Vô Tận Đan Điền
Chương 1510: Đục nước béo cò (1)
- Ồ? Đây có lẽ là cái gọi là Thái Dương Tinh thạch a!
Đột nhiên hai mắt Nhiếp Vân rơi vào bên trên tinh thạch tỏa ra quang mang sang chói.
Mấy khỏa tinh thạch này nóng bỏng vô cùng, phát ra quang mang sáng chói, còn chưa tới trước mặt, chỉ riêng dùng mắt thường nhìn vào cũng đã cảm thấy có chút nóng bỏng, khó mà có thể tiếp cận.
- Tuy rằng không biết thứ này có thể luyện thành thần thông gì, nhưng mà nếu như để thiên phú Diễm Hỏa sư của ta thôn phệ. Một khi không cẩn thận có thể làm cho Diễm hỏa đan điền đột phá đến hình thái thứ tư...
Trong lòng Nhiếp Vân khẽ động.
Vừa nhìn thấy thứ này, diễm hỏa đan điền đã điên cuồng vận chuyển, giống như là thấy vật đại bổ vậy, khiến cho ở sâu trong lòng hắn sinh ra một loại cảm giác khác thường!
Chỉ cần thu được mấy khỏa Thái Dương Tinh thạch này thôn phệ, như vậy diễm hỏa đan điền có thể đột phá hình thái thứ ba tới hình thái thứ tư!
Loại cảm giác này đến cực kỳ đột nhiên, nhưng mà Nhiếp Vân chẳng biết tại sao lại có cảm giác đáng đẻ tin tưởng không chút nghi ngờ.
- Rống!
Ngay khi hắn đang nghĩ ngợi lung tung thì đột nhiên phía trước truyền đến một tiếng rít gào.
Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Hiên Viên Triêu Tinh vàTống Ngọc rốt cục không kìm nén được mà động thủ.
Bọn hắn cũng rất thông minh, cũng không phải lỗ mãng xông vào chiến đấu cùng ba đầu yêu thú, mà là không biết từ nơi nào chộp được một đầu yêu thú Huyền Tiên cảnh đỉnh phong, đặt ở cửa ra vào sào huyệt, không ngừng gầm rú khiêu khích.
Sau đó hai người ẩn nấp ở bên cạnh, định đợi hai đầu yêu thú Kim Tiên cảnh đi ra sau đó ra tay đánh lén.
Rống!
Quả nhiên, saukhi bị khiêu khích, Nghê Hư Thái Dương Thú trong sào huyệt khôn nhịn được nữa. Một đầu Kim Tiên cảnh dẫn đầu nhảy ra ngoài cửa, cắn đầu yêu thú Huyền Tiên cảnh ở trước cửa sào huyệt.
- Động thủ!
Miệng của Nghê Hư Thái Dương thú còn chưa tới trước mặt Huyền Tiên cảnh yêu thú thì Hiên Viên Triêu Tinh đã quát lên một tiếng, đồng thời cùng với Tống Ngọc ra tay.
Hai cường giả Kim Tiên cảnh ra tay đánh lén, lực lượng rít gào đánh tới, chỉ trong chốc lát đã bao phủ đầu Nghê Hư Thái Dương thú này vào bên trong, phong bế toàn bộ đường lui trước sau.
- Rống!
Đầu Nghê Hư Thái Dương Thú này không hổ là yêu thú Kim Tiên cảnh, cũng không phải là nhân vật đơn giản. Đột nhiên lọt vào phục kích, đôi mắt to như lồng đèn trợn lên, cái đuôi vừa thô vừa to mạnh mẽ hất lên.
Ầm ầm!
Thân thể hùng tráng mạnh mẽ ngạnh kháng với hai người Hiên Viên Triêu Tinh xương cốt nội tạng thoáng cái vỡ vụn, bị trọng thương.
Bất quá tuy rằng bị thương nhưng nó cũng thoát khỏi lực lượng phong tỏa của hai người, thân thể khổng lồ nhoáng một cái đã tháo chạy về phía sào huyệt.
- Cơ hội tốt!
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, khí lưu tán loạn, không gian nổ vang, Nhiếp Vân biết rõ cơ hội đã tới, Phượng Hoàng chi dực khẽ vỗ, thân thể hóa thành một đạo lưu quang, thoáng cái dính bám vào trên người đầu Nghê Hư Thái Dương thú này, sưu một cái đã chui vào trong sào huyệt, thần không biết quỷ không hay.
Cường giả Kim Tiên chiến đấu, lực lượng bắn ra bốn phía, khí thế kinh người, chung quanh không gian có chút bị nghiền nát.
