Vô Tận Đan Điền
Chương 1590: Ba sự kiện (2)
Tu La Vương thật sự đáng sợ, nếu ký thác vào một tiểu tử Kim Tiên, còn không bằng tiếp tục chấp hành quyết định của bọn họ.
- Xem ra các vị thật muốn chiến sao? Vậy thì tốt, tiểu Long, Hắc Long, hôm nay chúng ta đại khai sát giới, ta thật muốn xem các ngươi mạnh thế nào, cho dù chết cũng phải kéo theo vài đệm lưng.
Thấy đối phương sát khí nồng đậm không cách nào hóa giải, Nhiếp Vân chẳng muốn nói nhảm, sát khí bộc phát ngập trời.
Cho dù đối phương có thực lực Tiên Quân thì thế nào? Cùng lắm alf chết, nhưng chết cũng phải chết có tôn nghiêm, tuyệt không thể để bị xem thường.
Chỉ là...
Cười xong, Nhiếp Vân quay đầu nhìn về phía Đạm Thai Lăng Nguyệt, vẻ mặt xấu hổ.
- Thực xin lỗi Nguyệt Nhi, là ta làm ngươi khó xử...
Đối mặt đám gia chủ này, hắn thực không sợ hãi, hắn chỉ cảm thấy có lỗi với Đạm Thai Lăng Nguyệt mà thôi.
Đạm Thai Lăng Nguyệt là người thập đại gia tộc, hơn nữa nàng lại đối nghịch với phụ thân của mình, làm như vậy khó khăn nhất chính là nàng.
Chỉ sợ chính vì như thế, từ khi nhìn thấy đã không dám nhận ra hắn, muốn cho hắn biết khó mà lui, có nằm mơ cũng không ngờ hắn lại xông vào.
- Khó xử? Không khó xử!
- Vừa rồi ở trong trận pháp ta đã nghĩ thông suốt rồi, ngươi có thể trong thời gian nửa năm ngắn ngủi hoàn thành hành động hùng tráng như thế, từ Tiên Lực Cảnh đạt tới cấp bậc Vương Tiên, còn có gì không có khả năng? Cho nên ta tin tưởng ngươi!
Đạm Thai Lăng Nguyệt cười nhạt một tiếng
- Ah...
Nói đến đây gương mặt nàng biến hóa, trên mặt nàng sinh ra âm hàn nhìn quanh một vòng, trên thân thể mảnh mai của nàng bộc phát âm hàn mang đáng sợ, dường như cả thiên địa cũng phải thay đổi theo tâm trạng của nàng.
- Nhiếp Vân là người yêu của ta, nếu các vị ai muốn giết hắn cứ qua cửa ải của ta.
- Tuy Đạm Thai Lăng Nguyệt ta cũng như các vị có được thực lực Vương Tiên Cảnh nhưng ta thân là thiên đạo sư, một khi mượn nhờ lực lượng Thiên Đạo, đừng nói mười ngụy Tiên Quân, cho dù hai mươi Tiên Quân tới, ta cũng có thể lông tóc không tổn hao gì.
- Ta nói rõ cho các ngươi biết, các ngươi tín hay không tin?
Nàng vung tay áo lên, Đạm Thai Lăng Nguyệt lãnh đạm nói một câu.
Lời nói không lớn nhưng mang theo uy nghiêm không thể phủ nhận, khí thế sóng to gió lớn làm cho người ta không tự chủ sinh cảm giác run rẩy từ nội tâm.
- Ah...
Nghe được nàng nói thế tất cả mọi người đã rõ, nữ hài trước mặt đã triệt để trợ giúp Nhiếp Vân, nếu như tiếp tục vây giết Nhiếp Vân chẳng khác gì đối nghịch với nàng.
Về phần nàng nói có thể săn giết hai mươi vị Tiên Quân mà lông tóc không bị tổn thương, mọi người không ai dám hoài nghi.
Thiên đạo sư, thiên phú đặc thù siêu cường xếp hạng thứ ba, là tồn tại vô địch chân chính, uy lực khống chế Thiên Đạo quân lâm bát phương, vi phạm ý của nàng chẳng khác gì đối nghịch với Thiên Đạo, người làm sao đấu với ông trời?
Trong nháy mắt cả đại điện trầm mặc, yên tĩnh tới mức kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Qua không biết bao lâu, đột nhiên Đạm Thai Sang Vũ đi tới, hắn cau mày hỏi.
- Thực xin lỗi, phụ thân!
