Vô Tận Đan Điền
Chương 2650: Chém giết Cự Quy (Hạ)
Ầm ầm!
Thần binh Phong vương phối hợp với lực lượng của cường giả Phong vương không tầm thường một chút nào. Cho dù da dẻ của Cự Quy cứng rắn, thế nhưng ở trước mặt công kích có uy lực như vậy. Cổ lại giống như đậu hũ, lập tức bị cắt ra, tạo thành một miệng vết thương dữ tợn.
Bất quá, cũng không có máu chảy ra.
Không phải là công kích của Nhiếp Vân quá yếu, mà là... Ngay cả da của đối phương cũng không thể đâm thủng được.
- Tiếp tục!
Đã sớm biết chuyện này không thể hoàn thành trong một lần, Nhiếp Vân cũng không nổi giận, kiếm trong tay lại vung lên rồi chém xuống liên tục. Mỗi một chém đều hạ đúng vị trí vừa rồi.
Rầm rầm rầm rầm!
Rốt cuộc, da trên cổ Cự Quy đã bị hoàn toàn rạch ra, chảy ra một loại chất lỏng cổ quái, không cần nhìn cũng biết đối phương đã bị thương.
Rống!
Cự Quy bị đau, càng thêm tức giận, dữ tợn. Cái đầu to lớn không ngừng vung vẩy, muốn liên tục cắn xé Nhiếp Vân.
Động tác của nó rất nhanh, nhưng mà quả thực thân thể quá lớn, Nhiếp Vân vận dụng phân thân, tốc độ vừa nhanh, thực lực lại mạnh. Liên tục công kích mấy lần, không những không có đánh trúng được hắn, ngược lại thương thế trên người còn càng ngày càng nặng.
Sưu!
Kình Thiên Cự Quy biết đã gặp phải đối thủ mạnh mẽ cho nên cũng không dám tiếp tục chiến đấu. Đột nhiên cái cổ của nó co rụt lại, rút vào bên trong mai.
Mai của nó so với rùa bình thường còn tốt hơn, vừa mới rúc vào lập tức biến mất, không có chút khe hở nào. Giống như đã lần nữa biến thành một mảnh lục địa, cho dù Nhiếp Vân cũng không có cách nào công kích lần nữa.
- Thứ này..
Thấy không có cách nào chém giết được đối phương, Nhiếp Vân có chút bất đắc dĩ. Tay thu hồi Hồng Quang hối kiếm, đang định rời đi thì đột nhiên có chút sững sờ.
- Không đúng a, ta đã vận dụng phân thân Phong vương mà cũng không có cách nào đánh chết con rùa lớn này. Mà ban đầu đám người Tu La vương, A Dục Vương, Tuyệt Sát Vương, Hỗn Độn vương bất quá cũng chỉ là Chúa Tể bình thường, sao bọn họ lại có thể thành công được chứ?
Hắn đã sử dụng phân thân Phong vương, thần binh Phong vương. Thế nhưng lại không thể làm gì với con rùa đen này. Thế nhưng đám người Tu La vương bất quá cũng chỉ là Chúa Tể bình thường, đám người này lại có thể chém giết được nó. Chuyện này quả thực khó có thể tưởng tượng nổi.
Chẳng lẽ mình đã gặp phải một đầu Kình Thiên Cự Quy lớn hơn so với đối phương hay sao?
Không đúng a.
- Ta thật là ngu ngốc.
Trong lúc đang suy tư thì đột nhiên trong đầu có một đạo linh quang chợt lóe lên, Nhiếp Vân vỗ trán một cái, vẻ mặt cười khổ.
Lúc vừa mới tới đã nhìn thấy vật khổng lồ như vậy hắn đã nghĩ tới việc làm thế nào mới có thể chiến thắng được nó mà lại quên một chuyện.
Tuy rằng đầu Cự Quy này hình thể to lớn, thực lực cũng mạnh, thế nhưng linh trí lại vô cùng yếu. Nói cách khác, linh hồn của nó hết sức yếu kém, ngay cả bình thường cấp bậc tông chủ bình thường cũng không có đạt tới!
Dùng công kích vật lý, cho dù có phân thân Phong vương và thần binh Phong vương, muốn chém giết đầu quái vật lớn này cũng có chút khó khăn, thế nhưng... Nếu như dùng công kích linh hồn thì sao đây?
Linh hồn của đối phương yếu kém như vậy, quả thực chính là cái bia sống, muốn chém giết chắc hẳn cũng không khó lắm a!
