Vô Tận Đan Điền
Chương 1122: Linh cấp Đại viên mãn
Hắn phí hết tâm huyết ngăn chặn Nhiếp Vân, thậm chí bị đánh trọng thương, thiếu chút nữa tử vong, xem ra cũng không phải là không có hiệu quả, chỉ cần có thể giết thiếu niên này, lại tổn thương lần nữa cũng đáng!
- Nhiếp Vân, nhiều sóng to gió lớn như vậy cũng đã qua, ngàn vạn lần không thể có việc!
Bọn người Di Hoa, Vân Huyên hưng phấn, bọn người Lạc Khuynh Thành lại xiết chặt nắm đấm, trên mặt cả đám lộ ra lo lắng nồng đậm.
- Đã xong, cái này đã xong!
Cảnh Hồng minh bạch uy lực của Đại Nho Từ Hải, ánh mắt ngốc trệ, toàn thân không ngừng run rẩy, cả người choáng váng.
- Làm sao vậy? Đại Nho Từ Hải này đến cùng là chuyện gì xảy ra?
Chứng kiến hắn như vậy, Võ Huân trưởng lão nhịn không được hỏi.
- Đại Nho Từ Hải là văn hóa của Nho môn hội tụ thành, mang theo văn minh của một chủng tộc, căn bản không phải nhân lực có thể ngăn cản, Nhiếp Vân bị xâm nhập trong óc, khẳng định cứu không được rồi...
Cảnh Hồng lộ ra vẻ thống khổ.
- Văn minh một chủng tộc?
Nghe nói như thế, chẳng những sắc mặt Võ Huân thay đổi, ngay cả tứ đại trưởng lão cũng run rẩy.
Cho dù Nhiếp Vân này thiên phú cường thịnh trở lại, dù sao chỉ có mười bảy, tám tuổi tuổi, thời gian tu luyện quá ngắn, làm sao có thể chống đở được văn hóa của một chủng tộc?
- Không nghĩ tới một đời thiên tài vậy mà chết như vậy rồi...
- Chẳng lẽ trời muốn diệt Hóa Vân tông ta...
Trong nháy mắt toàn bộ Hóa Vân tông lần nữa sinh ra cảm xúc bi thương, chứng kiến tứ đại trưởng lão cũng không có biện pháp, Nhiếp Vân ở trên không trung cứng ngắc. Tất cả mọi người biết rõ, thiếu niên này không còn hi vọng, lần này khẳng định chạy trời không khỏi nắng.
- Minh chủ sẽ không chết, Đông trưởng lão, linh hồn lực của ngươi cường, cảm ứng thoáng một phát, đến cùng tình huống như thế nào?
Đột nhiên, Âu Dương Thế Hùng đi tới hỏi.
Làm đệ tử hắn là không có tư cách nói chuyện với Đông trưởng lão như vậy. Nhưng hiện tại loại tình huống này, đã không có người nói nhảm.
- Ân!
Đông trưởng lão gật đầu, linh hồn khổng lồ lập tức lan tràn qua chỗ Nhiếp Vân, một lát sau, lắc đầu.
- Linh hồn khí tức của hắn dần dần giảm xuống, tùy thời có thể dập tắt... Hoàn toàn chính xác cứu không được rồi!
Không cảm ứng còn may, vừa cảm ứng, sắc mặt của Đông trưởng lão trở nên càng thêm khó coi.
- Cái gì? Linh hồn tùy thời có thể dập tắt? Nói như vậy minh chủ sẽ chết?
- Hắn sẽ không chết...
Linh hồn là căn bản của nhân sinh, linh hồn mất đi, chẳng khác nào tử vong, biến thành hoạt tử nhân. Loại tình huống này như Nhiếp Đồng, nghe được Đông trưởng lão phán đoán, sắc mặt bọn người Lạc Khuynh Thành, Trúc Âm trở nên trắng bệch, liên tiếp lui về phía sau, thì thào tự nói, không thể tin được.
Tuy trong nội tâm không thừa nhận, nhưng biết Đông trưởng lão thân là cường giả Huyệt Khiếu cảnh, linh hồn Linh cấp Đại viên mãn, tuyệt sẽ không phán đoán sai lầm!
- Ha ha, linh hồn của hắn sắp mất đi, hết thảy đều đã xong, dám đối nghịch Vân Huyên ta, đều phải chết! Vân Huyên ta là thiên chi kiêu tử, người cản sát người, Phật ngăn giết Phật! Ai dám ngăn trở ta, đều phải vẫn lạc...
