Vô Tận Đan Điền
Chương 2585: Ba đại thiên tài
Có thực lực trên Bách Cường bảng đã cách cấp bậc Chúa Tể rất gần. Người như vậy nếu như ở trong Chí Tôn vực, chỉ cần dậm chân một cái cũng sẽ khiến cho không gian ức vạn dặm vỡ vụn, hủy diệt vô số thành thị. Mặc dù lực chèn ép của không gian Bích Hải Huyền Thiên rất lớn. Thế nhưng dưới tình huống người này toàn lực vận chuyển lực lượng, uy thế cũng không thể khinh thường.
- Chúng ta đều là thiên tài mà A Dục Vương bệ hạ tốn thời gian tìm tới, nếu ngươi dám động thủ. Sợ rằng ngay cả Yến Huy Đại thống lĩnh cũng không giữ được ngươi a!
Thấy hắn tùy thời sẽ bùng nổ, mặc dù không thể làm tổn thương được tới Tĩnh Tâm. Nếu như thực sự ra tay, như vậy thực lực của hai người tất sẽ bại lộ! Vì vậy Nhiếp Vân cũng không có ý định xem náo nhiệt mà đi tới phía trước. Miệng hừ lạnh.
Nếu như A Dục Vương đã tốn giá lớn như vậy, không tiếc lấy ra thi thể Thời Không nhuyễn trùng để tới đón tiếp những thiên tài như bọn họ. Chuyện này đã giải thích rõ, nhất định bọn họ có tác dụng cực kỳ quan trọng. Mặc dù người trước mắt này rất cuồng vọng, thế nhưng Nhiếp Vân tin đối phương còn chưa dám vi phạm ý chí của A Dục Vương. Cũng không dám làm ra chuyện quá khích.
- Sâm Tùng, ngươi muốn làm gì?
Chuyện đã đến cục diện như vậy, chủ nhân cũng đã lên tiếng. Mặc dù Quý Linh sợ hãi, thế nhưng cũng không thể lùi bước. Nàng không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt đi về phía trước.&- Hai vị này là thiên tài mà ta tốn bao nhiêu sức lực mới tìm được, chẳng những có thể thông qua khảo hạch, mà còn là tồn tại có thể tiến vào vị trí thứ nhất, thứ hai! Nếu như ngươi dám động thủ, Huyễn Cách thống lĩnh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Nghe thấy bốn chữ Huyễn Cách thống lĩnh, sắc mặt Sâm Tùng biến hóa một chút. Khí tức ngập trời lập tức giảm sút. Mặc dù hắn lớn gan vô cùng, thế nhưng chuyện vi phạm ý tứ của thống lĩnh, hắn vẫn không dám làm.
Đương nhiên, liên tục bị hai thiên tài không biết từ nơi nào nhảy ra chống đối. Nếu như hắn không có bất kỳ hành động nào, như vậy cũng sẽ không gọi là Sâm Tùng nữa.
- Đánh vào thứ nhất, thứ hai?
Khí tức trên người vừa mới thu lại, gương mặt Sâm Tùng vặn vẹo, khóe miệng nở nụ cười. Hiữa hai lông mày mang theo vẻ âm ngoan, dường như đã nghĩ tới biện pháp xử lý chuyện này.&- Ngươi đã tự tin như vậy, không bằng như vậy đi, để cho đám thiên tài này tranh đấu. Như vậy cũng không coi là phá hỏng quy củ. Như vậy cũng có thể vừa vặn chứng minh xem có phải ngươi đang khoác lác hay không. Như vậy cũng không tính là ỷ lớn hiếp nhỏ chứ?
Nói xong hắn ngoắc tay, ba thiên tài phía sau lưng hắn lập tức đi ra.
Ba người này nhìn về phía hai người Nhiếp Vân, miệng nở nụ cười lạnh nhạt và lạnh lùng, dương như đang hai món đồ chơi tiện tay cũng có thể bóp chết vậy.
- Đại nhân, để cho ta tới dạy dỗ hai tiểu tử không biết trời cao đất rộng này một chút đi. Ta sẽ khiến cho bọn chúng biết cái giá của việc đắc tội với đại nhân ngài.
Một người thanh niên đi ra, khóe miệng cười nhạt, thân thể nhoáng một cái, thực lực đã thể hiện ra trước mắt mọi người.
Lại là một vị cường giả Tru Thiên cảnh sơ kỳ đỉnh phong!
