Vô Tận Đan Điền
Chương 1569: Tế tự (Hạ) (1)
- Tiêu Huyền! Tốt, ngươi cũng đừng giam cầm, là Tiêu Nhiên Tiêu huynh khuếch đại chúng ta lên, chúng ta hoàn toàn có thể xưng hô nhua là bằng hữu!
Người kính ta một thước, ta kính người một trượng!
Tiêu Huyền không có chút cảm giác kiêu căng của đại gia tộc, cho dù khí chất hay thái độ đều không chê vào đâu được, lúc này làm Nhiếp Vân không tự chủ sinh ra tâm kết giao.
- Đa tạ Nhiếp Vân đại nhân nâng đỡ, nếu như vậy ta từ chối thì bất kính, xưng hô đại nhân thành Nhiếp huynh!
Tiêu Huyền thấy thái độ Nhiếp Vân kiên định, biết rõ không lay chuyển được, hắn cũng không làm ra vẻ và vừa cười vừa nói.
- Tiêu Huyền huynh!
Nhiếp Vân ôm quyền.
Hai người nhìn nhau cười cười, đồng thời đi ra ngoài.
Nam nhân kết gaio bằng hữu có đôi khi chỉ đơn giản như vậy, thường thường chỉ một câu, một chuyện nhỏ đã thành hảo hữu.
Người già như mới, nghiêng che như cũ!
- Nhiếp huynh, Long huynh, tế đàn ở phía trước, mời đi theo ta!
Ba người rời khỏi sân nhỏ bay về một hướng khác, chỉ chốc lát đã xuất hiện trước một tế đàn cực lớn.
Tế đàn lơ lửng trên không trung, mượn nhờ xu thế cửu thiên, chung quanh có vô số ngôi sao vờn quanh, còn chưa tới trước mặt đã tỏa ra khí tức không tầm thường.
Dường như tế đàn này sinh ra trong u minh, nó câu thông với nơi tối tăm không biết nào đó, mang theo tang thương phong cách cổ xưa, xuyên việt thời không huyền bí.
- Đây chính là đài tế tự do tổ tiên Tiêu gia thời kỳ thượng cổ thành lập, có thể câu thông với nơi đặc thù, triệu hồi vong hồn chết trận thời kỳ thượng cổ sống lại lần nữa.
Tiêu Huyền thấy một người một rồng vô cùng khiếp sợ liền lên tiếng giải thích.
- Tổ tiên Tiêu gia thành lập?
Nhiếp Vân hơi sững sờ.
- Ân, tế đàn này cũng không phải khoáng thạch Linh giới tạo thành, mà là tổ tiên lấy được từ trong hỗn độn, cụ thể là cái gì không có người biết rõ, nhưng nó có thể truy tung khí tức linh hồn, chỉ cần là dấu vết linh hồn thời kỳ thượng cổ từng lưu dấu ở đây, mặc dù thân vẫn nhưng cũng có thể thông qua dấu vết này xuyên việt thiên cổ, cải tạo hồn phách!
Nói đến tế đàn, ánh mắt Tiêu Huyền mang theo hưng phấn và sùng bái.
- Thật là lợi hại!
Nhiếp Vân tán thưởng từ đáy lòng.
Tuổi thọ có hạn, linh hồn tự nhiên cũng có đại nạn, không có khả năng tồn tại vĩnh viễn.
Từ thời kỳ thượng cổ đến bây giờ đã trôi qua không biết bao nhiêu thời gian, mặc dù Vương Tiên lợi hại nhất, chỉ cần không đột phá, chỉ sợ sẽ khổng thể sống sót, chỉ cần thông qua một tia dấu vết linh hồn trong tế đàn này, xuyên việt thiên cổ, cải tạo linh hồn, thật sự quá nghịch thiên.
Chung quanh tế đàn có không ít thanh niên áo trắng, bọn họ hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang, lớn nhất chỉ hai mươi bốn hai mươi lăm, nhỏ thì chỉ có mười hai mười ba tuổi, có hơn trăm người xếp thành đội ngũ đứng trước tế đàn, dường như đang quan sát.
Những người này nhỏ thì đạt tới cảnh giới Huyền Tiên, mạnh thì tới Kim Tiên, hẳn là đệ tử tiềm lực của Tiêu gia, toàn bộ đứng chung một chỗ tạo nên khí chất khác biệt.
- Nhiếp huynh, Long huynh, các ngươi tới!
Bay vút về phía trước, lúc này nhanh chóng tới trước tế đàn, vừa đến thì Tiêu Nhiên tươi cười đi tới.
