Vô Tận Đan Điền
Chương 1998: Quái vật (Thượng)
- Trong cơ thể hắn có Cuồng Long huyết mạch, thân thể mạnh mẽ, nếu như tính thực lực chân chính, tuyệt đối có thể khiêu chiến Top 30 khu Địa phẩm, cái thứ nhất liền tìm tới hắn, vận khí của tiểu tử này xác thực không tốt!
Chứng kiến Thủy Tinh Cầu xuất hiện tràng cảnh, hai lão giả đều sững sờ, lập tức lắc đầu.
Tiểu tử này có lẽ có thể bằng vào một chiêu số quái dị thắng qua Khôi Lỗi, nhưng đối với Bối Húc là hoàn toàn không có hi vọng.
Thực lực của Bối Húc, cho dù ở toàn bộ khu Địa phẩm cũng có thể xếp thượng đẳng, nếu như dễ dàng bị đánh bại như vậy, đã sớm đi xuống rồi.
Quả nhiên như hai người nói, Bối Húc thấy có người khiêu chiến hắn là tràn đầy khinh thường, cũng không có động tác gì, dưới chân lướt tới, một quyền oanh kích ra.
Chiêu này của hắn không có chút đồ vật hư ảo, dùng lực lượng quét ngang, còn chưa tới trước mặt, không khí trên đài tỷ võ liền bay phất phới, giống như bị xé nứt.
Chứng kiến động tác của hắn, hai lão giả đồng thời rùng mình.
Chiêu này nếu như bị đánh trúng, đừng nói tiểu tử kia, cho dù bọn hắn, chỉ sợ cũng ăn thiệt thòi lớn, lực lượng quá mạnh mẽ.
- Mau nhìn, tiểu tử này động...
Thời điểm bọn hắn âm thầm khiếp sợ, thiếu niên đối diện đột nhiên động.
Không có trốn tránh, cũng không có hoa chiêu, càng không lấy ra binh khí, mà giống như đối phương, vươn nắm đấm ra.
- Đối quyền? Đây không phải muốn chết sao?
Nhìn động tác của hắn, hai lão giả đồng thời nhíu mày.
Đối quyền với Bối Húc có Cuồng Long huyết mạch? Ngoại trừ tên điên, là muốn tìm cái chết, chẳng lẽ hắn không biết chiêu này đáng sợ sao?
Bành!
Hai nắm đấm một lớn một nhỏ đối bính chung một chỗ, cả hai không có khí thế kinh người, cũng không có người bị đánh bay, hai người đồng thời đứng ở trên đài, vẫn không nhúc nhích.
- Người nào thắng?
Tình huống trước mắt, lại để cho hai lão giả không hiểu ra sao.
- Ta cảm thấy là Bối Húc, quyền này hẳn là dùng ám kình, bên ngoài nhìn không ra cái gì, kỳ thật trên người tiểu tử kia đã bị trọng thương, thậm chí chết cũng không nhất định...
Răng rắc! Răng rắc!
Phù phù!
Chỉ thấy đầu gối của Bối Húc mềm nhũn quỳ trên mặt đất, máu tươi không ngừng từ trong miệng mũi phun ra, tung tóe đầy đất, đồng thời toàn thân không ngừng run rẩy, như liễu trong gió.
Mà thiếu niên đối diện hắn, vẻ mặt mỉm cười, thò tay lấy viện bài trên người hắn, đi xuống luận võ đài.
- Chính diện, dùng phương thức quyền đối quyền đánh bại Bối Húc?
- Miệng mũi phún huyết, rất hiển nhiên nội tạng bị hao tổn, một quyền chấn hắn nội tạng bị hao tổn... người kia là Cuồng Long huyết mạch a...
Hai lão giả chỉ cảm thấy nhân sinh quan bị phá vỡ, đầu choáng váng, có chút nói không ra lời.
- Tiểu tử này xem ra là che giấu thực lực, hơn nữa có chút cổ quái...
Một lát sau, lão giả bên trái lắc đầu cười khổ.
- Đúng vậy... Không đúng, hắn giống như đang tiếp tục khiêu chiến, hơn nữa lần này là Hắc Lăng xếp 81!
Lão giả bên phải cảm khái gật đầu, đang muốn nói gì đó, nhưng lời còn chưa nói hết đột nhiên lần nữa thấy được tràng cảnh trên đài tỷ võ, da mặt co lại, kinh ngạc hô lên thành tiếng.
