Vô Tận Đan Điền
Chương 1378: Phiền Lạc (2)
Rống xong, nói với Thương Vĩnh một tiếng, đạp mạnh trên mặt đất, xẹt qua mấy chục thước, thân ảnh lập loè vài cái, xuất hiện ở trước mặt một nham thạch cự đại.
- Cút ngay!
Hô nhỏ một tiếng, song chưởng đột nhiên phát lực, nham thạch bị hắn đẩy bay mấy chục thước, lộ ra một sơn động không lớn.
Trong sơn động linh khí vờn quanh, một Truyền Tống Trận chỉ cung cấp một người ghé qua xuất hiện ở trước mặt hai người.
Phía trên Truyền Tống Trận này bố trí không ít ngụy trang phong ấn, để cho người liếc nhìn không ra là cái gì, nhưng ở trước mặt linh hồn cường đại của Phiền Lạc, lại ngăn cản không nổi chút nào.
- Ngươi nói Nhiếp Vân gì kia, hẳn là lợi dụng Truyền Tống Trận này tiến vào sơn thể, chỉ cần chúng ta đi vào, khẳng định biết rõ hắn đang làm cái gì!
Chỉ Truyền Tống Trận, Phiền Lạc nói.
- Vậy chúng ta đi thôi vào!
Có Phiền Lạc là cường giả La Tiên cảnh, Thương Vĩnh cũng không sợ hãi, gật đầu nói.
- Ân, Truyền Tống Trận này một lần chỉ có thể truyền tống một người, vì an toàn, ta vào trước, qua một hồi ngươi đi vào nữa!
Mặc dù đối với một tiểu tử nửa bước Thiên Tiên cảnh không thèm để ý, nhưng Phiền Lạc cũng không phải người lỗ mãng, dặn dò một tiếng, Tiên lực bắt đầu khởi động phòng ngự thân thể, lúc này mới bước vào Truyền Tống Trận, hô... từ trước mắt biến mất.
Truyền Tống Trận hào quang lập loè, Phiền Lạc xuất hiện ở trong không gian một ngọn núi rộng lớn.
- Đây là cái gì? Cái ao nước?
Vừa tới đây, đầu tiên tiến vào tầm mắt chính là một cái ao nước lớn gần mẫu. Cái ao này có chút đục ngầu, nhưng không có linh khí chấn động chút nào, nhìn không ra có cái gì đặc thù.
- Ân? Không đúng, cái ao này là bị người dùng thủ pháp nào đó phong ấn...
Phiền Lạc lập tức hiểu được.
Thân là trưởng lão của đại tông môn, cường giả La Tiên cảnh, có được nhãn lực rất cao, cho dù cái ao này thoạt nhìn không có linh khí chấn động gì, nhưng chỉ nhìn một vòng liền biết chắc là có người dùng thủ pháp phong ấn, nếu không không có khả năng như hiện tại, không có khí tức chấn động chút nào.
- Trước tìm được tiểu tử kia lại nói...
Rất muốn dỡ bỏ phong ấn, nhìn xem đến cùng chuyện gì xảy ra, nhưng hắn biết cái phong ấn này khẳng định không đơn giản, nên không lỗ mãng, linh hồn nhìn quét, muốn trước tìm được Nhiếp Vân lại nói.
Ầm ầm!
Linh hồn của hắn vừa lan tràn ra, đột nhiên cảm thấy thân thể hơi nghiêng, một đạo Lôi Điện lực cực lớn ầm ầm nổ tung.
- Chiêu số thật là lợi hại!
Cảm nhận được công kích này cường đại, Phiền Lạc lập tức minh bạch mình là bị đánh lén, cũng không ngạnh kháng, đạp mạnh mặt đất, cả người lập tức nhảy ra xa, tránh né tuyệt chiêu Lôi Đình tràn ngập này.
Tuy ngạnh kháng hắn cũng có thể ngăn trở chiêu này, bất quá nhất định sẽ bị thương, cho nên nhảy ra mới là lựa chọn sáng suốt nhất.
Bất quá, cái không gian này vốn cực kỳ nhỏ hẹp, hắn nhảy dựng lập tức bay đến trên không ao.
Hô...