Đạm Thai Lăng Nguyệt khẽ khom người.
- Ngươi... Tốt, nếu ngươi chấp nhất như thế ta cũng không nói nhiều.
Đạm Thai Sang Vũ khoát tay lên tiếng.
- Từ việc hắn phấn đấu quên mình vì ngươi như vậy, ta có thể nhìn ra hắn thật tình với ngươi, nếu chỉ dựa vào thật tình còn chưa đủ, ngươi là thiên đạo sư, muốn triệt để ở cạnh ngươi phải có được bản lĩnh và thực lực đầy đủ mới được.
- Như vậy nếu như hắn có thể làm ba sự kiện vì Linh giới, ta có thể cân nhắc cho ngươi quang minh chính đại gả cho hắn, không hề ngăn cản!
- Thật?
Nghe được Đạm Thai Sang Vũ nói như vậy, gương mặt Đạm Thai Lăng Nguyệt vui vẻ.
Nói thật, nàng rất muốn ở cùng Nhiếp Vân nhưng không hi vọng náo quá cương với phụ thân, nếu như hắn thật có thể đáp ứng không ngăn cản thì nàng nguyện ý.
- Ba sự kiện khó không?
Nàng vẫn có chút không yên tâm!
- Không phải vì ta, nếu như hắn có thể hoàn thành, chúng ta cũng sẽ tin hắn về sau có năng lực đối kháng Tu La Vương, như vậy mới có thể yên tâm gả ngươi cho hắn!
- Nếu như làm không được, vậy thì xấu hổ, ngươi tốt nhất nên dựa theo ước định lúc trước hóa thân Thiên Đạo, cứu vãn tai nạn của Linh giới đi.
Đạm Thai Sang Vũ hất tay lên, trong mắt mang theo ý ép hỏi.
- Như thế nào? Có dám đáp ứng hay không?
Lần này hắn cũng không nhìn Đạm Thai Lăng Nguyệt mà là nhìn Nhiếp Vân.
- Ah,...
Nhiếp Vân sững sờ.
- Như thế nào? Không dám đáp ứng? Nói cho ngươi biết, muốn kết hôn con gái của ta phải trả giá thật nhiều, nếu như ngay cái giá lớn gì cũng không giao, chuyện gì cũng không dám đáp ứng, ta làm sao dám giao hạnh phúc con gái của mình cho ngươi chứ? Làm sao mang tới an toàn cho Linh giới?
Đạm Thai Sang Vũ lộ ra thần thái khinh miệt.
- Ngươi không cần dùng phép khích tướng, nó vô dụng với ta.
Nghe được hắn nói thế, Nhiếp Vân khoát khoát tay.
- Ta có thể đáp ứng ngươi, cũng không phải vì ngươi, mà là ta không muốn Nguyệt Nhi khó xử!
Nàng có cảm tình với gia tộc và phụ thân rất sâu, nếu như có thể đạt được phụ thân nàng cho phép, đây là chuyện nàng cao hứng nhất.
- Tốt, sảng khoái!
Đạm Thai Sang Vũ gật đầu
- Nếu ngươi đáp ứng, ta cũng không đi vòng vèo, ba sự kiện này ta sẽ nói từng chuyện từng chuyện với ngươi, ngươi có thể hoàn thành chuyện đầu tiên thì ta sẽ nói chuyện thứ hai, không xong, hoặc là chết trên đường cũng chẳng khác nào không xứng với con gái của ta, như thế nào? Bây giờ hối hận vẫn còn kịp!
- Yên tâm đi, ta đã dám đáp ứng thì ta không hối hận.
Liếc mắt nhìn Đạm Thai Lăng Nguyệt, Nhiếp Vân gật đầu.
Chẳng phải ba chuyện sau, vì hạnh phúc của nàng, chuyện gì cũng được.
- Ân, không hối hận là tốt rồi, nhưng trước đó ta cũng phải nói cho rõ ràng.
Đạm Thai Sang Vũ quay đầu nhìn về phía con gái.
- Chuyện này là ta khảo hạch Nhiếp Vân, ngươi không cần biết là cái gì, cũng không thể ra tay trợ giúp!
- Cho nên trong khoảng thời gian này ngươi không thể đi theo hắn, về gia tộc với ta, chỉ cần hắn hoàn thành ba chuyện này, ta tự nhiên sẽ dựa theo ước định thả ngươi ra, cũng tổ chức hôn lễ oanh oanh liệt liệt cho ngươi.
- Tốt... Tốt, ta đáp ứng!
