sí Hắc Giá Thú, đột nhiên đôi mắt Nhiếp Vân sáng ngời và bừng tỉnh đại ngộ.
- Đúng, ám kình! Nhưng mật vân này có phương pháp thi triển giống ám kình của ta, chẳng lẽ có thể trợ giúp ta lĩnh ngộ ám kình hay sao?
Yêu Sí Hắc Giáp Thú phòng ngự vô địch, chỉ có thể dựa vào ám kình đánh
chết chúng, Nhiếp Vân dù thế nào cũng không ngờ mật vân trên người hắn, vậy mà ẩn chứa ám kình huyền bí, chỉ cần quan sát nghiêm túc tuyệt đối có thể trợ giúp mình gia tăng lý giải về ám kình.
- Nơi độc trùng qua lại, trong bảy bước tất có giải dược, trời sinh vạn vật tương sinh tương khắc, những Yêu Sí Hắc Giáp Thú này có phòng ngự vô địch, nếu như ngươi có thể từ mật vân lĩnh ngộ ra ám kình tuyệt đối có thể khắc chế nó!
Trong nội tâm có cảm giác hiểu ra, Nhiếp Vân chấn động không nhỏ, hắn hiểu về ám kình có tăng vọt về chất.
Nếu như nói trước kia hắn hiểu về ám kình chỉ là da lông, sau khi lĩnh ngộ đạo lý vạn vật tương sinh tương khắc hắn đã có nhận biết về bản chất.
Vô Tận Đan Điền
- Thực lực của hai người này không kẻ nào kém tông chủ Di Thiên Tông!
Xứng hợp càng cường đại!
Đều là Chí Tôn đỉnh phong, khác biệt quả nhiên thật lớn!
Thấy hai người ra tay chân khí tung hoành, tuy thực lực bị áp lực đáy biển giảm đi không ít nhưng vẫn có được uy lực kinh người, nội tâm Nhiếp Vân cảm thán không nhỏ.
Chí Tôn và Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh là hai chủng hoàn toàn khác nhau, giống như phàm nhân tu thành tiên nhân, cho dù kết cấu thân thể hay trạng thái tinh thần đều tăng vọt về chất, cả hai chênh lệch quá lớn, thực lực mạnh hơn cấp bậc Chí Tôn tới mức kinh hãi.
Cùng là Chí Tôn đỉnh phong có thể chênh lệch mười ần, trăm lần, tất cả phụ thuộc vào công pháp và kỳ ngộ của mỗi người.
Hai nữ nhân Mộ Thanh, Mộ Hà cũng giống như Bách Hoa tông, từ vẻ ngoài không nhìn ra tuổi tác nhưng từng chiêu từng thức sinh ra lực lượng quay cuồng, tu luyện công pháp chân khí hùng hậu, thực lực còn mạnh hơn đệ nhất cao thủ Thần Phong đế quốc Di Hoằng không ít.
Lúc này Bách Hoa Tông chủ cũng đã ra tay, hoa rơi bay tán loạn, lúc này nàng dã hiểu rõ đạo lý của Hữu Tình Chưởng Pháp, mỗi một chiê của nàng sẽ giết Yêu Sí Vân Giáp Thú ngay lập tức, hiệu suất chém giết yêu thú không kém gì hai người Mộ Thanh, Mộ Hà.
- Không nghĩ tới thực lực của Bách Hoa Tu tinh tiến nhiều như thế.
Đám người Tề Dương cũng bị Bách Hoa Tu hấp dẫn, nhìn thấy nàng thi triển thủ đoạn, tất cả mọi người lập tức biến sắc.
Bách Hoa Tu mấy năm trước lúc đi cùng mọi người tới đây có thực lực kém cỏi nhất, không nghĩ tới chỉ vài năm ngắn ngủi không gặp lại tinh tiến tới tình trạng này.
- Tất cả mọi người động thủ, ta cũng không thể nhàn rỗi, huyền ngọc chi kiếm!
Mọi người toàn bộ nghênh tiếp Yêu Sí Vân Giáp Thú, hi vọng mở một đường máu, Nhiếp Vân cười ha ha tiến lên.
Hắn cẩn thận cảm ứng qua tưởng thủy khí của Âu Dương Thành, đã có được đan điền tưởng thủy, hoàn toàn có thể tùy thời đào tẩu, hiện tại bất tiện sử dụng.
Dù sao lúc trước hắn không có thiên phú này, hiện tại đột nhiên sử dụng có phần không thích hợp, hơn nữa Nhiếp Vân vẫn cảm thấy đám người Tề Dương tới đây lần này có bí mật khác, không chỉ vì trái cây Cửu Tâm Yêu Quả Thụ đơn giản như vậy.
Dù sao hắn sở hữu đan điền tưởng thủy, cũng không sợ chân khí hao tổn, cũng không sợ không thể hô hấp, thời điểm muốn đi có thể xoay người rời đi, Nhiếp Vân cũng không cần phải sợ gì.
- PHÁ...
Huyền ngọc chi kiếm nơi tay, hắn gầm lên, ám kình của Nhiếp Vân bộc phát cực kỳ đáng sợ.
Bành!
Bành!
Bành!
Liên tiếp có Yêu Sí Vân Giáp Thú rơi xuống mặt đất, vẻ ngoài của chúng không tổn hại gì nhưng nội tạng lại bị đánh thành thịt vụn.