Lần này, hắn triệt để thất thố rồi.
Tạ Tử Ngọc là Đại Hóa thành Tạ gia Tam thiếu gia, trời sinh đối với kiếm thì có mẫn cảm đặc thù, là thiên tài kiếm đạo nổi danh nhất Đại Hóa thành thậm chí phương viên mấy vạn dặm,.
Nghe nói thời điểm hắn bốn tuổi, lần thứ nhất cầm kiếm, liền thi triển ra kiếm khí, xuyên thủng nham thạch, thiết cát cỏ cây! Tám tuổi sử dụng kiếm đánh bại tộc thúc thực lực mạnh hơn hắn một cấp, dùng binh khí cùng kiếm chiêu đồng dạng! Mười hai tuổi, dĩ nhiên tiến vào Tru Thiên cảnh, bằng vào thực lực Tru Thiên cảnh sơ kỳ, xoắn giết đạo tặc Tru Thiên cảnh hậu kỳ, một kiếm xuyên qua yết hầu, lập tức miểu sát.
Năm nay, hắn đã 130300 tuổi, càng lĩnh ngộ hơn 1320 Đại Đạo, phối hợp trường kiếm Hỗn Độn thần binh trung phẩm đỉnh phong, vừa ra tay, dư luận xôn xao, Vô Thượng kiếm ý giống như Phượng Hoàng mở cánh, thường thường chiêu số còn không có thành, đối thủ liền sợ tới mức bất tỉnh.
Đi vào khu Địa phẩm, hắn tổng cộng đã trải qua ba cuộc chiến đấu, cơ hồ đều dùng một chiêu!
- Ba ngày ba cuộc tỷ thí, tính toán là tần suất tỷ thí nhanh nhất cả khu Địa phẩm rồi, hôm nay nhìn xem khiêu chiến ai!
Trường kiếm vác ở sau lưng, sống lưng thẳng tắp, Tạ Tử Ngọc là kiếm khách cô tịch, đi ở trong huyên náo, không thèm để ý ánh mắt cùng cái nhìn của bất luận kẻ nào.
Ba ngày trước hắn mới tiến vào đây, thông qua khảo hạch, ngày đầu tiên khiêu chiến một tán tu xếp hạng 100, một kiếm đánh bại, không dây dưa dài dòng.
Ngày hôm sau, hắn khiêu chiến cường giả gian phòng số 97, kiếm ý như nước thủy triều, đối phương tan tác.
Ngày thứ ba, khiêu chiến người gian phòng số 94, tuy cũng chiến thắng trở về, lại cảm nhận được một tia áp lực.
Không thể không nói, có thể tới tham gia khảo hạch không có một nhân vật đơn giản, mặc dù hắn thiên phú lợi hại, thực lực mạnh mẽ, muốn lần lượt chiến thắng, là cực kỳ khó khăn.
- Hôm nay nếu như có thể khiêu chiến thắng Bối Húc, liền nghỉ ngơi vài ngày, sau đó lại nhất cổ tác khí, tiếp tục tiến lên!
Thở ra một hơi, ánh mắt của Tạ Tử Ngọc kiên định.
Chỉ cần sự tình hắn nhận định, liền không quay đầu lại, dù phía trước là núi cao, cũng sẽ không lùi bước.
Tuy cùng tồn tại ở khu Địa phẩm, nhưng bài danh phía trên cùng phía sau, đãi ngộ là hoàn toàn bất đồng. Linh khí đầy đủ hay không đầy đủ, đối với đệ tử gia tộc như bọn họ mà nói không có gì, mấu chốt là mỗi một biểu hiện của ngươi, đều có trưởng lão lặng lẽ chú ý, một khi biểu hiện tốt, được một vị trưởng lão coi trọng, sẽ rất dễ dàng trở thành đệ tử chân truyền!
Quy Khư Hải có đệ tử chân truyền của trưởng lão cùng đệ tử hạch tâm, cả hai thân phận địa vị giống nhau. Nhưng đệ tử hạch tâm tương đương với du binh tán dũng, sao có thể so với đệ tử chân truyền của trưởng lão?
