Vô Tận Đan Điền
Chương 1197: Có tư cách hay không (2)
Thanh diện yêu nhân là chủng tộc yêu nhân nhất tộc bình thường nhất, huyết mạch thấp và không có cường giả gì, hơn nữa Nhiếp Vân ngụy trang thân thể không có cơ bắp nô đủ như Yêu Vô Thương, ngược lại nhìn hắn có chút nhỏ yếu, hắn trong mắt kẻ khác biến thành kẻ thật giả lẫn lộn, tiếng cười nhạo không dứt bên tai.
Cho dù nhân loại hay yêu nhân đều có tính cách xem náo nhiệt và nói hùa, cũng là thói hư tật xấu, bị cường giả cười nhạo thì không dám phản bác, từ đó cười nhạo kẻ yếu hơn để tìm mặt mũi và thỏa mãn.
Tình huống hiện tại chính là như vậy, bọn chúng bị Yêu Vô Thương cười nhạo không dám phản bác, đành phải tìm lại mặt mũi từ thanh diện yêu nhân yếu ớt trước mặt.
- Gia hỏa ở nơi nào tới qâấy rối, còn không lập tức cút ra ngoài!
Yêu nhân phụ trách nghe mọi người cười nhạo cũng cau mày, lúc này hắn khoát tay xua đuổi Nhiếp Vân.
- Chẳng lẽ các ngươi xem dáng người khảo hạch sao?
Nhiếp Vân không nghĩ tới chính mình đi tới liền bị xem thường, hắn cau mày.
- Đương nhiên không phải, loại người có thân thể như ngươi có thể đánh ra một trăm sao? Nếu như có thể đánh ra một trăm thì xem như ta nhìn lầm!
Yêu nhân phụ trách cười lạnh.
- Đánh ra một trăm?
Không nghĩ tới yêu nhân phụ trách lại có nhãn lực kém như vậy, Nhiếp Vân bất đắc dĩ lắc đầu.
Trên thực tế cũng không trách bọn chúng như vậy, Nhiếp Vân là phật ma song tu, tất cả lực lượng đều ẩn tàng, nhìn từ ngoài không thấy gì, hơn nữa bị linh hồn cường đại trói buộc làm cho tinh thần lực của kẻ khác không thể xuyên thấu thân thể quan sát tế bào, tự nhiên cảm thấy lực lượng thân thể của hắn không được.
Dù sao thân thể cường đại hay không cũng có quan hệ với cơ bắp no đủ, thân thể càng no đủ thì lực lượng càng cường đại, đây là thường thức.
- Phế vật, hừ, không ngơ để phế vật như vậy tới tham gia khảo hạch, thật không biết các ngươi làm ăn cái gì.
Yêu Vô Thương nhìn Nhiếp Vân và cười lạnh.
- Đại nhân không nên tức giận, hiện tại ta sẽ cho người đuổi hắn ra.
Yêu nhân áo đen biến sắc, vội vàng nịnh nọt nói một câu, quay đầu nhìn về phía Nhiếp Vân, gương mặt tức giận.
- Còn không lập tức ra ngoài, chẳng lẽ để ta tự mình ra tay đuổi ngươi?
- Ngươi không kiểm tra lực lượng của ta hay sao?
Nhiếp Vân nhìn sang tên yêu nhân phụ trách khảo hach.
- Chỉ là kẻ thật giả lẫn lộn, nếu như đều khảo hạch, ngày mai cũng khảo hạch không hết, lập tức xéo đi, miễn lão tử nổi giận giết ngươi.
Hắc y nhân còn chưa nói xong, Yêu Vô Thương hừ một tiếng, tuy hắn không nói gì nhưng nhìn thấy phế vật kia bước về phía mình và xuất quyền.
- Đồ không biết sống chết, hôm nay ta muốn ngươi biết chữ chết viết như thế nào.
Không nghĩ tới thanh diện yêu nhân phế vật lại dám ra tay với mình, Yêu Vô Thương cảm thấy tức điên lên, hắn thét dài một tiếng, nắm tay vừa thô vừa to đánh tới.
Một quyền của hắn dùng toàn lực, một khi bị đánh trúng, cho dù là cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh sơ kỳ cũng khó ngăn cản.
Nhiếp Vân cũng không phải cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh sơ kỳ, cũng không phải Phá Không Cảnh đỉnh phong.
Hai quyền va chạm vào nhau, trong nháy mắt không khí cứng lại và không có âm thanh gì cả.