- Tế tự còn chưa bắt đầu sao?
Nhiếp Vân hỏi.
- Sắp bắt đầu, mấy ngày nay vẫn chuẩn bị, hôm nay mới chuẩn bị thỏa đáng...
Tiêu Nhiên gật gật đầu, hắn tươi cười chỉ về phía trước.
- Đó là phụ thân ta, là gia chủ Tiêu gia!
Nhìn theo ngón tay hắn chỉ, lúc này có một trung niên gương mặt nghiêm túc và trang trọng đứng bên cạnh tế đàn, trong mắt mang theo nghiêm túc và lạnh lùng, nhất cử nhất động mang theo phong phạm vương giả làm cho không kẻ nào dám phản kháng.
- Cường giả Vương Tiên cảnh...
Nội tâm Nhiếp Vân rùng mình.
Tuy chưa bao giờ thấy qua cường giả Vương Tiên cảnh nhưng từ khí tức trên người đối phương phát ra có thể khẳng định người này tuyệt đối là cường giả Vương Tiên cảnh, hơn nữa hay còn là tồn tại đỉnh phong.
Phụ thân Tiêu Nhiên là gia chủ Tiêu gia, mấy trưởng lão râu bạc đứng cạnh, gương mặt bọn họ lúc này rất nghiêm túc, Tiêu gia chủ đứng tại vị trí trận pháp đặc thù, dường như bố trí thành trận pháp nào đó.
Ở giữa tế đàn là thi thể của Hắc Long Thánh Tôn, nó ở đó không nhúc nhích, dường như hô ứng với sao trời trên cao, bên ngoài thân sinh sinh ra hào quang sáng bóng.
- Là các ngươi mang nhi tử cả tủa ta tìm được Hắc Long Thánh Tôn? Ta đại biểu Linh giới đa tạ các ngươi!
Thấy Nhiếp Vân nhìn qua, Tiêu gia chủ xoay đầu lại, ngay sau đó một ý niệm vang lên trong đầu Nhiếp Vân.
- Lăng không truyền lại ý niệm, trực tiếp tiến vào thức hải, đây là thực lực Vương Tiên đỉnh phong sao?
Sắc mặt Nhiếp Vân ngưng trọng.
Tu vi đạt tới thực lực của hắn sớm có thể khóa giác quan thứ sáu, không nghe không hỏi, thậm chí ý niệm cũng có thể che đậy, có thể cach không tiếp nhận ý niệm kẻ khác, lúc này ý niệm vừa tới đã trực tiếp tiến vào trong đầu, cho dù khóa giác quan thứ sáu cũng vô dụng, loại thực lực này quả thật không thể tưởng tượng nổi..
- Tiêu gia chủ khách khí, cũng không có gì!
Biết rõ thực lực đối phương mạnh mẽ, Nhiếp Vân không dám kể công cho nên vội vàng cuối đầu đáp lời.
- Tu La Vương lại hiện thế, Hắc Long là thánh tôn thân là đệ nhất nhân dưới Tiên Quân, nếu như có thể phục sinh, tuy không cách nào ngăn cản Tu La Vương nhưng ít ra có thể thống lĩnh Hắc Long nhất tộc chống cự đại quân Tu La bảo hộ Linh giới!
Tiêu gia chủ nhìn sang thi thể Hắc Long trên tế đàn, hắn lên tiếng giống như lo lắng cho tương lai Linh giới.
- Vào thời kỳ thượng cổ có thể đánh chế Tu La Vương, hiện tại chúng ta cũng có thể, có lẽ Tiêu gia chủ nên yên tâm là được.
Thấy bộ dáng của hắn như thế, Nhiếp Vân nhịn không được nói ra.
Tu La Vương thời kỳ thượng cổ lợi hại như vậy còn có thể đánh chết, mà bây giờ thực lực của Tu La Vương còn chưa đạt tới đỉnh phong, giết chết hắn có lẽ không khó.
Vừa nghĩ tới đánh chết Tu La Vương, nội tâm Nhiếp Vân cũng phải thở dài.
Linh hồn đệ đệ cộng sinh với Tu La Vương, làm cho hắn không biết phải làm sao.
- Thời kỳ thượng cổ có thể đánh chết nhưng hiện tại không nhất định.
- Tu La Vương có thể trọng sinh, nói rõ thực lực càng tiến một bước, nếu muốn đánh chết càng khó... Không nói trước chuyện này, thời gian tế tự bắt đầu rồi.
Tiêu gia chủ lắc đầu, hắn không nhiều lời, đôi mắt nhìn về phía trước, ánh mắt mang theo nghiêm túc và trang trọng, trên người hắn sinh ra khí thế nhộn nhạo.
