Vô Tận Đan Điền
Chương 1762: Thiên phú đệ nhất thiên hạ (1)
Cho dù thực lực Tu La Vương mạnh nhưng cũng chỉ có thể chém giết Tiên Quân mà thôi, quấy rối đại đạo, đây là tình huống gì?
- Ngươi không hiểu nhiều về chuyện thượng cổ, hiện tại ta nói cho ngươi biết một chút.
Tu Du Tẩu thong thả nói:
- Thiên địa lục đạo chủ yếu chia làm sáu tộc loại, phật, nho, ma, yêu nhân, đạo, linh!
- Mỗi chủng tộc có thế giới của mình, đây là tình huống kỷ nguyên giới, mà trước đó cũng không phải như thế, đó là thế giới thống nâất, có lúc là phân liệt, phân phân hợp hợp cho tới khi đạo diệt vong, căn cứ lịch sử ghi lại không biết đã trải qua bao nhiêu kỷ nguyên giới!
- Kỷ nguyên giới?
- Kỷ nguyên giới là phương pháp mỗi thời đại ghi lại, đại biểu thời đại đã qua, kỷ nguyên giới lúc trước chỉ có một Đạo tộc!
- Là thiên địa của Đạo tộc.
- Một kỷ nguyên giới là trăm triệu năm, cũng có thể chỉ có mấy ngàn năm, mỗi thời đại chấm dứt, Tu La Vương đều xuất hiện chấp hành kế hoạch diệt thế.
Đạm Thai Tu Du chậm rãi lên tiếng.
- Này...
Nhiếp Vân khiếp sợ nói không ra lời.
Tu Du Tẩu nói ngắn gọn mà rõ ràng, hắn đã hiểu kỷ nguyên giới là cái gì.
Đó là một phương pháp ghi lại thời đại, là giai đoạn phát triển của thời đại tới mức nhất định đều có Tu La Vương xuất hiện diệt thế, sau đó bắt đầu lần nữa, vòng đi vòng lại!
Nói như vậy, chẳng lẽ Tu La Vương thật sự bất tử bất diệt? Không thể ngăn cản?
- Từ thời đại viễn cổ tới nay có vô số người kinh tài tuyệt diễm xuất hiện nhưng không ai có thể ngăn cản bước chân của Tu La Vương, không nói kỷ nguyên giới khác, chỉ nói tới lần này.
- Một một kỷ nguyên giới trước là Đạo tộc thế giới, mỗi người tu đạo, thế giới này không phân thành lục đạo, chỉ có một thế giới hồng hoang, trong đó cường giả như rừng, cao thủ như cát, nhiều vô số kể!
- Đáng tiếc vẫn thua trong tay Tu La Vương, tuy cuối cùng Tu La Vương cũng bị Ngũ Trảo Long Hoàng đánh chết, cả Hồng hoang thế giới cũng phân liệt triệt để và không cách nào khôi phục, cũng chỉ còn lại thiên địa lục đạo.
Dường như Tu Du Tẩu cũng nhìn ra nghi hoặc của hắn cho nên giải thích tiếp:
- Ngươi biết vì cái gì Tu La thống hận yêu nhân như vậy? Tại sao yêu nhân cừu thị nhân loại như vậy?
- Không biết!
Nhiếp Vân lắc đầu.
Từ khi hắn bắt đầu có trí nhớ tới nay, yêu nhân tranh đấu với nhân loại chưa từng gián đoạn qua, nhân loại xem yêu nhân là kẻ thù, yêu nhân cũng muốn tiêu diệt nhân loại giống như thủy hỏa bất dung, nhưng nếu nói vì cái gì làm hai tộc mâu thuẫn tới như vậy thì hắn thật sự không rõ.
- Kỳ thật tất cả đều vì nhân loại.
Tu Du Tẩu thở dài một tiếng, hắn quay đầu nhìn về phía Nhan Chi
- Chuyện này nên do ngươi nói đi.
- Ngươi là nhân loại, ngươi nói càng có lực tin phục hơn, bằng không người khác cho rằng ta cố lộng huyền hư.
Nhan Chi khoát tay.
- Vậy được rồi, ta sẽ nói cẩn thận, tuy liên lụy thể diện Nhân tộc nhưng ta phải nói kỹ càng với ngươi, cũng không chú ý nhiều như thế!
Tu Du Tẩu nói:
- Thời kỳ thượng cổ, trong thiên địa mỗi người đều tu đạo, cũng chỉ có một Nhân tộc, khi đó Tu La Vương xuất hiện chấp hành kế hoạch diệt thế, nhân loại gặp phải lựa chọn thật lớn, hoặc chiến, hoặc hàng!
