Vô Tận Đan Điền
Chương 1171: Bế quan một tháng (1)
Làm như vậy có lợi có hại, lợi là có thể rất nhanh tăng tu vi lên, sức chiến đấu tăng nhiều, hại là mặc dù linh hồn cưỡng ép đột phá, cũng có chút phù phiếm, người tu luyện linh hồn trở thành khuyết điểm, không cách nào mượn nhờ linh hồn lực tăng cường sức chiến đấu.
Chỉ sợ cũng chính bởi vì như vậy, từ khi Nhân tộc có lịch sử đến nay, chỉ có Võ Đạo sư từng đột phá Thiên cấp Đại viên mãn, những người khác cao nhất cũng chỉ là Địa cấp.
Cái này rất giống xây nhà cao tầng, ngay từ đầu trụ cột không kiên cố, còn muốn xây nhà chọc trời, không thể nghi ngờ là nằm mơ!
Đương nhiên, cũng không thể trách Võ Đạo sư định ra loại phương pháp tu luyện này, trở ngại thành tựu linh hồn lực của Nhân tộc, trên thực tế hắn làm như vậy, cũng là nguyên nhân lịch sử tạo thành.
Thời đại Võ Đạo sư kia, mới giành quyền khống chế Phù Thiên đại lục từ trong tay Yêu nhân, so với Yêu nhân kinh doanh nhiều năm mà nói, Nhân tộc chỉ có vài cao thủ như Võ Đạo sư tọa trấn, tổng thể thực lực kém Yêu nhân nhiều lắm.
Mà muốn Nhân tộc khống chế Phù Thiên đại lục lâu dài, không bởi vì bọn hắn tử vong mà sụp đổ, nhất định phải bồi dưỡng Nhân tộc, để cho Nhân tộc hiện lên nhiều cao thủ.
Ở dưới bối cảnh lịch sử, Võ Đạo sư mới làm ra quyết định như thế, chỉ sợ cũng là sự tình không có biện pháp.
- Hiện tại Nhân tộc càng ngày càng mạnh, cao thủ cũng tầng tầng lớp lớp, chẳng lẽ không có phương pháp gì đơn giản hoá, có thể làm cho linh hồn cùng pháp lực phối hợp, gia tăng sức chiến đấu?
Suy nghĩ cẩn thận những chuyện này, Nhiếp Vân nhịn không được hỏi.
- Không có, năm đó Võ Đạo sư tổ không có lưu lại cái gì, cùng với bọn người Kiếm Đạo sư tiến nhập thời không loạn lưu, về sau rốt cuộc không có đi ra!
Lão tửu quỷ lắc đầu.
- Bọn người Võ Đạo sư tổ cùng Kiếm Đạo sư đi vào thời không loạn lưu?
Nhiếp Vân suy nghĩ một chút liền giật mình.
Bọn người Kiếm Đạo sư khẳng định cũng sử dụng phương pháp vỡ vụn linh hồn của Võ Đạo sư tấn cấp. Chính bởi vì như thế, bọn hắn mới có thể móc ra Kiếm Đạo đan điền, Thiên Hành đan điền,… dùng phương pháp bảo tồn đặc thù lưu cho hậu nhân.
Bằng không thì, cho dù người lại đại công vô tư, cũng sẽ không móc ra thiên phú đan điền của mình a!
- Tông chủ, ta có chuyện không biết có nên nói hay không!
- Nói đi!
Nhiếp Vân nói.
- Vậy ta liền nói. Tông chủ có rất nhiều thiên phú, thực lực cũng rất mạnh, nhưng trong mắt ta, thiên phú nhiều ngược lại cũng không phải chuyện tốt, người tinh lực có hạn, thiên phú quá nhiều, sẽ phân tán lực chú ý, từ đó làm cho mọi thứ đều sơ sài, mỗi dạng đều không tinh! Năm đó Võ Đạo sư tổ, sưu tập không ít thiên phú chi khí, nhưng chưa bao giờ dùng qua, chỉ chuyên tâm diễn tập thiên phú Võ Đạo, mới sáng lập Hóa Vân tông, sáng chế Võ Đạo Phá Hư quyền, Kiếm Đạo sư tiền bối, cũng chính là bởi vì tinh nghiên Kiếm Đạo, mới sáng chế Phá Không Diệt Tịch Vô Thượng đại kiếm thuật! Năm đó môn chủ của tám đại tông môn, đều đối với thiên phú đặc thù của mình nghiên cứu sâu đậm. Mới từng người sáng chế ra tuyệt chiêu của tông môn... Tông chủ một thân kiêm thiên phú của tám đại tông môn, tựa hồ... một tuyệt chiêu cũng không có sáng chế ra a!
