Vô Tận Đan Điền

Chương 1832: Bái kiến tháp chủ đại nhân (1)

- Mấy vị huynh đài, các ngươi nói thi đấu ở địa phương nào, ta qua đi xem được hay không?

Nghĩ vậy, Nhiếp Vân tiến lên hỏi.

- Ở trên lầu, công bình quyết đấu, ai cũng có thể nhìn, chuyện này cũng không biết, huynh đệ ngươi là vừa tới Yêu Hoàng thành a!

Một trung niên nhân nhìn qua, cười nói.

Tuy danh khí của Nhiếp Vân rất lớn, nhưng bái kiến hắn không nhiều lắm, hơn nữa hắn đi vào quốc gia Yêu nhân, cố ý ngụy trang thoáng một phát, cũng không phải tướng mạo sẵn có, người này căn bản không nghĩ tới người bình thường đứng ở trước mặt hắn, là tuyệt thế cường giả vang danh thiên hạ.

- Ta vừa tới!

- Hắc hắc, ta biết ngay ngươi vừa tới, loại sự tình này chỉ cần là người Yêu Hoàng thành cơ bản đều biết, ngươi đã vừa tới, ta liền mang ngươi đi qua!

Trung niên nhân là người nhiệt tình, cười đi tới, vỗ bả vai của Nhiếp Vân, hào sảng nói không nên lời, nếu không phải biết rõ hai người mới quen, còn tưởng rằng là hảo hữu nhiều năm.

Thấy đối phương hào sảng, Nhiếp Vân cười khổ một tiếng, cũng không tránh né.

Vốn tưởng rằng chỉ có ở trong Nhân loại mới có loại cảm giác này, không nghĩ tới ở Yêu nhân cũng có.

- Muốn nói sự tình Yêu Hoàng thành, Yêu Đại Thụy ta biết tối đa, người xưng Bách Sự Thông, có chỗ không rõ hỏi ta là được! Ta tuyệt đối biết gì nói hết... Cho dù huynh đệ ngươi muốn đi tìm chỗ trăng hoa, ta cũng sẽ nói cho ngươi biết ở đâu tốt nhất, hắc hắc...

Trung niên nhân Yêu Đại Thụy hắc hắc nở nụ cười.


Người này thoạt nhìn nhiệt tình chân thực, bất quá ở trong mắt Nhiếp Vân, làm sao lại cười hèn mọn bỉ ổi như vậy chứ?

Địa phương có nam nhân, thì có giao dịch đặc thù, đây là tất nhiên, thế giới Yêu nhân cũng không ngoại lệ.

Ở quốc gia Yêu nhân, có thể làm loại giao dịch này, cơ bản đều là Yêu nhân tầng dưới chót nhất, sinh hoạt bắt buộc, đến bước đường cùng, đương nhiên cũng có một ít người ưa thích cái nghề này.

- Huynh đệ, nói cho ngươi biết, Tề Duyên Tụ đã đến mấy Yêu Hồ tộc, cả đám tươi ngon mọng nước, quả thực như là Thần Tiên, tuy giá tiền cao một chút, lại đáng giá, có muốn ta mang ngươi đi qua hay không...

Yêu Đại Thụy thấy Nhiếp Vân không nói lời nào, còn tưởng rằng hắn cũng là người trong đồng đạo, vội vàng giới thiệu.

- Ách, ta không đi, ngươi vẫn là mang ta đi xem Tuyết Tĩnh Nhi thi đấu a!

Nhiếp Vân càng xem thằng này càng giống như cò thanh lâu, bất đắc dĩ lắc đầu.

- Thật sự là đáng tiếc, không biết hưởng thụ sinh hoạt a!

Thấy thái độ của hắn, Yêu Đại Thụy biết rõ đối phương không có tâm tư này, thở dài một tiếng.

- Đi theo ta! Dẫn đường, 50 viên trung phẩm Tiên thạch!

- Trả tiền?


Nhiếp Vân không nghĩ tới còn trả tiền, có chút kinh ngạc.

- Đương nhiên, không lấy tiền chúng ta ăn bằng cái gì, nhanh lên!

Yêu Đại Thụy có chút không kiên nhẫn.

- Tốt, tốt!

Nhiếp Vân chẳng muốn so đo với loại tiểu nhân vật này, tiện tay điểm một cái, ném ra 50 viên trung phẩm Tiên thạch.

Đối với hắn mà nói, đó căn bản không tính là tiền, nhưng đối với người bình thường mà nói lại làmột số tài phú không nhỏ.

Thấy thiếu niên này sảng khoái lấy ra 50 viên trung phẩm Tiên thạch như thế, Yêu Đại Thụy hiển nhiên không nghĩ tới, trong mắt thả ra hào quang, vội vàng thu hồi hưng phấn, nhìn chằm chằm vào Nhiếp Vân như nhìn đại bảo tàng.

