Vô Tận Đan Điền

Chương 1780: Cái này nguy rồi!

Một nửa linh hồn khác của hắn nhận người trước mắt là ca ca, hắn sẽ không nhận, hiện tại thừa dịp trong thời gian ngắn ngăn chặn đối phương, vừa vặn chiến đấu một hồi, nhìn xem Nhiếp Vân có tư cách gì, làm ca ca của Tu La Vương hắn.

Thân thể nhoáng một cái, giống như thuấn di đi ngang bảy tám mét, cũng là một quyền oanh kích.

Nắm đấm đối nắm đấm, đối mặt Băng Quyền uy lực vô cùng của Nhiếp Vân, hắn lựa chọn cứng đối cứng!

Oanh!

Hai thiết quyền đụng một chỗ, đây là lần đầu Nhiếp Vân cùng Tu La Vương chiến đấu ở trên ý nghĩa chính thức, chỉ cảm thấy khớp xương đau đớn, cả cánh tay lập tức nổ tung.

Cứng rắn so lực lượng, hắn không phải là đối thủ của Tu La Vương!

Bất quá, Tu La Vương cũng không tốt hơn chỗ nào, nắm đấm như khí cầu lõm vào, xương ngón tay nát tan, xem ra Kim Cương Lưu Ly Thể đệ cửu trọng phối hợp 300 lần chiến lực, để cho hắn ăn thiệt thòi không nhỏ.

- Rất tốt, thân thể không tệ, nhưng nếu chỉ có loại thực lực này mà nói, muốn trở thành đối thủ của Tu La Vương ta, còn làm không được!

Cánh tay hất lên, xương ngón tay vỡ vụn hoàn hảo không tổn hao gì, khí tức của Tu La Vương không có chút uể oải nào, ngược lại trong mắt thiêu đốt chiến hỏa.

Ở trước hắn, một người có được thiên phú đặc thù xếp hạng thứ nhất, thứ hai, thứ chín, thứ mười, một người là kẻ có được thiên phú Thiên Đạo sư, nuốt bất luận ai, đều có thể để cho thực lực của hắn bay vọt về chất, so với nuốt Ám Ma chi tâm càng mạnh hơn nữa!

- Vậy sao, ngươi muốn giết ta, cũng không dễ dàng như vậy!


Nhiếp Vân chấn động toàn thân, cánh tay vỡ vụn khôi phục như lúc ban đầu, Võ Đạo đan điền trong cơ thể nhanh chóng xoay tròn, khí tức càng ngày càng mạnh.

Vốn là huynh đệ sinh tử phó thác, lúc này lại thành cừu địch không chết không ngớt.

Hô!

Bàn tay trảo một cái, không gian trước mặt sụp đổ, trước kia thu phục chiếm được Tứ đại hung thú bay ra.

Thao Thiết, Hỗn Độn, Ác Thú, Cùng Kỳ Tứ đại Thần Thú đã làm yêu sủng của Nhiếp Vân, đều nghe theo mệnh lệnh của hắn.

- Xem ra ngươi đã thu phục bốn gia hỏa không đáng tin cậy này, bất quá, chúng có thể phản bội ta, cũng có thể phản bội ngươi!

Nhìn thoáng qua, Tu La Vương cười lạnh.

- Không cần châm ngòi ly gián, thế giới này không cần Tu La chấp hành diệt thế, ngươi cũng không có khả năng vĩnh viễn thắng lợi!

Biết rõ đối phương mang theo hương vị châm ngòi, Nhiếp Vân lơ đễnh.

Lúc này bốn thú tăng thêm hắn và Đạm Đài Lăng Nguyệt, hiện lên cục diện vây kín, tuy không cách nào đánh chết, nhưng ngăn cản hắn luyện hóa Ám Ma chi tâm, vẫn có thể làm được.


- Vậy sao? Cái này khó mà nói!

Tu La Vương khẽ cười một tiếng, đột nhiên thân thể cấp tốc tiến lên, một đạo quyền mang giống như cầu vồng kích xạ ra, phương hướng không phải Nhiếp Vân cũng không phải Tứ đại hung thú, mà là Đạm Đài Lăng Nguyệt.

- Thiên Thủ bình chướng!

Sau lưng Đạm Đài Lăng Nguyệt tỏ khắp Tiên lực, thời gian nháy con mắt liền xuất hiện mấy ngàn bàn tay biến ảo, từng cái đều kết lấy thủ ấn bất đồng, đồng thời điểm về phía trước.

Rầm ào ào!

Ngàn tay tạo thành một bình chướng cự đại, ngăn ở trước mặt, ánh sáng lưu chuyển, tản mát ra uy nghiêm Thiên Đạo không thể kháng cự.

Loại uy nghiêm này đối với người bình thường mà nói, là đáng sợ đến cực điểm, nhưng đối với Tu La Vương lại không coi vào đâu, hắn xuất thế chính là vì hủy diệt Thiên Đạo, như thế nào lại quan tâm chút áp lực ấy.

