Vô Tận Đan Điền
Chương 2056: Tàng Thư các (2)
Đệ tử này lại nói tiếp:
- Về phần cấp bảy, tám, chín thì theo thứ tự là đám người trưởng lão, thập đại trưởng lão và tông chủ mới có thể tiến vào quan sát. Bên trong có được bí mật của Quy Khư hải thậm chí là toàn bộ Tà Nguyệt Chí tôn vực, còn có cảm ngộ của chư vị tổ tiên Quy Khư hải đối với Tam Thiên Đại Đạo.
- Được rồi!
Nhiếp Vân cúi đầu trầm tư, một lát sau hắn ngẩng đầu nhìn sang bên Nhiếp Đồng rồi nói:
- Đệ đi cấp một đi, ta đi cấp thứ hai, sau khi xem xong toàn bộ, lại đi cấp ba, cấp bốn!
Hắn phải tìm biện pháp trưởng thành thiên đạo biến hóa của Đạm Đài Lăng Nguyệt, bất luận một manh mối gì cũng không thể bỏ sót, nếu không, tất sẽ tạo thành tiếc nuối cả đời.
- Đi cấp một? Cấp hai? Còn xem hết toàn bộ?
Nghe thấy hắn quyết định như vậy, người đệ tử này lại càng hoảng sợ, vội vàng khoát tay nói:
- Nhị vị sư huynh không phải đang nói giỡn đó chứ?
- Nói giỡn? Ngươi cảm thấy ta giống như đang nói giỡn hay sao?
Nhiếp Vân quay đầu lại nói.
Tuy nhiên hắn không có cố gắng ra vẻ uy nghiêm, thế nhưng uy thế tiện tay có thể đánh chết Kê Huyền vẫn khiến cho vị đệ tử này không tự chủ run sợ, cả người run rẩy.
- Không dám... Vô luận là cấp một hay là cấp thứ hai Tàng Thư phong, thư tịch bên trong không biết đã tích lũy bao nhiêu ức vạn năm qua trong Quy Khư hải, rất là phong phú, không chỉ có thế. Cho dù người có mạnh mẽ hơn nữa, phải xem hết toàn bộ, cũng là chuyện không thể nào a. Sư huynh muốn từ cấp một lần lượt tìm kiếm lên trên, chỉ sợ sẽ tốn không ít thời gian.
Đệ tử này vội nói.
- Ồ, cần tốn bao nhiêu thời gian?
Nghe thấy thư tịch quá nhiều, phong phú, Nhiếp Vân cũng sửng sốt, hai hàng lông mày khẽ nhăn lại.
- Chỉ sợ không có mấy trăm vạn năm khó có thể xem hết cấp một a.
Người đệ tử này cười khổ.
Hai vị sư huynh này chưa bao giờ tiến vào Tàng Thư các, cũng không biết bên trong đến rốt cuộc có bao nhiêu thư tịch cho nên mới dám nói ra lời như vậy. Nếu như hai người nhìn thấy, chỉ sợ không biết sẽ bị dọa thành cái dạng gì.
- Mấy trăm vạn năm?
Nhiếp Vân sững sờ tại chỗ.
Tuy rằng tánh mạng của hắn gần như vô hạn, thế nhưng bảo hắn tốn thời gian mấy trăm vạn năm để độc thư tịch, chuyện này quả thực có chút không chịu được.
Cũng không phải là hắn không có kiên nhẫn, mà là tiến vào Hỗn Độn hắn mới biết được cường giả Hỗn Độn vô số. Vạn nhất trong lúc vô tình cường giả Hỗn Độn cường giả tiến vào Thiên Địa Lục Đạo, diệt sạch tất cả. Khi đó quả thực quá phiền toái!
Cho nên, hắn phải mau chóng tìm được phương pháp, trở lại Thiên Địa Lục Đạo, cứu sống Đạm Đài Lăng Nguyệt. Thời gian mấy trăm vạn năm, quả thực quá dài a! Hơn nữa, cho dù có kiên trì được mấy trăm vạn năm thìcũng chưa chắc có thể tìm được phương pháp cứu sống Lăng Nguyệt.
- Đúng vậy a, ta thấy vẫn nên chú ý thời gian thì hơn. Nếu như không nghỉ không ngủ, đổi thành tốc độ đọc thư tịch bình thường, chỉ sợ mấy ngàn vạn năm cũng không xem hết thư tịch ở tầng một.
Vị đệ tử này vội nói.
- Như vậy sao?