Vô Tận Đan Điền
Người kính ta một thước, ta kính người một trượng!
Tiêu Huyền không có chút cảm giác kiêu căng của đại gia tộc, cho dù khí chất hay thái độ đều không chê vào đâu được, lúc này làm Nhiếp Vân không tự chủ sinh ra tâm kết giao.
- Đa tạ Nhiếp Vân đại nhân nâng đỡ, nếu như vậy ta từ chối thì bất kính, xưng hô đại nhân thành Nhiếp huynh!
Tiêu Huyền thấy thái độ Nhiếp Vân kiên định, biết rõ không lay chuyển được, hắn cũng không làm ra vẻ và vừa cười vừa nói.
- Tiêu Huyền huynh!
Nhiếp Vân ôm quyền.
Hai người nhìn nhau cười cười, đồng thời đi ra ngoài.
Nam nhân kết gaio bằng hữu có đôi khi chỉ đơn giản như vậy, thường thường chỉ một câu, một chuyện nhỏ đã thành hảo hữu.
Người già như mới, nghiêng che như cũ!
- Nhiếp huynh, Long huynh, tế đàn ở phía trước, mời đi theo ta!
Ba người rời khỏi sân nhỏ bay về một hướng khác, chỉ chốc lát đã xuất hiện trước một tế đàn cực lớn.
Tế đàn lơ lửng trên không trung, mượn nhờ xu thế cửu thiên, chung quanh có vô số ngôi sao vờn quanh, còn chưa tới trước mặt đã tỏa ra khí tức không tầm thường.
Dường như tế đàn này sinh ra trong u minh, nó câu thông với nơi tối tăm không biết nào đó, mang theo tang thương phong cách cổ xưa, xuyên việt thời không huyền bí.
- Đây chính là đài tế tự do tổ tiên Tiêu gia thời kỳ thượng cổ thành lập, có thể câu thông với nơi đặc thù, triệu hồi vong hồn chết trận thời kỳ thượng cổ sống lại lần nữa.
Tiêu Huyền thấy một người một rồng vô cùng khiếp sợ liền lên tiếng giải thích.
- Tổ tiên Tiêu gia thành lập?
Nhiếp Vân hơi sững sờ.
- Ân, tế đàn này cũng không phải khoáng thạch Linh giới tạo thành, mà là tổ tiên lấy được từ trong hỗn độn, cụ thể là cái gì không có người biết rõ, nhưng nó có thể truy tung khí tức linh hồn, chỉ cần là dấu vết linh hồn thời kỳ thượng cổ từng lưu dấu ở đây, mặc dù thân vẫn nhưng cũng có thể thông qua dấu vết này xuyên việt thiên cổ, cải tạo hồn phách!
Nói đến tế đàn, ánh mắt Tiêu Huyền mang theo hưng phấn và sùng bái.
- Thật là lợi hại!
Nhiếp Vân tán thưởng từ đáy lòng.
Tuổi thọ có hạn, linh hồn tự nhiên cũng có đại nạn, không có khả năng tồn tại vĩnh viễn.
Từ thời kỳ thượng cổ đến bây giờ đã trôi qua không biết bao nhiêu thời gian, mặc dù Vương Tiên lợi hại nhất, chỉ cần không đột phá, chỉ sợ sẽ khổng thể sống sót, chỉ cần thông qua một tia dấu vết linh hồn trong tế đàn này, xuyên việt thiên cổ, cải tạo linh hồn, thật sự quá nghịch thiên.
Chung quanh tế đàn có không ít thanh niên áo trắng, bọn họ hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang, lớn nhất chỉ hai mươi bốn hai mươi lăm, nhỏ thì chỉ có mười hai mười ba tuổi, có hơn trăm người xếp thành đội ngũ đứng trước tế đàn, dường như đang quan sát.
Những người này nhỏ thì đạt tới cảnh giới Huyền Tiên, mạnh thì tới Kim Tiên, hẳn là đệ tử tiềm lực của Tiêu gia, toàn bộ đứng chung một chỗ tạo nên khí chất khác biệt.
- Nhiếp huynh, Long huynh, các ngươi tới!
Bay vút về phía trước, lúc này nhanh chóng tới trước tế đàn, vừa đến thì Tiêu Nhiên tươi cười đi tới.
- Tế tự còn chưa bắt đầu sao?
Nhiếp Vân hỏi.
- Sắp bắt đầu, mấy ngày nay vẫn chuẩn bị, hôm nay mới chuẩn bị thỏa đáng...