Chưa tới mười vạn tuổi, ở trong tiểu thế giới đã có thể tu luyện tới loại trình độ này, đủ để thấy được trình độ của thiên tài ra sao.
- Ta thấy vẫn nên để cho ta đi. Chuyện ta thích nhất là dạy dỗ loại người không biết trời cao đất rộng này.
Lại có một người thanh niên đi ra.
Người này mặc y phục màu trắng, trong ánh mắt tràn ngập vẻ tà dị, thực lực trên người lan tràn ra, là Tru Thiên cảnh trung kỳ!
- Đừng có tranh với ta, thay đại nhân hả giận là chuyện ta phải làm!
Người cuối cùng đi tới, lời còn chưa dứt thì đã đem khí tức thả ra ngoài, là một vị cường giả Tru Thiên cảnh trung kỳ đỉnh phong!
Ba vị thiên tài mà Sâm Tùng tìm tới đây, người sau còn có thực lực đáng sợ hơn người trước. Toàn bộ mọi người chung quanh đều bị làm cho sợ hãi, không nói nên được lời nào.
Tiểu thế giới bình thường, có thể tìm được một thiên tài chưa đủ mười vạn tuổi mà đã đạt tới Xích Thiên Kính đỉnh phong cũng đã coi là vận khí tốt rồi. Một lần tìm được ba người, hơn nữa đều đạt tới Tru Thiên cảnh, loại vận khí này quả thực không ai có thể địch nổi.
Khó trách Sâm Tùng lại dám lớn lối như vậy, quả thực hắn có đủ vốn liếng để phách lối.
Thiên phú và thực lực như vậy, một khi tham gia khảo hạch nhất định sẽ có thể thông qua. Một lần ba người thông qua, phần thưởng sao lại không phong phú được chứ?
- Thế nào? Quý Linh, không dám nhận sao? Hôm nay ngươi không dám nhận thì cũng phải nhận. Dám nhận cũng phải nhận. Hai tên thiên tài gà đất chó kiểng mà ngươi tìm tới từ tiểu thế giới dám khiêu khích uy nghiêm của ta như vậy. Nếu như không xử lý chuyện này, hôm nay ta sẽ bẩm báo với Yến Huy Đại thống lĩnh, để cho người tự mình tìm Huyễn Cách thống lĩnh để xử lý chuyện này!
Ba thiên tài sau lưng thể hiện thực sự, chấn nhiếp tất cả mọi người. Sâm Tùng nhìn về phía Quý Linh, trong thanh âm mang theo vẻ âm trầm.
Mặc dù hắn không dám động thủ với hai người Nhiếp Vân, thế nhưng cũng có thể động tay với Quý Linh, chỉ cần nàng không đồng ý. Bằng vào thủ đoạn của hắn, tuyệt đối có thể dùng rất nhiều loại phương pháp khiến cho nàng ta hối hận!
- Không phải chỉ là tỷ đấu với ba phế vật này thôi sao? Có gì mà không dám nhận cơ chứ?
Quý Linh còn chưa lên tiếng thì Tĩnh Tâm đã đi tới, vẻ sắc lạnh nhạt.
Ba tên này những thiên tài khác sợ, nhưng nàng lại không có chút lo lắng nào. Cho dù vẫn giữ thực lực Xích Thiên Kính đỉnh phong thì nàng vẫn có lý giải và nắm giữ lực lượng thấu triệt. Có thể ung dung chém giết ba người này mà không lộ ra chút dấu vết nào.
- Phế vật? Ngươi nói ai là phế vật?
Thanh niên lên tiếng đầu không nghĩ tới đối phương chẳng những dám nhận, mà còn nói bọn họ là phế vật. Hắn tức giận tới mức sắc mặt đỏ lên, trong ánh mắt hiện lên vẻ điên cuồng lạnh lẽo, dường như tùy thời sẽ xuất thủ vậy.
- Một câu nói đã không nhịn được, quả thực là phế vật... Tĩnh Tâm, ta thấy ngươi không nên xuất thủ a. Để ba tên này cho ta đi!
Nhiếp Vân đi tới phía trước.
- Được!
Tĩnh Tâm biết Nhiếp Vân lo lắng nàng không khống chế được lòng hiếu thắng, khiến cho thực lực bản thân bộc lộ ra ngoài. Vì vậy nàng cũng không có nói nhiều, khẽ mỉm cười một tiếng rồi lui xuống.
