Vô Tận Đan Điền
Chương 2341: Toàn bộ thần phục (1)
- Giết ta? Hai chúng ta tranh đấu chẳng lẽ ngươi không sợ lưỡng bại câu thương làm người khác chiếm tiện nghi?
Phù Ám Triều nói.
- Lưỡng bại câu thương? Ngươi quá để ý mình!
Nhiếp Vân đánh ra hai đạo kiếm quang xé rách không gian, trong lời nói mang theo tiếng cười lạnh
Nếu là lúc trước đám người này chưa bị thương có lẽ hắn còn có chút kiêng kị, hiện tại mấy người này có bộ dáng như thế, sức chiến đấu mười tổn hại bảy tám, muốn lưỡng bại câu thương với hắn khẳng định khó có thể làm được.
- Vậy ngươi muốn thế nào?
Nhìn thấy trạng thái của Nhiếp Vân và Đoạn Diệc, Phù Ám Triều cũng biết muốn làm đối phương bị thương chỉ sợ đã là vọng tưởng, sắc mặt biến hóa, khẽ cắn môi.
- Rất đơn giản, mấy người các ngươi nhận ta làm chủ, ta có thể không hạ sát thủ!
Nhiếp Vân nhướng mày.
Nơi đây nguy hiểm, nếu mấy người này không nghe lời chẳng khác gì sói đói rình mồi, còn không bằng triệt để giải quyết hết tai hoạ ngầm, cho dù hao phí chút thủ đoạn cũng không tiếc.
- Nhận ngươi làm chủ? Ngươi nằm mơ!
Nghe nói như thế, tỷ tỷ Quỷ Mị Yêu Cơ đứng trong đám người quát lên.
Trong bốn người trạng thái của nàng đỡ hơn một ít, nhận đối phương làm chủ chẳng khác nào mất đi tự do, tự nhiên không muốn.
- Nằm mơ? Có phải nằm mơ hay không thì ngươi sẽ biết rõ, lúc trước các ngươi ném ta và Đoạn Diệc cũng nên nghĩ tới kết cục hiện tại.
- Xem các ngươi thành minh hữu, cứu các ngươi nhiều lần như vậy, cho mặt không biết xấu hổ.
Cười lạnh một tiếng, đột nhiên Nhiếp Vân ra tay.
Nếu mấy gia hỏa này vô tình, cũng không cần trách hắn vô nghĩa, trường kiếm chúa tể thần binh đột nhiên như sao trên trời vẽ lên không trung, một quỹ tích đâm về phía trước.
Trải qua chiến đấu với Quỷ U tôn giả, Ma Luyện tôn giả cùng với Vu Ba, thực lực của Nhiếp Vân hiện tại còn cường đại hơn lúc trước, trước kia đánh chết tỷ tỷ Quỷ Mị Yêu Cơ vô cùng dễ dàng, hiện tại càng đơn giản hơn thế!
Kiếm quang trong nháy mắt xuất hiện trên cổ của tỷ tỷ kia, làn da của nàng chảy máu.
Tỷ tỷ Quỷ Mị Yêu Cơ không kịp có thời gian phản ứng, nàng cảm thấy lực lượng phong tỏa toàn thân, không tiếp tục thể nhúc nhích chút nào.
- Thần phục ta hoặc là chết!
Một kiếm đặt lên cổ họng của nàng, Nhiếp Vân thản nhiên nói.
- Bảo ta thần phục, ngươi nằm mơ...
Tỷ tỷ Quỷ Mị Yêu Cơ lên tiếng hét lớn.
Tiếng quát còn chưa dứt, kiếm quang lập loè, một đạo huyết quang tuôn ra, đầu của nàng rơi xuống đất, thi thể còn chưa rơi xuống đã bị dây leo kéo đi, sau đó thôn phệ sạch sẽ và biến thành một cổ thây khô.
- Ngươi... Giết nàng...
Động tác lần này cực nhanh, từ khi Nhiếp Vân ra tay đến khi tỷ tỷ Quỷ Mị Yêu Cơ triệt để tử vong biến thành thây khô, tất cả chỉ diễn ra trong nửa giây, nhìn tất cả vào trong mắt, đám người Phù Ám Triều cảm thấy sống lưng rét run.
Vào lúc này bọn họ mới hiểu người trước mắt cũng không phải dễ gạt gẫm, xem ra bọn họ thực không đáp ứng, đối phương tuyệt đối sẽ không chút do dự động thủ đánh chết bọn họ.
- Thế nào, cho các ngươi mười giây suy nghĩ, nghĩ không xong ta sẽ động thủ, dù sao đã giết một cũng không thèm giết thêm mấy kẻ khác!
