Vô Tận Đan Điền
Chương 1322: Tường Long Mã (2)
Đường đường Tiên Thể cảnh đỉnh phong cũng bị tươi sống đạp chết, ngươi chỉ là Tiên Lực cảnh, vẫn là đừng mạo hiểm...
- Không sao, ta trước thử xem!
Không để ý tới hắn khuyên can, Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng, thân thể tung một cái, nhảy lên cao 2~3m, trực tiếp nhảy đến trên lưng ngựa.
- Đại nhân đừng...
Không nghĩ tới hắn lỗ mãng như thế, bọn người Mẫn Ngạn hoảng sợ, sắc mặt đồng loạt thay đổi.
So với mọi người sợ hãi, ánh mắt Giao Long Mã lộ ra khinh thường, thấy Nhiếp Vân rơi xuống trên lưng nó, đột nhiên hí dài, bốn vó đột nhiên đạp mạnh lên mặt đất, từ tại chỗ chạy trốn ra ngoài, thoáng một phát bay lên vài trăm mét, tựa như Giao Long lên không.
- A... Đây không phải Giao Long Mã, dĩ nhiên là một thớt Tường Long Mã!
Thấy một màn như vậy, sợ Nhiếp Vân té xuống, đồng thời một tin tức càng lớn khác trùng kích mọi người, Ngụy gia lão tổ Ngụy Dã nhịn không được hô ra tiếng.
Tường Long Mã, là một loại còn cường hãn hơn Giao Long Mã, thời điểm tốc độ đạt tới nhanh nhất, có thể cưỡi gió phi hành, ngày đi mấy chục vạn dặm không nói chơi, vượt xa Giao Long Mã bình thường.
Vốn tưởng rằng tuấn mã cao lớn này, bất quá là Giao Long Mã cường hãn một chút, hiện tại xem ra, căn bản không phải, dĩ nhiên là Tường Long Mã cực kỳ hiếm thấy ở Linh giới.
Khó trách không cho người cưỡi, loại ngựa này huyết mạch tinh thuần, đã mang theo Long huyết thuần khiết, nghe nói chỉ cần đạt được kỳ ngộ có thể hóa thân thành Long, nhất phi trùng thiên, huyết thống cao quý như thế, làm sao có thể cho người cưỡi?
- Nguy rồi, một khi Tường Long Mã này bay lên bầu trời, cho dù thực lực của Nhiếp Vân đại nhân mạnh hơn nữa, cũng sẽ bị tươi sống ngã chết!
Biết rõ con tuấn mã này là giống gì, tất cả mọi người đều biến sắc.
Tường Long Mã có thể cưỡi gió vượt mây, nếu bay đến không trung sau đó vung Nhiếp Vân xuống, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Thực lực đạt tới Chân Tiên cảnh cũng không thể phi hành, tối đa nhảy cao hơn người bình thường chút ít, theo chỗ cao té xuống, đồng dạng sẽ bị tươi sống ngã chết, Chân Tiên cũng không chịu nổi, chớ nói chi là Tiên Lực cảnh!
Một vị Khu Tu sư Kim Vân vì bọn hắn tử vong, hậu quả nghiêm trọng như thế nào, chỉ cần không ngốc đều có thể nghĩ ra được.
- Ngựa tốt!
Không biết bọn người Mẫn Ngạn bị hù mặt như màu đất, Nhiếp Vân ở trên lưng ngựa cảm nhận được kình phong đập vào mặt, nhịn không được lên tiếng thét dài.
Trước kia ở Phù Thiên đại lục, nhấc tay xé trời, dậm chân liệt địa, sau khi tiến vào Linh giới, đã bị không gian áp chế, nhỏ yếu như tu sĩ Khí Hải Cảnh, đừng nói phi hành, chỉ cần chạy nhanh một chút cũng thở hồng hộc, loại cảm giác này để cho hắn cực kỳ khó chịu.
Lúc này cưỡi tuấn mã bay lên, bay lượn bầu trời, cảm giác rong ruổi đại lục trước kia lần nữa hiện ra, để cho hắn sảng khoái nói không nên lời.
Ô ô ô!
Thời điểm cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, đột nhiên nghe được Tường Long Mã ở dưới thân gào rú, thân thể ở trên không trung xoay tròn một vòng, lực ly tâm cực lớn lao đến Nhiếp Vân, tựa hồ muốn vung hắn xuống.
- Muốn vung ta xuống dưới? Đã dám cưỡi ngươi, tự nhiên sớm có chuẩn bị!
Thiên phú Thiên Hành sư vận chuyển, Nhiếp Vân như một mảnh lá cây không có chút sức nặng nào, nương theo động tác của Tường Long Mã qua lại bay múa.