Dưới lọai tình huống này, Nhiếp Vân ẩn thân càng không dễ bị phát hiện, lại phối hợp với rất nhiều thiên phú của hắn như Thiên Hành sư, Ẩn Nấp sư, rất dễ dàng đi tới trước mặt Nghê Hư Thái Dương Thú.
Đương nhiên, đi tới trước mặt thì dễ dàng, nhưng muốn mượn thân thể đối phương chui vào trong sào huyệt thì lại khó. Dù sao Nghê Hư Thái Dương thú là cường giả cấp bậc Kim Tiên linh hồn cường đại, cho dù có bị thương, chỉ cần có một tia dị thường thì nó vẫn có thể cảm giác ra được.
Bất quá, điểm ấy không làm khó được Nhiếp Vân, hắn đi tới trước mặt Nghê Hư Thái Dương thú, sau đó trực tiếp chui vào trong Bắc Đẩu tinh cung, lại khiến cho Tinh Cung biến thành một hạt bụi.
Tinh Cung biến thành bụi cũng không phải rơi vào trên người Nghê Hư Thái Dương thú, mà là đụng vào, rất tự nhiên, sẽ không khiến cho người ta chú ý, rất dễ dàng tiến vào trong sào huyệt.
Tiến vào sào huyệt, thân thể Nhiếp Vân nhoáng một cái đã dung nhập vào trong vách tường, chậm rãi đi vào trong phòng, nơi có rất nhiều bảo vật.
- Ha ha, muốn chạy trốn, chạy thoát được sao? Chết cho ta!
Ầm ầm!
Nhiếp Vân vừa mới ẩn nấp thân thể, còn không có lấy đi bảo bối trong phòng thì chợt nghe bên ngoài sào huyệt có một tiếng cười sảng khoái vang lên. Lập tức có một cổ khí lãng trùng kích vào, hai người Hiên Viên Triêu Tinh, Tống Ngọc cường công đến.
Trong sào huyệt còn có hai đầu Nghê Hư Thái Dương thú Kim Tiên cảnh đáng để bọn hắn kiêng kị, hiện tại một đầu bị trọng thương, một đầu còn lại không đáng để lo.
Rống!
Nghê Hư Thái Dương thú thấy đối phương công kích lập tức sốt ruột rống to một tiếng. Cái đuôi vừa thô vừa to cấp tốc quật ra, trên trán có một đạo bạch quang lập loè, sặc sỡ mà loá mắt.
Ba đầu bọn chúng có hai đầu Kim Tiên, một Huyền Tiên đỉnh phong, gần đây xưng vương xưng bá ở bên trong điểm kết giới này. Thế nhưng không ngờ lúc này lại bị người giết đến tận cửa, khiến cho chúng nó tức giận không thôi.
- Súc sinh, ngươi muốn chết!
Hai mắt Hiên Viên Triêu Tinh dữ tợn vô cùng, động tác đại khai đại hợp, một quyền cuồng bạo tập trung toàn bộ lực lượng của hắn, giống như nước sông nổ vang, vạn mã lao nhanh.
Phanh!
Đầu Nghê Hư Thái Dương Thú này bị quyền pháp đụng vào, lập tức kêu thảm một tiếng, lân phiến trên người nghiền nát, huyết nhục bắn tung toé.
- Cơ hội tốt...
Thấy song phương bắt đầu chiến đấu, mà ba đầuNghê Hư Thái Dương thú sở đều đang bị Hiên Viên Triêu Tinh hấp dẫn ánh mắt, trong lòng hắn âm thầm cười cười, lại dọc theo mặt đất đi thẳng về phía trước, đi vào trong bảo tàng phía dưới sào huyệt, bàn tay tạo thành trảo, lại chộp một cái.
Hô!
Bảo bối chất đầy trên mặt đất thoáng cái bị hắn thu nhập vào trongđan điền.
- Những khỏa Thái Dương Tinh thạch này là của ta...
Lấy đi những vật này, tốc độ rất nhanh, Nhiếp Vân bước hai bước đi tới phía trước mấy khỏa Thái Dương Tinh thạch kia, miệng cười nhạt một tiếng, bàn tay đột nhiên chộp tới.
Oanh!
Ngón tay vừa mới chạm vào Thái Dương Tinh thạch thì lập tức một cỗ khí lưu nóng rực truyền tới, dường như muốn người nung khô máu tươi trong người, linh
hồn bị đốt sạch.
- Vận chuyển thiên phú Diễm hỏa...
Hừ nhẹ một tiếng, thiên phú diễm hỏa mạnh mẽ vận chuyển.
Diễm hỏa là thiên phú khống chế hỏa diễm mạnh nhất thiên hạ, Thái Dương Tinh thạch nóng bỏng gặp Diễm hỏa lập tức biến thành nhu hòa, không còn cuồng bạo như trước nữa.