Lão tửu quỷ nói.
- Cái này!
Nghe được hắn nói, sắc mặt của Nhiếp Vân biến hóa, trong lòng hơi loạn.
Đúng vậy a, thiên phú của mình hoàn toàn chính xác rất nhiều, mỗi lần chiến đấu, bất luận chiêu số gì cũng muốn sử dụng thoáng một phát, kết quả làm cho mỗi lần chiến đấu, đều có chút chật vật, chiêu số quá nhiều, lộ ra loạn thất bát tao.
Chính bởi vì như thế, đồng dạng có thiên phú giống như Võ Đạo sư tổ, lại không sáng tạo được tuyệt chiêu như Võ Đạo Phá Hư quyền, cũng có được thiên phú đồng dạng Kiếm Đạo sư, đan điền đồng dạng tới hình thái thứ ba, lại sáng tạo không được Phá Không Diệt Tịch Vô Thượng đại kiếm thuật...
Có được Thần Thâu thiên phú như Thiên Huyễn, nhưng ở trên trộm cắp, lại xa xa không bằng đối phương...
Bác mà tạp, không bằng chuyên mà tinh!
Kiếp trước, bởi vì không có thiên phú đặc thù gì, chỉ có một cái luyện đan, ngược lại thuật luyện đan nghiên cứu sâu đậm, cho dù kiếp này không nghiên cứu qua, luyện chế đan dược Thánh phẩm cũng không có vấn đề gì.
- Chẳng lẽ để cho ta bỏ qua thiên phú khác?
Minh bạch điểm ấy, thân thể Nhiếp Vân không tự chủ được run rẩy.
Hiện tại hắn có 26 thiên phú đặc thù, theo thứ tự là nạp vật, Đan Hỏa, Thuần Thú, Truy Tung, Đại Lực, Tường Thủy, Huyết Đồng, Ngụy Trang, Thiên Nhãn, Diễm Hỏa, Nguyên Khí, Thần Thâu, Địa Hành, Ẩn Nặc, Độc Sư, Tiên Âm, Kiếm Đạo, Phòng Ngự, Thiên Thủ, Thiên Hành, Đầu Độc, Võ Đạo, Vô Tướng, Ám Sát, Mộc Sinh (*Trị Liệu sư tấn cấp, cho nên, không có thiên phú Trị Liệu sư), Thiên Nhĩ!
Chính bởi vì thiên phú quá nhiều, làm cho hắn mỗi một dạng chỉ có thể thi triển vận dụng nông cạn nhất, nói đến cao thâm, so với người chỉ có một loại thiên phú thì kém xa lắm.
Nhưng để cho hắn bỏ qua nhiều thiên phú, chỉ chừa Nguyên Khí sư, Võ Đạo sư... mạnh nhất cũng không nỡ.
Vô danh pháp quyết để cho hắn có được ưu thế vô hạn huyết thống, nếu như không hảo hảo lợi dụng, không phải phụ lòng mình sao?
- Tông chủ, tông chủ?
Thấy mình nói một câu, Nhiếp Vân lâm vào run rẩy nhẹ nhàng, lão tửu quỷ biết rõ hắn khẳng định nghĩ tới điều gì, nếu như có thể vượt qua chướng ngại tâm lý, tiền đồ vô lượng, còn không qua, trở thành tâm bệnh, ảnh hưởng tu luyện về sau.
Tuy biết rõ nói lời này, sẽ có loại kết quả đó, nhưng lão tửu quỷ vẫn phải nói ra, dù sao giải quyết sớm một chút, so với giải quyết muộn càng thỏa đáng, nếu ở thời điểm độ kiếp, minh bạch những cái này, bị Tâm Ma quấy nhiễu, mới thực là chuyện phiền toái.
- Tông chủ, vậy ngươi ở nơi này hảo hảo nghĩ thoáng một phát, ta đi ra ngoài trước!
Lão tửu quỷ đi ra ngoài, Trận Pháp điện chỉ còn lại có Nhiếp Vân.
- Không bằng bỏ qua thiên phú Ám Sát sư, chiến đấu quang minh chính đại... Không được, Ám Sát sư là lợi khí đối phó cường giả siêu cấp, nếu như vận dụng tốt, có thể làm cho thực lực của ta bạo tăng...
- Không bằng bỏ qua thiên phú Thần Thâu, trộm cắp thủy chung không tốt lắm... Không được, nếu như không có thiên phú Thần Thâu, nào đến nhiều tài nguyên tu luyện như vậy, muốn nhanh tấn cấp, tuyệt đối không thể...