Ô ô ô!
Thấy vung không được thiếu niên trên người, Tường Long Mã thật sự nổi giận, lân phiến toàn thân dựng lên, sắc bén giống như lưỡi dao.
- Ngươi có lân phiến, ta cũng có, muốn đâm thủng ta, còn non lắm!
Cười khẽ một tiếng, Nhiếp Vân thi triển ra Tiên Thiên Long Thân, cánh tay trên người lập tức dài khắp một tầng lân mịn dày đặc, đồng thời từ trong tới ngoài, tản mát ra một cổ uy áp của Long tộc.
Tiên Thiên Long Thân của Nhiếp Vân là lợi dụng huyết mạch của Tiểu Long hình thành, mang theo huyết mạch tinh thuần nhất của Long tộc, một khi kích phát, một cổ uy áp từ sâu trong nội tâm lan tràn, Tường Long Mã lập tức run rẩy lên.
Long tộc chú ý đẳng cấp huyết mạch, cao nhất cấp đè chết người.
Tiên Thiên Long Thân của Nhiếp Vân ẩn chứa Long huyết đẳng cấp cao hơn Tường Long Mã mấy chục lần, nó giờ mới hiểu được vì sao thiếu niên này dám cưỡi nó, nguyên lai cũng là Long tộc, hơn nữa cấp bậc cao như vậy...
- Tiền bối Long tộc, ta nguyện ý thần phục...
Nhiếp Vân vừa thi triển ra Tiên Thiên Long Thân, liền cảm thấy một cổ ý niệm yếu ớt truyền tới, cúi đầu xem xét, chỉ thấy Tường Long Mã đã trở nên vô cùng dịu dàng ngoan ngoãn.
- Rất tốt!
Thu lại Tiên Thiên Long Thân, tinh thần của Nhiếp Vân khẽ động, tiếp thu cổ ý niệm này, thành công nhận chủ.
- Ngựa tốt, ngựa tốt!
Tiên Thiên Long Thân của Nhiếp Vân ra nhanh thu nhanh hơn, lại thêm hắn thi triển ở trên không trung, bọn người Mẫn Ngạn không có chứng kiến, thời điểm bọn hắn tràn đầy lo lắng, liền chứng kiến thiếu niên cưỡi Tường Long Mã từng bước một từ không trung đi xuống, Liệt Mã dưới thân dịu dàng ngoan ngoãn như một con cừu non.
- Nhiếp Vân đại nhân tuần phục được Tường Long Mã?
- Cái này... Loại ngựa cao ngạo này làm sao có thể hàng phục?
Chứng kiến một màn trước mắt, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, dùng sức văn vê tròng mắt, không thể tin được đây là thật.
Bọn hắn nghĩ tới Nhiếp Vân có thể sẽ bị té xuống, sẽ bị đạp chết, sẽ bị ném ra xa, bản thân bị trọng thương... Nghĩ tới rất nhiều tình huống, nằm mơ cũng không nghĩ tới một màn trước mắt.
Thật quỷ dị.
Loại sinh mệnh cao quý như Tường Long Mã, vậy mà thần phục một tiểu tử Tiên Lực cảnh, cái này...
Bọn người Mẫn Ngạn con mắt trợn tròn, muốn từ trong biểu lộ của đối phương nhìn ra đây không phải là thật.
- Có cái gì phải ngạc nhiên, chẳng lẽ các ngươi quên thân phận của ta?
Thấy vẻ mặt của bọn họ, Nhiếp Vân làm sao không biết bọn hắn nghĩ cái gì, khóe miệng giương lên, thuận miệng nói ra.
- Khu Tu sư Kim Vân... Thì ra là thế!
Nghe được hắn nói, lúc này mọi người mới nhớ tới thân phận của thiếu niên này, là một Khu Tu sư Kim Vân nhất phẩm.
Khu Tu sư Kim Vân cực kỳ hiếm thấy, có thể làm cho Tường Long Mã khuất phục, cũng có khả năng...
Trải qua “nhắc nhở”, mọi người phảng phất như “minh bạch”, trên mặt tiêu hết nghi hoặc.
- Tốt rồi, Nhiếp Vân đại nhân hàng phục tuấn mã, chúng ta cũng tăng thêm tốc độ!
Từ trong khiếp sợ tỉnh táo lại, Mẫn Ngạn cười một tiếng, đi vào trước một thớt Giao Long Mã, rộng mở tâm linh thiêu đốt ngọc bài, chỉ chốc lát liền nhận được tán thành.
Đã có hai tiền lệ, tốc độ của mọi người rất nhanh, bọn người Mẫn Tích Tích, Ngụy Dã cũng rất nhanh đạt được tán thành, một người một thớt, nhảy lên lưng ngựa, chạy ra ngoài thành.