Nhiếp Vân biết rõ đối phương không có khả năng lừa dối hắn, hắn do dự một chút, đột nhiên lại hỏi:
- Trong chín tầng này, có thư tịch liên quan tới Thiên Đạo hay không? Lại ở cấp thứ mấy?
- Thiên Đạo sao? Năm cấp đầu ta đều đi qua, dường như cũng không có miêu tả, về phần bốn cấp trên ta không có đi qua cho nên cũng không biết...
Người đệ tử này nghe thấy đối phương hỏi về chuyện Thiên Đạo lại càng hoảng sợ, vội nói.
- Được rồi. Nhiếp Đồng, vậy chúng ta trực tiếp đi cấp thứ sáu đi!
Nhiếp Vân suy nghĩ một chút, lại nói một tiếng với Nhiếp Đồng, sau đó quay đầu phân phó vị chấp pháp đệ tử này:
- Dẫn đường đi!
- Vâng!
Vị đệ tử này nhấc chân đi lên trên.
Dọc theo cầu thang đi lên trên, Nhiếp Vân phát hiện, càng đi lên trên thì áp lực lại càng lớn, mỗi lần bước một bước đều tiêu hao thể lực rất lớn.
- Xem ra cũng không phải là quy định không thể đi tới thứ mấy, mà là thực lực yếu căn bản không leo lên được a.
Nhiếp Vân lập tức hiểu rõ vấn đề..
Sơn phong càng cao thì càng khó leo, xem ra cái gọi là phân cấp, cũng không phải là phân biệt giới hạn. Mà là thực lực không đủ, cho dù ngươi có được quyền lợi tiến vào địa phương cao cấp hơn thì cũng không vào được.
Rất nhanh ba người đã đi tới trước mặt cấp thứ năm.
- Hai vị sư huynh, bên trên ta không thể đi lên nữa, cho nên chỉ có thể đưa đến nơi này mà thôi.
Trên đầu vị đệ tử này mồ hôi đầm đìa, không kịp thở nói.
Có thể trở thành chấp sự đệ tử Tàng Thư các, tuy rằng sức chiến đấu không nhất định vượt chúng cường giả Hạch tâm thất thập nhị phong, thế nhưng cấp bậc nhất định đều vượt qua hai nghìn đại đạo, người mạnh như thế, cho dù phi hành mấy trăm năm, ngàn năm chỉ sợ cũng sẽ không mệt nhọc. Thế nhưng ở đây chỉ đi một đoạn cầu thang đã biến thành như vậy, đủ để thấy được áp lực to lớn ra sao.
- Được rồi, ngươi lui đi!
Nhiếp Vân khoát khoát tay, cùng với Nhiếp Đồng chậm rãi đi lên phía trên, một lát sau đã đi tới trước cửa vào cấp thứ sáu, là một cánh cửa có hình vòng xoáy cực lớn. Bên trên có, quang mang bảy màu lóe lên, bố trí một trận pháp tựa như tinh thần.
- Ồ? Dường như áp lực không có lợi hại như vậy a. Ta còn có thể tiếp tục đi lên trên nữa.
Nhìn cánh cửa cấp thứ sáu, Nhiếp Vân vừa định dừng lại thì đột nhiên hai hàng lông mày khẽ nhíu một cái.
Nơi này mặc dù áp lực so với cấp thứ năm ước chừng còn lớn gấp đôi. Thế nhưng đối với Nhiếp Vân mà nói, cũng không phải là cực hạn, dường như hắn hoàn toàn có thể tiếp tục đi lên phía trên nữa.
- Nhiếp Đồng, đệ còn có thể tiếp tục đi lên được không?
Do dự một chút, Nhiếp Vân hỏi.
- Đệ đã tới cực hạn, đi lên nữa sẽ không nhúc nhích được.. Sao vậy ca ca, chẳng lẽ ca ca còn có thể tiếp tục đi lên hay sao?
Nhiếp Đồng mở miệng thở hổn hển, có chút kỳ quái với câu hỏi của ca ca. Mới vừa rồi không phải người đệ tử kia đã nói rồi sao, cực hạn của đệ tử hạch tâm chính là cấp thứ sáu, chẳng lẽ ca ca hắn còn có thể tiếp tục đi lên hay sao?
- Ta không sao, trước tiên tầng thứ sáu xem một chút đi!
Áp chế cảm giác nghi hoặc trong lòng, Nhiếp Vân cũng không tiếp tục đi lên trên nữa.
Trước tiên thử tìm một chút ở cấp thứ sáu, nếu như không tìm được ở đây thì lại nghĩ biện pháp khác.