Đạm Thai Lăng Nguyệt do dự một chút nhưng gật đầu.
Vô Tận Đan Điền
- Xem ra các vị thật muốn chiến sao? Vậy thì tốt, tiểu Long, Hắc Long, hôm nay chúng ta đại khai sát giới, ta thật muốn xem các ngươi mạnh thế nào, cho dù chết cũng phải kéo theo vài đệm lưng.
Thấy đối phương sát khí nồng đậm không cách nào hóa giải, Nhiếp Vân chẳng muốn nói nhảm, sát khí bộc phát ngập trời.
Cho dù đối phương có thực lực Tiên Quân thì thế nào? Cùng lắm alf chết, nhưng chết cũng phải chết có tôn nghiêm, tuyệt không thể để bị xem thường.
Chỉ là...
Cười xong, Nhiếp Vân quay đầu nhìn về phía Đạm Thai Lăng Nguyệt, vẻ mặt xấu hổ.
- Thực xin lỗi Nguyệt Nhi, là ta làm ngươi khó xử...
Đối mặt đám gia chủ này, hắn thực không sợ hãi, hắn chỉ cảm thấy có lỗi với Đạm Thai Lăng Nguyệt mà thôi.
Đạm Thai Lăng Nguyệt là người thập đại gia tộc, hơn nữa nàng lại đối nghịch với phụ thân của mình, làm như vậy khó khăn nhất chính là nàng.
Chỉ sợ chính vì như thế, từ khi nhìn thấy đã không dám nhận ra hắn, muốn cho hắn biết khó mà lui, có nằm mơ cũng không ngờ hắn lại xông vào.
- Khó xử? Không khó xử!
- Vừa rồi ở trong trận pháp ta đã nghĩ thông suốt rồi, ngươi có thể trong thời gian nửa năm ngắn ngủi hoàn thành hành động hùng tráng như thế, từ Tiên Lực Cảnh đạt tới cấp bậc Vương Tiên, còn có gì không có khả năng? Cho nên ta tin tưởng ngươi!
Đạm Thai Lăng Nguyệt cười nhạt một tiếng
- Ah...
Nói đến đây gương mặt nàng biến hóa, trên mặt nàng sinh ra âm hàn nhìn quanh một vòng, trên thân thể mảnh mai của nàng bộc phát âm hàn mang đáng sợ, dường như cả thiên địa cũng phải thay đổi theo tâm trạng của nàng.
- Nhiếp Vân là người yêu của ta, nếu các vị ai muốn giết hắn cứ qua cửa ải của ta.
- Tuy Đạm Thai Lăng Nguyệt ta cũng như các vị có được thực lực Vương Tiên Cảnh nhưng ta thân là thiên đạo sư, một khi mượn nhờ lực lượng Thiên Đạo, đừng nói mười ngụy Tiên Quân, cho dù hai mươi Tiên Quân tới, ta cũng có thể lông tóc không tổn hao gì.
- Ta nói rõ cho các ngươi biết, các ngươi tín hay không tin?
Nàng vung tay áo lên, Đạm Thai Lăng Nguyệt lãnh đạm nói một câu.
Lời nói không lớn nhưng mang theo uy nghiêm không thể phủ nhận, khí thế sóng to gió lớn làm cho người ta không tự chủ sinh cảm giác run rẩy từ nội tâm.
- Ah...
Nghe được nàng nói thế tất cả mọi người đã rõ, nữ hài trước mặt đã triệt để trợ giúp Nhiếp Vân, nếu như tiếp tục vây giết Nhiếp Vân chẳng khác gì đối nghịch với nàng.
Về phần nàng nói có thể săn giết hai mươi vị Tiên Quân mà lông tóc không bị tổn thương, mọi người không ai dám hoài nghi.
Thiên đạo sư, thiên phú đặc thù siêu cường xếp hạng thứ ba, là tồn tại vô địch chân chính, uy lực khống chế Thiên Đạo quân lâm bát phương, vi phạm ý của nàng chẳng khác gì đối nghịch với Thiên Đạo, người làm sao đấu với ông trời?
Trong nháy mắt cả đại điện trầm mặc, yên tĩnh tới mức kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Qua không biết bao lâu, đột nhiên Đạm Thai Sang Vũ đi tới, hắn cau mày hỏi.
- Thực xin lỗi, phụ thân!
Đạm Thai Lăng Nguyệt khẽ khom người.
- Ngươi... Tốt, nếu ngươi chấp nhất như thế ta cũng không nói nhiều.