Oanh!
Một lát sau Yêu Vô Thương kêu thảm thiết, hắn phun ra một ngụm máu tươi, xương cánh tay vỡ vụn và bay ngược về phía sau, hắn đâm vào vách tường và nằm đó như bùn nhão.
- Ta như vậy... Có không có tư cách tham gia khảo hạch?
Một quyền đánh bay Yêu Vô Thương, Nhiếp Vân chắp hai tay sau lưng và cười nói.
- Yêu Vô Thương đại nhân...
- Có thể đánh bay Yêu Vô Thương đại nhân lực lượng gần ba vạn bằng một quyền?
- Không... Không nhìn lầm chứ?
Cảnh tượng trước mặt tạo ra oanh động vô cùng to lớn, tròng mắt của đám yêu nhân đang cười nhạo rơi xuống đất, bọn họ cảm giác như bị ngũ lôi oanh đỉnh.
Mọi người phỏng đoán hai quyền va chạm nhau thì thanh diện yêu nhân sẽ không phải đối thủ, hơn nữa trọng thương mà chết, hoặc xương cốt toàn thân vỡ vụn, bọn họ hoàn toàn không ngờ mọi thứ đều trái ngược với suy nghĩ của mình, Yêu Vô Thương cường đại trong mắt bọn họ biến thành đống bùn nhão, trọng thương sắp chết.
Một thanh diện yêu nhân nhìn vô cùng gầy yếu lại có lực lượng như thế, thật đáng sợ a!
- Có, đương nhiên là có, nếu đại nhân không có tư cách này thì không ai có tư cách cả.
Ngay cả yêu nhân áo đen nhục mạ Nhiếp Vân lúc trước cũng biến sắc, hắn lập tức cười nói.
Ở phương diện nịnh nọt, yêu nhân còn vô sỉ và thuần thục hơn nhân loại rất nhiều.
- Đúng vậy a, là chúng ta mắt vụng về, đại nhân mới là người mạnh nhất khu chữ Bính chúng ta, cái gì Yêu Vô Thương chỉ là gia hỏa thật giả lẫn lộn, phế vật mà thôi.
- Ta đã sớm nhìn ra đại nhân thực lực bất phàm, không lên tiếng thì thôi, lên tiếng sẽ bỗng nhiên nổi tiếng, quả nhiên không ngoài sở liệu, lợi hại ah!
Còn lại mấy yêu nhân khảo hạch khác đều cười nói, ánh mắt nhìn Nhiếp Vân tôn kính như gặp gia gia.
Nghe được những lời này, hơn nữa còn lấy lòng trắng trợn vô sỉ như thế, Yêu Vô Thương vừa mới khôi phục một ít khí lực cũng tức giận xì khói, hắn bất tỉnh lần nữa.
Quá vô sỉ, đây mới thực sự là nịnh nọt...
- Tránh ra, ta tới đây đo lực lượng.
Không để ý tới bọn họ lấy lòng, Nhiếp Vân tiến lên phía trơớc, hắn đi tới phong ấn đo lực lượng.
Tuy lực lượng thân thể của hắn là Linh Tê Luyện Thể Quyết đệ lục trọng, còn xa mới đạt tới đại thành, có lẽ còn có một ít chênh lệch với Yêu Vô Thương nhưng hắn có được đại lực đan điền, hơn nữa là hình thái thứ ba, vừa rồi chỉ dùng gấp năm lần lực lượng đã đánh bay Yêu Vô Thương là việc đơn giản tới cực điểm.
- Gấp năm lần lực lượng quá mức chói mắt, nên ít xuất hiện, gấp ba lần lực lượng đi.
Suy tính một chút, lại ước lực lượng giao thủ với Yêu Vô Thương, Nhiếp Vân quyết định chỉ sử dụng gấp ba lực lượng.
Hiện tại thân thể của hắn đủ sức chèo chống gấp ba mươi lần lực lượng, nếu như hắn sử dụng nhiều như thế chỉ sợ sẽ đánh vỡ phong ấn đo lực lượng, từ đó gây ra động tĩnh quá lớn, hắn không muốn như vậy.
Gấp ba lực lượng đã cẩn thận suy tính rồi, vừa vặn mạnh hơn Yêu Vô Thương một tia, cũng không gây ra quá nhiều gợn sóng.
Ầm!
Nắm đấm của hắn va chạm với phong ấn đo lực, hắn không giống như Yêu Vô Thương chấn vỡ không gian, hắn cũng không có gắng sức quá nhiều, phong ấn lắc lư một chút liền hiển thị con số.
