Vô Tận Đan Điền
Chương 2362: Kẽ hở (1)
- Đi qua nhìn một chút!
Đã có phương hướng, Nhiếp Vân mang mọi người đi thẳng tới.
Bây giờ ở Thiên Xu đình đã có không ít người tụ tập, càng đi vào phía trong thì thế lực càng lớn, cường giả cũng càng nhiều.
Đám Vô Tâm cung, Cửu Triêu Các mới vừa rồi Nhiếp Vân nhìn thấy so sánh với những thế lực ở đây, căn bản không cùng một cấp bậc.
Cũng may thực lực đám người Phù Ám Triều không kém, rất nhiều người cũng đều biết, bọn họ vừa mới xuất hiện cũng đã chấn nhiếp không người xấu.
- Chủ nhân, ở phụ cận, bất quá... Chỗ này dường như đã bị người chiếm, trở thành cứ điểm!
Đi một hồi, Phù Ám Triều đột nhiên ngừng lại, chỉ về một hướng rồi lại nói.
- Chính là chỗ này sao?
Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn lại.
Mảnh địa phương trước mắt này quả nhiên đã bị một thế lực chiếm đoạt, thậm chí bọn họ đã tạo ra không ít kiến trúc ở phía trên mặt đất.
- Đúng vậy, ở dưới mặt đất, chúng ta muốn đi vào, nhất định phải câu thông với thế lực này! Ta sợ nếu như để cho bọn hắn biết mục đích của chúng ta, nhất định sẽ dẫn tới không ít phiền toái...
Phù Ám Triều nói.
- Dưới đất?
Nhiếp Vân nhìn một cái, hai hàng lông mày nhíu lại.
Chỗ này bị thế lực trước mắt này chiếm cứ, chẳng những xây dựng kiến trúc ở phía trên, thậm chí còn bố trí đại trận. Nếu như tùy tiện đi vào, nhất định sẽ dẫn tới động tĩnh không nhỏ. Một khi để cho đám người biết mục đích của bọn họ thì phiền toái lớn.
- Ngươi đi xem một chút, nói cho bọn hắn biết chúng ta muốn gia nhập thế lực của bọn họ, sau đó lại tìm cơ hội hành động!
Suy nghĩ một chút, Nhiếp Vân có kinh nghiệm vừa rồi cho nên mới mở miệng nói.
Nếu như những người này đều là vì Hỗn Độn vương phù lệnh mà tới, nhất định sẽ không chê nhiều người. Có đám người Phù Ám Triều, Đoạn Diệc, Bạch Đầu tôn giả, bọn họ cũng rất có lực uy hiếp. Nếu như đối phương nguyện ý thu nhận bọn họ là tốt nhất, chỉ cần đi vào phạm vi rồi ở lại đó. Hoàn toàn có thể thừa dịp đêm tối thần không biết quỷ không hay lặng lẽ chui xuống dưới đất. Lại tìm địa phương phong ấn trong miệng Phù Ám Triều.
- Được, để ta đi qua xem một chút!
Phù Ám Triều gật đầu một cái rồi đi về phía trước..
Mọi người đi theo sau lưng hắn.
Chỉ một lát sau Phù Ám Triều đã lặng lẽ truyền âm cho Nhiếp Vân.
- Vĩnh Dạ vương triều?
Nhiếp Vân gật đầu một cái.
Cái tên này hắn đã nghe nói qua, ở trong Hỗn Độn đại thế giới tuyệt đối là thế lực lớn nhất. So với Kiền Huyết hoàng triều còn còn đáng sợ hơn, khó trách lại có thể chiếm cứ địa phương lớn như vậy ở chỗ này mà không sợ hãi chút nào. Loại thế lực cấp bậc này, quả thực có tư cách này a.
- Trực tiếp gõ cửa đi vào!
Nhiếp Vân phân phó một câu.
Cho dù Vĩnh Dạ vương triều có lợi hại tới đâu, nếu như đổi lại là trước kia, đối với bọn họ mà nói, tuyệt đối là quái vật khổng lồ, thế nhưng bây giờ lại không có gì.
Gõ cửa, Phù Ám Triều báo tên tuổi lên.
Một lát sau có một đám người tiến lên đón.
- Hóa ra là Phù Ám Triều, Tử Đồng Bất Hủy, Bạch Đầu tôn giả, Đoạn Diệc huynh đệ mời vào bên trong...