- Giao cho ngươi? Ha ha! Quý Linh, xem ra lần này ngươi đã tới một nơi rất tốt a. Tìm được hai kỳ nhân như vậy. Người sau so với người trước còn cuồng hơn.
Sâm Tùng giận dữ quá hóa cười.
Vô Tận Đan Điền
- Chúng ta đều là thiên tài mà A Dục Vương bệ hạ tốn thời gian tìm tới, nếu ngươi dám động thủ. Sợ rằng ngay cả Yến Huy Đại thống lĩnh cũng không giữ được ngươi a!
Thấy hắn tùy thời sẽ bùng nổ, mặc dù không thể làm tổn thương được tới Tĩnh Tâm. Nếu như thực sự ra tay, như vậy thực lực của hai người tất sẽ bại lộ! Vì vậy Nhiếp Vân cũng không có ý định xem náo nhiệt mà đi tới phía trước. Miệng hừ lạnh.
Nếu như A Dục Vương đã tốn giá lớn như vậy, không tiếc lấy ra thi thể Thời Không nhuyễn trùng để tới đón tiếp những thiên tài như bọn họ. Chuyện này đã giải thích rõ, nhất định bọn họ có tác dụng cực kỳ quan trọng. Mặc dù người trước mắt này rất cuồng vọng, thế nhưng Nhiếp Vân tin đối phương còn chưa dám vi phạm ý chí của A Dục Vương. Cũng không dám làm ra chuyện quá khích.
- Sâm Tùng, ngươi muốn làm gì?
Chuyện đã đến cục diện như vậy, chủ nhân cũng đã lên tiếng. Mặc dù Quý Linh sợ hãi, thế nhưng cũng không thể lùi bước. Nàng không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt đi về phía trước.&- Hai vị này là thiên tài mà ta tốn bao nhiêu sức lực mới tìm được, chẳng những có thể thông qua khảo hạch, mà còn là tồn tại có thể tiến vào vị trí thứ nhất, thứ hai! Nếu như ngươi dám động thủ, Huyễn Cách thống lĩnh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Nghe thấy bốn chữ Huyễn Cách thống lĩnh, sắc mặt Sâm Tùng biến hóa một chút. Khí tức ngập trời lập tức giảm sút. Mặc dù hắn lớn gan vô cùng, thế nhưng chuyện vi phạm ý tứ của thống lĩnh, hắn vẫn không dám làm.
Đương nhiên, liên tục bị hai thiên tài không biết từ nơi nào nhảy ra chống đối. Nếu như hắn không có bất kỳ hành động nào, như vậy cũng sẽ không gọi là Sâm Tùng nữa.
- Đánh vào thứ nhất, thứ hai?
Khí tức trên người vừa mới thu lại, gương mặt Sâm Tùng vặn vẹo, khóe miệng nở nụ cười. Hiữa hai lông mày mang theo vẻ âm ngoan, dường như đã nghĩ tới biện pháp xử lý chuyện này.&- Ngươi đã tự tin như vậy, không bằng như vậy đi, để cho đám thiên tài này tranh đấu. Như vậy cũng không coi là phá hỏng quy củ. Như vậy cũng có thể vừa vặn chứng minh xem có phải ngươi đang khoác lác hay không. Như vậy cũng không tính là ỷ lớn hiếp nhỏ chứ?
Nói xong hắn ngoắc tay, ba thiên tài phía sau lưng hắn lập tức đi ra.
Ba người này nhìn về phía hai người Nhiếp Vân, miệng nở nụ cười lạnh nhạt và lạnh lùng, dương như đang hai món đồ chơi tiện tay cũng có thể bóp chết vậy.
- Đại nhân, để cho ta tới dạy dỗ hai tiểu tử không biết trời cao đất rộng này một chút đi. Ta sẽ khiến cho bọn chúng biết cái giá của việc đắc tội với đại nhân ngài.
Một người thanh niên đi ra, khóe miệng cười nhạt, thân thể nhoáng một cái, thực lực đã thể hiện ra trước mắt mọi người.
Lại là một vị cường giả Tru Thiên cảnh sơ kỳ đỉnh phong!
Chưa tới mười vạn tuổi, ở trong tiểu thế giới đã có thể tu luyện tới loại trình độ này, đủ để thấy được trình độ của thiên tài ra sao.
- Ta thấy vẫn nên để cho ta đi. Chuyện ta thích nhất là dạy dỗ loại người không biết trời cao đất rộng này.