Vô Tận Đan Điền
- Về phần cấp bảy, tám, chín thì theo thứ tự là đám người trưởng lão, thập đại trưởng lão và tông chủ mới có thể tiến vào quan sát. Bên trong có được bí mật của Quy Khư hải thậm chí là toàn bộ Tà Nguyệt Chí tôn vực, còn có cảm ngộ của chư vị tổ tiên Quy Khư hải đối với Tam Thiên Đại Đạo.
- Được rồi!
Nhiếp Vân cúi đầu trầm tư, một lát sau hắn ngẩng đầu nhìn sang bên Nhiếp Đồng rồi nói:
- Đệ đi cấp một đi, ta đi cấp thứ hai, sau khi xem xong toàn bộ, lại đi cấp ba, cấp bốn!
Hắn phải tìm biện pháp trưởng thành thiên đạo biến hóa của Đạm Đài Lăng Nguyệt, bất luận một manh mối gì cũng không thể bỏ sót, nếu không, tất sẽ tạo thành tiếc nuối cả đời.
- Đi cấp một? Cấp hai? Còn xem hết toàn bộ?
Nghe thấy hắn quyết định như vậy, người đệ tử này lại càng hoảng sợ, vội vàng khoát tay nói:
- Nhị vị sư huynh không phải đang nói giỡn đó chứ?
- Nói giỡn? Ngươi cảm thấy ta giống như đang nói giỡn hay sao?
Nhiếp Vân quay đầu lại nói.
Tuy nhiên hắn không có cố gắng ra vẻ uy nghiêm, thế nhưng uy thế tiện tay có thể đánh chết Kê Huyền vẫn khiến cho vị đệ tử này không tự chủ run sợ, cả người run rẩy.
- Không dám... Vô luận là cấp một hay là cấp thứ hai Tàng Thư phong, thư tịch bên trong không biết đã tích lũy bao nhiêu ức vạn năm qua trong Quy Khư hải, rất là phong phú, không chỉ có thế. Cho dù người có mạnh mẽ hơn nữa, phải xem hết toàn bộ, cũng là chuyện không thể nào a. Sư huynh muốn từ cấp một lần lượt tìm kiếm lên trên, chỉ sợ sẽ tốn không ít thời gian.
Đệ tử này vội nói.
- Ồ, cần tốn bao nhiêu thời gian?
Nghe thấy thư tịch quá nhiều, phong phú, Nhiếp Vân cũng sửng sốt, hai hàng lông mày khẽ nhăn lại.
- Chỉ sợ không có mấy trăm vạn năm khó có thể xem hết cấp một a.
Người đệ tử này cười khổ.
Hai vị sư huynh này chưa bao giờ tiến vào Tàng Thư các, cũng không biết bên trong đến rốt cuộc có bao nhiêu thư tịch cho nên mới dám nói ra lời như vậy. Nếu như hai người nhìn thấy, chỉ sợ không biết sẽ bị dọa thành cái dạng gì.
- Mấy trăm vạn năm?
Nhiếp Vân sững sờ tại chỗ.
Tuy rằng tánh mạng của hắn gần như vô hạn, thế nhưng bảo hắn tốn thời gian mấy trăm vạn năm để độc thư tịch, chuyện này quả thực có chút không chịu được.
Cũng không phải là hắn không có kiên nhẫn, mà là tiến vào Hỗn Độn hắn mới biết được cường giả Hỗn Độn vô số. Vạn nhất trong lúc vô tình cường giả Hỗn Độn cường giả tiến vào Thiên Địa Lục Đạo, diệt sạch tất cả. Khi đó quả thực quá phiền toái!
Cho nên, hắn phải mau chóng tìm được phương pháp, trở lại Thiên Địa Lục Đạo, cứu sống Đạm Đài Lăng Nguyệt. Thời gian mấy trăm vạn năm, quả thực quá dài a! Hơn nữa, cho dù có kiên trì được mấy trăm vạn năm thìcũng chưa chắc có thể tìm được phương pháp cứu sống Lăng Nguyệt.
- Đúng vậy a, ta thấy vẫn nên chú ý thời gian thì hơn. Nếu như không nghỉ không ngủ, đổi thành tốc độ đọc thư tịch bình thường, chỉ sợ mấy ngàn vạn năm cũng không xem hết thư tịch ở tầng một.
Vị đệ tử này vội nói.
- Như vậy sao?
Nhiếp Vân biết rõ đối phương không có khả năng lừa dối hắn, hắn do dự một chút, đột nhiên lại hỏi:
- Trong chín tầng này, có thư tịch liên quan tới Thiên Đạo hay không? Lại ở cấp thứ mấy?