Vô Tận Đan Điền
- Không sao, ta trước thử xem!
Không để ý tới hắn khuyên can, Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng, thân thể tung một cái, nhảy lên cao 2~3m, trực tiếp nhảy đến trên lưng ngựa.
- Đại nhân đừng...
Không nghĩ tới hắn lỗ mãng như thế, bọn người Mẫn Ngạn hoảng sợ, sắc mặt đồng loạt thay đổi.
So với mọi người sợ hãi, ánh mắt Giao Long Mã lộ ra khinh thường, thấy Nhiếp Vân rơi xuống trên lưng nó, đột nhiên hí dài, bốn vó đột nhiên đạp mạnh lên mặt đất, từ tại chỗ chạy trốn ra ngoài, thoáng một phát bay lên vài trăm mét, tựa như Giao Long lên không.
- A... Đây không phải Giao Long Mã, dĩ nhiên là một thớt Tường Long Mã!
Thấy một màn như vậy, sợ Nhiếp Vân té xuống, đồng thời một tin tức càng lớn khác trùng kích mọi người, Ngụy gia lão tổ Ngụy Dã nhịn không được hô ra tiếng.
Tường Long Mã, là một loại còn cường hãn hơn Giao Long Mã, thời điểm tốc độ đạt tới nhanh nhất, có thể cưỡi gió phi hành, ngày đi mấy chục vạn dặm không nói chơi, vượt xa Giao Long Mã bình thường.
Vốn tưởng rằng tuấn mã cao lớn này, bất quá là Giao Long Mã cường hãn một chút, hiện tại xem ra, căn bản không phải, dĩ nhiên là Tường Long Mã cực kỳ hiếm thấy ở Linh giới.
Khó trách không cho người cưỡi, loại ngựa này huyết mạch tinh thuần, đã mang theo Long huyết thuần khiết, nghe nói chỉ cần đạt được kỳ ngộ có thể hóa thân thành Long, nhất phi trùng thiên, huyết thống cao quý như thế, làm sao có thể cho người cưỡi?
- Nguy rồi, một khi Tường Long Mã này bay lên bầu trời, cho dù thực lực của Nhiếp Vân đại nhân mạnh hơn nữa, cũng sẽ bị tươi sống ngã chết!
Biết rõ con tuấn mã này là giống gì, tất cả mọi người đều biến sắc.
Tường Long Mã có thể cưỡi gió vượt mây, nếu bay đến không trung sau đó vung Nhiếp Vân xuống, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Thực lực đạt tới Chân Tiên cảnh cũng không thể phi hành, tối đa nhảy cao hơn người bình thường chút ít, theo chỗ cao té xuống, đồng dạng sẽ bị tươi sống ngã chết, Chân Tiên cũng không chịu nổi, chớ nói chi là Tiên Lực cảnh!
Một vị Khu Tu sư Kim Vân vì bọn hắn tử vong, hậu quả nghiêm trọng như thế nào, chỉ cần không ngốc đều có thể nghĩ ra được.
- Ngựa tốt!
Không biết bọn người Mẫn Ngạn bị hù mặt như màu đất, Nhiếp Vân ở trên lưng ngựa cảm nhận được kình phong đập vào mặt, nhịn không được lên tiếng thét dài.
Trước kia ở Phù Thiên đại lục, nhấc tay xé trời, dậm chân liệt địa, sau khi tiến vào Linh giới, đã bị không gian áp chế, nhỏ yếu như tu sĩ Khí Hải Cảnh, đừng nói phi hành, chỉ cần chạy nhanh một chút cũng thở hồng hộc, loại cảm giác này để cho hắn cực kỳ khó chịu.
Lúc này cưỡi tuấn mã bay lên, bay lượn bầu trời, cảm giác rong ruổi đại lục trước kia lần nữa hiện ra, để cho hắn sảng khoái nói không nên lời.
Ô ô ô!
Thời điểm cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, đột nhiên nghe được Tường Long Mã ở dưới thân gào rú, thân thể ở trên không trung xoay tròn một vòng, lực ly tâm cực lớn lao đến Nhiếp Vân, tựa hồ muốn vung hắn xuống.
- Muốn vung ta xuống dưới? Đã dám cưỡi ngươi, tự nhiên sớm có chuẩn bị!
Thiên phú Thiên Hành sư vận chuyển, Nhiếp Vân như một mảnh lá cây không có chút sức nặng nào, nương theo động tác của Tường Long Mã qua lại bay múa.
Ô ô ô!
Thấy vung không được thiếu niên trên người, Tường Long Mã thật sự nổi giận, lân phiến toàn thân dựng lên, sắc bén giống như lưỡi dao.