37712!
Hơn ba vạn, hắn mạnh hơn Yêu Vô Thương gần một vạn.
Vô Tận Đan Điền
Cho dù nhân loại hay yêu nhân đều có tính cách xem náo nhiệt và nói hùa, cũng là thói hư tật xấu, bị cường giả cười nhạo thì không dám phản bác, từ đó cười nhạo kẻ yếu hơn để tìm mặt mũi và thỏa mãn.
Tình huống hiện tại chính là như vậy, bọn chúng bị Yêu Vô Thương cười nhạo không dám phản bác, đành phải tìm lại mặt mũi từ thanh diện yêu nhân yếu ớt trước mặt.
- Gia hỏa ở nơi nào tới qâấy rối, còn không lập tức cút ra ngoài!
Yêu nhân phụ trách nghe mọi người cười nhạo cũng cau mày, lúc này hắn khoát tay xua đuổi Nhiếp Vân.
- Chẳng lẽ các ngươi xem dáng người khảo hạch sao?
Nhiếp Vân không nghĩ tới chính mình đi tới liền bị xem thường, hắn cau mày.
- Đương nhiên không phải, loại người có thân thể như ngươi có thể đánh ra một trăm sao? Nếu như có thể đánh ra một trăm thì xem như ta nhìn lầm!
Yêu nhân phụ trách cười lạnh.
- Đánh ra một trăm?
Không nghĩ tới yêu nhân phụ trách lại có nhãn lực kém như vậy, Nhiếp Vân bất đắc dĩ lắc đầu.
Trên thực tế cũng không trách bọn chúng như vậy, Nhiếp Vân là phật ma song tu, tất cả lực lượng đều ẩn tàng, nhìn từ ngoài không thấy gì, hơn nữa bị linh hồn cường đại trói buộc làm cho tinh thần lực của kẻ khác không thể xuyên thấu thân thể quan sát tế bào, tự nhiên cảm thấy lực lượng thân thể của hắn không được.
Dù sao thân thể cường đại hay không cũng có quan hệ với cơ bắp no đủ, thân thể càng no đủ thì lực lượng càng cường đại, đây là thường thức.
- Phế vật, hừ, không ngơ để phế vật như vậy tới tham gia khảo hạch, thật không biết các ngươi làm ăn cái gì.
Yêu Vô Thương nhìn Nhiếp Vân và cười lạnh.
- Đại nhân không nên tức giận, hiện tại ta sẽ cho người đuổi hắn ra.
Yêu nhân áo đen biến sắc, vội vàng nịnh nọt nói một câu, quay đầu nhìn về phía Nhiếp Vân, gương mặt tức giận.
- Còn không lập tức ra ngoài, chẳng lẽ để ta tự mình ra tay đuổi ngươi?
- Ngươi không kiểm tra lực lượng của ta hay sao?
Nhiếp Vân nhìn sang tên yêu nhân phụ trách khảo hach.
- Chỉ là kẻ thật giả lẫn lộn, nếu như đều khảo hạch, ngày mai cũng khảo hạch không hết, lập tức xéo đi, miễn lão tử nổi giận giết ngươi.
Hắc y nhân còn chưa nói xong, Yêu Vô Thương hừ một tiếng, tuy hắn không nói gì nhưng nhìn thấy phế vật kia bước về phía mình và xuất quyền.
- Đồ không biết sống chết, hôm nay ta muốn ngươi biết chữ chết viết như thế nào.
Không nghĩ tới thanh diện yêu nhân phế vật lại dám ra tay với mình, Yêu Vô Thương cảm thấy tức điên lên, hắn thét dài một tiếng, nắm tay vừa thô vừa to đánh tới.
Một quyền của hắn dùng toàn lực, một khi bị đánh trúng, cho dù là cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh sơ kỳ cũng khó ngăn cản.
Nhiếp Vân cũng không phải cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh sơ kỳ, cũng không phải Phá Không Cảnh đỉnh phong.
Hai quyền va chạm vào nhau, trong nháy mắt không khí cứng lại và không có âm thanh gì cả.
Oanh!
Một lát sau Yêu Vô Thương kêu thảm thiết, hắn phun ra một ngụm máu tươi, xương cánh tay vỡ vụn và bay ngược về phía sau, hắn đâm vào vách tường và nằm đó như bùn nhão.