Nhìn sắc mặt của mọi người, Vân Huyên càng điên cuồng, hưng phấn thét dài, từ không trung chậm rãi đi xuống, nhe răng cười.
Dưới hưng phấn kịch liệt, khí tức của nàng vậy mà liên tiếp kéo lên, thực lực ngừng ở Huyệt Khiếu cảnh sơ kỳ, lần nữa đã có đột phá, đạt tới Huyệt Khiếu cảnh hậu kỳ!
Nhiếp Vân là Tâm Ma lớn nhất của nàng, Tâm Ma biến mất, thực lực liền tinh tiến!
- Cái gì?
- Huyệt Khiếu cảnh hậu kỳ?
Thấy một màn như vậy, sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi.
Trước kia, nàng là Huyệt Khiếu cảnh sơ kỳ, có thể đánh bại tứ đại trưởng lão, mà bây giờ đột phá, ai còn có thể là đối thủ?
Thực lực tinh tiến, vừa rồi thi triển Đại Nho Từ Hải tiêu hao lực lượng cũng lập tức khôi phục lại, cả người Vân Huyên dung quang toả sáng, nhất cử nhất động mang theo uy thế xé rách Thiên Địa.
Bàn tay đẩy về phía trước.
Ầm ầm!
Đông Tây Nam Bắc tứ đại trưởng lão tính cả rất nhiều đệ tử của Hóa Vân tông đồng thời cảm thấy như núi lớn đè xuống, khó có thể ngăn cản, đồng loạt lui về phía sau, tựa hồ tùy thời có thể mất mạng.
Huyệt Khiếu cảnh từng tiểu cấp bậc đều khác biệt rất lớn, nhất là loại thiên tài như Vân Huyên, đạt tới hậu kỳ, sức chiến đấu mạnh, căn bản không phải tứ đại trưởng lão cùng mọi người Hóa Vân tông có thể ngăn cản.
- Hiện tại các ngươi chẳng những phải hoàn thành ba điều kiện của kia, còn phải đời đời kiếp kiếp làm nô lệ của Vân Huyên ta...
Một chưởng đánh lui Đông Tây Nam Bắc tứ đại trưởng lão, tính cả rất nhiều đệ tử của Hóa Vân tông, Vân Huyên điên cuồng thét dài.
- Đáp ứng điều kiện làm nô lệ? Đã như vậy, Hóa Vân tông chúng ta dùng thân tuẫn giáo, trăm chết dứt khoát!
- Đến đây đi, có bản lĩnh liền giết toàn bộ chúng ta, để cho chúng ta khuất phục, nằm mơ!
Nghe được Vân Huyên hung hăng càn quấy tới cực điểm, trong mắt các đệ tử Hóa Vân tông đều lộ ra bi ai nồng đậm.
Hóa Vân tông truyền thừa vài vạn năm, truyền nhân Võ Đạo sư, Chiến Thần hậu đại, chẳng lẽ thực mất đi như vậy?
Đông Tây Nam Bắc tứ đại trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, từng người từ trong mắt đối phương nhìn ra một tia bi ai.
- Có cái gì đáng buồn sao? Các ngươi xem!
Ngay thời điểm tất cả mọi người của Hóa Vân tông lâm vào bi thương, Vân Huyên hưng phấn, Đạm Đài Lăng Nguyệt một mực không nói chuyện cảm ứng được cái gì, đột nhiên chỉ về phía trước, lạnh lùng nói.
- Ân?
Nghe được nàng nói, ánh mắt mọi người lập tức nhìn sang.
Chỉ thấy Nhiếp Vân vốn là linh hồn yếu ớt tùy thời có thể mất đi, trên thân thể đột nhiên nhộn nhạo ra một cổ khí tức linh hồn, cổ khí tức này như lửa cháy lan ra đồng cỏ, vừa xuất hiện liền kịch liệt bốc lên, trong chốc lát tán phát ra.
Oanh! lan tràn đi ra ngoài, mang theo uy áp làm cho người thần phục, sợ hãi tới cực điểm.
- Đây là Linh cấp Đại viên mãn!
- Nhiếp Vân chẳng những không chết, còn mượn cơ hội đột phá, linh hồn đã đột phá...
Cảm nhận được cổ uy áp này, Đông Tây Nam Bắc tứ đại trưởng lão sầu bi diệt hết, đồng thời con mắt sáng ngời, thanh âm hưng phấn, mạnh mẽ tạc lên.
- Cái gì? Cái này... Điều đó không có khả năng!