Lại có một người thanh niên đi ra.
Người này mặc y phục màu trắng, trong ánh mắt tràn ngập vẻ tà dị, thực lực trên người lan tràn ra, là Tru Thiên cảnh trung kỳ!
- Đừng có tranh với ta, thay đại nhân hả giận là chuyện ta phải làm!
Người cuối cùng đi tới, lời còn chưa dứt thì đã đem khí tức thả ra ngoài, là một vị cường giả Tru Thiên cảnh trung kỳ đỉnh phong!
Ba vị thiên tài mà Sâm Tùng tìm tới đây, người sau còn có thực lực đáng sợ hơn người trước. Toàn bộ mọi người chung quanh đều bị làm cho sợ hãi, không nói nên được lời nào.
Tiểu thế giới bình thường, có thể tìm được một thiên tài chưa đủ mười vạn tuổi mà đã đạt tới Xích Thiên Kính đỉnh phong cũng đã coi là vận khí tốt rồi. Một lần tìm được ba người, hơn nữa đều đạt tới Tru Thiên cảnh, loại vận khí này quả thực không ai có thể địch nổi.
Khó trách Sâm Tùng lại dám lớn lối như vậy, quả thực hắn có đủ vốn liếng để phách lối.
Thiên phú và thực lực như vậy, một khi tham gia khảo hạch nhất định sẽ có thể thông qua. Một lần ba người thông qua, phần thưởng sao lại không phong phú được chứ?
- Thế nào? Quý Linh, không dám nhận sao? Hôm nay ngươi không dám nhận thì cũng phải nhận. Dám nhận cũng phải nhận. Hai tên thiên tài gà đất chó kiểng mà ngươi tìm tới từ tiểu thế giới dám khiêu khích uy nghiêm của ta như vậy. Nếu như không xử lý chuyện này, hôm nay ta sẽ bẩm báo với Yến Huy Đại thống lĩnh, để cho người tự mình tìm Huyễn Cách thống lĩnh để xử lý chuyện này!
Ba thiên tài sau lưng thể hiện thực sự, chấn nhiếp tất cả mọi người. Sâm Tùng nhìn về phía Quý Linh, trong thanh âm mang theo vẻ âm trầm.
Mặc dù hắn không dám động thủ với hai người Nhiếp Vân, thế nhưng cũng có thể động tay với Quý Linh, chỉ cần nàng không đồng ý. Bằng vào thủ đoạn của hắn, tuyệt đối có thể dùng rất nhiều loại phương pháp khiến cho nàng ta hối hận!
- Không phải chỉ là tỷ đấu với ba phế vật này thôi sao? Có gì mà không dám nhận cơ chứ?
Quý Linh còn chưa lên tiếng thì Tĩnh Tâm đã đi tới, vẻ sắc lạnh nhạt.
Ba tên này những thiên tài khác sợ, nhưng nàng lại không có chút lo lắng nào. Cho dù vẫn giữ thực lực Xích Thiên Kính đỉnh phong thì nàng vẫn có lý giải và nắm giữ lực lượng thấu triệt. Có thể ung dung chém giết ba người này mà không lộ ra chút dấu vết nào.
- Phế vật? Ngươi nói ai là phế vật?
Thanh niên lên tiếng đầu không nghĩ tới đối phương chẳng những dám nhận, mà còn nói bọn họ là phế vật. Hắn tức giận tới mức sắc mặt đỏ lên, trong ánh mắt hiện lên vẻ điên cuồng lạnh lẽo, dường như tùy thời sẽ xuất thủ vậy.
- Một câu nói đã không nhịn được, quả thực là phế vật... Tĩnh Tâm, ta thấy ngươi không nên xuất thủ a. Để ba tên này cho ta đi!
Nhiếp Vân đi tới phía trước.
- Được!
Tĩnh Tâm biết Nhiếp Vân lo lắng nàng không khống chế được lòng hiếu thắng, khiến cho thực lực bản thân bộc lộ ra ngoài. Vì vậy nàng cũng không có nói nhiều, khẽ mỉm cười một tiếng rồi lui xuống.
- Giao cho ngươi? Ha ha! Quý Linh, xem ra lần này ngươi đã tới một nơi rất tốt a. Tìm được hai kỳ nhân như vậy. Người sau so với người trước còn cuồng hơn.
Sâm Tùng giận dữ quá hóa cười.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 2585: Ba đại thiên tài
7.2/10 từ 35 lượt.