Vô Tận Đan Điền
Chương 2251: Không đơn giản
- Không phải trước kia rất hung hăng càn quấy sao? Ta xem ngươi bây giờ có thể hung hăng càn quấy được không!
Sắc mặt dữ tợn, đôi mắt Mộc Huyền biến thành màu đỏ, hận ý bộc phát.
So với hắn hận ý, vẻ mặt Nhiếp Vân đờ đẫn, biểu lộ không có chút chấn động và gật đầu.
- Ah!
Nhìn thấy động tác của hắn, đám người Diêm Siêu thiếu chút nữa tươi sống tức chết.
Người khác nhìn thấy bọn họ liên thủ, tất cả đều sợ tới mức mặt như màu đất, gia hỏa này từ đầu tới cuối không biến sắc qua, thậm chí nhìn bọn họ như đám ruồi, rốt cuộc là thần kinh vừa thô vừa to hay đầu óc có vấn đề?
Nếu nhìn thấy thần sắc bối rối của đối phương bọn họ sẽ cảm thấy lần này tới đây phi thường đáng giá, mà bây giờ loại vẻ mặt này lại có cảm giác một quyền đánh vào không khí, chuyện vốn cao hứng lại không cao hứng nửa phần.
- Đáng giận, tiểu tử này nhất định làm ra vẻ.
- Không sai, bốn người chúng ta đều là cường giả cấp bậc tông chủ, bốn người liên thủ hình thành Tứ Tượng trận, nửa bước chúa tể tiểu tam trọng cũng có lực đấu một trận, ta không tin hắn bằng chừng ấy tuổi có thể đạt tới nửa bước chúa tể.
- Chúng ta làm cái gì cũng thuận lợi, ta không tin thực lực của hắn có thể ngăn cản chúng ta.
Sắc mặt bốn người khó coi, ý niệm lập loè.
- Tiểu tử, nơi này chính là nơi táng thân của ngươi, kiếp sau đầu thai làm người nhớ kỹ ngàn vạn không nên đắc tội người không thể đắc tội.
Mộc Huyền gào thét.
- Đắc tội không nổi? Các ngươi sao?
Vẻ mặt Nhiếp Vân đầy kỳ quái.
- Không sai, chính là chúng ta!
Vốn tưởng rằng nói ra đây là nơi táng thân của mình, đối phương sẽ biết sợ, kết quả vẫn có vẻ mặt như thế, suýt nữa Mộc Huyền thổ huyết, thằng này đầu óc có bị bệnh không? Chẳng lẽ không nhìn thấy chúng ta hùng hổ muốn giết người?
- Đừng nói nhảm với hắn, trực tiếp động thủ!
- Ta đoán tiểu tử này muốn kéo dài thời gian.
Tư Mã Cung nói.
- Tốt, đã không biết sống chết thì ta thành toàn cho hắn.
Mộc Huyền đem làm xuất thủ trước.
Binh khí của hắn là cây gậy dài, không biết làm bằng chất liệu gì, nó như chạc cây, bàn tay chấn động và phá không bay tới đâm thẳng vào ba đại huyệt trực ngực Nhiếp Vân.
Mộc Huyền động thủ, Diêm Siêu cũng hừ nhẹ, hắn đưa tay về phía trước, năm ngón tay như móc câu.
Lòng bàn tay của hắn có một kiện hỗn độn thần binh đỉnh phong loại roi mềm, một tiếng giòn vang phá không đánh thẳng về phía trước, giam cầm không gian và tấn công Nhiếp Vân.
Hai người bọn họ động thủ, hai người khác không dừng lại, bọn họ đều dùng tới binh khí mạnh nhất của mình, không gian thác loạn và xé rách cả bầu trời.
Đám người đứng từ xa nghe âm thanh phá không như vậy sợ hãi, vốn muốn chiếm tiện nghi, hiện tại bọn họ bỏ chạy thật nhanh.
Tuy không có nhìn rốt cuộc là ai ra tay nhưng cũng biết bọn họ không thể nhúng tay vào chiến đấu cấp bậc này, cho dù một phương chêến đấu bị thương cũng đủ để đánh bại tất cả bọn họ.
Đương nhiên sợ hãi đồng thời cũng âm thầm cao hứng, cường giả như thế lưỡng bại câu thương mới tốt, bọn họ sẽ có thứ tự cao.
- Gặp gỡ nhanh như thế, Vân Đồng quá đáng tiếc!
Kiền Huyết hoàng cung, các đại thần ngẩng đầu nhìn sang vị trí sinh ra năng lượng.
Đây là khu vực do Kiền Huyết hoàng đế huyễn hóa mà thành, có thể hiển lộ tất cả hình ảnh bên trong.