Tiêu Nhiên gật gật đầu, hắn tươi cười chỉ về phía trước.
- Đó là phụ thân ta, là gia chủ Tiêu gia!
Nhìn theo ngón tay hắn chỉ, lúc này có một trung niên gương mặt nghiêm túc và trang trọng đứng bên cạnh tế đàn, trong mắt mang theo nghiêm túc và lạnh lùng, nhất cử nhất động mang theo phong phạm vương giả làm cho không kẻ nào dám phản kháng.
- Cường giả Vương Tiên cảnh...
Nội tâm Nhiếp Vân rùng mình.
Tuy chưa bao giờ thấy qua cường giả Vương Tiên cảnh nhưng từ khí tức trên người đối phương phát ra có thể khẳng định người này tuyệt đối là cường giả Vương Tiên cảnh, hơn nữa hay còn là tồn tại đỉnh phong.
Phụ thân Tiêu Nhiên là gia chủ Tiêu gia, mấy trưởng lão râu bạc đứng cạnh, gương mặt bọn họ lúc này rất nghiêm túc, Tiêu gia chủ đứng tại vị trí trận pháp đặc thù, dường như bố trí thành trận pháp nào đó.
Ở giữa tế đàn là thi thể của Hắc Long Thánh Tôn, nó ở đó không nhúc nhích, dường như hô ứng với sao trời trên cao, bên ngoài thân sinh sinh ra hào quang sáng bóng.
- Là các ngươi mang nhi tử cả tủa ta tìm được Hắc Long Thánh Tôn? Ta đại biểu Linh giới đa tạ các ngươi!
Thấy Nhiếp Vân nhìn qua, Tiêu gia chủ xoay đầu lại, ngay sau đó một ý niệm vang lên trong đầu Nhiếp Vân.
- Lăng không truyền lại ý niệm, trực tiếp tiến vào thức hải, đây là thực lực Vương Tiên đỉnh phong sao?
Sắc mặt Nhiếp Vân ngưng trọng.
Tu vi đạt tới thực lực của hắn sớm có thể khóa giác quan thứ sáu, không nghe không hỏi, thậm chí ý niệm cũng có thể che đậy, có thể cach không tiếp nhận ý niệm kẻ khác, lúc này ý niệm vừa tới đã trực tiếp tiến vào trong đầu, cho dù khóa giác quan thứ sáu cũng vô dụng, loại thực lực này quả thật không thể tưởng tượng nổi..
- Tiêu gia chủ khách khí, cũng không có gì!
Biết rõ thực lực đối phương mạnh mẽ, Nhiếp Vân không dám kể công cho nên vội vàng cuối đầu đáp lời.
- Tu La Vương lại hiện thế, Hắc Long là thánh tôn thân là đệ nhất nhân dưới Tiên Quân, nếu như có thể phục sinh, tuy không cách nào ngăn cản Tu La Vương nhưng ít ra có thể thống lĩnh Hắc Long nhất tộc chống cự đại quân Tu La bảo hộ Linh giới!
Tiêu gia chủ nhìn sang thi thể Hắc Long trên tế đàn, hắn lên tiếng giống như lo lắng cho tương lai Linh giới.
- Vào thời kỳ thượng cổ có thể đánh chế Tu La Vương, hiện tại chúng ta cũng có thể, có lẽ Tiêu gia chủ nên yên tâm là được.
Thấy bộ dáng của hắn như thế, Nhiếp Vân nhịn không được nói ra.
Tu La Vương thời kỳ thượng cổ lợi hại như vậy còn có thể đánh chết, mà bây giờ thực lực của Tu La Vương còn chưa đạt tới đỉnh phong, giết chết hắn có lẽ không khó.
Vừa nghĩ tới đánh chết Tu La Vương, nội tâm Nhiếp Vân cũng phải thở dài.
Linh hồn đệ đệ cộng sinh với Tu La Vương, làm cho hắn không biết phải làm sao.
- Thời kỳ thượng cổ có thể đánh chết nhưng hiện tại không nhất định.
- Tu La Vương có thể trọng sinh, nói rõ thực lực càng tiến một bước, nếu muốn đánh chết càng khó... Không nói trước chuyện này, thời gian tế tự bắt đầu rồi.
Tiêu gia chủ lắc đầu, hắn không nhiều lời, đôi mắt nhìn về phía trước, ánh mắt mang theo nghiêm túc và trang trọng, trên người hắn sinh ra khí thế nhộn nhạo.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 1569: Tế tự (Hạ) (1)
7.2/10 từ 35 lượt.