Vân Huyên ý cười đầy mặt cũng thoáng một phát thay đổi, vội vàng lắc đầu, không thể tin được.
Vô Tận Đan Điền
- Nhiếp Vân, nhiều sóng to gió lớn như vậy cũng đã qua, ngàn vạn lần không thể có việc!
Bọn người Di Hoa, Vân Huyên hưng phấn, bọn người Lạc Khuynh Thành lại xiết chặt nắm đấm, trên mặt cả đám lộ ra lo lắng nồng đậm.
- Đã xong, cái này đã xong!
Cảnh Hồng minh bạch uy lực của Đại Nho Từ Hải, ánh mắt ngốc trệ, toàn thân không ngừng run rẩy, cả người choáng váng.
- Làm sao vậy? Đại Nho Từ Hải này đến cùng là chuyện gì xảy ra?
Chứng kiến hắn như vậy, Võ Huân trưởng lão nhịn không được hỏi.
- Đại Nho Từ Hải là văn hóa của Nho môn hội tụ thành, mang theo văn minh của một chủng tộc, căn bản không phải nhân lực có thể ngăn cản, Nhiếp Vân bị xâm nhập trong óc, khẳng định cứu không được rồi...
Cảnh Hồng lộ ra vẻ thống khổ.
- Văn minh một chủng tộc?
Nghe nói như thế, chẳng những sắc mặt Võ Huân thay đổi, ngay cả tứ đại trưởng lão cũng run rẩy.
Cho dù Nhiếp Vân này thiên phú cường thịnh trở lại, dù sao chỉ có mười bảy, tám tuổi tuổi, thời gian tu luyện quá ngắn, làm sao có thể chống đở được văn hóa của một chủng tộc?
- Không nghĩ tới một đời thiên tài vậy mà chết như vậy rồi...
- Chẳng lẽ trời muốn diệt Hóa Vân tông ta...
Trong nháy mắt toàn bộ Hóa Vân tông lần nữa sinh ra cảm xúc bi thương, chứng kiến tứ đại trưởng lão cũng không có biện pháp, Nhiếp Vân ở trên không trung cứng ngắc. Tất cả mọi người biết rõ, thiếu niên này không còn hi vọng, lần này khẳng định chạy trời không khỏi nắng.
- Minh chủ sẽ không chết, Đông trưởng lão, linh hồn lực của ngươi cường, cảm ứng thoáng một phát, đến cùng tình huống như thế nào?
Đột nhiên, Âu Dương Thế Hùng đi tới hỏi.
Làm đệ tử hắn là không có tư cách nói chuyện với Đông trưởng lão như vậy. Nhưng hiện tại loại tình huống này, đã không có người nói nhảm.
- Ân!
Đông trưởng lão gật đầu, linh hồn khổng lồ lập tức lan tràn qua chỗ Nhiếp Vân, một lát sau, lắc đầu.
- Linh hồn khí tức của hắn dần dần giảm xuống, tùy thời có thể dập tắt... Hoàn toàn chính xác cứu không được rồi!
Không cảm ứng còn may, vừa cảm ứng, sắc mặt của Đông trưởng lão trở nên càng thêm khó coi.
- Cái gì? Linh hồn tùy thời có thể dập tắt? Nói như vậy minh chủ sẽ chết?
- Hắn sẽ không chết...
Linh hồn là căn bản của nhân sinh, linh hồn mất đi, chẳng khác nào tử vong, biến thành hoạt tử nhân. Loại tình huống này như Nhiếp Đồng, nghe được Đông trưởng lão phán đoán, sắc mặt bọn người Lạc Khuynh Thành, Trúc Âm trở nên trắng bệch, liên tiếp lui về phía sau, thì thào tự nói, không thể tin được.
Tuy trong nội tâm không thừa nhận, nhưng biết Đông trưởng lão thân là cường giả Huyệt Khiếu cảnh, linh hồn Linh cấp Đại viên mãn, tuyệt sẽ không phán đoán sai lầm!
- Ha ha, linh hồn của hắn sắp mất đi, hết thảy đều đã xong, dám đối nghịch Vân Huyên ta, đều phải chết! Vân Huyên ta là thiên chi kiêu tử, người cản sát người, Phật ngăn giết Phật! Ai dám ngăn trở ta, đều phải vẫn lạc...
Nhìn sắc mặt của mọi người, Vân Huyên càng điên cuồng, hưng phấn thét dài, từ không trung chậm rãi đi xuống, nhe răng cười.
