Vô Tận Đan Điền

Chương 2774: Không có chết? (1)

Một đường tiến lên rất là thuận lợi, không có bất cứ vấn đề gì, yên tĩnh tới mức khiến cho ngay cả Nhiếp Vân cũng cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.

- Ca ca...

Thanh âm của Nhiếp Đồng truyền tới.

Nhiếp Vân đã biết đệ đệ muốn nói gì mà lập tức cắt đứt lời của hắn, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía trước mặt.

Trước khi tiến vào trong sơn cốc hắn đã cảm thấy sơn cốc này có cái gì đó không đúng. Thế nhưng ai ngờ sau khi đi vào, cái gì cũng không phát hiện ra được. Thậm chí bản thân cũng đã lấy đi nhiều dược liệu trân quý như vậy, cũng không có chuyện ngoài ý muốn nổi lên... Điều này không khỏi làm cho người ta phải nghiền ngẫm một phen.

Chuyện có khác thường tất có yêu dị, cho dù không cần Nhiếp Đồng nói thì Nhiếp Vân cũng biết cảnh tượng trước mắt có vấn đề.

- Tìm được sơn động trước kia rồi lại nói, nếu quả thật nó có vấn đề, nhất định nó cũng ở bên trong sơn động...

Lần nữa quan sát một hồi, phát hiện ra chung quanh quả thực không có các loại cấm chế, bẫy rập, Nhiếp Vân lập tức truyền âm cho hai người.

Bọn họ đã chạy tới nơi này, lúc này chuyện trở về hiển nhiên đã là không thể nào. Nếu như Điêu Vịnh miêu tả không sai, như vậy bọn họ chỉ còn cách sơn động của Cầu Long Thú không còn xa.

Chân không ngừng tiến lên, đi vòng qua mấy khối nham thạch to lớn, quả nhiên đã nhìn thấy một cái sơn động đen thui xuất hiện ở cách đó không xa.


Nhiếp Vân gật đầu một cái, bay vút về phía trước.

Bộ pháp của hắn nhẹ nhàng linh động, không có chút tiếng động nào, Nhiếp Đồng thì càng không cần phải nói, dung hợp trí nhớ của Tu La vương, lại nắm giữ vô số bí tịch, loại công pháp khinh thân này chỗ nào cũng có, thậm chí so với Nhiếp Vân còn nhiều hơn không ít.

Phí Đồng thì không được, hắn miễn cưỡng đuổi theo hai người. Tiếng bước chân rốt cuộc cũng không che giấu được, căn bản không có cách nào làm được như hai người bọn họ vậy.

Thấy dáng vẻ của hắn như vậy, Nhiếp Đồng không thể làm gì khác hơn là xoay người lại bắt lấy đối phương, sau đó mang hắn đi theo sau lưng ca ca.

Thấy người trẻ tuổi trước mắt này lại nắm lấy mình như nắm một con gà con, lúc này Phí Đồng mới hiểu được. Ở tỏng ba người bọn họ, sợ rằng người thiếu niên trước mắt này mới có thực lực mạnh mẽ nhất!

Không hổ là bằng hữu của Hoàng tử điện hạ, thực lực như vậy, cho dù là ở trong Tinh Quân kỳ thì cũng tuyệt đối coi như là cấp bậc thống lĩnh.

Sưu sưu!

Hai người Nhiếp Vân không biết suy nghĩ ở trong lòng hắn, thân thể giống như một chiếc lá rụng vậy, lặng lẽ không một tiếng động đi tới lối vào sơn động.

- Đi vào!


Khẽ nói một câu, thân thể của Nhiếp Vân búng một cái rồi xông vào bên trong.

Bên trong sơn động có chút tối đen, bất quá, sơn cốc mà vừa rồi bọn họ đi qua cũng cũng có chút u ám. Cho nên vừa mới tiến vào cũng rất dễ dàng thích ứng, một lát sau đã nhìn thấy rõ tình huống bên trong sơn động.

- Cái này...

Nhìn thấy rõ ràng tình huống bên trong sơn động, sắc mặt của Nhiếp Vân trầm xuống, trở nên có chút ngưng trọng.

Tứ xuất hiện ở trước mắt mọi người cũng không phải là Cầu Long Thú, mà là mấy cái dấu chân to lớn. Nhìn bộ dáng rất giống như bụi đất, dường như cách lúc chủ nhân của dấu chân rời đi không lâu!

- Là Cầu Long Thú trưởng thành, hơn nữa... Dường như còn không chỉ một!

Phí Đồng đã nhận ra, hắn không khỏi giật mình.