- Hàng? Chiến đấu với Tu La còn có thể đầu hàng?
Nhiếp Vân cảm thấy kỳ quái.
Tu La đốt giết đánh cướp, tội ác tày trời, không có khả năng sống chung hòa bình với nhân loại, làm sao có thể đầu hàng?
- Ai, lúc ấy nhân loại có suy nghĩ như thế sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy, khi đó sức chiến đấu của Tu La Vương còn chưa đạt tới cực điểm, hắn phái Tu La sứ giả đi du thuyết khắp nơi, chỉ cần đầu hàng là có thể phân cương vực, thậm chí phân hóa tách thiên địa ra hình thành vài biên giới, nhân loại và Tu La không quấy nhiễu với nhau.
Tu Du Tẩu nói đến đây dừng lại và lắc đầu liên tục.
Tuy Nhiếp Vân không biết thượng cổ thế nào nhưng,nghe thế cũng hiểu thủ đoạn âm hiểm của Tu La Vương, có thể đầu độc Tiên Quân nhân loại, hứa hẹn phân cương mà trị, thủ đoạn mạnh mẽ nghe mà sợ hãi.
- Lúc ấy vô số người tin tưởng hắn hứa hẹn, cũng có kẻ không tin, nhân loại phân thành phái chủ chiến và chủ hàng, hai đại phe phái tranh đấu không ngớt, bên trong xuất hiện mâu thuẫn!
- Nhân loại hiện tại là phái chủ hàng?
Nhiếp Vân ý thức được một sự kiện.
- Ai, đúng thế!
- Tổ tiên nhân loại hiện tại đều là phái chủ hàng, một lòng muốn đầu hàng, phái chủ chiến có mâu thuẫn không điều hòa với phái chủ hàng, cuối cùng phái chủ chiến phó thân chiến đấu với Tu La, trận chiến ấy kinh thiên động địa, thiên địa sụp đổ, đại lục vỡ tan, Tu La Vương thi triển Tu La sát khí cường đại nhất bao phủ tất cả người phái chủ chiến, về sau phái chủ chiến hoàn toàn thắng lợi nhưng lại quá mức thảm thiết, cũng không còn bộ dạng nhân loại, cho rằng bị Tu La sát khí xâm nhập quá nặng, cho dù là hậu đại của mình cũng không có được năng lực nghịch chuyển!
Tu Du Tẩu nói.
- Phái chủ chiến là... Yêu Nhân tộc và Ma Nhân tộc?
Nhiếp Vân đã hiểu ra.
Khó trách hắn vẫn cảm thấy Yêu Nhân tộc và Ma Nhân tộc có phần tương tự Tu La và lệ khí trong người quá nặng làm cho người ta không thích, thì ra bọn họ vì nhân loại thắng lợi mà trả giá quá nhiều.
Xuất hiện loại tình huống này đều là vì tương lai của nhân loại mà cố gắng.
Chỉ sợ chính bởi vì như thế cho nên bọn họ càng khinh thường tổ tiên người phái chủ hàng, từ đó làm cho mâu thuẫn giữa ma nhân, yêu nhân với nhân loại kéo dài tới bây giờ!
- Lúc ấy yêu nhân, ma nhân có rất nhiều cường giả cho nên khống chế đại đạo pháp tắc, cũng chính là một vạn đại đạo, yêu nhân bảy ngàn, nhân loại chỉ khống chế ba ngàn!
- Chỉ có điều yêu nhân khống chế rất nhiều nhưng những pháp tắc gần trước không bằng nhân loại, hơn nữa bọn họ chiến đấu với Tu La cho nên sinh cơ bị phá hư, năng lực sinh dục cực thấp, từ đó làm cho nhân loại càng ngày càng cường thịnh, Yêu Nhân tộc tăng thêm ma nhân còn không bằng nhân loại.
Nhiếp Vân gật gật đầu, biết rõ nói là sự thật.
Thiên địa lục đạo Linh giới lớn nhất, sáu giới khác đều là phụ thuộc, sinh mạng trong Yêu Nhân giới, Ma giới cộng lại không bằng một phần mười Linh giới.
Cũng chính bởi vì như thế thiên địa lục đạo có đôi khi cũng gọi chung là Linh giới, là một phần tử của Linh giới.
Nếu không nghe kỹ càng như thế, Nhiếp Vân nằm mộng cũng không ngờ tổ tiên nhân loại Linh giới là phái chủ hàng!