Vô Tận Đan Điền
Đột nhiên hai mắt Nhiếp Vân rơi vào bên trên tinh thạch tỏa ra quang mang sang chói.
Mấy khỏa tinh thạch này nóng bỏng vô cùng, phát ra quang mang sáng chói, còn chưa tới trước mặt, chỉ riêng dùng mắt thường nhìn vào cũng đã cảm thấy có chút nóng bỏng, khó mà có thể tiếp cận.
- Tuy rằng không biết thứ này có thể luyện thành thần thông gì, nhưng mà nếu như để thiên phú Diễm Hỏa sư của ta thôn phệ. Một khi không cẩn thận có thể làm cho Diễm hỏa đan điền đột phá đến hình thái thứ tư...
Trong lòng Nhiếp Vân khẽ động.
Vừa nhìn thấy thứ này, diễm hỏa đan điền đã điên cuồng vận chuyển, giống như là thấy vật đại bổ vậy, khiến cho ở sâu trong lòng hắn sinh ra một loại cảm giác khác thường!
Chỉ cần thu được mấy khỏa Thái Dương Tinh thạch này thôn phệ, như vậy diễm hỏa đan điền có thể đột phá hình thái thứ ba tới hình thái thứ tư!
Loại cảm giác này đến cực kỳ đột nhiên, nhưng mà Nhiếp Vân chẳng biết tại sao lại có cảm giác đáng đẻ tin tưởng không chút nghi ngờ.
- Rống!
Ngay khi hắn đang nghĩ ngợi lung tung thì đột nhiên phía trước truyền đến một tiếng rít gào.
Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Hiên Viên Triêu Tinh vàTống Ngọc rốt cục không kìm nén được mà động thủ.
Bọn hắn cũng rất thông minh, cũng không phải lỗ mãng xông vào chiến đấu cùng ba đầu yêu thú, mà là không biết từ nơi nào chộp được một đầu yêu thú Huyền Tiên cảnh đỉnh phong, đặt ở cửa ra vào sào huyệt, không ngừng gầm rú khiêu khích.
Sau đó hai người ẩn nấp ở bên cạnh, định đợi hai đầu yêu thú Kim Tiên cảnh đi ra sau đó ra tay đánh lén.
Rống!
Quả nhiên, saukhi bị khiêu khích, Nghê Hư Thái Dương Thú trong sào huyệt khôn nhịn được nữa. Một đầu Kim Tiên cảnh dẫn đầu nhảy ra ngoài cửa, cắn đầu yêu thú Huyền Tiên cảnh ở trước cửa sào huyệt.
- Động thủ!
Miệng của Nghê Hư Thái Dương thú còn chưa tới trước mặt Huyền Tiên cảnh yêu thú thì Hiên Viên Triêu Tinh đã quát lên một tiếng, đồng thời cùng với Tống Ngọc ra tay.
Hai cường giả Kim Tiên cảnh ra tay đánh lén, lực lượng rít gào đánh tới, chỉ trong chốc lát đã bao phủ đầu Nghê Hư Thái Dương thú này vào bên trong, phong bế toàn bộ đường lui trước sau.
- Rống!
Đầu Nghê Hư Thái Dương Thú này không hổ là yêu thú Kim Tiên cảnh, cũng không phải là nhân vật đơn giản. Đột nhiên lọt vào phục kích, đôi mắt to như lồng đèn trợn lên, cái đuôi vừa thô vừa to mạnh mẽ hất lên.
Ầm ầm!
Thân thể hùng tráng mạnh mẽ ngạnh kháng với hai người Hiên Viên Triêu Tinh xương cốt nội tạng thoáng cái vỡ vụn, bị trọng thương.
Bất quá tuy rằng bị thương nhưng nó cũng thoát khỏi lực lượng phong tỏa của hai người, thân thể khổng lồ nhoáng một cái đã tháo chạy về phía sào huyệt.
- Cơ hội tốt!
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, khí lưu tán loạn, không gian nổ vang, Nhiếp Vân biết rõ cơ hội đã tới, Phượng Hoàng chi dực khẽ vỗ, thân thể hóa thành một đạo lưu quang, thoáng cái dính bám vào trên người đầu Nghê Hư Thái Dương thú này, sưu một cái đã chui vào trong sào huyệt, thần không biết quỷ không hay.
Cường giả Kim Tiên chiến đấu, lực lượng bắn ra bốn phía, khí thế kinh người, chung quanh không gian có chút bị nghiền nát.
Dưới lọai tình huống này, Nhiếp Vân ẩn thân càng không dễ bị phát hiện, lại phối hợp với rất nhiều thiên phú của hắn như Thiên Hành sư, Ẩn Nấp sư, rất dễ dàng đi tới trước mặt Nghê Hư Thái Dương Thú.