Có sư phụ mỗi ngày chỉ điểm, làm hậu thuẫn kiên cường, cùng tiếp nhận tông môn thống nhất quản lý, giống như chăn dê phân phối, tuyệt đối là hai loại khái niệm.
Vô Tận Đan Điền
Chứng kiến Thủy Tinh Cầu xuất hiện tràng cảnh, hai lão giả đều sững sờ, lập tức lắc đầu.
Tiểu tử này có lẽ có thể bằng vào một chiêu số quái dị thắng qua Khôi Lỗi, nhưng đối với Bối Húc là hoàn toàn không có hi vọng.
Thực lực của Bối Húc, cho dù ở toàn bộ khu Địa phẩm cũng có thể xếp thượng đẳng, nếu như dễ dàng bị đánh bại như vậy, đã sớm đi xuống rồi.
Quả nhiên như hai người nói, Bối Húc thấy có người khiêu chiến hắn là tràn đầy khinh thường, cũng không có động tác gì, dưới chân lướt tới, một quyền oanh kích ra.
Chiêu này của hắn không có chút đồ vật hư ảo, dùng lực lượng quét ngang, còn chưa tới trước mặt, không khí trên đài tỷ võ liền bay phất phới, giống như bị xé nứt.
Chứng kiến động tác của hắn, hai lão giả đồng thời rùng mình.
Chiêu này nếu như bị đánh trúng, đừng nói tiểu tử kia, cho dù bọn hắn, chỉ sợ cũng ăn thiệt thòi lớn, lực lượng quá mạnh mẽ.
- Mau nhìn, tiểu tử này động...
Thời điểm bọn hắn âm thầm khiếp sợ, thiếu niên đối diện đột nhiên động.
Không có trốn tránh, cũng không có hoa chiêu, càng không lấy ra binh khí, mà giống như đối phương, vươn nắm đấm ra.
- Đối quyền? Đây không phải muốn chết sao?
Nhìn động tác của hắn, hai lão giả đồng thời nhíu mày.
Đối quyền với Bối Húc có Cuồng Long huyết mạch? Ngoại trừ tên điên, là muốn tìm cái chết, chẳng lẽ hắn không biết chiêu này đáng sợ sao?
Bành!
Hai nắm đấm một lớn một nhỏ đối bính chung một chỗ, cả hai không có khí thế kinh người, cũng không có người bị đánh bay, hai người đồng thời đứng ở trên đài, vẫn không nhúc nhích.
- Người nào thắng?
Tình huống trước mắt, lại để cho hai lão giả không hiểu ra sao.
- Ta cảm thấy là Bối Húc, quyền này hẳn là dùng ám kình, bên ngoài nhìn không ra cái gì, kỳ thật trên người tiểu tử kia đã bị trọng thương, thậm chí chết cũng không nhất định...
Răng rắc! Răng rắc!
Phù phù!
Chỉ thấy đầu gối của Bối Húc mềm nhũn quỳ trên mặt đất, máu tươi không ngừng từ trong miệng mũi phun ra, tung tóe đầy đất, đồng thời toàn thân không ngừng run rẩy, như liễu trong gió.
Mà thiếu niên đối diện hắn, vẻ mặt mỉm cười, thò tay lấy viện bài trên người hắn, đi xuống luận võ đài.
- Chính diện, dùng phương thức quyền đối quyền đánh bại Bối Húc?
- Miệng mũi phún huyết, rất hiển nhiên nội tạng bị hao tổn, một quyền chấn hắn nội tạng bị hao tổn... người kia là Cuồng Long huyết mạch a...
Hai lão giả chỉ cảm thấy nhân sinh quan bị phá vỡ, đầu choáng váng, có chút nói không ra lời.
- Tiểu tử này xem ra là che giấu thực lực, hơn nữa có chút cổ quái...
Một lát sau, lão giả bên trái lắc đầu cười khổ.
- Đúng vậy... Không đúng, hắn giống như đang tiếp tục khiêu chiến, hơn nữa lần này là Hắc Lăng xếp 81!
Lão giả bên phải cảm khái gật đầu, đang muốn nói gì đó, nhưng lời còn chưa nói hết đột nhiên lần nữa thấy được tràng cảnh trên đài tỷ võ, da mặt co lại, kinh ngạc hô lên thành tiếng.
Lần này, hắn triệt để thất thố rồi.