Hoàng đế Vĩnh Dạ vương triều tự mình đi ra, vẻ mặt tươi cười.
Đám người Phù Ám Triều vô luận ở một thế giới nào cũng coi như là tồn tại top đầu. Đáng để lôi kéo và coi trọng.
- Vị này là...
Hoàng đế Vĩnh Dạ vương triều nhìn về phía Nhiếp Vân rồi nói.
- Ta tên là Vân Đồng, đến từ Tà Nguyệt Chí Tôn vực!
Nhiếp Vân nhàn nhạt nói.
- Ồ? Mời vào bên trong!
Thấy cái tên Vân Đồng này chưa từng nghe nói qua, mọi người cũng không để ý tới nữa, mỗi một người đều tập trung lại chung quanh đám người Phù Ám Triều.
Đến nơi, Hoàng đế Vĩnh Dạ vương triều còn đặc biệt thiết yến khoản đãi bọn họ. Vô số cường giả nghe thấy tên tuổi mấy người này cũng vội vã chạy tới nịnh hót..
- Phù Ám Triều là cường giả lão làng, thực lực không tầm thường, nếu như có thể tạo quan hệ tốt, sau này cũng có trợ giúp rất lớn!
- Tử Đồng Bất Hủy mặc dù không có tên ở trong Bách Cường bảng, thế nhưng thực lực chân chính lại rất phi phàm. Nghe nói thân thể có thể so được với thần binh Chúa Tể, sức chiến đấu cường đại tới mức đáng sợ!
- Vân Đồng sau lưng Đoạn Diệc là ai? Sao ta lại chưa từng nghe nói qua vậy?
- Đoán chừng là tôn tử của bọn họ mà thôi, tuổi còn trẻ như vậy, thực lực cũng không cao. Không cần phải để ý đến hắn, người như vậy một khi Tam giới ma bàn mở ra, chẳng qua cũng chỉ là con tốt thí, không cần để ý tới!
Một đám cường giả phần lớn đều vây chung quanh đám người Phù Ám Triều, Tử Đồng Bất Hủy, Đoạn Diệc, bên người Nhiếp Vân lại không có người nào.
Nhiếp Vân cũng nhàn nhã một phen. Yến hội tiến hành được một nửa thì hắn xin cáo từ trước, Hoàng đế Vĩnh Dạ vương triều cũng đi sắp xếp chỗ ở cho hắn.
Nhìn thấy một màn này ở trong mắt, đám người Phù Ám Triều thầm cười khổ, âm thầm cảm thấy đáng thương cho đám người Vĩnh Dạ vương triều này.
Cường giả chân chính bọn họ lại không thấy, ngược lại còn vây quanh bọn họ, nịnh hót không ngừng, quả thực khiến cho người ta cảm thán không thôi.
Yến hội kéo dài tới sau nửa đêm mới chấm dứt, vừa tới chỗ ở thì đám người Phù Ám Triều đã bày ra cấm chế, đi tới căn phòng của Nhiếp Vân.
- Đại khái là ở phía dưới nơi này. Bất quá chỗ này khắp nơi đều được Vĩnh Dạ vương triều bố trí cấm chế, một khi không cẩn thận nhất định sẽ dẫn tới bọn họ chú ý!
Khi diễn ra yến hội thời điểm Phù Ám Triều đã quan sát địa hình một lần cho nên lúc này hắn mới nói vậy.
Vị trí nơi ở của bọn họ, đại khái chính là địa điểm mà hắn đoán trước, bất quá phía dưới đã bị Vĩnh Dạ vương triều bố trí không ít cấm chế. Nếu như trực tiếp đi xuống phía dưới, nhất định sẽ xúc động cấm chế. Đưa tới không ít phiền toái không cần thiết.
- Loại cấm chế này còn chưa làm khó được ta, mọi người cùng ta đi xuống!
Thiên nhãn của Nhiếp Vân lóe lên, nhìn một hồi rồi khẽ cười một tiếng. Bàn tay chộp một trảo, mặt đất đã xuất hiện một kẽ hở, mọi người cùng nhau bay thẳng xuống phía dưới.
Phía dưới mặt đất quả nhiên có không ít cấm chế, loại cấm chế này mặc dù đám người Phù Ám Triều có thể lực lượng mạnh mẽ để phá. Thế nhưng lại khó tránh khỏi
xúc động cấm chế. Dẫn tới người ta cảnh giác. Nhưng mà đối với Nhiếp Vân mà nói, lại không đáng kể chút nào.