Một chiêu đánh chết tỷ tỷ Quỷ Mị Yêu Cơ đã phát ra tác dụng giết gà dọa khỉ, Nhiếp Vân nhìn về phía mấy người còn lại.
- Chuyện gì cũng từ từ, dù sao chúng ta cũng từng chúng đội...
- Lần trước là chúng ta không đúng, lần này tất nhiên không như vậy...
Đám người Phù Ám Triều nhìn thấy đối phương quyết đoán như thế, tất cả đều sốt ruột hô lên.
- Mười... Chín...
Không để ý tới thái độ của bọn chúng, Nhiếp Vân chỉ đọc con số, Thiên Tâm Đằng trên người của hắn không ngừng xoay quanh, trường kiếm trong tay kiếm khí như cầu vồng, cho dù thế nào hắn nói được làm được.
- Ta đáp ứng!
Nhiếp Vân đọc con số chẳng khác gì cự chùy nện vào đầu của đối phương, rốt cục Bạch Đầu tôn giả là người đầu tiên không nhịn được hô to lên.
Trong ba người hắn thực lực kém nhất, Nhiếp Vân đọc con số mang theo thiên phú tiên âm sư, hơn nữa uy thế vừa đánh chết tỷ tỷ Quỷ Mị Yêu Cơ đã làm Bạch Đầu tôn giả không chống được...
- Không thể đồng ý... Đáp ứng hắn, chúng ta sẽ mất đi tự do, lại muốn thành chúa tể là không có khả năng...
Phù Ám Triều không nghĩ tới có người làm phản, vội vàng quát.
- Hừ!
Hắn còn chưa nói xong dây leo đã lao tới đi gần miệng của hắn, dường như tùy thời sẽ cắm vào họng của hắn.
Nếu như hắn còn ở trạng thái toàn thịnh, như vậy sẽ không quan tâm tới dây leo, hiện tại hắn hao tổn nghiêm trọng, thực lực không đủ, cho dù có thể chặt đứt dây leo nhưng đối phương cũng thể tạo ra thiên thiên vạn dây leo khác, hắn không thể cản nổi.
- Thần phục ta, về sau còn có thể trở thành chúa tể hay không còn chưa biết, nhưng... Có thể cam đoan là, hiện tại không đáp ứng, các ngươi tuyệt đối không thấy được mặt trời ngày mai!
Thiên Tâm Đằng lan khắp bốn phía, cũng bao phủ không gian chung quanh vào trong, khí thế của Nhiếp Vân như cầu vồng.
- Việc này...
Phù Ám Triều và Tử Đồng Bất Hủy nhìn nhau đồng thời trầm mặc.
Đối phương nói là sự thật.
Trạng thái của bọn họ hiện tại khẳng định không phải đối thủ, cưỡng ép chiến đấu chỉ sợ cũng không tạo thành thương thế với đối phương, còn có thể bồi cả tính mạng vào đó.
Thần phục đối phương, tỷ lệ trở thành chúa tể nhỏ bé nhưng còn có thể sống sót và hi vọng, nhưng không đáp ứng, nhìn bộ dáng nhàn nhã của đối phương tất nhiên sẽ trực tiếp động thủ đánh chết tất cả bọn họ.
Sống hay chết chỉ bằng một ý niệm.
- Ta đồng ý thuận theo, đây là linh hồn của ta, thỉnh tiếp nhận...
Bạch Đầu tôn giả thấy Phù Ám Triều không ngăn cản liền giơ tay lên, một đạo linh hồn bay lên không trung và chui vào trong đầu Nhiếp Vân.
Ông!
Một lát sau, Nhiếp Vân lập tức cảm ứng được ý niệm của Bạch Đầu tôn giả, gia hỏa này đã triệt để thần phục.
- Rất tốt, đã ngươi trở thành người hầu của ta, tự nhiên cũng sẽ không bạc đãi!
Bàn tay đưa lên và truyền một đạo khí tức vào trong người Bạch Đầu tôn giả.
Thương thế và tuổi thọ của gia hỏa này tổn thất quá lớn, đổi lại người khác khẳng định không có biện pháp gì, Nhiếp Vân lại khác, bản thân nạp vật thế giới của hắn có được sinh cơ vô cùng, chỉ cần rót vào trong đó, đừng nói tuổi thọ còn chưa kết thúc, cho dù vừa mới chết cũng có thể cứu sống ngay sau đó.
Đây cũng là năng lực sau khi Nhiếp Vân dung hợp rất nhiều thế giới cấp một mới ngộ ra.
Xì xì xì xì...
Quán thâu sinh khí, tóc đen trên đầu Bạch Đầu tôn giả nhanh chóng biến trắn, khí tức uể oải gia tăng thật nhanh, hắn khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.