Đương nhiên, đi tới trước mặt thì dễ dàng, nhưng muốn mượn thân thể đối phương chui vào trong sào huyệt thì lại khó. Dù sao Nghê Hư Thái Dương thú là cường giả cấp bậc Kim Tiên linh hồn cường đại, cho dù có bị thương, chỉ cần có một tia dị thường thì nó vẫn có thể cảm giác ra được.
Bất quá, điểm ấy không làm khó được Nhiếp Vân, hắn đi tới trước mặt Nghê Hư Thái Dương thú, sau đó trực tiếp chui vào trong Bắc Đẩu tinh cung, lại khiến cho Tinh Cung biến thành một hạt bụi.
Tinh Cung biến thành bụi cũng không phải rơi vào trên người Nghê Hư Thái Dương thú, mà là đụng vào, rất tự nhiên, sẽ không khiến cho người ta chú ý, rất dễ dàng tiến vào trong sào huyệt.
Tiến vào sào huyệt, thân thể Nhiếp Vân nhoáng một cái đã dung nhập vào trong vách tường, chậm rãi đi vào trong phòng, nơi có rất nhiều bảo vật.
- Ha ha, muốn chạy trốn, chạy thoát được sao? Chết cho ta!
Ầm ầm!
Nhiếp Vân vừa mới ẩn nấp thân thể, còn không có lấy đi bảo bối trong phòng thì chợt nghe bên ngoài sào huyệt có một tiếng cười sảng khoái vang lên. Lập tức có một cổ khí lãng trùng kích vào, hai người Hiên Viên Triêu Tinh, Tống Ngọc cường công đến.
Trong sào huyệt còn có hai đầu Nghê Hư Thái Dương thú Kim Tiên cảnh đáng để bọn hắn kiêng kị, hiện tại một đầu bị trọng thương, một đầu còn lại không đáng để lo.
Rống!
Nghê Hư Thái Dương thú thấy đối phương công kích lập tức sốt ruột rống to một tiếng. Cái đuôi vừa thô vừa to cấp tốc quật ra, trên trán có một đạo bạch quang lập loè, sặc sỡ mà loá mắt.
Ba đầu bọn chúng có hai đầu Kim Tiên, một Huyền Tiên đỉnh phong, gần đây xưng vương xưng bá ở bên trong điểm kết giới này. Thế nhưng không ngờ lúc này lại bị người giết đến tận cửa, khiến cho chúng nó tức giận không thôi.
- Súc sinh, ngươi muốn chết!
Hai mắt Hiên Viên Triêu Tinh dữ tợn vô cùng, động tác đại khai đại hợp, một quyền cuồng bạo tập trung toàn bộ lực lượng của hắn, giống như nước sông nổ vang, vạn mã lao nhanh.
Phanh!
Đầu Nghê Hư Thái Dương Thú này bị quyền pháp đụng vào, lập tức kêu thảm một tiếng, lân phiến trên người nghiền nát, huyết nhục bắn tung toé.
- Cơ hội tốt...
Thấy song phương bắt đầu chiến đấu, mà ba đầuNghê Hư Thái Dương thú sở đều đang bị Hiên Viên Triêu Tinh hấp dẫn ánh mắt, trong lòng hắn âm thầm cười cười, lại dọc theo mặt đất đi thẳng về phía trước, đi vào trong bảo tàng phía dưới sào huyệt, bàn tay tạo thành trảo, lại chộp một cái.
Hô!
Bảo bối chất đầy trên mặt đất thoáng cái bị hắn thu nhập vào trongđan điền.
- Những khỏa Thái Dương Tinh thạch này là của ta...
Lấy đi những vật này, tốc độ rất nhanh, Nhiếp Vân bước hai bước đi tới phía trước mấy khỏa Thái Dương Tinh thạch kia, miệng cười nhạt một tiếng, bàn tay đột nhiên chộp tới.
Oanh!
Ngón tay vừa mới chạm vào Thái Dương Tinh thạch thì lập tức một cỗ khí lưu nóng rực truyền tới, dường như muốn người nung khô máu tươi trong người, linh
hồn bị đốt sạch.
- Vận chuyển thiên phú Diễm hỏa...
Hừ nhẹ một tiếng, thiên phú diễm hỏa mạnh mẽ vận chuyển.
Diễm hỏa là thiên phú khống chế hỏa diễm mạnh nhất thiên hạ, Thái Dương Tinh thạch nóng bỏng gặp Diễm hỏa lập tức biến thành nhu hòa, không còn cuồng bạo như trước nữa.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 1510: Đục nước béo cò (1)
7.2/10 từ 35 lượt.