Rất nhiều chuyện Nhiếp Vân đều có thói quen dùng nắm tay giải quyết, rất ít khi vận dụng linh hồn. Cho nên trong lúc nhất thời cũng không có chú ý. Lúc này vừa mới nhớ ra, trong lòng không khỏi dở khóc dở cười một phen.
Đường đường là thiên tài chiến đấu, là nhân vật vô địch, phong vân trong Hỗn Độn đại dương. Thế nhưng thậm chí ngay cả chuyện đơn giản như vậy cũng không có nghĩ được thông suốt. Chuyện này nếu như truyền đi tuyệt đối có thể khiến cho người ta cười tới mức rụng răng.
- Linh hồn công kích!
Biết được điểm này, Nhiếp Vân cũng không còn do dự nữa. Thân thể trôi lơ lửng trên không trung, linh hồn cường đại lực lập tức phóng tới đầu của Cự Quy.
Ầm Ầm.
Trong nháy mắt, thân thể vốn đang đung đưa của Cự Quy ngã xuống đất, thần trí bị linh hồn của hắn đánh cho tan biến, mất đi khí tức sinh mạng.
- Đơn giản như vậy sao?
Thấy Cự Quy đã không còn một chút sinh cơ nào nữa, hoàn toàn tử vong, Nhiếp Vân khẽ lắc đầu một cái.
Nếu như hắn sớm nghĩ đến điểm này thì cũng không cần uổng phí nhiều khí lực như vậy.
Khó trách ban đầu Nhiếp Đồng nói chỉ cần giết chết đầu Cự Quy này là được, thanh âm hời hợt, xem ra hắn đã sớm biết rõ có thể dùng linh hồn chém giết bọn chúng.
Hắn thấy ca ca thân là thiên tài chiến đấu, thiên phú so với hắn còn mạnh hơn, loại chiến đấu trình độ này, căn bản không cần phải nhắc nhở nhiều. Cho nên hắn cũng không có nói nhảm quá nhiều.
- Mặc dù bây giờ gia hoả này đã chết đi. Thế nhưng một lúc sau, nhất định sẽ lần nữa diễn sinh ra linh trí của mình…
Tự giễu một lúc, Nhiếp Vân lần nữa nhìn về phía vật khổng lồ trước mắt này.
Thứ này cũng không phải là sinh mạng chân chính, mà là một vật giống như pháp bảo vậy, ý niệm bị chém giết trước đó chắc hẳn là khí linh như là Tĩnh Tâm vậy!
Loại vật này, cho dù bây giờ đã bị chém giết, qua một đoạn thời gian nữa nhất định sẽ lại ra đời. Giống như là hoa cỏ mùa xuân vậy, nhổ mãi không hết.
- Hắc hắc, ban đầu đám người Tu La vương không có biện pháp bắt ngươi, nhưng mà ta lại có Nạp Vật thế giới. Nếu bây giờ ngươi đã chết, thu ngươi vào đan điền rồi lại nói sau.
Hai mắt sáng lên, trong đầu nghĩ đến một chuyện, Nhiếp Vân không nhịn được bật cười thành tiếng.
Ban đầu có lẽ đám người Tu La vương đối với con rùa lớn này không có bất kỳ biện pháp nào. Dù sao thực lực của bọn họ vẫn còn ở đó. Mà hắn thì khác, có được Nạp Vật thế giới, nếu như đầu Cự Quy này đã lợi hại như vậy, không bằng trực tiếp thu vào trong đan điền. Không nói những chuyện khác, dùng bốn cái chân luyện chế ra Tứ Phương đỉnh, trấn áp thiên đạo. Như vậy tính ổn định của toàn bộ thế giới nhất định sẽ có thể sẽ tăng thêm một bậc!
Có lẽ có thể khiến cho hắn trực tiếp có được thực lực Phong vương cũng không biết chừng a!
- Thu!
Nghĩ đến là làm, thân thể cỉa Nhiếp Vân nhoáng một cái đã đi tới phía trên người Cự Quy, bàn tay nhấn một cái ở trên lưng con rùa to lớn này. Linh hồn lực khổng lồ lan tràn ra, làm cho toàn thân nó chấn động mạnh một cái.
Sưu!
Thi thể to lớn ức vạn dặm của Cự Quy trong nháy mắt đã biến mất ở trước mắt, ngay sau đó đã xuất hiện ở trong Nạp Vật thế giới.