Vô Tận Đan Điền
- Ngươi không hiểu nhiều về chuyện thượng cổ, hiện tại ta nói cho ngươi biết một chút.
Tu Du Tẩu thong thả nói:
- Thiên địa lục đạo chủ yếu chia làm sáu tộc loại, phật, nho, ma, yêu nhân, đạo, linh!
- Mỗi chủng tộc có thế giới của mình, đây là tình huống kỷ nguyên giới, mà trước đó cũng không phải như thế, đó là thế giới thống nâất, có lúc là phân liệt, phân phân hợp hợp cho tới khi đạo diệt vong, căn cứ lịch sử ghi lại không biết đã trải qua bao nhiêu kỷ nguyên giới!
- Kỷ nguyên giới?
- Kỷ nguyên giới là phương pháp mỗi thời đại ghi lại, đại biểu thời đại đã qua, kỷ nguyên giới lúc trước chỉ có một Đạo tộc!
- Là thiên địa của Đạo tộc.
- Một kỷ nguyên giới là trăm triệu năm, cũng có thể chỉ có mấy ngàn năm, mỗi thời đại chấm dứt, Tu La Vương đều xuất hiện chấp hành kế hoạch diệt thế.
Đạm Thai Tu Du chậm rãi lên tiếng.
- Này...
Nhiếp Vân khiếp sợ nói không ra lời.
Tu Du Tẩu nói ngắn gọn mà rõ ràng, hắn đã hiểu kỷ nguyên giới là cái gì.
Đó là một phương pháp ghi lại thời đại, là giai đoạn phát triển của thời đại tới mức nhất định đều có Tu La Vương xuất hiện diệt thế, sau đó bắt đầu lần nữa, vòng đi vòng lại!
Nói như vậy, chẳng lẽ Tu La Vương thật sự bất tử bất diệt? Không thể ngăn cản?
- Từ thời đại viễn cổ tới nay có vô số người kinh tài tuyệt diễm xuất hiện nhưng không ai có thể ngăn cản bước chân của Tu La Vương, không nói kỷ nguyên giới khác, chỉ nói tới lần này.
- Một một kỷ nguyên giới trước là Đạo tộc thế giới, mỗi người tu đạo, thế giới này không phân thành lục đạo, chỉ có một thế giới hồng hoang, trong đó cường giả như rừng, cao thủ như cát, nhiều vô số kể!
- Đáng tiếc vẫn thua trong tay Tu La Vương, tuy cuối cùng Tu La Vương cũng bị Ngũ Trảo Long Hoàng đánh chết, cả Hồng hoang thế giới cũng phân liệt triệt để và không cách nào khôi phục, cũng chỉ còn lại thiên địa lục đạo.
Dường như Tu Du Tẩu cũng nhìn ra nghi hoặc của hắn cho nên giải thích tiếp:
- Ngươi biết vì cái gì Tu La thống hận yêu nhân như vậy? Tại sao yêu nhân cừu thị nhân loại như vậy?
- Không biết!
Nhiếp Vân lắc đầu.
Từ khi hắn bắt đầu có trí nhớ tới nay, yêu nhân tranh đấu với nhân loại chưa từng gián đoạn qua, nhân loại xem yêu nhân là kẻ thù, yêu nhân cũng muốn tiêu diệt nhân loại giống như thủy hỏa bất dung, nhưng nếu nói vì cái gì làm hai tộc mâu thuẫn tới như vậy thì hắn thật sự không rõ.
- Kỳ thật tất cả đều vì nhân loại.
Tu Du Tẩu thở dài một tiếng, hắn quay đầu nhìn về phía Nhan Chi
- Chuyện này nên do ngươi nói đi.
- Ngươi là nhân loại, ngươi nói càng có lực tin phục hơn, bằng không người khác cho rằng ta cố lộng huyền hư.
Nhan Chi khoát tay.
- Vậy được rồi, ta sẽ nói cẩn thận, tuy liên lụy thể diện Nhân tộc nhưng ta phải nói kỹ càng với ngươi, cũng không chú ý nhiều như thế!
Tu Du Tẩu nói:
- Thời kỳ thượng cổ, trong thiên địa mỗi người đều tu đạo, cũng chỉ có một Nhân tộc, khi đó Tu La Vương xuất hiện chấp hành kế hoạch diệt thế, nhân loại gặp phải lựa chọn thật lớn, hoặc chiến, hoặc hàng!