Phong ấn kia ở hắn bay đến trên không đột nhiên biến mất, Phiền Lạc trưởng lão lập tức cảm thấy một cổ khí lưu âm hàn tới cực điểm điên cuồng vọt tới, thẩm thấu thân thể của hắn, phảng phất như trong nháy mắt đóng băng huyết mạch của hắn vậy.
- Cái gì?
Không nghĩ tới cổ khí lưu này rét lạnh như thế, Phiền Lạc trưởng lão không hề phòng bị, toàn thân cứng đờ, ngay sau đó chứng kiến một bàn tay xích kim sắc, phô thiên cái địa áp xuống đầu lâu của hắn.
Bàn tay mang theo lực lượng cuồng bạo, vừa xuất hiện liền quấy phong vân, toàn bộ không gian tất cả dòng nước lạnh đều bị tập trung ở chung một chỗ.
Ma Ha thần chưởng thức thứ sáu, Ma Ha Vô Lượng!
Tuy Ma Ha Vô Lượng là tuyệt chiêu học được lúc ở Bí Cảnh, nhưng lúc này phối hợp thiên phú Thiên Thủ sư cùng Đại Lực Đan điền tăng phúc 50 lần, uy lực đồng dạng vô cùng cường đại.
Còn chưa tới trước mặt, Phiền Lạc trưởng lão đã cảm thấy liệt phong ập tới, cả người tóc gáy dựng lên.
- Phá cho ta!
Phiền Lạc trưởng lão dù sao cũng là cường giả La Tiên cảnh, mặc dù biết tình cảnh nguy cấp, cũng không bối rối, thân ở trên không trung một quyền đánh ra.
Ầm ầm!
Quyền chưởng va chạm, Ma Ha Vô Lượng bị đánh tan, Nhiếp Vân liên tục lui về phía sau hai bước, sắc mặt hiện hồng, không còn biện pháp ẩn nấp thân hình, từ trạng thái ẩn hình hiển lộ ra.
- Tiểu tử đáng giận...
Sau khi đánh nát Ma Ha Vô Lượng, Phiền Lạc trưởng lão nhìn rõ ràng bộ dạng của thiếu niên, khi thấy vẻ mặt hắn mỉm cười, lập tức biết rõ trúng kế, bất quá lúc này đã chậm.
Cho dù thực lực của hắn không kém, nhưng dù sao còn không có đạt tới Kim Tiên cảnh, không thể phi hành, bị Ma Ha Vô Lượng chấn động, rốt cuộc không cách nào ở trên không.
Phù phù rơi vào Tuyết Lôi Trì.
Xì xì xì xì...!
Vừa tiến vào ao, Phiền Lạc lập tức biết rõ đã xong.
Nước ao rét lạnh đã vượt ra khỏi tưởng tượng, Băng Hàn chi ý lan tràn cốt tủy, ngay cả huyết mạch cũng có thể đông lại, mặc dù hắn là cường giả La Tiên cảnh, như trước cảm thấy cả người như bị băng phong, lực lượng rốt cuộc đề không nổi.
- Đây là cái gì? Tại sao có thể rét lạnh như vậy?
Ý niệm khủng hoảng xông lên đầu, ý nghĩ này còn không có chấm dứt, liền chứng kiến thiếu niên vừa mới đánh lén hắn, sau lưng có một đôi cánh lập loè, cả người lơ lửng ở trên không trung, vẻ mặt mỉm cười nhìn qua.
- Ngươi... là... Nhiếp Vân?
Bờ môi run rẩy, muốn nhảy ra mặt nước lại phát hiện không có địa phương nào mượn lực, Tiên lực toàn thân bị đông có chút cứng lại, đừng nói nhảy ra, có thể bảo trì không chìm xuống đã cực kỳ không tệ.
- Không sai!
Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng, biết rõ những cao thủ này thủ đoạn không ít, cũng không nói nhảm, cầm Bắc Đẩu kiếm, mấy đạo kiếm quang thẳng tắp đâm tới.
Sưu sưu sưu sưu!
Tuy không có thi triển tuyệt chiêu Thất Tinh kiếm, nhưng thân là cường giả Mệnh Kiếm, có được thiên phú Kiếm Đạo sư, mỗi một kiếm rơi xuống đều mang theo huyền bí không cách nào tránh né, mỗi một lần công kích đều vượt qua Vô Thượng đại kiếm thuật.