Vô Tận Đan Điền
Phù Ám Triều nói.
- Lưỡng bại câu thương? Ngươi quá để ý mình!
Nhiếp Vân đánh ra hai đạo kiếm quang xé rách không gian, trong lời nói mang theo tiếng cười lạnh
Nếu là lúc trước đám người này chưa bị thương có lẽ hắn còn có chút kiêng kị, hiện tại mấy người này có bộ dáng như thế, sức chiến đấu mười tổn hại bảy tám, muốn lưỡng bại câu thương với hắn khẳng định khó có thể làm được.
- Vậy ngươi muốn thế nào?
Nhìn thấy trạng thái của Nhiếp Vân và Đoạn Diệc, Phù Ám Triều cũng biết muốn làm đối phương bị thương chỉ sợ đã là vọng tưởng, sắc mặt biến hóa, khẽ cắn môi.
- Rất đơn giản, mấy người các ngươi nhận ta làm chủ, ta có thể không hạ sát thủ!
Nhiếp Vân nhướng mày.
Nơi đây nguy hiểm, nếu mấy người này không nghe lời chẳng khác gì sói đói rình mồi, còn không bằng triệt để giải quyết hết tai hoạ ngầm, cho dù hao phí chút thủ đoạn cũng không tiếc.
- Nhận ngươi làm chủ? Ngươi nằm mơ!
Nghe nói như thế, tỷ tỷ Quỷ Mị Yêu Cơ đứng trong đám người quát lên.
Trong bốn người trạng thái của nàng đỡ hơn một ít, nhận đối phương làm chủ chẳng khác nào mất đi tự do, tự nhiên không muốn.
- Nằm mơ? Có phải nằm mơ hay không thì ngươi sẽ biết rõ, lúc trước các ngươi ném ta và Đoạn Diệc cũng nên nghĩ tới kết cục hiện tại.
- Xem các ngươi thành minh hữu, cứu các ngươi nhiều lần như vậy, cho mặt không biết xấu hổ.
Cười lạnh một tiếng, đột nhiên Nhiếp Vân ra tay.
Nếu mấy gia hỏa này vô tình, cũng không cần trách hắn vô nghĩa, trường kiếm chúa tể thần binh đột nhiên như sao trên trời vẽ lên không trung, một quỹ tích đâm về phía trước.
Trải qua chiến đấu với Quỷ U tôn giả, Ma Luyện tôn giả cùng với Vu Ba, thực lực của Nhiếp Vân hiện tại còn cường đại hơn lúc trước, trước kia đánh chết tỷ tỷ Quỷ Mị Yêu Cơ vô cùng dễ dàng, hiện tại càng đơn giản hơn thế!
Kiếm quang trong nháy mắt xuất hiện trên cổ của tỷ tỷ kia, làn da của nàng chảy máu.
Tỷ tỷ Quỷ Mị Yêu Cơ không kịp có thời gian phản ứng, nàng cảm thấy lực lượng phong tỏa toàn thân, không tiếp tục thể nhúc nhích chút nào.
- Thần phục ta hoặc là chết!
Một kiếm đặt lên cổ họng của nàng, Nhiếp Vân thản nhiên nói.
- Bảo ta thần phục, ngươi nằm mơ...
Tỷ tỷ Quỷ Mị Yêu Cơ lên tiếng hét lớn.
Tiếng quát còn chưa dứt, kiếm quang lập loè, một đạo huyết quang tuôn ra, đầu của nàng rơi xuống đất, thi thể còn chưa rơi xuống đã bị dây leo kéo đi, sau đó thôn phệ sạch sẽ và biến thành một cổ thây khô.
- Ngươi... Giết nàng...
Động tác lần này cực nhanh, từ khi Nhiếp Vân ra tay đến khi tỷ tỷ Quỷ Mị Yêu Cơ triệt để tử vong biến thành thây khô, tất cả chỉ diễn ra trong nửa giây, nhìn tất cả vào trong mắt, đám người Phù Ám Triều cảm thấy sống lưng rét run.
Vào lúc này bọn họ mới hiểu người trước mắt cũng không phải dễ gạt gẫm, xem ra bọn họ thực không đáp ứng, đối phương tuyệt đối sẽ không chút do dự động thủ đánh chết bọn họ.
- Thế nào, cho các ngươi mười giây suy nghĩ, nghĩ không xong ta sẽ động thủ, dù sao đã giết một cũng không thèm giết thêm mấy kẻ khác!
Một chiêu đánh chết tỷ tỷ Quỷ Mị Yêu Cơ đã phát ra tác dụng giết gà dọa khỉ, Nhiếp Vân nhìn về phía mấy người còn lại.