Dưới hưng phấn kịch liệt, khí tức của nàng vậy mà liên tiếp kéo lên, thực lực ngừng ở Huyệt Khiếu cảnh sơ kỳ, lần nữa đã có đột phá, đạt tới Huyệt Khiếu cảnh hậu kỳ!
Nhiếp Vân là Tâm Ma lớn nhất của nàng, Tâm Ma biến mất, thực lực liền tinh tiến!
- Cái gì?
- Huyệt Khiếu cảnh hậu kỳ?
Thấy một màn như vậy, sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi.
Trước kia, nàng là Huyệt Khiếu cảnh sơ kỳ, có thể đánh bại tứ đại trưởng lão, mà bây giờ đột phá, ai còn có thể là đối thủ?
Thực lực tinh tiến, vừa rồi thi triển Đại Nho Từ Hải tiêu hao lực lượng cũng lập tức khôi phục lại, cả người Vân Huyên dung quang toả sáng, nhất cử nhất động mang theo uy thế xé rách Thiên Địa.
Bàn tay đẩy về phía trước.
Ầm ầm!
Đông Tây Nam Bắc tứ đại trưởng lão tính cả rất nhiều đệ tử của Hóa Vân tông đồng thời cảm thấy như núi lớn đè xuống, khó có thể ngăn cản, đồng loạt lui về phía sau, tựa hồ tùy thời có thể mất mạng.
Huyệt Khiếu cảnh từng tiểu cấp bậc đều khác biệt rất lớn, nhất là loại thiên tài như Vân Huyên, đạt tới hậu kỳ, sức chiến đấu mạnh, căn bản không phải tứ đại trưởng lão cùng mọi người Hóa Vân tông có thể ngăn cản.
- Hiện tại các ngươi chẳng những phải hoàn thành ba điều kiện của kia, còn phải đời đời kiếp kiếp làm nô lệ của Vân Huyên ta...
Một chưởng đánh lui Đông Tây Nam Bắc tứ đại trưởng lão, tính cả rất nhiều đệ tử của Hóa Vân tông, Vân Huyên điên cuồng thét dài.
- Đáp ứng điều kiện làm nô lệ? Đã như vậy, Hóa Vân tông chúng ta dùng thân tuẫn giáo, trăm chết dứt khoát!
- Đến đây đi, có bản lĩnh liền giết toàn bộ chúng ta, để cho chúng ta khuất phục, nằm mơ!
Nghe được Vân Huyên hung hăng càn quấy tới cực điểm, trong mắt các đệ tử Hóa Vân tông đều lộ ra bi ai nồng đậm.
Hóa Vân tông truyền thừa vài vạn năm, truyền nhân Võ Đạo sư, Chiến Thần hậu đại, chẳng lẽ thực mất đi như vậy?
Đông Tây Nam Bắc tứ đại trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, từng người từ trong mắt đối phương nhìn ra một tia bi ai.
- Có cái gì đáng buồn sao? Các ngươi xem!
Ngay thời điểm tất cả mọi người của Hóa Vân tông lâm vào bi thương, Vân Huyên hưng phấn, Đạm Đài Lăng Nguyệt một mực không nói chuyện cảm ứng được cái gì, đột nhiên chỉ về phía trước, lạnh lùng nói.
- Ân?
Nghe được nàng nói, ánh mắt mọi người lập tức nhìn sang.
Chỉ thấy Nhiếp Vân vốn là linh hồn yếu ớt tùy thời có thể mất đi, trên thân thể đột nhiên nhộn nhạo ra một cổ khí tức linh hồn, cổ khí tức này như lửa cháy lan ra đồng cỏ, vừa xuất hiện liền kịch liệt bốc lên, trong chốc lát tán phát ra.
Oanh! lan tràn đi ra ngoài, mang theo uy áp làm cho người thần phục, sợ hãi tới cực điểm.
- Đây là Linh cấp Đại viên mãn!
- Nhiếp Vân chẳng những không chết, còn mượn cơ hội đột phá, linh hồn đã đột phá...
Cảm nhận được cổ uy áp này, Đông Tây Nam Bắc tứ đại trưởng lão sầu bi diệt hết, đồng thời con mắt sáng ngời, thanh âm hưng phấn, mạnh mẽ tạc lên.
- Cái gì? Cái này... Điều đó không có khả năng!
Vân Huyên ý cười đầy mặt cũng thoáng một phát thay đổi, vội vàng lắc đầu, không thể tin được.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 1122: Linh cấp Đại viên mãn
7.2/10 từ 35 lượt.