Vô Tận Đan Điền
Chương 252: Âm Dương Thứ Sát Tuyệt Diệt Đại Trận (2)
Ầm ầm!
Lực lượng bạo tăng gấp mười lần, kêếm khí của huyền ngọc chi kiếm bi tráng như sử thi, nó vạch phá phòng hộ của đối phương, trong nháy mắt đâm vào người Lê Nam Tẩu.
- Lấy nhu thắng cương, âm dương chuyển đổi!
Đúng lúc này trung niên nhân tiến vào vòng chiến, hắn vươn tay một trảo, đại trận quay cuồng sinh ra vô số sợi tơ mỏng, từ đó cuốn lấy đại địa chi thế vô cùng cường đại.
Bị tơ mỏng quấn quanh, Nhiếp Vân có cảm giác như con voi đi vào trong đầm lầy, có được lực lượng cường đại như không có đất dụng võ, kiếm khí ẩn chứa đại lực chi khí đánh vào người Lê Nam Tẩu lại như cơn gió nhẹ thổi qua người đối phương, một chút tác dụng cũng không có.
- Âm Dương Thứ Sát Tuyệt Diệt Đại Trận, không ngờ các ngươi có thể luyện thành âm dương chuyển đổi? Làm sao có thể?
Nhiếp Vân lộ ra vẻ mặt kinh hãi.
Âm Dương Thứ Sát Tuyệt Diệt Đại Trận ẩn chứa thiên địa âm dương ngũ hành, thi triển thuần thục có thể điên đảo âm dương, cải biến lộ tuyến chân khí vận hành, làm cho người bị vây khốn trong đó hóa cương thành nhu, công kích không có hiệu quả gì đáng nói.
Đại địa chi thế phối hợp đại lực chi khí, một chiêu này mang theo lực lượng năm trăm tượng, công kích như vậy có thể đánh nát cả sơn mạch nhưng bây giờ lại không thể giết được một Khí Tông bình thường, rất hiển nhiên bọn chúng thông hiểu âm dương điên đảo của trận pháp, cho dù công kích của mình thuần dương mạnh mẽ cũng biến thành thuần nhu.
- Hiện tại mới biết đã muộn rồi, vận chuyển đại trận, nhanh đâm!
Trung niên nhân cười lạnh, hắn vung tay phải lên, trận pháp biến hóa lần nữa, lực lượng âm nhu bắn ra khắp bốn phía, vừa rồi làm cho người ta cảm thấy như đang ở trong đầm lầy, hiện tại lâm vào kiếm trận.
Vô số kiếm quang phô thiên cái địa đâm tới, hình thành một đám kiếm vũ phong tỏa toàn bộ đường lui của Nhiếp Vân, hơn nữa còn dồn hắn vào tử địa.
- Trận pháp thật độc ác.
Biến sắc, Nhiếp Vân lui về phía sau một bước, huyền ngọc chi kiếm hình thành thủ thế.
Một chiêu kiếm ý chỉ là đại địa chi thế, cũng không phải chiêu số cụ thể, có thể vận dụng công kích phô thiên cái địa, cũng có thể hình thành phòng ngự nặng nề như đại địa.
Đinh!
Đinh!
Đinh!
Đinh!
Đỉnh núi sinh ra vô số âm thanh đinh dang của kim loại va chạm vào nhau, Nhiếp Vân ngăn cản tất cả kiếm vũ, thân thể hắn cũng bị bức lui về phía sau, chật vật không chịu nổi.
- Một tên cường giả Chí Tôn đỉnh phong và bảy tên cường giả Khí Tông tao thành đại trận, ta căn bản không thể bày trừ, xem ra chỉ có thể nghĩ biện pháp một lần hành động đánh chết một người trong đó sau đó thừa cơ phá trận mà thôi.
Một Chí Tôn đỉnh phong tăng thêm bảy tên Khí Tông, bọn chúng xông thẳng về phía trước thì mình cũng không thể ngăn cản, càng đừng nói bọn chúng có được trận pháp cường đại.
Càng nguy hiểm thì nội tâm Nhiếp Vân càng tỉnh táo không ít, thân thể như bướm vờn hoa, sau khi nhìn chuẩn mục tiêu, đột nhiên hắn xuất hiện trước mặt Lê Nam Tẩu và đâm một kiếm thật nhanh.
Âm Dương Thứ Sát Tuyệt Diệt Đại Trận quá mức lợi hại, cho dù mình biết trận pháp này phi thường kỹ càng, nếu muốn bài trừ cũng rất khó khăn, phải sử dụng chiêu số xuất kỳ bất ý mới được.