Đạm Thai Sang Vũ khoát tay lên tiếng.
- Từ việc hắn phấn đấu quên mình vì ngươi như vậy, ta có thể nhìn ra hắn thật tình với ngươi, nếu chỉ dựa vào thật tình còn chưa đủ, ngươi là thiên đạo sư, muốn triệt để ở cạnh ngươi phải có được bản lĩnh và thực lực đầy đủ mới được.
- Như vậy nếu như hắn có thể làm ba sự kiện vì Linh giới, ta có thể cân nhắc cho ngươi quang minh chính đại gả cho hắn, không hề ngăn cản!
- Thật?
Nghe được Đạm Thai Sang Vũ nói như vậy, gương mặt Đạm Thai Lăng Nguyệt vui vẻ.
Nói thật, nàng rất muốn ở cùng Nhiếp Vân nhưng không hi vọng náo quá cương với phụ thân, nếu như hắn thật có thể đáp ứng không ngăn cản thì nàng nguyện ý.
- Ba sự kiện khó không?
Nàng vẫn có chút không yên tâm!
- Không phải vì ta, nếu như hắn có thể hoàn thành, chúng ta cũng sẽ tin hắn về sau có năng lực đối kháng Tu La Vương, như vậy mới có thể yên tâm gả ngươi cho hắn!
- Nếu như làm không được, vậy thì xấu hổ, ngươi tốt nhất nên dựa theo ước định lúc trước hóa thân Thiên Đạo, cứu vãn tai nạn của Linh giới đi.
Đạm Thai Sang Vũ hất tay lên, trong mắt mang theo ý ép hỏi.
- Như thế nào? Có dám đáp ứng hay không?
Lần này hắn cũng không nhìn Đạm Thai Lăng Nguyệt mà là nhìn Nhiếp Vân.
- Ah,...
Nhiếp Vân sững sờ.
- Như thế nào? Không dám đáp ứng? Nói cho ngươi biết, muốn kết hôn con gái của ta phải trả giá thật nhiều, nếu như ngay cái giá lớn gì cũng không giao, chuyện gì cũng không dám đáp ứng, ta làm sao dám giao hạnh phúc con gái của mình cho ngươi chứ? Làm sao mang tới an toàn cho Linh giới?
Đạm Thai Sang Vũ lộ ra thần thái khinh miệt.
- Ngươi không cần dùng phép khích tướng, nó vô dụng với ta.
Nghe được hắn nói thế, Nhiếp Vân khoát khoát tay.
- Ta có thể đáp ứng ngươi, cũng không phải vì ngươi, mà là ta không muốn Nguyệt Nhi khó xử!
Nàng có cảm tình với gia tộc và phụ thân rất sâu, nếu như có thể đạt được phụ thân nàng cho phép, đây là chuyện nàng cao hứng nhất.
- Tốt, sảng khoái!
Đạm Thai Sang Vũ gật đầu
- Nếu ngươi đáp ứng, ta cũng không đi vòng vèo, ba sự kiện này ta sẽ nói từng chuyện từng chuyện với ngươi, ngươi có thể hoàn thành chuyện đầu tiên thì ta sẽ nói chuyện thứ hai, không xong, hoặc là chết trên đường cũng chẳng khác nào không xứng với con gái của ta, như thế nào? Bây giờ hối hận vẫn còn kịp!
- Yên tâm đi, ta đã dám đáp ứng thì ta không hối hận.
Liếc mắt nhìn Đạm Thai Lăng Nguyệt, Nhiếp Vân gật đầu.
Chẳng phải ba chuyện sau, vì hạnh phúc của nàng, chuyện gì cũng được.
- Ân, không hối hận là tốt rồi, nhưng trước đó ta cũng phải nói cho rõ ràng.
Đạm Thai Sang Vũ quay đầu nhìn về phía con gái.
- Chuyện này là ta khảo hạch Nhiếp Vân, ngươi không cần biết là cái gì, cũng không thể ra tay trợ giúp!
- Cho nên trong khoảng thời gian này ngươi không thể đi theo hắn, về gia tộc với ta, chỉ cần hắn hoàn thành ba chuyện này, ta tự nhiên sẽ dựa theo ước định thả ngươi ra, cũng tổ chức hôn lễ oanh oanh liệt liệt cho ngươi.
- Tốt... Tốt, ta đáp ứng!
Đạm Thai Lăng Nguyệt do dự một chút nhưng gật đầu.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 1590: Ba sự kiện (2)
7.2/10 từ 35 lượt.