Thiếu niên gọi là Vân Đồng liên tục vượt qua mấy quan kinh tài tuyệt diễm làm mọi người có ấn tượng sâu, vốn tưởng rằng có thể cười tới cuối cùng, lại không nghĩ tới gặp được đám người Kiền Huyết tứ quân tử như thế, chỉ sợ lần này lành ít dữ nhiều.
- Đúng thế, đám người Diêm Siêu liên hợp, mặc dù đối mặt cường giả nửa bước chúa tể tiểu tam trọng vẫn có thể thong dong trở ra, tuy thực lực Vân Đồng không kém nhưng còn kém nửa bước chúa tể rất lớn, chắc hắn sắp bị loại bỏ.
- Cũng chỉ trách hắn, không đủ thực lực nhưng làm việc không kiêng nể gì cả, nhất định sẽ bị vây đánh, hắn không có ý thức khó khăn, mặc dù kiên trì đến cuối cùng, bệ hạ cũng không có khả năng định vị hắn là quán quân.
- Nói có đạo lý, gia hỏa này không có ý thức được khó khăn, vừa bị đám người Diêm Siêu vây quanh nên đào tẩu, hiện tại trận pháp khởi động, bọn chúng liên thủ muốn chạy cũng không được.
Mấy vị đại thần nhìn thấy tình cảnh trong trận pháp, tất cả đều lắc đầu thở dài.
Bọn họ có hảo cảm với Vân Đồng, lúc này thấy hắn không hề cảm giác nguy cơ và bị nhốt trong trận pháp nhưng không có cảm giác khẩn trương, toàn bộ đều cảm thấy chán nản, không nhịn được lắc đầu.
Cho dù ngươi thiên tài nhưng đối mặt thực lực đỉnh phong phải biết đúng mực, không biết đúng mực, cho dù chết cũng trách không được người khác.
- Vân Đồng cũng không phải đơn giản như các ngươi tưởng tượng đâu!
Nghe đám đại thần nghị luận với nhau, Kiền Huyết hoàng đế nhẹ nhàng cười cười.
- Ah? Thỉnh bệ hạ chỉ điểm!
Một đại thần nghi hoặc nhìn về phía hình ảnh chiến đấu, hắn nghi hoặc hỏi.
Những đại thần khác cũng nhìn ra, vừa rồi bọn họ nhìn thấy đều là Vân Đồng khinh địch tự phụ, tại sao bệ hạ lại nói hắn không đơn giản chứ?
- Tuy đám người Diêm Siêu bố trí Tứ Tượng trận vây hắn vào trung tâm, các ngươi chỉ nhìn thấy hắn bị nhốt, có nhìn thấy vị trí và động tác của hắn hay không?
Kiền Huyết hoàng đế điểm về phía trước.
- Động tác và vị trí?
Tất cả mọi người sững sờ, lập tức nhìn vị trí dưới chân Nhiếp Vân.
Quả nhiên bọn họ nhìn thấy khác biệt.
Trận pháp này vốn bao phủ cả mặt đất, chẳng biết lúc nào dưới chân Nhiếp Vân xuất hiện cái hố nhỏ từ khi nào, phạm vi cái hố vừa vặn bao phủ hắn vào trong, hãm xuống mặt đất cũng không sâu, chỉ hãm xuống chừng ba tấc, nếu như không nhìn kỹ căn bản nhìn không ra, mặc dù những đại thần này có thực lực tông chủ, nếu không được hoàng đế nhắc nhở sẽ không phát hiện vấn đề.
- Cái hố này... Chẳng lẽ có vấn đề gì?
Tuy cảm giác cái hó xuất hiện có chút kỳ quái nhưng bọn họ không hiểu.
- Đương nhiên là có vấn đề!
- Tuy cái hố này không lớn nhưng vị trí lại nằm ở hạch tâm của Tứ Tượng trận do đám Diêm Siêu bố trí, nó có thể xoay tròn như con quay, chỉ cần không rời khỏi trung tâm, xoay tròn nhanh hơn nữa cũng không ảnh hưởng tới trung tâm!
Kiền Huyết hoàng đế nói:
- Cho nên hắn không có đào tẩu, cũng không phải hắn không trốn đi, mà là hắn tìm được phương pháp phá trận, tuy uy lực Tứ Tượng trận rất mạnh nhưng nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, nó giống như trung tâm của vòi rồng, tuy nhìn như nguy hiểm nhưng trên thực tế lại là nơi có lực yếu nhất, chỉ cần đứng ở chỗ này, lực lượng bốn người không dễ điệp gia cho nhau, thậm chí còn có thể phá hư tiết tấu Tứ Tượng trận của bọn họ, từ đó nắm giữ chủ động trong tay.