Chỉ cần có thể xuất kỳ bất ý kích giết một người, uy lực của trận pháp sẽ hao tổn, đến lúc đó phá trận xông ra ngoài là không thành vấn đề.
Xì xì xì!
Một kiếm này đã không có thi triển đại địa chi thế cũng không có mượn đại lực chi khí, một kiếm này bay bổng không có lực lượng gì nhưng lại mang theo lực lượng làm cho người ta khó lòng ngăn cản, từ đó làm nội tâm người ta sinh ra cảm giác khó nói thành lời.
- Ám sát thuật của ám sát sư? Chẳng lẽ ngươi là ám sát sư? Điều đó không có khả năng!
Nhìn thấy thiếu niên đột nhiên bộc phát công kích, trung niên nhân biến sắc, vội vàng xông tới, hắn vươn tay đánh ra một trảo muốn cứu Lê Nam Tẩu.
Ám sát sư là thiên phú đặc thù, căn cứ tin tức mình biết, thiếu niên trước mắt này chẳng những có được thiên phú luyện đan, còn kiêm nạp vật, truy tung sư, thuần thú trong cugnf một người, nếu như hắn lại là ám sát sư thì quá nghịch thiên rồi.
Tại sao một người lại có được nhiều thiên phú như vậy, điều này sao có thể!
Bất kể như thế nào Lê Nam Tẩu cũng không thể chết, một khi bị đánh chết, Âm Dương Thứ Sát Tuyệt Diệt Đại Trận tựu sẽ bị phá hư, nhóm người mình không thể tiếp tục vây khốn và đánh chết thiếu niên trước mặt.
- Ha ha, ngươi trúng kế!
Thấy hắn xông tới cứu người, trận pháp xuất hiện một tia sơ hở, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, tay trái của hắn hất một đám sương mù màu nâu đậm vào mặt đối phương, từ đó chui vào trong mũi của hắn.
- Đây là cái gì?
Trung niên nhân gào rú thảm thiết, lúc này hắn run rẩy toàn thân, trong thất khiếu có máu tươi chảy ra ngoài.
Nhiếp Vân lúc nãy còn chưa kịp nghiên cứu ám sát chi khí thì tên ám sát sư đã tự vẫn, bởi vậy không cách nào hình thành ám sát đan điền, cũng không có khả năng thi triển ám sát chi thuật.
Động tác vừa rồi của hắn chỉ mô phỏng theo ám sát thuật mà thôi, căn bản không có bản lĩnh nhất kích tất sát như ám sát sư, cho dù trung niên nhân không xông tới thì hắn cũng không thể giết Lê Nam Tẩu, mục đích làm như vậy là hấp dẫn hắn tới gần, sau đó phóng xuất Phệ Tâm độc, một lần hành động giết hắn bằng thuốc độc!
Trung niên nhân là kẻ chủ trì trận pháp, chỉ cần hắn bị độc chết, trận pháp cũng không còn ý nghĩa nữa.
- Cái gì?
- Là độc khí? Tại sao có thể có độc khí lợi hại như vậy?
Nhìn thấy hội trưởng đường đường cường giả Chí Tôn đỉnh phong hơi dính chút sương mù màu nâu thất khiếu đã đổ máu như vậy, bảy người còn lại trong trận pháp bị dọa sắc mặt tái nhợt, bọn họ không còn tâm tư chiến đấu.
Thích khách ám sát có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, hạ độc cũng là một trong những thủ đoạn thường thấy, bởi vậy tám chín phần mười trong những người này đều là dân nhà nghề trong dùng độc, chất độc có thể trong nháy mắt độc sát Chí Tôn là chất độc gì? Thật sự quá đáng sợ.
- Chết đi!
Một chiêu đắc thủ, Nhiếp Vân sẽ không bỏ qua cơ hôi lần này, tay phải cầm huyền ngọc chi kiếm chém thẳng về phía trước, kình lực bộc phát, đại địa chi thế lại hình thành lần nữa, từ đó nện thẳng lên người Lê Nam Tẩu!
Trung niên nhân trúng độc, trận pháp đã mất đi tính linh hoạt, Lê Nam Tẩu cũng chỉ là Khí Tông mà thôi, hắn làm sao có thể ngăn cản công kích.
Phốc!
Lực lượng cường đại phán hủy nội tạng của hắn, cơ bắp, xương cốt, hắn nện mạnh vào mặt đất và biến thành một miếng thịt nát.