- Thiên Đạo sao? Năm cấp đầu ta đều đi qua, dường như cũng không có miêu tả, về phần bốn cấp trên ta không có đi qua cho nên cũng không biết...
Người đệ tử này nghe thấy đối phương hỏi về chuyện Thiên Đạo lại càng hoảng sợ, vội nói.
- Được rồi. Nhiếp Đồng, vậy chúng ta trực tiếp đi cấp thứ sáu đi!
Nhiếp Vân suy nghĩ một chút, lại nói một tiếng với Nhiếp Đồng, sau đó quay đầu phân phó vị chấp pháp đệ tử này:
- Dẫn đường đi!
- Vâng!
Vị đệ tử này nhấc chân đi lên trên.
Dọc theo cầu thang đi lên trên, Nhiếp Vân phát hiện, càng đi lên trên thì áp lực lại càng lớn, mỗi lần bước một bước đều tiêu hao thể lực rất lớn.
- Xem ra cũng không phải là quy định không thể đi tới thứ mấy, mà là thực lực yếu căn bản không leo lên được a.
Nhiếp Vân lập tức hiểu rõ vấn đề..
Sơn phong càng cao thì càng khó leo, xem ra cái gọi là phân cấp, cũng không phải là phân biệt giới hạn. Mà là thực lực không đủ, cho dù ngươi có được quyền lợi tiến vào địa phương cao cấp hơn thì cũng không vào được.
Rất nhanh ba người đã đi tới trước mặt cấp thứ năm.
- Hai vị sư huynh, bên trên ta không thể đi lên nữa, cho nên chỉ có thể đưa đến nơi này mà thôi.
Trên đầu vị đệ tử này mồ hôi đầm đìa, không kịp thở nói.
Có thể trở thành chấp sự đệ tử Tàng Thư các, tuy rằng sức chiến đấu không nhất định vượt chúng cường giả Hạch tâm thất thập nhị phong, thế nhưng cấp bậc nhất định đều vượt qua hai nghìn đại đạo, người mạnh như thế, cho dù phi hành mấy trăm năm, ngàn năm chỉ sợ cũng sẽ không mệt nhọc. Thế nhưng ở đây chỉ đi một đoạn cầu thang đã biến thành như vậy, đủ để thấy được áp lực to lớn ra sao.
- Được rồi, ngươi lui đi!
Nhiếp Vân khoát khoát tay, cùng với Nhiếp Đồng chậm rãi đi lên phía trên, một lát sau đã đi tới trước cửa vào cấp thứ sáu, là một cánh cửa có hình vòng xoáy cực lớn. Bên trên có, quang mang bảy màu lóe lên, bố trí một trận pháp tựa như tinh thần.
- Ồ? Dường như áp lực không có lợi hại như vậy a. Ta còn có thể tiếp tục đi lên trên nữa.
Nhìn cánh cửa cấp thứ sáu, Nhiếp Vân vừa định dừng lại thì đột nhiên hai hàng lông mày khẽ nhíu một cái.
Nơi này mặc dù áp lực so với cấp thứ năm ước chừng còn lớn gấp đôi. Thế nhưng đối với Nhiếp Vân mà nói, cũng không phải là cực hạn, dường như hắn hoàn toàn có thể tiếp tục đi lên phía trên nữa.
- Nhiếp Đồng, đệ còn có thể tiếp tục đi lên được không?
Do dự một chút, Nhiếp Vân hỏi.
- Đệ đã tới cực hạn, đi lên nữa sẽ không nhúc nhích được.. Sao vậy ca ca, chẳng lẽ ca ca còn có thể tiếp tục đi lên hay sao?
Nhiếp Đồng mở miệng thở hổn hển, có chút kỳ quái với câu hỏi của ca ca. Mới vừa rồi không phải người đệ tử kia đã nói rồi sao, cực hạn của đệ tử hạch tâm chính là cấp thứ sáu, chẳng lẽ ca ca hắn còn có thể tiếp tục đi lên hay sao?
- Ta không sao, trước tiên tầng thứ sáu xem một chút đi!
Áp chế cảm giác nghi hoặc trong lòng, Nhiếp Vân cũng không tiếp tục đi lên trên nữa.
Trước tiên thử tìm một chút ở cấp thứ sáu, nếu như không tìm được ở đây thì lại nghĩ biện pháp khác.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 2056: Tàng Thư các (2)
7.2/10 từ 35 lượt.