Vô Tận Đan Điền
Sắc mặt dữ tợn, đôi mắt Mộc Huyền biến thành màu đỏ, hận ý bộc phát.
So với hắn hận ý, vẻ mặt Nhiếp Vân đờ đẫn, biểu lộ không có chút chấn động và gật đầu.
- Ah!
Nhìn thấy động tác của hắn, đám người Diêm Siêu thiếu chút nữa tươi sống tức chết.
Người khác nhìn thấy bọn họ liên thủ, tất cả đều sợ tới mức mặt như màu đất, gia hỏa này từ đầu tới cuối không biến sắc qua, thậm chí nhìn bọn họ như đám ruồi, rốt cuộc là thần kinh vừa thô vừa to hay đầu óc có vấn đề?
Nếu nhìn thấy thần sắc bối rối của đối phương bọn họ sẽ cảm thấy lần này tới đây phi thường đáng giá, mà bây giờ loại vẻ mặt này lại có cảm giác một quyền đánh vào không khí, chuyện vốn cao hứng lại không cao hứng nửa phần.
- Đáng giận, tiểu tử này nhất định làm ra vẻ.
- Không sai, bốn người chúng ta đều là cường giả cấp bậc tông chủ, bốn người liên thủ hình thành Tứ Tượng trận, nửa bước chúa tể tiểu tam trọng cũng có lực đấu một trận, ta không tin hắn bằng chừng ấy tuổi có thể đạt tới nửa bước chúa tể.
- Chúng ta làm cái gì cũng thuận lợi, ta không tin thực lực của hắn có thể ngăn cản chúng ta.
Sắc mặt bốn người khó coi, ý niệm lập loè.
- Tiểu tử, nơi này chính là nơi táng thân của ngươi, kiếp sau đầu thai làm người nhớ kỹ ngàn vạn không nên đắc tội người không thể đắc tội.
Mộc Huyền gào thét.
- Đắc tội không nổi? Các ngươi sao?
Vẻ mặt Nhiếp Vân đầy kỳ quái.
- Không sai, chính là chúng ta!
Vốn tưởng rằng nói ra đây là nơi táng thân của mình, đối phương sẽ biết sợ, kết quả vẫn có vẻ mặt như thế, suýt nữa Mộc Huyền thổ huyết, thằng này đầu óc có bị bệnh không? Chẳng lẽ không nhìn thấy chúng ta hùng hổ muốn giết người?
- Đừng nói nhảm với hắn, trực tiếp động thủ!
- Ta đoán tiểu tử này muốn kéo dài thời gian.
Tư Mã Cung nói.
- Tốt, đã không biết sống chết thì ta thành toàn cho hắn.
Mộc Huyền đem làm xuất thủ trước.
Binh khí của hắn là cây gậy dài, không biết làm bằng chất liệu gì, nó như chạc cây, bàn tay chấn động và phá không bay tới đâm thẳng vào ba đại huyệt trực ngực Nhiếp Vân.
Mộc Huyền động thủ, Diêm Siêu cũng hừ nhẹ, hắn đưa tay về phía trước, năm ngón tay như móc câu.
Lòng bàn tay của hắn có một kiện hỗn độn thần binh đỉnh phong loại roi mềm, một tiếng giòn vang phá không đánh thẳng về phía trước, giam cầm không gian và tấn công Nhiếp Vân.
Hai người bọn họ động thủ, hai người khác không dừng lại, bọn họ đều dùng tới binh khí mạnh nhất của mình, không gian thác loạn và xé rách cả bầu trời.
Đám người đứng từ xa nghe âm thanh phá không như vậy sợ hãi, vốn muốn chiếm tiện nghi, hiện tại bọn họ bỏ chạy thật nhanh.
Tuy không có nhìn rốt cuộc là ai ra tay nhưng cũng biết bọn họ không thể nhúng tay vào chiến đấu cấp bậc này, cho dù một phương chêến đấu bị thương cũng đủ để đánh bại tất cả bọn họ.
Đương nhiên sợ hãi đồng thời cũng âm thầm cao hứng, cường giả như thế lưỡng bại câu thương mới tốt, bọn họ sẽ có thứ tự cao.
- Gặp gỡ nhanh như thế, Vân Đồng quá đáng tiếc!
Kiền Huyết hoàng cung, các đại thần ngẩng đầu nhìn sang vị trí sinh ra năng lượng.
Đây là khu vực do Kiền Huyết hoàng đế huyễn hóa mà thành, có thể hiển lộ tất cả hình ảnh bên trong.