- Nếu không bỏ qua thiên phú Vô Tướng sư, loại thiên phú này cũng không trọng yếu... Nhưng nếu gặp được cường giả tu luyện linh hồn dùng linh hồn đối phó ta thì làm sao bây giờ...
Vô Tận Đan Điền
Chỉ sợ cũng chính bởi vì như vậy, từ khi Nhân tộc có lịch sử đến nay, chỉ có Võ Đạo sư từng đột phá Thiên cấp Đại viên mãn, những người khác cao nhất cũng chỉ là Địa cấp.
Cái này rất giống xây nhà cao tầng, ngay từ đầu trụ cột không kiên cố, còn muốn xây nhà chọc trời, không thể nghi ngờ là nằm mơ!
Đương nhiên, cũng không thể trách Võ Đạo sư định ra loại phương pháp tu luyện này, trở ngại thành tựu linh hồn lực của Nhân tộc, trên thực tế hắn làm như vậy, cũng là nguyên nhân lịch sử tạo thành.
Thời đại Võ Đạo sư kia, mới giành quyền khống chế Phù Thiên đại lục từ trong tay Yêu nhân, so với Yêu nhân kinh doanh nhiều năm mà nói, Nhân tộc chỉ có vài cao thủ như Võ Đạo sư tọa trấn, tổng thể thực lực kém Yêu nhân nhiều lắm.
Mà muốn Nhân tộc khống chế Phù Thiên đại lục lâu dài, không bởi vì bọn hắn tử vong mà sụp đổ, nhất định phải bồi dưỡng Nhân tộc, để cho Nhân tộc hiện lên nhiều cao thủ.
Ở dưới bối cảnh lịch sử, Võ Đạo sư mới làm ra quyết định như thế, chỉ sợ cũng là sự tình không có biện pháp.
- Hiện tại Nhân tộc càng ngày càng mạnh, cao thủ cũng tầng tầng lớp lớp, chẳng lẽ không có phương pháp gì đơn giản hoá, có thể làm cho linh hồn cùng pháp lực phối hợp, gia tăng sức chiến đấu?
Suy nghĩ cẩn thận những chuyện này, Nhiếp Vân nhịn không được hỏi.
- Không có, năm đó Võ Đạo sư tổ không có lưu lại cái gì, cùng với bọn người Kiếm Đạo sư tiến nhập thời không loạn lưu, về sau rốt cuộc không có đi ra!
Lão tửu quỷ lắc đầu.
- Bọn người Võ Đạo sư tổ cùng Kiếm Đạo sư đi vào thời không loạn lưu?
Nhiếp Vân suy nghĩ một chút liền giật mình.
Bọn người Kiếm Đạo sư khẳng định cũng sử dụng phương pháp vỡ vụn linh hồn của Võ Đạo sư tấn cấp. Chính bởi vì như thế, bọn hắn mới có thể móc ra Kiếm Đạo đan điền, Thiên Hành đan điền,… dùng phương pháp bảo tồn đặc thù lưu cho hậu nhân.
Bằng không thì, cho dù người lại đại công vô tư, cũng sẽ không móc ra thiên phú đan điền của mình a!
- Tông chủ, ta có chuyện không biết có nên nói hay không!
- Nói đi!
Nhiếp Vân nói.
- Vậy ta liền nói. Tông chủ có rất nhiều thiên phú, thực lực cũng rất mạnh, nhưng trong mắt ta, thiên phú nhiều ngược lại cũng không phải chuyện tốt, người tinh lực có hạn, thiên phú quá nhiều, sẽ phân tán lực chú ý, từ đó làm cho mọi thứ đều sơ sài, mỗi dạng đều không tinh! Năm đó Võ Đạo sư tổ, sưu tập không ít thiên phú chi khí, nhưng chưa bao giờ dùng qua, chỉ chuyên tâm diễn tập thiên phú Võ Đạo, mới sáng lập Hóa Vân tông, sáng chế Võ Đạo Phá Hư quyền, Kiếm Đạo sư tiền bối, cũng chính là bởi vì tinh nghiên Kiếm Đạo, mới sáng chế Phá Không Diệt Tịch Vô Thượng đại kiếm thuật! Năm đó môn chủ của tám đại tông môn, đều đối với thiên phú đặc thù của mình nghiên cứu sâu đậm. Mới từng người sáng chế ra tuyệt chiêu của tông môn... Tông chủ một thân kiêm thiên phú của tám đại tông môn, tựa hồ... một tuyệt chiêu cũng không có sáng chế ra a!
Lão tửu quỷ nói.
- Cái này!
Nghe được hắn nói, sắc mặt của Nhiếp Vân biến hóa, trong lòng hơi loạn.
