Vô Tận Đan Điền
Chương 2093: Loạn Phong thú (1)
Lại đi về phía trước một đoạn, Cừu Thiên đột nhiên dừng lại.
- Loạn Phong thú đang ở gần đây...
Vừa mới dứt lời thì mọi người đã thấy cuồng phong ngập trời đã hội tụ vào một chỗ, tạo thành một đầu thần thú to lớn.
Đầu thần thú này dài chừng bảy tám trượng dài, tứ chi chạm đất, hình thể to lớn, trên đầu có ba con mắt, quét qua chung quanh, toàn bọ không có một góc chết nào. Còn chưa có động thủ đã tản mát ra áp lực làm cho trong lòng người ta kinh sợ.
- Thực lực hai ngàn bảy trăm năm mươi đầu đại đạo...
Sắc mặt Nhiếp Vân ngưng trọng.
Đầu Loạn Phong thú trước mắt do loạn phong hình thành không ngờ lại có thể có thực lực so với cường giả Hai ngàn bảy trăm năm mươi đầu đại đạo, loại cường giả này cho dù không chiến đấu cũng có thể mang đến áp lực to lớn trong lòng, khiến cho người ta tan vỡ.
- Thứ này cũng không phải là thực thể, mà là do loạn phong hình thành, búa chém không chết, đao băm cũng không bị thương. Tiên lực bình thường căn bản không tạo ra bất kỳ thương tổn nào cho nó. Cho nên tuy rằng chỉ có thực lực hai ngàn bảy trăm năm đầu đại đạo, thế nhưng một khi chiến đấu chiến đấu, lại khiến cho ta cũng khó có thể ngăn chặn!
Cừu Thiên hừ lạnh một tiếng rồi nói.
Hắn có thực lực Hai ngàn bảy trăm sáu mươi đầu đại đạo, dựa theo đạo lý mà nói, so với Loạn Phong thú cường đại hơn không ít. Nhưng mà vừa mới qua đây lại tay không mà về, không có chút thu hoạch nào, đủ để thấy được chỗ đáng sợ của Loạn Phogn thú trước mắt.
- Đầu Loạn Phong thú này, do sáu đầu quái thú nhỏ hình thành, một lát nữa Cừu Thiên sư huynh sẽ dùng thủ đoạn chia lìa chúng nó ra. Như vậy chúng ta vừa vặn có sáu người, một người đối phó với một đầu, Cừu Thiên sư huynh đối phó với đầu quan trọng nhất. Đầu quái thú kia kỳ thực chính là do Loạn Phong thạch biến hóa mà thành! Chỉ cần chúng ta có thể ngăn chặn bọn chúng tổ hợp lại, như vậy Cừu Thiên sư huynh có thể luyện hóa được đầu quái thú này!
Một vị đệ tử nói.
Tên đệ tử này gọi là Tạ Trầm, là một người cực kỳ trung tâm với Cừu Thiên trong đám đệ tử hạch tâm.
- Thì ra là thế!
Nhiếp Vân như bừng tỉnh đại ngộ.
Thảo nào lại gặp phải quái vật như vậy, hoar a đầu quái vật này hạch tâm lại chính là Loạn Phong thạch.
Đối với việc khoáng thạch diễn sinh ra linh trí, biến ảo thành hình, Nhiếp Vân cũng không xa lạ gì. Ban đầu Tuyết Tĩnh nhi trên thực tế là do linh hồn Hỗn Độn Vương Thạch diễn sinh ra ý niệm, biến ảo mà thành.
Khỏa Loạn Phong thạch này nếu như cấp bậc không thấp, biến thành quái thú thì cũng không quá khó.
- Được rồi, tất cả đều chuẩn bị cho tốt cho ta. Một lát nữa ta sẽ mở rộng Thiên Diệp Bình Chướng, bao phủ đoạn sơn cốc này vào bên trong, khiến cho Loạn Phong thú không có chỗ chạy trốn. Các ngươi cần phải dùng hết toàn lực xuất thủ, cành nhanh càng tốt. Bằng không một khi ta không kiên trì nổi, bình chướng đổ nát, như vậy chúng ta đều phải chết ở chỗ này...
Vẻ mặt Cừu Thiên lạnh lùng, mở miệng quát.
- Bình chướng đổ nát?
Hai mắt Nhiếp Vân sáng lên.
Mục đích chủ yếu lần này chính là đánh chết người của Vạn Nhận sơn, nếu như có thể làm cho Thiên Diệp Bình Chướng đổ nát, loạn phong bắn tới. Như vậy cũng tiết kiệm được không ít tay chân.