Vô Tận Đan Điền
Đã có phương hướng, Nhiếp Vân mang mọi người đi thẳng tới.
Bây giờ ở Thiên Xu đình đã có không ít người tụ tập, càng đi vào phía trong thì thế lực càng lớn, cường giả cũng càng nhiều.
Đám Vô Tâm cung, Cửu Triêu Các mới vừa rồi Nhiếp Vân nhìn thấy so sánh với những thế lực ở đây, căn bản không cùng một cấp bậc.
Cũng may thực lực đám người Phù Ám Triều không kém, rất nhiều người cũng đều biết, bọn họ vừa mới xuất hiện cũng đã chấn nhiếp không người xấu.
- Chủ nhân, ở phụ cận, bất quá... Chỗ này dường như đã bị người chiếm, trở thành cứ điểm!
Đi một hồi, Phù Ám Triều đột nhiên ngừng lại, chỉ về một hướng rồi lại nói.
- Chính là chỗ này sao?
Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn lại.
Mảnh địa phương trước mắt này quả nhiên đã bị một thế lực chiếm đoạt, thậm chí bọn họ đã tạo ra không ít kiến trúc ở phía trên mặt đất.
- Đúng vậy, ở dưới mặt đất, chúng ta muốn đi vào, nhất định phải câu thông với thế lực này! Ta sợ nếu như để cho bọn hắn biết mục đích của chúng ta, nhất định sẽ dẫn tới không ít phiền toái...
Phù Ám Triều nói.
- Dưới đất?
Nhiếp Vân nhìn một cái, hai hàng lông mày nhíu lại.
Chỗ này bị thế lực trước mắt này chiếm cứ, chẳng những xây dựng kiến trúc ở phía trên, thậm chí còn bố trí đại trận. Nếu như tùy tiện đi vào, nhất định sẽ dẫn tới động tĩnh không nhỏ. Một khi để cho đám người biết mục đích của bọn họ thì phiền toái lớn.
- Ngươi đi xem một chút, nói cho bọn hắn biết chúng ta muốn gia nhập thế lực của bọn họ, sau đó lại tìm cơ hội hành động!
Suy nghĩ một chút, Nhiếp Vân có kinh nghiệm vừa rồi cho nên mới mở miệng nói.
Nếu như những người này đều là vì Hỗn Độn vương phù lệnh mà tới, nhất định sẽ không chê nhiều người. Có đám người Phù Ám Triều, Đoạn Diệc, Bạch Đầu tôn giả, bọn họ cũng rất có lực uy hiếp. Nếu như đối phương nguyện ý thu nhận bọn họ là tốt nhất, chỉ cần đi vào phạm vi rồi ở lại đó. Hoàn toàn có thể thừa dịp đêm tối thần không biết quỷ không hay lặng lẽ chui xuống dưới đất. Lại tìm địa phương phong ấn trong miệng Phù Ám Triều.
- Được, để ta đi qua xem một chút!
Phù Ám Triều gật đầu một cái rồi đi về phía trước..
Mọi người đi theo sau lưng hắn.
Chỉ một lát sau Phù Ám Triều đã lặng lẽ truyền âm cho Nhiếp Vân.
- Vĩnh Dạ vương triều?
Nhiếp Vân gật đầu một cái.
Cái tên này hắn đã nghe nói qua, ở trong Hỗn Độn đại thế giới tuyệt đối là thế lực lớn nhất. So với Kiền Huyết hoàng triều còn còn đáng sợ hơn, khó trách lại có thể chiếm cứ địa phương lớn như vậy ở chỗ này mà không sợ hãi chút nào. Loại thế lực cấp bậc này, quả thực có tư cách này a.
- Trực tiếp gõ cửa đi vào!
Nhiếp Vân phân phó một câu.
Cho dù Vĩnh Dạ vương triều có lợi hại tới đâu, nếu như đổi lại là trước kia, đối với bọn họ mà nói, tuyệt đối là quái vật khổng lồ, thế nhưng bây giờ lại không có gì.
Gõ cửa, Phù Ám Triều báo tên tuổi lên.
Một lát sau có một đám người tiến lên đón.
- Hóa ra là Phù Ám Triều, Tử Đồng Bất Hủy, Bạch Đầu tôn giả, Đoạn Diệc huynh đệ mời vào bên trong...
Hoàng đế Vĩnh Dạ vương triều tự mình đi ra, vẻ mặt tươi cười.