Vô Tận Đan Điền
- Cút ngay!
Hô nhỏ một tiếng, song chưởng đột nhiên phát lực, nham thạch bị hắn đẩy bay mấy chục thước, lộ ra một sơn động không lớn.
Trong sơn động linh khí vờn quanh, một Truyền Tống Trận chỉ cung cấp một người ghé qua xuất hiện ở trước mặt hai người.
Phía trên Truyền Tống Trận này bố trí không ít ngụy trang phong ấn, để cho người liếc nhìn không ra là cái gì, nhưng ở trước mặt linh hồn cường đại của Phiền Lạc, lại ngăn cản không nổi chút nào.
- Ngươi nói Nhiếp Vân gì kia, hẳn là lợi dụng Truyền Tống Trận này tiến vào sơn thể, chỉ cần chúng ta đi vào, khẳng định biết rõ hắn đang làm cái gì!
Chỉ Truyền Tống Trận, Phiền Lạc nói.
- Vậy chúng ta đi thôi vào!
Có Phiền Lạc là cường giả La Tiên cảnh, Thương Vĩnh cũng không sợ hãi, gật đầu nói.
- Ân, Truyền Tống Trận này một lần chỉ có thể truyền tống một người, vì an toàn, ta vào trước, qua một hồi ngươi đi vào nữa!
Mặc dù đối với một tiểu tử nửa bước Thiên Tiên cảnh không thèm để ý, nhưng Phiền Lạc cũng không phải người lỗ mãng, dặn dò một tiếng, Tiên lực bắt đầu khởi động phòng ngự thân thể, lúc này mới bước vào Truyền Tống Trận, hô... từ trước mắt biến mất.
Truyền Tống Trận hào quang lập loè, Phiền Lạc xuất hiện ở trong không gian một ngọn núi rộng lớn.
- Đây là cái gì? Cái ao nước?
Vừa tới đây, đầu tiên tiến vào tầm mắt chính là một cái ao nước lớn gần mẫu. Cái ao này có chút đục ngầu, nhưng không có linh khí chấn động chút nào, nhìn không ra có cái gì đặc thù.
- Ân? Không đúng, cái ao này là bị người dùng thủ pháp nào đó phong ấn...
Phiền Lạc lập tức hiểu được.
Thân là trưởng lão của đại tông môn, cường giả La Tiên cảnh, có được nhãn lực rất cao, cho dù cái ao này thoạt nhìn không có linh khí chấn động gì, nhưng chỉ nhìn một vòng liền biết chắc là có người dùng thủ pháp phong ấn, nếu không không có khả năng như hiện tại, không có khí tức chấn động chút nào.
- Trước tìm được tiểu tử kia lại nói...
Rất muốn dỡ bỏ phong ấn, nhìn xem đến cùng chuyện gì xảy ra, nhưng hắn biết cái phong ấn này khẳng định không đơn giản, nên không lỗ mãng, linh hồn nhìn quét, muốn trước tìm được Nhiếp Vân lại nói.
Ầm ầm!
Linh hồn của hắn vừa lan tràn ra, đột nhiên cảm thấy thân thể hơi nghiêng, một đạo Lôi Điện lực cực lớn ầm ầm nổ tung.
- Chiêu số thật là lợi hại!
Cảm nhận được công kích này cường đại, Phiền Lạc lập tức minh bạch mình là bị đánh lén, cũng không ngạnh kháng, đạp mạnh mặt đất, cả người lập tức nhảy ra xa, tránh né tuyệt chiêu Lôi Đình tràn ngập này.
Tuy ngạnh kháng hắn cũng có thể ngăn trở chiêu này, bất quá nhất định sẽ bị thương, cho nên nhảy ra mới là lựa chọn sáng suốt nhất.
Bất quá, cái không gian này vốn cực kỳ nhỏ hẹp, hắn nhảy dựng lập tức bay đến trên không ao.
Hô...
Phong ấn kia ở hắn bay đến trên không đột nhiên biến mất, Phiền Lạc trưởng lão lập tức cảm thấy một cổ khí lưu âm hàn tới cực điểm điên cuồng vọt tới, thẩm thấu thân thể của hắn, phảng phất như trong nháy mắt đóng băng huyết mạch của hắn vậy.