- Bên này!

Nói xong không hề nói nhảm, nhấc chân dẫn đường.

Một đường hướng lên, rất nhanh đi vào một đại sảnh, chứng kiến đại sảnh này, Nhiếp Vân lần nữa cười khổ.

Nơi này hắn đâu chỉ đã tới, lúc trước cùng Quỳnh Nhai trưởng lão còn ở nơi này thi đấu thời gian rất dài, thiên phú Võ Đạo sư cũng chính là ở chỗ này đạt được đột phá!

Lúc này ở diễn luyện tràng, đã chồng chất không ít người, ba tầng trong ba tầng ngoài, đều là sang đây xem náo nhiệt.


- Ở đây không phải chỗ trọng yếu của Khu Tu tháp, người ngoài không được tiến vào sao? Sao sẽ có nhiều người như vậy?

Nhiếp Vân kỳ quái.

Lần trước tới đây, Chu Tu nói nơi này là thi đấu tràng trong Khu Tu tháp, không đối ngoại công khai, sao hôm nay nhiều người như vậy?

- Sau khi Nhiếp Vân tiền bối lên làm tháp chủ, Khu Tu tháp khôi phục vinh quang ngày xưa, những người kia kỳ thật đều là Khu Tu sư chung quanh mộ danh mà đến, tự nhiên có quyền hạn quan sát rồi, lại nói, hai người Tuyết Tĩnh Nhi vì công bình, cố ý cho người chứng kiến! Nếu không có người trấn áp, khẳng định đến thêm nữa...

Yêu Đại Thụy nói.

- Ách...

Nhiếp Vân không nghĩ tới đến nhiều người như vậy cũng có quan hệ tới mình, hiện tại xem ra, thân ở địa vị cao, có đôi khi cử chỉ vô tâm, cũng sẽ mang đến rung chuyển thật lớn cho phía dưới.

Cái này giống như bắn tên, trên tay sai một ly, cuối cùng sẽ đi ngàn dặm.

Người đang ở địa vị cao cùng với bắn tên là một đạo lý, tùy tiện một mệnh lệnh, thời điểm truyền xuống dưới, cũng sẽ bị phóng đại vô hạn, cuối cùng trở nên chỉ tốt ở bề ngoài, cái gì cũng không phải.

Hô!

Thời điểm trong lòng hắn nghĩ ngợi lung tung, nương theo đám người như thủy triều la lên, hai bóng người chẳng biết lúc nào đứng ở giữa tỷ thí đài.


Giương mắt nhìn đi, một người thân thể mềm mại, mái tóc dịu dàng, đúng là Tuyết Tĩnh Nhi nhiều ngày không thấy.

Tựa hồ Tuyết Tĩnh Nhi so với lần trước càng thêm xinh đẹp, tay áo bồng bềnh, làn da trắng noãn mềm nhẵn, khuôn mặt mang theo vui vẻ nhẹ nhàng.

Trước mặt của nàng là một thanh niên hai mươi tuổi, mặc áo trắng, trên mặt góc cạnh rõ ràng, để lộ ra một cổ suất khí.

Này hẳn là Tuần Siêu công tử rồi.

Kết cấu của Yêu nhân giới giống như đế quốc trong thế tục, U Minh Hoàng Vương là hoàng đế, phía dưới có không ít đại thần, Nhan Chi là Đại Tế Tự của cả Yêu nhân giới, tuy Tuần Siêu công tử này không biết thân phận gì, chỉ sợ phụ thân ủng có quan chức không nhỏ, nếu không, cũng không có khả năng trẻ tuổi như vậy liền có được loại thực lực này.

- Tĩnh nhi, chúng ta vẫn là đừng đánh a, tặng thứ này cho ta, ta có thể dùng một kiện Tiên Khí tuyệt phẩm đáp tạ!

Tuần Siêu công tử vừa lên đài liền cười khổ nói.

Xem ra đòi thi đấu cũng không phải hắn, mà là nữ hài đối diện.

- Ngươi cho rằng ta cần một kiện Tiên Khí tuyệt phẩm của ngươi? Nếu không ta cho ngươi hai kiện, ngươi nhường đồ vật cho ta thế nào?

Tuyết Tĩnh Nhi nhíu mày.

- Đương nhiên không được, Nhiếp Vân đại nhân là thần tượng của Tuần Siêu ta, có thể lấy được hình ảnh chiến đâu của hắn, là sự tình ta tha thiết ước mơ, làm sao có thể tặng cho ngươi!

Nói đến hình ảnh thủy tinh, trong mắt vị Tuần Siêu công tử này mang theo kiên định không thể dao động.

Vô Tận Đan Điền
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền Truyện Vô Tận Đan Điền Story Chương 1832: Bái kiến tháp chủ đại nhân (1)
7.2/10 từ 35 lượt.
loading...