Vô Tận Đan Điền
Lực lượng bạo tăng gấp mười lần, kêếm khí của huyền ngọc chi kiếm bi tráng như sử thi, nó vạch phá phòng hộ của đối phương, trong nháy mắt đâm vào người Lê Nam Tẩu.
- Lấy nhu thắng cương, âm dương chuyển đổi!
Đúng lúc này trung niên nhân tiến vào vòng chiến, hắn vươn tay một trảo, đại trận quay cuồng sinh ra vô số sợi tơ mỏng, từ đó cuốn lấy đại địa chi thế vô cùng cường đại.
Bị tơ mỏng quấn quanh, Nhiếp Vân có cảm giác như con voi đi vào trong đầm lầy, có được lực lượng cường đại như không có đất dụng võ, kiếm khí ẩn chứa đại lực chi khí đánh vào người Lê Nam Tẩu lại như cơn gió nhẹ thổi qua người đối phương, một chút tác dụng cũng không có.
- Âm Dương Thứ Sát Tuyệt Diệt Đại Trận, không ngờ các ngươi có thể luyện thành âm dương chuyển đổi? Làm sao có thể?
Nhiếp Vân lộ ra vẻ mặt kinh hãi.
Âm Dương Thứ Sát Tuyệt Diệt Đại Trận ẩn chứa thiên địa âm dương ngũ hành, thi triển thuần thục có thể điên đảo âm dương, cải biến lộ tuyến chân khí vận hành, làm cho người bị vây khốn trong đó hóa cương thành nhu, công kích không có hiệu quả gì đáng nói.
Đại địa chi thế phối hợp đại lực chi khí, một chiêu này mang theo lực lượng năm trăm tượng, công kích như vậy có thể đánh nát cả sơn mạch nhưng bây giờ lại không thể giết được một Khí Tông bình thường, rất hiển nhiên bọn chúng thông hiểu âm dương điên đảo của trận pháp, cho dù công kích của mình thuần dương mạnh mẽ cũng biến thành thuần nhu.
- Hiện tại mới biết đã muộn rồi, vận chuyển đại trận, nhanh đâm!
Trung niên nhân cười lạnh, hắn vung tay phải lên, trận pháp biến hóa lần nữa, lực lượng âm nhu bắn ra khắp bốn phía, vừa rồi làm cho người ta cảm thấy như đang ở trong đầm lầy, hiện tại lâm vào kiếm trận.
Vô số kiếm quang phô thiên cái địa đâm tới, hình thành một đám kiếm vũ phong tỏa toàn bộ đường lui của Nhiếp Vân, hơn nữa còn dồn hắn vào tử địa.
- Trận pháp thật độc ác.
Biến sắc, Nhiếp Vân lui về phía sau một bước, huyền ngọc chi kiếm hình thành thủ thế.
Một chiêu kiếm ý chỉ là đại địa chi thế, cũng không phải chiêu số cụ thể, có thể vận dụng công kích phô thiên cái địa, cũng có thể hình thành phòng ngự nặng nề như đại địa.
Đinh!
Đinh!
Đinh!
Đinh!
Đỉnh núi sinh ra vô số âm thanh đinh dang của kim loại va chạm vào nhau, Nhiếp Vân ngăn cản tất cả kiếm vũ, thân thể hắn cũng bị bức lui về phía sau, chật vật không chịu nổi.
- Một tên cường giả Chí Tôn đỉnh phong và bảy tên cường giả Khí Tông tao thành đại trận, ta căn bản không thể bày trừ, xem ra chỉ có thể nghĩ biện pháp một lần hành động đánh chết một người trong đó sau đó thừa cơ phá trận mà thôi.
Một Chí Tôn đỉnh phong tăng thêm bảy tên Khí Tông, bọn chúng xông thẳng về phía trước thì mình cũng không thể ngăn cản, càng đừng nói bọn chúng có được trận pháp cường đại.
Càng nguy hiểm thì nội tâm Nhiếp Vân càng tỉnh táo không ít, thân thể như bướm vờn hoa, sau khi nhìn chuẩn mục tiêu, đột nhiên hắn xuất hiện trước mặt Lê Nam Tẩu và đâm một kiếm thật nhanh.
Âm Dương Thứ Sát Tuyệt Diệt Đại Trận quá mức lợi hại, cho dù mình biết trận pháp này phi thường kỹ càng, nếu muốn bài trừ cũng rất khó khăn, phải sử dụng chiêu số xuất kỳ bất ý mới được.