- Cái gì?
Không nghĩ tới cổ khí lưu này rét lạnh như thế, Phiền Lạc trưởng lão không hề phòng bị, toàn thân cứng đờ, ngay sau đó chứng kiến một bàn tay xích kim sắc, phô thiên cái địa áp xuống đầu lâu của hắn.
Bàn tay mang theo lực lượng cuồng bạo, vừa xuất hiện liền quấy phong vân, toàn bộ không gian tất cả dòng nước lạnh đều bị tập trung ở chung một chỗ.
Ma Ha thần chưởng thức thứ sáu, Ma Ha Vô Lượng!
Tuy Ma Ha Vô Lượng là tuyệt chiêu học được lúc ở Bí Cảnh, nhưng lúc này phối hợp thiên phú Thiên Thủ sư cùng Đại Lực Đan điền tăng phúc 50 lần, uy lực đồng dạng vô cùng cường đại.
Còn chưa tới trước mặt, Phiền Lạc trưởng lão đã cảm thấy liệt phong ập tới, cả người tóc gáy dựng lên.
- Phá cho ta!
Phiền Lạc trưởng lão dù sao cũng là cường giả La Tiên cảnh, mặc dù biết tình cảnh nguy cấp, cũng không bối rối, thân ở trên không trung một quyền đánh ra.
Ầm ầm!
Quyền chưởng va chạm, Ma Ha Vô Lượng bị đánh tan, Nhiếp Vân liên tục lui về phía sau hai bước, sắc mặt hiện hồng, không còn biện pháp ẩn nấp thân hình, từ trạng thái ẩn hình hiển lộ ra.
- Tiểu tử đáng giận...
Sau khi đánh nát Ma Ha Vô Lượng, Phiền Lạc trưởng lão nhìn rõ ràng bộ dạng của thiếu niên, khi thấy vẻ mặt hắn mỉm cười, lập tức biết rõ trúng kế, bất quá lúc này đã chậm.
Cho dù thực lực của hắn không kém, nhưng dù sao còn không có đạt tới Kim Tiên cảnh, không thể phi hành, bị Ma Ha Vô Lượng chấn động, rốt cuộc không cách nào ở trên không.
Phù phù rơi vào Tuyết Lôi Trì.
Xì xì xì xì...!
Vừa tiến vào ao, Phiền Lạc lập tức biết rõ đã xong.
Nước ao rét lạnh đã vượt ra khỏi tưởng tượng, Băng Hàn chi ý lan tràn cốt tủy, ngay cả huyết mạch cũng có thể đông lại, mặc dù hắn là cường giả La Tiên cảnh, như trước cảm thấy cả người như bị băng phong, lực lượng rốt cuộc đề không nổi.
- Đây là cái gì? Tại sao có thể rét lạnh như vậy?
Ý niệm khủng hoảng xông lên đầu, ý nghĩ này còn không có chấm dứt, liền chứng kiến thiếu niên vừa mới đánh lén hắn, sau lưng có một đôi cánh lập loè, cả người lơ lửng ở trên không trung, vẻ mặt mỉm cười nhìn qua.
- Ngươi... là... Nhiếp Vân?
Bờ môi run rẩy, muốn nhảy ra mặt nước lại phát hiện không có địa phương nào mượn lực, Tiên lực toàn thân bị đông có chút cứng lại, đừng nói nhảy ra, có thể bảo trì không chìm xuống đã cực kỳ không tệ.
- Không sai!
Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng, biết rõ những cao thủ này thủ đoạn không ít, cũng không nói nhảm, cầm Bắc Đẩu kiếm, mấy đạo kiếm quang thẳng tắp đâm tới.
Sưu sưu sưu sưu!
Tuy không có thi triển tuyệt chiêu Thất Tinh kiếm, nhưng thân là cường giả Mệnh Kiếm, có được thiên phú Kiếm Đạo sư, mỗi một kiếm rơi xuống đều mang theo huyền bí không cách nào tránh né, mỗi một lần công kích đều vượt qua Vô Thượng đại kiếm thuật.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 1378: Phiền Lạc (2)
7.2/10 từ 35 lượt.