Oanh!

Thất Thải quyền mang cùng Thiên Thủ bình chướng va chạm, lực lượng điên cuồng nghiền áp, răng rắc một tiếng, Đạm Đài Lăng Nguyệt không chịu nổi, trước khi chiến đấu đến chấm dứt, nửa cái hô hấp cũng không có kiên trì nổi.

- Nguyệt Nhi!

Không nghĩ tới thực lực của Tu La Vương cuồng bạo như thế, so với vừa rồi cùng hắn đối quyền còn cường đại hơn nhiều lắm, Nhiếp Vân dưới tình thế cấp bách, Tháp Trụ ấn mạnh mẽ ngăn ở trước Đạm Đài Lăng Nguyệt.


Tứ đại hung thú ở dưới mệnh lệnh của Nhiếp Vân, nhao nhao ra tay, bất quá, Tu La Vương giống như tính toán toàn bộ rồi, cười to một tiếng, cấp tốc lui về phía sau, hắn vừa tiến vừa lui tầm đó phối hợp hoàn mỹ không tỳ vết, không có chút sơ hở nào, để cho tất cả công kích đều rơi xuống một bên, không đánh được tới người.

- Vừa rồi ngươi trêu đùa ta một lần, lần này trả lại ngươi!

Trong tiếng cười, Tu La Vương đã từ tại chỗ biến mất, xuất hiện ở trước mặt Ám Ma chi tâm, bàn tay duỗi dài, trực tiếp cắm vào hạch tâm tinh cầu.

- Nguy rồi!

Thấy một màn như vậy, Nhiếp Vân nguội lạnh một nửa.

Tu La Vương này thật sự quá biết đùa bỡn tâm cơ rồi, vừa rồi giả bộ công kích Đạm Đài Lăng Nguyệt, thực tế mục đích vẫn là Ám Ma chi tâm!

Trước kia hắn trêu đùa đối phương một lần, đối phương liền dùng phương pháp đồng dạng, lần nữa đánh trả.

- Muốn luyện hóa Ám Ma chi tâm, ngươi vẫn là tỉnh lại đi, Đại Minh Tĩnh Tâm Châu!

Ngón tay của Đạm Đài Lăng Nguyệt điểm một cái, một viên cầu quay tròn xuất hiện.

Đúng là Nhiếp Vân từ Phật giới trộm đến Đại Minh Tĩnh Tâm Châu.


Cái bảo vật này là Thích Già Phật tổ từ Hỗn Độn đoạt được, một trong Phật giới chí bảo, uy lực vô cùng, lúc này nàng không chút do dự tế luyện ra, thẳng tắp vọt tới Ám Ma chi tâm, Phật âm nổ vang.

Phật Ma không cùng tồn tại, tuy Đại Minh Tĩnh Tâm Châu xa xa không bằng Ám Ma chi tâm, nhưng có thể triệt tiêu một bộ phận ma tính, để cho Ám Ma chi tâm mất đi hiệu quả vốn có.

- Muốn dùng đồ vật Phật môn đến ô nhiễm Ám Ma chi tâm? Nghĩ không tệ!

Tu La Vương cười khẽ một tiếng, một bàn tay khác hoạch xuất nửa vòng, không gian trước mặt hắn lập tức vặn vẹo, để cho hắn giống như tiến nhập một thế giới khác, cho dù uy lực của Đại Minh Tĩnh Tâm Châu không kém, lại thủy chung công kích không đến trước mặt.

- Họa Thủ hư không!

Một chiêu Họa Thủ hư không này thoạt nhìn đơn giản, nhưng Tiên Quân đỉnh phong cũng khó làm được, dùng tinh thần lực cường đại phối hợp động tác ở trong thời gian ngắn thiết cát ra một không gian khác, cùng Hồn Thiên thế giới song song, mặc dù thực lực có mạnh hơn gấp 10 lần nữa, cũng không tổn thương được mảy may.

Chiêu này, Nhiếp Vân cũng chỉ nghe nói, chưa bao giờ thấy qua, không nghĩ đến Tu La Vương này tiện tay sử xuất, hơn nữa thuần thục như thế!

Như vậy, há không phải nói đối phương đã dựng ở thế bất bại, không thể chiến

thắng?

- Bắc Đẩu kiếm! Hàn Băng kiếm, Nhất Kiếm Tru Thiên!

Ngăn chặn bối rối, lòng Nhiếp Vân yên tĩnh như biển, thiên phú Thiên Thủ sư phối hợp hai thanh trường kiếm, đánh ra hai chiêu Nhất Kiếm Tru Thiên.

Vô Tận Đan Điền
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền Truyện Vô Tận Đan Điền Story Chương 1780: Cái này nguy rồi!
7.2/10 từ 35 lượt.
loading...