- Chuyện gì cũng từ từ, dù sao chúng ta cũng từng chúng đội...
- Lần trước là chúng ta không đúng, lần này tất nhiên không như vậy...
Đám người Phù Ám Triều nhìn thấy đối phương quyết đoán như thế, tất cả đều sốt ruột hô lên.
- Mười... Chín...
Không để ý tới thái độ của bọn chúng, Nhiếp Vân chỉ đọc con số, Thiên Tâm Đằng trên người của hắn không ngừng xoay quanh, trường kiếm trong tay kiếm khí như cầu vồng, cho dù thế nào hắn nói được làm được.
- Ta đáp ứng!
Nhiếp Vân đọc con số chẳng khác gì cự chùy nện vào đầu của đối phương, rốt cục Bạch Đầu tôn giả là người đầu tiên không nhịn được hô to lên.
Trong ba người hắn thực lực kém nhất, Nhiếp Vân đọc con số mang theo thiên phú tiên âm sư, hơn nữa uy thế vừa đánh chết tỷ tỷ Quỷ Mị Yêu Cơ đã làm Bạch Đầu tôn giả không chống được...
- Không thể đồng ý... Đáp ứng hắn, chúng ta sẽ mất đi tự do, lại muốn thành chúa tể là không có khả năng...
Phù Ám Triều không nghĩ tới có người làm phản, vội vàng quát.
- Hừ!
Hắn còn chưa nói xong dây leo đã lao tới đi gần miệng của hắn, dường như tùy thời sẽ cắm vào họng của hắn.
Nếu như hắn còn ở trạng thái toàn thịnh, như vậy sẽ không quan tâm tới dây leo, hiện tại hắn hao tổn nghiêm trọng, thực lực không đủ, cho dù có thể chặt đứt dây leo nhưng đối phương cũng thể tạo ra thiên thiên vạn dây leo khác, hắn không thể cản nổi.
- Thần phục ta, về sau còn có thể trở thành chúa tể hay không còn chưa biết, nhưng... Có thể cam đoan là, hiện tại không đáp ứng, các ngươi tuyệt đối không thấy được mặt trời ngày mai!
Thiên Tâm Đằng lan khắp bốn phía, cũng bao phủ không gian chung quanh vào trong, khí thế của Nhiếp Vân như cầu vồng.
- Việc này...
Phù Ám Triều và Tử Đồng Bất Hủy nhìn nhau đồng thời trầm mặc.
Đối phương nói là sự thật.
Trạng thái của bọn họ hiện tại khẳng định không phải đối thủ, cưỡng ép chiến đấu chỉ sợ cũng không tạo thành thương thế với đối phương, còn có thể bồi cả tính mạng vào đó.
Thần phục đối phương, tỷ lệ trở thành chúa tể nhỏ bé nhưng còn có thể sống sót và hi vọng, nhưng không đáp ứng, nhìn bộ dáng nhàn nhã của đối phương tất nhiên sẽ trực tiếp động thủ đánh chết tất cả bọn họ.
Sống hay chết chỉ bằng một ý niệm.
- Ta đồng ý thuận theo, đây là linh hồn của ta, thỉnh tiếp nhận...
Bạch Đầu tôn giả thấy Phù Ám Triều không ngăn cản liền giơ tay lên, một đạo linh hồn bay lên không trung và chui vào trong đầu Nhiếp Vân.
Ông!
Một lát sau, Nhiếp Vân lập tức cảm ứng được ý niệm của Bạch Đầu tôn giả, gia hỏa này đã triệt để thần phục.
- Rất tốt, đã ngươi trở thành người hầu của ta, tự nhiên cũng sẽ không bạc đãi!
Bàn tay đưa lên và truyền một đạo khí tức vào trong người Bạch Đầu tôn giả.
Thương thế và tuổi thọ của gia hỏa này tổn thất quá lớn, đổi lại người khác khẳng định không có biện pháp gì, Nhiếp Vân lại khác, bản thân nạp vật thế giới của hắn có được sinh cơ vô cùng, chỉ cần rót vào trong đó, đừng nói tuổi thọ còn chưa kết thúc, cho dù vừa mới chết cũng có thể cứu sống ngay sau đó.
Đây cũng là năng lực sau khi Nhiếp Vân dung hợp rất nhiều thế giới cấp một mới ngộ ra.
Xì xì xì xì...
Quán thâu sinh khí, tóc đen trên đầu Bạch Đầu tôn giả nhanh chóng biến trắn, khí tức uể oải gia tăng thật nhanh, hắn khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 2341: Toàn bộ thần phục (1)
7.2/10 từ 35 lượt.