Đám người Phù Ám Triều vô luận ở một thế giới nào cũng coi như là tồn tại top đầu. Đáng để lôi kéo và coi trọng.
- Vị này là...
Hoàng đế Vĩnh Dạ vương triều nhìn về phía Nhiếp Vân rồi nói.
- Ta tên là Vân Đồng, đến từ Tà Nguyệt Chí Tôn vực!
Nhiếp Vân nhàn nhạt nói.
- Ồ? Mời vào bên trong!
Thấy cái tên Vân Đồng này chưa từng nghe nói qua, mọi người cũng không để ý tới nữa, mỗi một người đều tập trung lại chung quanh đám người Phù Ám Triều.
Đến nơi, Hoàng đế Vĩnh Dạ vương triều còn đặc biệt thiết yến khoản đãi bọn họ. Vô số cường giả nghe thấy tên tuổi mấy người này cũng vội vã chạy tới nịnh hót..
- Phù Ám Triều là cường giả lão làng, thực lực không tầm thường, nếu như có thể tạo quan hệ tốt, sau này cũng có trợ giúp rất lớn!
- Tử Đồng Bất Hủy mặc dù không có tên ở trong Bách Cường bảng, thế nhưng thực lực chân chính lại rất phi phàm. Nghe nói thân thể có thể so được với thần binh Chúa Tể, sức chiến đấu cường đại tới mức đáng sợ!
- Vân Đồng sau lưng Đoạn Diệc là ai? Sao ta lại chưa từng nghe nói qua vậy?
- Đoán chừng là tôn tử của bọn họ mà thôi, tuổi còn trẻ như vậy, thực lực cũng không cao. Không cần phải để ý đến hắn, người như vậy một khi Tam giới ma bàn mở ra, chẳng qua cũng chỉ là con tốt thí, không cần để ý tới!
Một đám cường giả phần lớn đều vây chung quanh đám người Phù Ám Triều, Tử Đồng Bất Hủy, Đoạn Diệc, bên người Nhiếp Vân lại không có người nào.
Nhiếp Vân cũng nhàn nhã một phen. Yến hội tiến hành được một nửa thì hắn xin cáo từ trước, Hoàng đế Vĩnh Dạ vương triều cũng đi sắp xếp chỗ ở cho hắn.
Nhìn thấy một màn này ở trong mắt, đám người Phù Ám Triều thầm cười khổ, âm thầm cảm thấy đáng thương cho đám người Vĩnh Dạ vương triều này.
Cường giả chân chính bọn họ lại không thấy, ngược lại còn vây quanh bọn họ, nịnh hót không ngừng, quả thực khiến cho người ta cảm thán không thôi.
Yến hội kéo dài tới sau nửa đêm mới chấm dứt, vừa tới chỗ ở thì đám người Phù Ám Triều đã bày ra cấm chế, đi tới căn phòng của Nhiếp Vân.
- Đại khái là ở phía dưới nơi này. Bất quá chỗ này khắp nơi đều được Vĩnh Dạ vương triều bố trí cấm chế, một khi không cẩn thận nhất định sẽ dẫn tới bọn họ chú ý!
Khi diễn ra yến hội thời điểm Phù Ám Triều đã quan sát địa hình một lần cho nên lúc này hắn mới nói vậy.
Vị trí nơi ở của bọn họ, đại khái chính là địa điểm mà hắn đoán trước, bất quá phía dưới đã bị Vĩnh Dạ vương triều bố trí không ít cấm chế. Nếu như trực tiếp đi xuống phía dưới, nhất định sẽ xúc động cấm chế. Đưa tới không ít phiền toái không cần thiết.
- Loại cấm chế này còn chưa làm khó được ta, mọi người cùng ta đi xuống!
Thiên nhãn của Nhiếp Vân lóe lên, nhìn một hồi rồi khẽ cười một tiếng. Bàn tay chộp một trảo, mặt đất đã xuất hiện một kẽ hở, mọi người cùng nhau bay thẳng xuống phía dưới.
Phía dưới mặt đất quả nhiên có không ít cấm chế, loại cấm chế này mặc dù đám người Phù Ám Triều có thể lực lượng mạnh mẽ để phá. Thế nhưng lại khó tránh khỏi
xúc động cấm chế. Dẫn tới người ta cảnh giác. Nhưng mà đối với Nhiếp Vân mà nói, lại không đáng kể chút nào.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 2362: Kẽ hở (1)
7.2/10 từ 35 lượt.