Vô Tận Đan Điền
Thần binh Phong vương phối hợp với lực lượng của cường giả Phong vương không tầm thường một chút nào. Cho dù da dẻ của Cự Quy cứng rắn, thế nhưng ở trước mặt công kích có uy lực như vậy. Cổ lại giống như đậu hũ, lập tức bị cắt ra, tạo thành một miệng vết thương dữ tợn.
Bất quá, cũng không có máu chảy ra.
Không phải là công kích của Nhiếp Vân quá yếu, mà là... Ngay cả da của đối phương cũng không thể đâm thủng được.
- Tiếp tục!
Đã sớm biết chuyện này không thể hoàn thành trong một lần, Nhiếp Vân cũng không nổi giận, kiếm trong tay lại vung lên rồi chém xuống liên tục. Mỗi một chém đều hạ đúng vị trí vừa rồi.
Rầm rầm rầm rầm!
Rốt cuộc, da trên cổ Cự Quy đã bị hoàn toàn rạch ra, chảy ra một loại chất lỏng cổ quái, không cần nhìn cũng biết đối phương đã bị thương.
Rống!
Cự Quy bị đau, càng thêm tức giận, dữ tợn. Cái đầu to lớn không ngừng vung vẩy, muốn liên tục cắn xé Nhiếp Vân.
Động tác của nó rất nhanh, nhưng mà quả thực thân thể quá lớn, Nhiếp Vân vận dụng phân thân, tốc độ vừa nhanh, thực lực lại mạnh. Liên tục công kích mấy lần, không những không có đánh trúng được hắn, ngược lại thương thế trên người còn càng ngày càng nặng.
Sưu!
Kình Thiên Cự Quy biết đã gặp phải đối thủ mạnh mẽ cho nên cũng không dám tiếp tục chiến đấu. Đột nhiên cái cổ của nó co rụt lại, rút vào bên trong mai.
Mai của nó so với rùa bình thường còn tốt hơn, vừa mới rúc vào lập tức biến mất, không có chút khe hở nào. Giống như đã lần nữa biến thành một mảnh lục địa, cho dù Nhiếp Vân cũng không có cách nào công kích lần nữa.
- Thứ này..
Thấy không có cách nào chém giết được đối phương, Nhiếp Vân có chút bất đắc dĩ. Tay thu hồi Hồng Quang hối kiếm, đang định rời đi thì đột nhiên có chút sững sờ.
- Không đúng a, ta đã vận dụng phân thân Phong vương mà cũng không có cách nào đánh chết con rùa lớn này. Mà ban đầu đám người Tu La vương, A Dục Vương, Tuyệt Sát Vương, Hỗn Độn vương bất quá cũng chỉ là Chúa Tể bình thường, sao bọn họ lại có thể thành công được chứ?
Hắn đã sử dụng phân thân Phong vương, thần binh Phong vương. Thế nhưng lại không thể làm gì với con rùa đen này. Thế nhưng đám người Tu La vương bất quá cũng chỉ là Chúa Tể bình thường, đám người này lại có thể chém giết được nó. Chuyện này quả thực khó có thể tưởng tượng nổi.
Chẳng lẽ mình đã gặp phải một đầu Kình Thiên Cự Quy lớn hơn so với đối phương hay sao?
Không đúng a.
- Ta thật là ngu ngốc.
Trong lúc đang suy tư thì đột nhiên trong đầu có một đạo linh quang chợt lóe lên, Nhiếp Vân vỗ trán một cái, vẻ mặt cười khổ.
Lúc vừa mới tới đã nhìn thấy vật khổng lồ như vậy hắn đã nghĩ tới việc làm thế nào mới có thể chiến thắng được nó mà lại quên một chuyện.
Tuy rằng đầu Cự Quy này hình thể to lớn, thực lực cũng mạnh, thế nhưng linh trí lại vô cùng yếu. Nói cách khác, linh hồn của nó hết sức yếu kém, ngay cả bình thường cấp bậc tông chủ bình thường cũng không có đạt tới!
Dùng công kích vật lý, cho dù có phân thân Phong vương và thần binh Phong vương, muốn chém giết đầu quái vật lớn này cũng có chút khó khăn, thế nhưng... Nếu như dùng công kích linh hồn thì sao đây?
Linh hồn của đối phương yếu kém như vậy, quả thực chính là cái bia sống, muốn chém giết chắc hẳn cũng không khó lắm a!