Dấu chân trước mắt là của Cầu Long Thú, hắn có thể nhận ra được rõ ràng, hơn nữa quan trọng nhất là... Chủ nhân của dấu chân là Cầu Long Thú trưởng thành, thậm chí còn không chỉ có một đầu!

Cầu Long Thú trưởng thành có thực lực Vương giả viên mãn, một dãy núi nho nhỏ không ngờ lại xuất hiện vài đầu, quả tuhwjc có chút quỷ dị.

- Trở về!

Nghe thấy hắn nói như vậy, sắc mặt Nhiếp Vân đột nhiên biến đổi, mở miệng phân phó một tiếng, thân thể nhanh chóng thoát ra phía ngoài.

Trước khi tới đây hắn đã nói trước với hai người Nhiếp Đồng, Phí Đồng, phải nghe theo mệnh lệnh của hắn. Lúc này nhìn thấy hắn không nói hai lời đã xoay người rời đi, hai người cũng không dám dừng lại mà lập tức theo sát ở phía sau đuổi theo.

Rống!

Ba người còn chưa đi ra khỏi sơn động thì lỗ tai đã rung lên một cái, ngay sau đó đã cảm thấy có một đạo khí lưu to lớn tràn tới. Đồng thời một đạo thanh âm vang dội màng nhĩ, tiếng nổ mãnh liệt vang vọng, khiến cho ba người đều cảm thấy thân thể phát run, có chút không chịu nổi.

Ào Ào!

Nhiếp Vân quay đầu nhìn lại, ngay sau đó đã nhìn thấy có một đạo hắc ảnh vọt thẳng tới. Bóng đen trước mặt, khí lưu giống như bảo kiếm sắc bén đụng vào trên tảng đá, lập tức để lại dấu chân to lớn.

- Là Cầu Long Thú... Chạy mau!

Sắc mặt khó coi, Nhiếp Vân cũng không để ý tới những chuyện khác nữa. Thân thể hắn nhoáng một cái đã ngăn ở sau lưng hai người Nhiếp Đồng, sau đó lại lăng không đánh ra một quyền.

Một quyền này đã dùng tới thiên phú Thiên Thủ sư và thiên phú thôn phệ, lực lượng trong cơ thể lập tức tạo thành một cái vòng xoáy do chân khí hình thành.

Ầm Ầm!


Vòng xoáy và móng vuốt của Cầu Long Thú đụng nhau, ngay sau đó Nhiếp Vân đã cảm thấy có một cỗ lực lượng mạnh mẽ tuôn ra. Trước ngực cảm thấy bực bội, thoáng cái đã bay ra phía ngoài. Sống lưng đụng vào trên tảng đá, cả người ngay cả hít thở cũng có chút khó khăn.

- Thật là lợi hại...

Hít sâu một hơi, chế trụ thương thế ở trên người, thân thể Nhiếp Vân khẽ động một cái, đã từ trên tảng đá rơi xuống.

Mà nhân cơ hội vừa rồi, hai người Nhiếp Đồng cũng đã mượn cơ hội rời khỏi sơn động.

Hai người bọn họ biết Nhiếp Vân ngăn cản đối phương là vì cho tranh thủ cơ hội rời đi cho bọn hắn. Cho nên đương nhiên bọn hắn sẽ không ngu ngốc mà ở lại.

- Rút lui...

Thấy bọn họ đã chạy trốn, Nhiếp Vân cũng không ở lại, thân thể khẽ nhoáng một cái, tạo ra mấy đạo hư ảnh tại chỗ, sau đó lại phóng thẳng ra ngoài.

Lực áp bách ở trong Hoàn Vũ Thần giới quả thực quá lớn. Nếu như còn ở trong Hỗn Độn đại dương, như vậy cho dù là Vương giả thượng phẩm cũng không đuổi kịp, cũng khó phát hiện ra người thực của hắn ở chỗ nào. Thế nhưng ở chỗ này hắn chỉ có miễn cưỡng thi triển ra được mà thôi, hiệu quả cũng không được như ý muốn.

Ầm Ầm!

Cầu Long Thú sau lưng dường như cũng đã nhìn thấu chân thân của hắn. Một tiếng nổ ầm ầm vang vọng, lại lần nữa đánh tới một móng vuốt, lực áp bách tràn ngập khí tức máu tanh lập tức đánh tới sau lưng Nhiếp Vân. Hắn còn chưa đi tới cửa động thì đã cảm thấy có một cỗ lực lượng khổng lồ nện vào trên lưng.

Vô Tận Đan Điền
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền Truyện Vô Tận Đan Điền Story Chương 2774: Không có chết? (1)
7.2/10 từ 35 lượt.
loading...