Tạ Tử Ngọc là Đại Hóa thành Tạ gia Tam thiếu gia, trời sinh đối với kiếm thì có mẫn cảm đặc thù, là thiên tài kiếm đạo nổi danh nhất Đại Hóa thành thậm chí phương viên mấy vạn dặm,.
Nghe nói thời điểm hắn bốn tuổi, lần thứ nhất cầm kiếm, liền thi triển ra kiếm khí, xuyên thủng nham thạch, thiết cát cỏ cây! Tám tuổi sử dụng kiếm đánh bại tộc thúc thực lực mạnh hơn hắn một cấp, dùng binh khí cùng kiếm chiêu đồng dạng! Mười hai tuổi, dĩ nhiên tiến vào Tru Thiên cảnh, bằng vào thực lực Tru Thiên cảnh sơ kỳ, xoắn giết đạo tặc Tru Thiên cảnh hậu kỳ, một kiếm xuyên qua yết hầu, lập tức miểu sát.
Năm nay, hắn đã 130300 tuổi, càng lĩnh ngộ hơn 1320 Đại Đạo, phối hợp trường kiếm Hỗn Độn thần binh trung phẩm đỉnh phong, vừa ra tay, dư luận xôn xao, Vô Thượng kiếm ý giống như Phượng Hoàng mở cánh, thường thường chiêu số còn không có thành, đối thủ liền sợ tới mức bất tỉnh.
Đi vào khu Địa phẩm, hắn tổng cộng đã trải qua ba cuộc chiến đấu, cơ hồ đều dùng một chiêu!
- Ba ngày ba cuộc tỷ thí, tính toán là tần suất tỷ thí nhanh nhất cả khu Địa phẩm rồi, hôm nay nhìn xem khiêu chiến ai!
Trường kiếm vác ở sau lưng, sống lưng thẳng tắp, Tạ Tử Ngọc là kiếm khách cô tịch, đi ở trong huyên náo, không thèm để ý ánh mắt cùng cái nhìn của bất luận kẻ nào.
Ba ngày trước hắn mới tiến vào đây, thông qua khảo hạch, ngày đầu tiên khiêu chiến một tán tu xếp hạng 100, một kiếm đánh bại, không dây dưa dài dòng.
Ngày hôm sau, hắn khiêu chiến cường giả gian phòng số 97, kiếm ý như nước thủy triều, đối phương tan tác.
Ngày thứ ba, khiêu chiến người gian phòng số 94, tuy cũng chiến thắng trở về, lại cảm nhận được một tia áp lực.
Không thể không nói, có thể tới tham gia khảo hạch không có một nhân vật đơn giản, mặc dù hắn thiên phú lợi hại, thực lực mạnh mẽ, muốn lần lượt chiến thắng, là cực kỳ khó khăn.
- Hôm nay nếu như có thể khiêu chiến thắng Bối Húc, liền nghỉ ngơi vài ngày, sau đó lại nhất cổ tác khí, tiếp tục tiến lên!
Thở ra một hơi, ánh mắt của Tạ Tử Ngọc kiên định.
Chỉ cần sự tình hắn nhận định, liền không quay đầu lại, dù phía trước là núi cao, cũng sẽ không lùi bước.
Tuy cùng tồn tại ở khu Địa phẩm, nhưng bài danh phía trên cùng phía sau, đãi ngộ là hoàn toàn bất đồng. Linh khí đầy đủ hay không đầy đủ, đối với đệ tử gia tộc như bọn họ mà nói không có gì, mấu chốt là mỗi một biểu hiện của ngươi, đều có trưởng lão lặng lẽ chú ý, một khi biểu hiện tốt, được một vị trưởng lão coi trọng, sẽ rất dễ dàng trở thành đệ tử chân truyền!
Quy Khư Hải có đệ tử chân truyền của trưởng lão cùng đệ tử hạch tâm, cả hai thân phận địa vị giống nhau. Nhưng đệ tử hạch tâm tương đương với du binh tán dũng, sao có thể so với đệ tử chân truyền của trưởng lão?
Có sư phụ mỗi ngày chỉ điểm, làm hậu thuẫn kiên cường, cùng tiếp nhận tông môn thống nhất quản lý, giống như chăn dê phân phối, tuyệt đối là hai loại khái niệm.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 1998: Quái vật (Thượng)
7.2/10 từ 35 lượt.