Chỉ cần có thể xuất kỳ bất ý kích giết một người, uy lực của trận pháp sẽ hao tổn, đến lúc đó phá trận xông ra ngoài là không thành vấn đề.
Xì xì xì!
Một kiếm này đã không có thi triển đại địa chi thế cũng không có mượn đại lực chi khí, một kiếm này bay bổng không có lực lượng gì nhưng lại mang theo lực lượng làm cho người ta khó lòng ngăn cản, từ đó làm nội tâm người ta sinh ra cảm giác khó nói thành lời.
- Ám sát thuật của ám sát sư? Chẳng lẽ ngươi là ám sát sư? Điều đó không có khả năng!
Nhìn thấy thiếu niên đột nhiên bộc phát công kích, trung niên nhân biến sắc, vội vàng xông tới, hắn vươn tay đánh ra một trảo muốn cứu Lê Nam Tẩu.
Ám sát sư là thiên phú đặc thù, căn cứ tin tức mình biết, thiếu niên trước mắt này chẳng những có được thiên phú luyện đan, còn kiêm nạp vật, truy tung sư, thuần thú trong cugnf một người, nếu như hắn lại là ám sát sư thì quá nghịch thiên rồi.
Tại sao một người lại có được nhiều thiên phú như vậy, điều này sao có thể!
Bất kể như thế nào Lê Nam Tẩu cũng không thể chết, một khi bị đánh chết, Âm Dương Thứ Sát Tuyệt Diệt Đại Trận tựu sẽ bị phá hư, nhóm người mình không thể tiếp tục vây khốn và đánh chết thiếu niên trước mặt.
- Ha ha, ngươi trúng kế!
Thấy hắn xông tới cứu người, trận pháp xuất hiện một tia sơ hở, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, tay trái của hắn hất một đám sương mù màu nâu đậm vào mặt đối phương, từ đó chui vào trong mũi của hắn.
- Đây là cái gì?
Trung niên nhân gào rú thảm thiết, lúc này hắn run rẩy toàn thân, trong thất khiếu có máu tươi chảy ra ngoài.
Nhiếp Vân lúc nãy còn chưa kịp nghiên cứu ám sát chi khí thì tên ám sát sư đã tự vẫn, bởi vậy không cách nào hình thành ám sát đan điền, cũng không có khả năng thi triển ám sát chi thuật.
Động tác vừa rồi của hắn chỉ mô phỏng theo ám sát thuật mà thôi, căn bản không có bản lĩnh nhất kích tất sát như ám sát sư, cho dù trung niên nhân không xông tới thì hắn cũng không thể giết Lê Nam Tẩu, mục đích làm như vậy là hấp dẫn hắn tới gần, sau đó phóng xuất Phệ Tâm độc, một lần hành động giết hắn bằng thuốc độc!
Trung niên nhân là kẻ chủ trì trận pháp, chỉ cần hắn bị độc chết, trận pháp cũng không còn ý nghĩa nữa.
- Cái gì?
- Là độc khí? Tại sao có thể có độc khí lợi hại như vậy?
Nhìn thấy hội trưởng đường đường cường giả Chí Tôn đỉnh phong hơi dính chút sương mù màu nâu thất khiếu đã đổ máu như vậy, bảy người còn lại trong trận pháp bị dọa sắc mặt tái nhợt, bọn họ không còn tâm tư chiến đấu.
Thích khách ám sát có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, hạ độc cũng là một trong những thủ đoạn thường thấy, bởi vậy tám chín phần mười trong những người này đều là dân nhà nghề trong dùng độc, chất độc có thể trong nháy mắt độc sát Chí Tôn là chất độc gì? Thật sự quá đáng sợ.
- Chết đi!
Một chiêu đắc thủ, Nhiếp Vân sẽ không bỏ qua cơ hôi lần này, tay phải cầm huyền ngọc chi kiếm chém thẳng về phía trước, kình lực bộc phát, đại địa chi thế lại hình thành lần nữa, từ đó nện thẳng lên người Lê Nam Tẩu!
Trung niên nhân trúng độc, trận pháp đã mất đi tính linh hoạt, Lê Nam Tẩu cũng chỉ là Khí Tông mà thôi, hắn làm sao có thể ngăn cản công kích.
Phốc!
Lực lượng cường đại phán hủy nội tạng của hắn, cơ bắp, xương cốt, hắn nện mạnh vào mặt đất và biến thành một miếng thịt nát.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 252: Âm Dương Thứ Sát Tuyệt Diệt Đại Trận (2)
7.2/10 từ 35 lượt.