Thiếu niên gọi là Vân Đồng liên tục vượt qua mấy quan kinh tài tuyệt diễm làm mọi người có ấn tượng sâu, vốn tưởng rằng có thể cười tới cuối cùng, lại không nghĩ tới gặp được đám người Kiền Huyết tứ quân tử như thế, chỉ sợ lần này lành ít dữ nhiều.
- Đúng thế, đám người Diêm Siêu liên hợp, mặc dù đối mặt cường giả nửa bước chúa tể tiểu tam trọng vẫn có thể thong dong trở ra, tuy thực lực Vân Đồng không kém nhưng còn kém nửa bước chúa tể rất lớn, chắc hắn sắp bị loại bỏ.
- Cũng chỉ trách hắn, không đủ thực lực nhưng làm việc không kiêng nể gì cả, nhất định sẽ bị vây đánh, hắn không có ý thức khó khăn, mặc dù kiên trì đến cuối cùng, bệ hạ cũng không có khả năng định vị hắn là quán quân.
- Nói có đạo lý, gia hỏa này không có ý thức được khó khăn, vừa bị đám người Diêm Siêu vây quanh nên đào tẩu, hiện tại trận pháp khởi động, bọn chúng liên thủ muốn chạy cũng không được.
Mấy vị đại thần nhìn thấy tình cảnh trong trận pháp, tất cả đều lắc đầu thở dài.
Bọn họ có hảo cảm với Vân Đồng, lúc này thấy hắn không hề cảm giác nguy cơ và bị nhốt trong trận pháp nhưng không có cảm giác khẩn trương, toàn bộ đều cảm thấy chán nản, không nhịn được lắc đầu.
Cho dù ngươi thiên tài nhưng đối mặt thực lực đỉnh phong phải biết đúng mực, không biết đúng mực, cho dù chết cũng trách không được người khác.
- Vân Đồng cũng không phải đơn giản như các ngươi tưởng tượng đâu!
Nghe đám đại thần nghị luận với nhau, Kiền Huyết hoàng đế nhẹ nhàng cười cười.
- Ah? Thỉnh bệ hạ chỉ điểm!
Một đại thần nghi hoặc nhìn về phía hình ảnh chiến đấu, hắn nghi hoặc hỏi.
Những đại thần khác cũng nhìn ra, vừa rồi bọn họ nhìn thấy đều là Vân Đồng khinh địch tự phụ, tại sao bệ hạ lại nói hắn không đơn giản chứ?
- Tuy đám người Diêm Siêu bố trí Tứ Tượng trận vây hắn vào trung tâm, các ngươi chỉ nhìn thấy hắn bị nhốt, có nhìn thấy vị trí và động tác của hắn hay không?
Kiền Huyết hoàng đế điểm về phía trước.
- Động tác và vị trí?
Tất cả mọi người sững sờ, lập tức nhìn vị trí dưới chân Nhiếp Vân.
Quả nhiên bọn họ nhìn thấy khác biệt.
Trận pháp này vốn bao phủ cả mặt đất, chẳng biết lúc nào dưới chân Nhiếp Vân xuất hiện cái hố nhỏ từ khi nào, phạm vi cái hố vừa vặn bao phủ hắn vào trong, hãm xuống mặt đất cũng không sâu, chỉ hãm xuống chừng ba tấc, nếu như không nhìn kỹ căn bản nhìn không ra, mặc dù những đại thần này có thực lực tông chủ, nếu không được hoàng đế nhắc nhở sẽ không phát hiện vấn đề.
- Cái hố này... Chẳng lẽ có vấn đề gì?
Tuy cảm giác cái hó xuất hiện có chút kỳ quái nhưng bọn họ không hiểu.
- Đương nhiên là có vấn đề!
- Tuy cái hố này không lớn nhưng vị trí lại nằm ở hạch tâm của Tứ Tượng trận do đám Diêm Siêu bố trí, nó có thể xoay tròn như con quay, chỉ cần không rời khỏi trung tâm, xoay tròn nhanh hơn nữa cũng không ảnh hưởng tới trung tâm!
Kiền Huyết hoàng đế nói:
- Cho nên hắn không có đào tẩu, cũng không phải hắn không trốn đi, mà là hắn tìm được phương pháp phá trận, tuy uy lực Tứ Tượng trận rất mạnh nhưng nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, nó giống như trung tâm của vòi rồng, tuy nhìn như nguy hiểm nhưng trên thực tế lại là nơi có lực yếu nhất, chỉ cần đứng ở chỗ này, lực lượng bốn người không dễ điệp gia cho nhau, thậm chí còn có thể phá hư tiết tấu Tứ Tượng trận của bọn họ, từ đó nắm giữ chủ động trong tay.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 2251: Không đơn giản
7.2/10 từ 35 lượt.