- Hàng? Chiến đấu với Tu La còn có thể đầu hàng?
Nhiếp Vân cảm thấy kỳ quái.
Tu La đốt giết đánh cướp, tội ác tày trời, không có khả năng sống chung hòa bình với nhân loại, làm sao có thể đầu hàng?
- Ai, lúc ấy nhân loại có suy nghĩ như thế sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy, khi đó sức chiến đấu của Tu La Vương còn chưa đạt tới cực điểm, hắn phái Tu La sứ giả đi du thuyết khắp nơi, chỉ cần đầu hàng là có thể phân cương vực, thậm chí phân hóa tách thiên địa ra hình thành vài biên giới, nhân loại và Tu La không quấy nhiễu với nhau.
Tu Du Tẩu nói đến đây dừng lại và lắc đầu liên tục.
Tuy Nhiếp Vân không biết thượng cổ thế nào nhưng,nghe thế cũng hiểu thủ đoạn âm hiểm của Tu La Vương, có thể đầu độc Tiên Quân nhân loại, hứa hẹn phân cương mà trị, thủ đoạn mạnh mẽ nghe mà sợ hãi.
- Lúc ấy vô số người tin tưởng hắn hứa hẹn, cũng có kẻ không tin, nhân loại phân thành phái chủ chiến và chủ hàng, hai đại phe phái tranh đấu không ngớt, bên trong xuất hiện mâu thuẫn!
- Nhân loại hiện tại là phái chủ hàng?
Nhiếp Vân ý thức được một sự kiện.
- Ai, đúng thế!
- Tổ tiên nhân loại hiện tại đều là phái chủ hàng, một lòng muốn đầu hàng, phái chủ chiến có mâu thuẫn không điều hòa với phái chủ hàng, cuối cùng phái chủ chiến phó thân chiến đấu với Tu La, trận chiến ấy kinh thiên động địa, thiên địa sụp đổ, đại lục vỡ tan, Tu La Vương thi triển Tu La sát khí cường đại nhất bao phủ tất cả người phái chủ chiến, về sau phái chủ chiến hoàn toàn thắng lợi nhưng lại quá mức thảm thiết, cũng không còn bộ dạng nhân loại, cho rằng bị Tu La sát khí xâm nhập quá nặng, cho dù là hậu đại của mình cũng không có được năng lực nghịch chuyển!
Tu Du Tẩu nói.
- Phái chủ chiến là... Yêu Nhân tộc và Ma Nhân tộc?
Nhiếp Vân đã hiểu ra.
Khó trách hắn vẫn cảm thấy Yêu Nhân tộc và Ma Nhân tộc có phần tương tự Tu La và lệ khí trong người quá nặng làm cho người ta không thích, thì ra bọn họ vì nhân loại thắng lợi mà trả giá quá nhiều.
Xuất hiện loại tình huống này đều là vì tương lai của nhân loại mà cố gắng.
Chỉ sợ chính bởi vì như thế cho nên bọn họ càng khinh thường tổ tiên người phái chủ hàng, từ đó làm cho mâu thuẫn giữa ma nhân, yêu nhân với nhân loại kéo dài tới bây giờ!
- Lúc ấy yêu nhân, ma nhân có rất nhiều cường giả cho nên khống chế đại đạo pháp tắc, cũng chính là một vạn đại đạo, yêu nhân bảy ngàn, nhân loại chỉ khống chế ba ngàn!
- Chỉ có điều yêu nhân khống chế rất nhiều nhưng những pháp tắc gần trước không bằng nhân loại, hơn nữa bọn họ chiến đấu với Tu La cho nên sinh cơ bị phá hư, năng lực sinh dục cực thấp, từ đó làm cho nhân loại càng ngày càng cường thịnh, Yêu Nhân tộc tăng thêm ma nhân còn không bằng nhân loại.
Nhiếp Vân gật gật đầu, biết rõ nói là sự thật.
Thiên địa lục đạo Linh giới lớn nhất, sáu giới khác đều là phụ thuộc, sinh mạng trong Yêu Nhân giới, Ma giới cộng lại không bằng một phần mười Linh giới.
Cũng chính bởi vì như thế thiên địa lục đạo có đôi khi cũng gọi chung là Linh giới, là một phần tử của Linh giới.
Nếu không nghe kỹ càng như thế, Nhiếp Vân nằm mộng cũng không ngờ tổ tiên nhân loại Linh giới là phái chủ hàng!
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 1762: Thiên phú đệ nhất thiên hạ (1)
7.2/10 từ 35 lượt.