Bất quá, suy nghĩ này vừa mới hiện lên trong đầu thì đã bị Nhiếp Vân lập tức dập tắt.
Tuy rằng bình chướng nghiền nát thì năm cường giả Vạn Nhận sơn trước mắt sẽ dữ nhiều lành ít, nhưng mà hắn cũng chưa chắc đã có thể còn sống.
Loạn phong phía ngoài so với lúc đi vào còn mạnh hơn nhiều, nức nở rít gào. Cho dù phòng ngự chi khí cũng không nhất định có thể ngăn trở được. Một khi rơi vào bên trong, nguy cơ trùng trùng. Cho nên vì giết bọn hắn mà khiến cho bản thân rơi vào tình cảnh nguy hiểm, chuyện này Nhiếp Vân sẽ không làm.
Hơn nữa, vạn nhất đối phương còn có thủ đoạn giữ mạng nào đó, chỉ cần không giết chết đối phương, khi đó thân phận sẽ bại lộ, sẽ rất là phiền toái.
Khi Nhiếp Vân đang suy tư thì những người khác đều ý thức được chỗ nguy hiểm và đáng sợ của chuyện này. Trong mắt mọi người hiện lên vẻ ngưng trọng.
- Giết!
Nương theo tiếng quát to của Cừu Thiên, một đạo lực lượng cường đại từ trong lòng bàn tay của hắn bắn ra, mang theo ý tứ huyền ảo xé rách không gian, bắn về phía Loạn Phong thú trước mặt.
Rống!
Loạn Phong thú nhìn thấy đạo quang mang này lập tức điên cuồng hét lên một tiếng. Hai cỗ lực lượng va chạm, đá vụn bay tán loạn, không khí như là bị sấm sset phá vỡ, mang theo mùi khét lan tràn.
Chi!
Cũng không biết Cừu Thiên dùng thủ đoạn gì mà có một đạo quang mang màu xám trong quát trình đối công lại bao phủ thung lũng, Loạn Phong thú đột nhiên kêu thảm một tiếng. Ở trong tiếng kêu quả nhiên biến thành sáu đầu quái thú dáng người khác biệt.
- Mở!
Song chưởng giơ lên, trong nháy mắt Cừu Thiên giống như hồng hoang cự thú, Thiên Diệp Bình Chướng trên đầu mọi người trong nháy mắt xảy ra hai tiếng ào ảo. Lập tức bao phru chung quanh, như là rơi vào một cái ao toàn đá, che chắn loạn phong làm cho tâm thần người ta rung động ở trong trong cốc ở bên ngoài, toàn bộ sáu đầu quái thú cũng bị bao phủ vào bên trong.
- Còn chưa động thủ?
Lấy Thiên Diệp Bình Chướng che đậy loạn phong che ở bên ngoài, miệng quát một tiếng, Cừu Thiên vọt về phía một trong sáu đầu quái thú trước mắt.
Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy đầu quái thú này và khác với những đầu khác. Trên đầu mang theo một cái sừng dài màu vàng, hai mắt càng thêm hung mãnh tàn bạo.
- Động thủ!
Lúc này không phải là lúc nên do dự, trong tiếng quát, đám người Tạ Trầm, Nhiếp Vân đều nhắm vào quái thú mà vọt tới.
Đầu mà Nhiếp Vân đối phó cũng giống như những người khác, bất quá, cũng không phải có cái sừng dài màu vàng mà là màu đen. Trong miệng phun ra hơi thở như là gió nỉ non. Còn chưa tới trước mặt thì tinh thần đã bị đâm vào, cảm thấy đau nhức từng đợt.
Tuy rằng những quái thú này bị nhốt ở trong Thiên Diệp Bình Chướng, thế nhưng vẫn như cũ, có thể điều động được loạn phong trong Loạn Phong cốc, làm cho tinh thần bọn hắn bị quấy rầy.
- Thật là quái vật lợi hại!
Nhiếp Vân vẫn chưa sốt ruột động thủ mà là né tránh không ngừng. Một mặt lại còn nhìn mấy người khác bên cạnh, đồng thời thiên phú Võ Đạo Sư trong lòng liên tục vận chuyển, thôi diễn tất cả các chiêu số.
Tuy rằng hắn có thể mô phỏng hình dáng bên ngoài của Kỷ Dạ, linh hồn, cử chỉ cũng được mô phỏng hoàn mỹ. Thế nhưng chiêu số tu luyện, pháp quyết khác nhau. Như vậy thủ đoạn sử dụng để công kích nhất định cũng không giống nhau.