- Ta như vậy... Có không có tư cách tham gia khảo hạch?
Một quyền đánh bay Yêu Vô Thương, Nhiếp Vân chắp hai tay sau lưng và cười nói.
- Yêu Vô Thương đại nhân...
- Có thể đánh bay Yêu Vô Thương đại nhân lực lượng gần ba vạn bằng một quyền?
- Không... Không nhìn lầm chứ?
Cảnh tượng trước mặt tạo ra oanh động vô cùng to lớn, tròng mắt của đám yêu nhân đang cười nhạo rơi xuống đất, bọn họ cảm giác như bị ngũ lôi oanh đỉnh.
Mọi người phỏng đoán hai quyền va chạm nhau thì thanh diện yêu nhân sẽ không phải đối thủ, hơn nữa trọng thương mà chết, hoặc xương cốt toàn thân vỡ vụn, bọn họ hoàn toàn không ngờ mọi thứ đều trái ngược với suy nghĩ của mình, Yêu Vô Thương cường đại trong mắt bọn họ biến thành đống bùn nhão, trọng thương sắp chết.
Một thanh diện yêu nhân nhìn vô cùng gầy yếu lại có lực lượng như thế, thật đáng sợ a!
- Có, đương nhiên là có, nếu đại nhân không có tư cách này thì không ai có tư cách cả.
Ngay cả yêu nhân áo đen nhục mạ Nhiếp Vân lúc trước cũng biến sắc, hắn lập tức cười nói.
Ở phương diện nịnh nọt, yêu nhân còn vô sỉ và thuần thục hơn nhân loại rất nhiều.
- Đúng vậy a, là chúng ta mắt vụng về, đại nhân mới là người mạnh nhất khu chữ Bính chúng ta, cái gì Yêu Vô Thương chỉ là gia hỏa thật giả lẫn lộn, phế vật mà thôi.
- Ta đã sớm nhìn ra đại nhân thực lực bất phàm, không lên tiếng thì thôi, lên tiếng sẽ bỗng nhiên nổi tiếng, quả nhiên không ngoài sở liệu, lợi hại ah!
Còn lại mấy yêu nhân khảo hạch khác đều cười nói, ánh mắt nhìn Nhiếp Vân tôn kính như gặp gia gia.
Nghe được những lời này, hơn nữa còn lấy lòng trắng trợn vô sỉ như thế, Yêu Vô Thương vừa mới khôi phục một ít khí lực cũng tức giận xì khói, hắn bất tỉnh lần nữa.
Quá vô sỉ, đây mới thực sự là nịnh nọt...
- Tránh ra, ta tới đây đo lực lượng.
Không để ý tới bọn họ lấy lòng, Nhiếp Vân tiến lên phía trơớc, hắn đi tới phong ấn đo lực lượng.
Tuy lực lượng thân thể của hắn là Linh Tê Luyện Thể Quyết đệ lục trọng, còn xa mới đạt tới đại thành, có lẽ còn có một ít chênh lệch với Yêu Vô Thương nhưng hắn có được đại lực đan điền, hơn nữa là hình thái thứ ba, vừa rồi chỉ dùng gấp năm lần lực lượng đã đánh bay Yêu Vô Thương là việc đơn giản tới cực điểm.
- Gấp năm lần lực lượng quá mức chói mắt, nên ít xuất hiện, gấp ba lần lực lượng đi.
Suy tính một chút, lại ước lực lượng giao thủ với Yêu Vô Thương, Nhiếp Vân quyết định chỉ sử dụng gấp ba lực lượng.
Hiện tại thân thể của hắn đủ sức chèo chống gấp ba mươi lần lực lượng, nếu như hắn sử dụng nhiều như thế chỉ sợ sẽ đánh vỡ phong ấn đo lực lượng, từ đó gây ra động tĩnh quá lớn, hắn không muốn như vậy.
Gấp ba lực lượng đã cẩn thận suy tính rồi, vừa vặn mạnh hơn Yêu Vô Thương một tia, cũng không gây ra quá nhiều gợn sóng.
Ầm!
Nắm đấm của hắn va chạm với phong ấn đo lực, hắn không giống như Yêu Vô Thương chấn vỡ không gian, hắn cũng không có gắng sức quá nhiều, phong ấn lắc lư một chút liền hiển thị con số.
37712!
Hơn ba vạn, hắn mạnh hơn Yêu Vô Thương gần một vạn.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 1197: Có tư cách hay không (2)
7.2/10 từ 35 lượt.