- Tốt!
- Đáng sợ!
- Hắn làm cách nào luyện ra loại kiếm pháp này?
Nhìn thấy thiếu niên chiến đấu không có một tia huyết tinh, giết Yêu Sí Vân Giáp Thú còn nhẹ nhõm và nhanh hơn bọn họ, đám người Tề Dương kiêng kị Nhiếp Vân tăng thêm vài phần.
Không biết mới là đáng sợ nhất, thiếu niên công kích bỏ qua phòng ngự, trực tiếp đánh nát nội tạng trong người đối thủ, điểm này đã vượt qua lý giải của bọn họ.
- Ô ô!
Bị mọi người công kích rất mạnh, đột nhiên Yêu Sí Vân Giáp Thú phát ra âm thanh như tù và, âm thanh nứt nở nghẹn ngào lâu dài, dường như chúng đang ra lệnh cho bầy yêu thú.
Ầm ầm ầm....
Ầm ầm ầm...
Nương theo âm thanh tù và chấm dứt, đám Yêu Sí Vân Giáp Thú đang tấn công điên cuồng dừng bước, lúc này nước biển chấn động, một đám thú đen nhánh lao ra khỏi bầy Yêu Sí Vân Giáp Thú.
Đám yêu thú này có đường vân rậm rạp chằng chịt trên mai rùa còn nhiều hơn cả Yêu Sí Vân Giáp Thú, phù hợp thiên địa chí lý, nhiễu loạn nước chảy nghịch chuyển, dường như hình thành trận pháp gì đó.
- Đây là Yêu Sí Hắc Giáp Thú lợi hại nhất trong Yêu Sí Vân Giáp Thú, mỗi một con đều có thực lực Khí Tông, trên lưng có yêu nhân mật vân lưu lại, khó có thể phá vỡ.
Tề Dương nhận ra đám yêu thú xông tới, toàn thân run rẩy, nếu như không phải đang ở sâu trong biển cả, chỉ sợ hắn sớm đổ mồ hôi lạnh khắp người.
- Chết đi cho ta!
Rống xong, rốt cuộc Tề Dương cũng cầm binh khí bản thân, lúc này nhìn thấy hắn cầm đại chùy giống như Đồ Tân Chí Tôn từng sử dụng.
Đại chùy được chân khí thúc dục cho nên phá vỡ mai rùa trên lưng Yêu Sí Hắc Giáp Thú, máu tươi chảy đầm đìa.
Đinh!
Hào quang bắn ra bốn phía, Tề Dương dùng một kích toàn lực nhưng không cách nào đánh giết một con Yêu Sí Hắc Giáp Thú!
Thứ này lcó ực phòng ngự kinh người như thế, căẳng phải mọi người hẳn phải chết không nghi ngờ?
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt mọi người sợ hãi và tuyệt vọng!
- Phá cho ta!
Một chiêu thất bại, khóe mắt Tề Dương âm trầm, thân thể kéo dài lại nện vào cùng một địa phương như cũ.
Bành!
Rốt cuộc mai rùa của yêu thú cũng không chịu nổi cho nên vỡ tan.
- Những phù văn Yêu tộc này, tại sao ta nhìn quen mắt như thế?
Tề Dương động thủ, những người khác cũng không có nhàn rỗi, tất cả đều động thủ, Nhiếp Vân liên tục đánh chết vài đầu Yêu Sí Hắc Giáp Thú, hắn cau mày càng nhiều.
Chẳng biết tại sao hắn nhìn những mật vân trên lưng của Yêu Sí Hắc Giáp Thú lại có cảm giác hơi quen thuộc, trong lòng có dẫn đạo không nói rõ là gì.
Bành!
Lại thi triển ám kình lần nữa, một kiếm đánh chết Yêu Sí Hắc Giá Thú, đột nhiên đôi mắt Nhiếp Vân sáng ngời và bừng tỉnh đại ngộ.
- Đúng, ám kình! Nhưng mật vân này có phương pháp thi triển giống ám kình của ta, chẳng lẽ có thể trợ giúp ta lĩnh ngộ ám kình hay sao?
Yêu Sí Hắc Giáp Thú phòng ngự vô địch, chỉ có thể dựa vào ám kình đánh
chết chúng, Nhiếp Vân dù thế nào cũng không ngờ mật vân trên người hắn, vậy mà ẩn chứa ám kình huyền bí, chỉ cần quan sát nghiêm túc tuyệt đối có thể trợ giúp mình gia tăng lý giải về ám kình.
- Nơi độc trùng qua lại, trong bảy bước tất có giải dược, trời sinh vạn vật tương sinh tương khắc, những Yêu Sí Hắc Giáp Thú này có phòng ngự vô địch, nếu như ngươi có thể từ mật vân lĩnh ngộ ra ám kình tuyệt đối có thể khắc chế nó!
Trong nội tâm có cảm giác hiểu ra, Nhiếp Vân chấn động không nhỏ, hắn hiểu về ám kình có tăng vọt về chất.
Nếu như nói trước kia hắn hiểu về ám kình chỉ là da lông, sau khi lĩnh ngộ đạo lý vạn vật tương sinh tương khắc hắn đã có nhận biết về bản chất.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 289: Đánh chết thú vương (Thượng) (1)
7.2/10 từ 35 lượt.