Vô Tận Đan Điền
- Loạn Phong thú đang ở gần đây...
Vừa mới dứt lời thì mọi người đã thấy cuồng phong ngập trời đã hội tụ vào một chỗ, tạo thành một đầu thần thú to lớn.
Đầu thần thú này dài chừng bảy tám trượng dài, tứ chi chạm đất, hình thể to lớn, trên đầu có ba con mắt, quét qua chung quanh, toàn bọ không có một góc chết nào. Còn chưa có động thủ đã tản mát ra áp lực làm cho trong lòng người ta kinh sợ.
- Thực lực hai ngàn bảy trăm năm mươi đầu đại đạo...
Sắc mặt Nhiếp Vân ngưng trọng.
Đầu Loạn Phong thú trước mắt do loạn phong hình thành không ngờ lại có thể có thực lực so với cường giả Hai ngàn bảy trăm năm mươi đầu đại đạo, loại cường giả này cho dù không chiến đấu cũng có thể mang đến áp lực to lớn trong lòng, khiến cho người ta tan vỡ.
- Thứ này cũng không phải là thực thể, mà là do loạn phong hình thành, búa chém không chết, đao băm cũng không bị thương. Tiên lực bình thường căn bản không tạo ra bất kỳ thương tổn nào cho nó. Cho nên tuy rằng chỉ có thực lực hai ngàn bảy trăm năm đầu đại đạo, thế nhưng một khi chiến đấu chiến đấu, lại khiến cho ta cũng khó có thể ngăn chặn!
Cừu Thiên hừ lạnh một tiếng rồi nói.
Hắn có thực lực Hai ngàn bảy trăm sáu mươi đầu đại đạo, dựa theo đạo lý mà nói, so với Loạn Phong thú cường đại hơn không ít. Nhưng mà vừa mới qua đây lại tay không mà về, không có chút thu hoạch nào, đủ để thấy được chỗ đáng sợ của Loạn Phogn thú trước mắt.
- Đầu Loạn Phong thú này, do sáu đầu quái thú nhỏ hình thành, một lát nữa Cừu Thiên sư huynh sẽ dùng thủ đoạn chia lìa chúng nó ra. Như vậy chúng ta vừa vặn có sáu người, một người đối phó với một đầu, Cừu Thiên sư huynh đối phó với đầu quan trọng nhất. Đầu quái thú kia kỳ thực chính là do Loạn Phong thạch biến hóa mà thành! Chỉ cần chúng ta có thể ngăn chặn bọn chúng tổ hợp lại, như vậy Cừu Thiên sư huynh có thể luyện hóa được đầu quái thú này!
Một vị đệ tử nói.
Tên đệ tử này gọi là Tạ Trầm, là một người cực kỳ trung tâm với Cừu Thiên trong đám đệ tử hạch tâm.
- Thì ra là thế!
Nhiếp Vân như bừng tỉnh đại ngộ.
Thảo nào lại gặp phải quái vật như vậy, hoar a đầu quái vật này hạch tâm lại chính là Loạn Phong thạch.
Đối với việc khoáng thạch diễn sinh ra linh trí, biến ảo thành hình, Nhiếp Vân cũng không xa lạ gì. Ban đầu Tuyết Tĩnh nhi trên thực tế là do linh hồn Hỗn Độn Vương Thạch diễn sinh ra ý niệm, biến ảo mà thành.
Khỏa Loạn Phong thạch này nếu như cấp bậc không thấp, biến thành quái thú thì cũng không quá khó.
- Được rồi, tất cả đều chuẩn bị cho tốt cho ta. Một lát nữa ta sẽ mở rộng Thiên Diệp Bình Chướng, bao phủ đoạn sơn cốc này vào bên trong, khiến cho Loạn Phong thú không có chỗ chạy trốn. Các ngươi cần phải dùng hết toàn lực xuất thủ, cành nhanh càng tốt. Bằng không một khi ta không kiên trì nổi, bình chướng đổ nát, như vậy chúng ta đều phải chết ở chỗ này...
Vẻ mặt Cừu Thiên lạnh lùng, mở miệng quát.
- Bình chướng đổ nát?
Hai mắt Nhiếp Vân sáng lên.
Mục đích chủ yếu lần này chính là đánh chết người của Vạn Nhận sơn, nếu như có thể làm cho Thiên Diệp Bình Chướng đổ nát, loạn phong bắn tới. Như vậy cũng tiết kiệm được không ít tay chân.
Bất quá, suy nghĩ này vừa mới hiện lên trong đầu thì đã bị Nhiếp Vân lập tức dập tắt.