Đúng vậy a, thiên phú của mình hoàn toàn chính xác rất nhiều, mỗi lần chiến đấu, bất luận chiêu số gì cũng muốn sử dụng thoáng một phát, kết quả làm cho mỗi lần chiến đấu, đều có chút chật vật, chiêu số quá nhiều, lộ ra loạn thất bát tao.
Chính bởi vì như thế, đồng dạng có thiên phú giống như Võ Đạo sư tổ, lại không sáng tạo được tuyệt chiêu như Võ Đạo Phá Hư quyền, cũng có được thiên phú đồng dạng Kiếm Đạo sư, đan điền đồng dạng tới hình thái thứ ba, lại sáng tạo không được Phá Không Diệt Tịch Vô Thượng đại kiếm thuật...
Có được Thần Thâu thiên phú như Thiên Huyễn, nhưng ở trên trộm cắp, lại xa xa không bằng đối phương...
Bác mà tạp, không bằng chuyên mà tinh!
Kiếp trước, bởi vì không có thiên phú đặc thù gì, chỉ có một cái luyện đan, ngược lại thuật luyện đan nghiên cứu sâu đậm, cho dù kiếp này không nghiên cứu qua, luyện chế đan dược Thánh phẩm cũng không có vấn đề gì.
- Chẳng lẽ để cho ta bỏ qua thiên phú khác?
Minh bạch điểm ấy, thân thể Nhiếp Vân không tự chủ được run rẩy.
Hiện tại hắn có 26 thiên phú đặc thù, theo thứ tự là nạp vật, Đan Hỏa, Thuần Thú, Truy Tung, Đại Lực, Tường Thủy, Huyết Đồng, Ngụy Trang, Thiên Nhãn, Diễm Hỏa, Nguyên Khí, Thần Thâu, Địa Hành, Ẩn Nặc, Độc Sư, Tiên Âm, Kiếm Đạo, Phòng Ngự, Thiên Thủ, Thiên Hành, Đầu Độc, Võ Đạo, Vô Tướng, Ám Sát, Mộc Sinh (*Trị Liệu sư tấn cấp, cho nên, không có thiên phú Trị Liệu sư), Thiên Nhĩ!
Chính bởi vì thiên phú quá nhiều, làm cho hắn mỗi một dạng chỉ có thể thi triển vận dụng nông cạn nhất, nói đến cao thâm, so với người chỉ có một loại thiên phú thì kém xa lắm.
Nhưng để cho hắn bỏ qua nhiều thiên phú, chỉ chừa Nguyên Khí sư, Võ Đạo sư... mạnh nhất cũng không nỡ.
Vô danh pháp quyết để cho hắn có được ưu thế vô hạn huyết thống, nếu như không hảo hảo lợi dụng, không phải phụ lòng mình sao?
- Tông chủ, tông chủ?
Thấy mình nói một câu, Nhiếp Vân lâm vào run rẩy nhẹ nhàng, lão tửu quỷ biết rõ hắn khẳng định nghĩ tới điều gì, nếu như có thể vượt qua chướng ngại tâm lý, tiền đồ vô lượng, còn không qua, trở thành tâm bệnh, ảnh hưởng tu luyện về sau.
Tuy biết rõ nói lời này, sẽ có loại kết quả đó, nhưng lão tửu quỷ vẫn phải nói ra, dù sao giải quyết sớm một chút, so với giải quyết muộn càng thỏa đáng, nếu ở thời điểm độ kiếp, minh bạch những cái này, bị Tâm Ma quấy nhiễu, mới thực là chuyện phiền toái.
- Tông chủ, vậy ngươi ở nơi này hảo hảo nghĩ thoáng một phát, ta đi ra ngoài trước!
Lão tửu quỷ đi ra ngoài, Trận Pháp điện chỉ còn lại có Nhiếp Vân.
- Không bằng bỏ qua thiên phú Ám Sát sư, chiến đấu quang minh chính đại... Không được, Ám Sát sư là lợi khí đối phó cường giả siêu cấp, nếu như vận dụng tốt, có thể làm cho thực lực của ta bạo tăng...
- Không bằng bỏ qua thiên phú Thần Thâu, trộm cắp thủy chung không tốt lắm... Không được, nếu như không có thiên phú Thần Thâu, nào đến nhiều tài nguyên tu luyện như vậy, muốn nhanh tấn cấp, tuyệt đối không thể...
- Nếu không bỏ qua thiên phú Vô Tướng sư, loại thiên phú này cũng không trọng yếu... Nhưng nếu gặp được cường giả tu luyện linh hồn dùng linh hồn đối phó ta thì làm sao bây giờ...
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 1171: Bế quan một tháng (1)
7.2/10 từ 35 lượt.