- Ngươi có lân phiến, ta cũng có, muốn đâm thủng ta, còn non lắm!
Cười khẽ một tiếng, Nhiếp Vân thi triển ra Tiên Thiên Long Thân, cánh tay trên người lập tức dài khắp một tầng lân mịn dày đặc, đồng thời từ trong tới ngoài, tản mát ra một cổ uy áp của Long tộc.
Tiên Thiên Long Thân của Nhiếp Vân là lợi dụng huyết mạch của Tiểu Long hình thành, mang theo huyết mạch tinh thuần nhất của Long tộc, một khi kích phát, một cổ uy áp từ sâu trong nội tâm lan tràn, Tường Long Mã lập tức run rẩy lên.
Long tộc chú ý đẳng cấp huyết mạch, cao nhất cấp đè chết người.
Tiên Thiên Long Thân của Nhiếp Vân ẩn chứa Long huyết đẳng cấp cao hơn Tường Long Mã mấy chục lần, nó giờ mới hiểu được vì sao thiếu niên này dám cưỡi nó, nguyên lai cũng là Long tộc, hơn nữa cấp bậc cao như vậy...
- Tiền bối Long tộc, ta nguyện ý thần phục...
Nhiếp Vân vừa thi triển ra Tiên Thiên Long Thân, liền cảm thấy một cổ ý niệm yếu ớt truyền tới, cúi đầu xem xét, chỉ thấy Tường Long Mã đã trở nên vô cùng dịu dàng ngoan ngoãn.
- Rất tốt!
Thu lại Tiên Thiên Long Thân, tinh thần của Nhiếp Vân khẽ động, tiếp thu cổ ý niệm này, thành công nhận chủ.
- Ngựa tốt, ngựa tốt!
Tiên Thiên Long Thân của Nhiếp Vân ra nhanh thu nhanh hơn, lại thêm hắn thi triển ở trên không trung, bọn người Mẫn Ngạn không có chứng kiến, thời điểm bọn hắn tràn đầy lo lắng, liền chứng kiến thiếu niên cưỡi Tường Long Mã từng bước một từ không trung đi xuống, Liệt Mã dưới thân dịu dàng ngoan ngoãn như một con cừu non.
- Nhiếp Vân đại nhân tuần phục được Tường Long Mã?
- Cái này... Loại ngựa cao ngạo này làm sao có thể hàng phục?
Chứng kiến một màn trước mắt, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, dùng sức văn vê tròng mắt, không thể tin được đây là thật.
Bọn hắn nghĩ tới Nhiếp Vân có thể sẽ bị té xuống, sẽ bị đạp chết, sẽ bị ném ra xa, bản thân bị trọng thương... Nghĩ tới rất nhiều tình huống, nằm mơ cũng không nghĩ tới một màn trước mắt.
Thật quỷ dị.
Loại sinh mệnh cao quý như Tường Long Mã, vậy mà thần phục một tiểu tử Tiên Lực cảnh, cái này...
Bọn người Mẫn Ngạn con mắt trợn tròn, muốn từ trong biểu lộ của đối phương nhìn ra đây không phải là thật.
- Có cái gì phải ngạc nhiên, chẳng lẽ các ngươi quên thân phận của ta?
Thấy vẻ mặt của bọn họ, Nhiếp Vân làm sao không biết bọn hắn nghĩ cái gì, khóe miệng giương lên, thuận miệng nói ra.
- Khu Tu sư Kim Vân... Thì ra là thế!
Nghe được hắn nói, lúc này mọi người mới nhớ tới thân phận của thiếu niên này, là một Khu Tu sư Kim Vân nhất phẩm.
Khu Tu sư Kim Vân cực kỳ hiếm thấy, có thể làm cho Tường Long Mã khuất phục, cũng có khả năng...
Trải qua “nhắc nhở”, mọi người phảng phất như “minh bạch”, trên mặt tiêu hết nghi hoặc.
- Tốt rồi, Nhiếp Vân đại nhân hàng phục tuấn mã, chúng ta cũng tăng thêm tốc độ!
Từ trong khiếp sợ tỉnh táo lại, Mẫn Ngạn cười một tiếng, đi vào trước một thớt Giao Long Mã, rộng mở tâm linh thiêu đốt ngọc bài, chỉ chốc lát liền nhận được tán thành.
Đã có hai tiền lệ, tốc độ của mọi người rất nhanh, bọn người Mẫn Tích Tích, Ngụy Dã cũng rất nhanh đạt được tán thành, một người một thớt, nhảy lên lưng ngựa, chạy ra ngoài thành.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 1322: Tường Long Mã (2)
7.2/10 từ 35 lượt.