Tuy rằng bình chướng nghiền nát thì năm cường giả Vạn Nhận sơn trước mắt sẽ dữ nhiều lành ít, nhưng mà hắn cũng chưa chắc đã có thể còn sống.
Loạn phong phía ngoài so với lúc đi vào còn mạnh hơn nhiều, nức nở rít gào. Cho dù phòng ngự chi khí cũng không nhất định có thể ngăn trở được. Một khi rơi vào bên trong, nguy cơ trùng trùng. Cho nên vì giết bọn hắn mà khiến cho bản thân rơi vào tình cảnh nguy hiểm, chuyện này Nhiếp Vân sẽ không làm.
Hơn nữa, vạn nhất đối phương còn có thủ đoạn giữ mạng nào đó, chỉ cần không giết chết đối phương, khi đó thân phận sẽ bại lộ, sẽ rất là phiền toái.
Khi Nhiếp Vân đang suy tư thì những người khác đều ý thức được chỗ nguy hiểm và đáng sợ của chuyện này. Trong mắt mọi người hiện lên vẻ ngưng trọng.
- Giết!
Nương theo tiếng quát to của Cừu Thiên, một đạo lực lượng cường đại từ trong lòng bàn tay của hắn bắn ra, mang theo ý tứ huyền ảo xé rách không gian, bắn về phía Loạn Phong thú trước mặt.
Rống!
Loạn Phong thú nhìn thấy đạo quang mang này lập tức điên cuồng hét lên một tiếng. Hai cỗ lực lượng va chạm, đá vụn bay tán loạn, không khí như là bị sấm sset phá vỡ, mang theo mùi khét lan tràn.
Chi!
Cũng không biết Cừu Thiên dùng thủ đoạn gì mà có một đạo quang mang màu xám trong quát trình đối công lại bao phủ thung lũng, Loạn Phong thú đột nhiên kêu thảm một tiếng. Ở trong tiếng kêu quả nhiên biến thành sáu đầu quái thú dáng người khác biệt.
- Mở!
Song chưởng giơ lên, trong nháy mắt Cừu Thiên giống như hồng hoang cự thú, Thiên Diệp Bình Chướng trên đầu mọi người trong nháy mắt xảy ra hai tiếng ào ảo. Lập tức bao phru chung quanh, như là rơi vào một cái ao toàn đá, che chắn loạn phong làm cho tâm thần người ta rung động ở trong trong cốc ở bên ngoài, toàn bộ sáu đầu quái thú cũng bị bao phủ vào bên trong.
- Còn chưa động thủ?
Lấy Thiên Diệp Bình Chướng che đậy loạn phong che ở bên ngoài, miệng quát một tiếng, Cừu Thiên vọt về phía một trong sáu đầu quái thú trước mắt.
Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy đầu quái thú này và khác với những đầu khác. Trên đầu mang theo một cái sừng dài màu vàng, hai mắt càng thêm hung mãnh tàn bạo.
- Động thủ!
Lúc này không phải là lúc nên do dự, trong tiếng quát, đám người Tạ Trầm, Nhiếp Vân đều nhắm vào quái thú mà vọt tới.
Đầu mà Nhiếp Vân đối phó cũng giống như những người khác, bất quá, cũng không phải có cái sừng dài màu vàng mà là màu đen. Trong miệng phun ra hơi thở như là gió nỉ non. Còn chưa tới trước mặt thì tinh thần đã bị đâm vào, cảm thấy đau nhức từng đợt.
Tuy rằng những quái thú này bị nhốt ở trong Thiên Diệp Bình Chướng, thế nhưng vẫn như cũ, có thể điều động được loạn phong trong Loạn Phong cốc, làm cho tinh thần bọn hắn bị quấy rầy.
- Thật là quái vật lợi hại!
Nhiếp Vân vẫn chưa sốt ruột động thủ mà là né tránh không ngừng. Một mặt lại còn nhìn mấy người khác bên cạnh, đồng thời thiên phú Võ Đạo Sư trong lòng liên tục vận chuyển, thôi diễn tất cả các chiêu số.
Tuy rằng hắn có thể mô phỏng hình dáng bên ngoài của Kỷ Dạ, linh hồn, cử chỉ cũng được mô phỏng hoàn mỹ. Thế nhưng chiêu số tu luyện, pháp quyết khác nhau. Như vậy thủ đoạn sử dụng để công kích nhất định cũng không giống nhau.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 2093: Loạn Phong thú (1)
7.2/10 từ 35 lượt.