Rất nhiều chuyện Nhiếp Vân đều có thói quen dùng nắm tay giải quyết, rất ít khi vận dụng linh hồn. Cho nên trong lúc nhất thời cũng không có chú ý. Lúc này vừa mới nhớ ra, trong lòng không khỏi dở khóc dở cười một phen.
Đường đường là thiên tài chiến đấu, là nhân vật vô địch, phong vân trong Hỗn Độn đại dương. Thế nhưng thậm chí ngay cả chuyện đơn giản như vậy cũng không có nghĩ được thông suốt. Chuyện này nếu như truyền đi tuyệt đối có thể khiến cho người ta cười tới mức rụng răng.
- Linh hồn công kích!
Biết được điểm này, Nhiếp Vân cũng không còn do dự nữa. Thân thể trôi lơ lửng trên không trung, linh hồn cường đại lực lập tức phóng tới đầu của Cự Quy.
Ầm Ầm.
Trong nháy mắt, thân thể vốn đang đung đưa của Cự Quy ngã xuống đất, thần trí bị linh hồn của hắn đánh cho tan biến, mất đi khí tức sinh mạng.
- Đơn giản như vậy sao?
Thấy Cự Quy đã không còn một chút sinh cơ nào nữa, hoàn toàn tử vong, Nhiếp Vân khẽ lắc đầu một cái.
Nếu như hắn sớm nghĩ đến điểm này thì cũng không cần uổng phí nhiều khí lực như vậy.
Khó trách ban đầu Nhiếp Đồng nói chỉ cần giết chết đầu Cự Quy này là được, thanh âm hời hợt, xem ra hắn đã sớm biết rõ có thể dùng linh hồn chém giết bọn chúng.
Hắn thấy ca ca thân là thiên tài chiến đấu, thiên phú so với hắn còn mạnh hơn, loại chiến đấu trình độ này, căn bản không cần phải nhắc nhở nhiều. Cho nên hắn cũng không có nói nhảm quá nhiều.
- Mặc dù bây giờ gia hoả này đã chết đi. Thế nhưng một lúc sau, nhất định sẽ lần nữa diễn sinh ra linh trí của mình…
Tự giễu một lúc, Nhiếp Vân lần nữa nhìn về phía vật khổng lồ trước mắt này.
Thứ này cũng không phải là sinh mạng chân chính, mà là một vật giống như pháp bảo vậy, ý niệm bị chém giết trước đó chắc hẳn là khí linh như là Tĩnh Tâm vậy!
Loại vật này, cho dù bây giờ đã bị chém giết, qua một đoạn thời gian nữa nhất định sẽ lại ra đời. Giống như là hoa cỏ mùa xuân vậy, nhổ mãi không hết.
- Hắc hắc, ban đầu đám người Tu La vương không có biện pháp bắt ngươi, nhưng mà ta lại có Nạp Vật thế giới. Nếu bây giờ ngươi đã chết, thu ngươi vào đan điền rồi lại nói sau.
Hai mắt sáng lên, trong đầu nghĩ đến một chuyện, Nhiếp Vân không nhịn được bật cười thành tiếng.
Ban đầu có lẽ đám người Tu La vương đối với con rùa lớn này không có bất kỳ biện pháp nào. Dù sao thực lực của bọn họ vẫn còn ở đó. Mà hắn thì khác, có được Nạp Vật thế giới, nếu như đầu Cự Quy này đã lợi hại như vậy, không bằng trực tiếp thu vào trong đan điền. Không nói những chuyện khác, dùng bốn cái chân luyện chế ra Tứ Phương đỉnh, trấn áp thiên đạo. Như vậy tính ổn định của toàn bộ thế giới nhất định sẽ có thể sẽ tăng thêm một bậc!
Có lẽ có thể khiến cho hắn trực tiếp có được thực lực Phong vương cũng không biết chừng a!
- Thu!
Nghĩ đến là làm, thân thể cỉa Nhiếp Vân nhoáng một cái đã đi tới phía trên người Cự Quy, bàn tay nhấn một cái ở trên lưng con rùa to lớn này. Linh hồn lực khổng lồ lan tràn ra, làm cho toàn thân nó chấn động mạnh một cái.
Sưu!
Thi thể to lớn ức vạn dặm của Cự Quy trong nháy mắt đã biến mất ở trước mắt, ngay sau đó đã xuất hiện ở trong Nạp Vật thế giới.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 2650: Chém giết Cự Quy (Hạ)
7.2/10 từ 35 lượt.