Vô Tận Đan Điền

Chương 1113: Dùng 1 địch 4 (1)

Đúng là Nhiếp Vân.

- Muốn đấu với ta? Muốn chết!

Thấy hắn xông lại, Di Hoa cười lạnh, song chưởng trọng điệp, bàn tay màu vàng như Quỷ Thủ xuyên thấu không gian, không gian trước mặt bị đè ép chung một chỗ, giống như cự chùy.

- Đấu? Ngươi còn không xứng dùng từ này, ta là tới hành hạ ngươi a!

Cười nhạt một tiếng, trên cánh tay của Nhiếp Vân đột nhiên hiển hiện một tầng Long Lân, lực lượng cuồng bạo dọc theo bắp chân nhanh chóng lan tràn lên phía trên, trải qua phần eo thay đổi, đi tới cánh tay.

Động tác liên tiếp dính liền, giống như một thiết cung tụ lực hồi lâu, mạnh mẽ bắn ra, lực lượng phù hợp quy luật đại đạo, hoàn mỹ bày ra.

Đùng!

Những nơi nắm đấm đi qua, bàn tay màu vàng áp bách không gian giống như thủy tinh vỡ vụn, nắm đấm cùng bàn tay mạnh mẽ đụng vào nhau.

- Tiên Thiên Long thân? Rất không tồi, bất quá, ta sẽ cho ngươi biết, loại thiên phú đặc thù Thiên Thủ Sư bài danh thứ mười một này, là không thể nào bị loại lực lượng từ ngoại giới lấy được kia đánh bại!

Chứng kiến trên người Nhiếp Vân toát ra Long Lân, Di Hoa cũng không biết là nhận ra được, hay nghe Vân Huyên nói qua, ý niệm lập loè, bàn tay màu vàng càng hơn, đột nhiên phóng ra hào quang hoa mỹ.

Thiên phú Thiên Thủ sư bị hắn vận chuyển tới cực hạn!


Tiên Thiên Long thân là nhân loại bình thường mượn nhờ Long huyết hình thành, không phải là tự nhiên hình thành, bởi vậy, ở trong mắt Di Hoa cùng Thượng Thiên ban cho hắn thiên phú Thiên Thủ sư, căn bản không có tư cách so sánh.

- Thiên phú Thiên Thủ sư hoàn toàn chính xác rất cường đại, nhưng không có ý tứ, ta vừa vặn cũng có!

Quyền chưởng giao kích, bàn tay màu vàng của Di Hoa càng đậm, Nhiếp Vân cũng nghiêm túc, cười khẽ một tiếng, nắm đấm lập tức biến thành màu vàng, hơn nữa còn là màu xích kim!

Ầm ầm!

Bàn tay màu vàng của Di Hoa ở dưới nắm đấm màu xích kim trùng kích, bắt đầu vặn vẹo, như quả hồng bị đánh nát, ngay sau đó là tiếng vang xào đậu liên tục, một cổ ám kình theo bàn tay của hắn lan tràn, chấn vỡ xương cốt cả cánh tay.

- Thiên phú Thiên Thủ sư, hình thái thứ ba? Điều đó không có khả năng... PHỐC!

Đồng tử của Di Hoa co rụt lại, lập tức cuồng phun máu tươi, bay rớt ra ngoài, lưng vạch mặt đất ra một khe rãnh thật sâu.

- Xong một người!

Hai người giao thủ nói thì rườm rà, trên thực tế chỉ là trong nháy mắt, một phần ngàn hô hấp cũng không tới, bàn chân đạp một cái, thân thể biến ra 3000 ảo ảnh. Nhiếp Vân ở trong ánh mắt giật mình của mọi người, đi tới trước mặt Tử Đàn Tông tông chủ Tử Hinh.

Vừa rồi Thiên Nhãn nhìn một chút, trong bốn người thực lực của nàng yếu nhất, một chiêu đánh bay Di Hoa đã để lại trong lòng nàng lạc ấn không thể ngăn cản, lúc này lấy nàng khai đao phù hợp nhất!


- Tử Đàn Vạn Tượng Trận!

Thấy thiếu niên đi vào, đồng tử của Tử Hinh co rụt lại, hai tay múa giống như đánh đàn. Trong chốc lát giữa hai người có thêm vô số trận kỳ, những trận kỳ này đều do pháp lực hình thành, dựa theo hình thái đặc thù xếp đặt, vừa rơi trên mặt đất, liền phát ra một tiếng nổ vang, ánh sáng rực rỡ.

Không hổ là Trận Pháp Sư, dưới tình thế cấp bách như thế bố trí ra đại trận, rõ ràng không kém gì lúc trước Vân Huyên ở Kiếm Thần tông bố trí ra Khung Thiên Tử Tiêu đại trận chút nào!

Rầm ào ào!

Trận pháp hình thành, bầu trời lập tức bắn ra vạn mũi tên như hoa vũ, mỗi một đạo đều mang theo công kích toàn lực của cường giả Nạp Hư Cảnh đỉnh phong, mấy vạn đạo lực lượng hội tụ, cho dù cường giả Phá Không Cảnh đỉnh phong đụng phải, cũng khó có thể ngăn cản.

Tử Đàn Vạn Tượng Trận, phối hợp Tử Đàn Tông Chưởng Giáo ấn, uy lực tựa như vạn con voi lớn trấn áp. Lực lượng vi tôn, đơn thuần lực lượng, ngay cả cường giả Huyệt Khiếu cảnh sơ kỳ bình thường cũng phải tạm lánh mũi nhọn.

Vèo!

Nhiếp Vân bỗng chốc bị vây ở trong trận pháp, như lâm vào đầm lầy.

- Tử Đàn Vạn Tượng Trận, lực lượng trấn áp, cường giả Huyệt Khiếu cảnh sơ kỳ muốn đi ra cũng khó có khả năng, ngươi liền khốn ở bên trong chờ chết a!

Thấy thiếu niên bị trận pháp bao phủ, Tử Hinh cười lạnh.

Tuy hình dạng của nàng là trung niên nhân, nhưng bản thân cực đẹp, trong tiếng cười thân thể mềm mại run rẩy, âm hàn nói không nên lời.


- Ha ha, trận pháp này huyền diệu, ta trong thời gian ngắn hoàn toàn chính xác phá không ra, bất quá, ngươi cho rằng như vậy có thể vây khốn ta? Chê cười!

Ý niệm chấn động, con mắt Nhiếp Vân mạnh mẽ trợn mắt, bàn tay màu xích kim mạnh mẽ đưa về phía trước.

Rống!

Một tiếng Long ngâm kinh thiên động địa vang vọng, một Cự Long hoàng kim hoàn toàn do pháp lực hình thành dữ tợn vọt tới.

- Cái gì? Đây là cái gì...

Chứng kiến hoàng kim Cự Long mang theo khí tức cường đại đến cực điểm, nó đi đến đâu, trận pháp nhao nhao vỡ vụn, thời gian một phần ngàn cái hô hấp liền đi tới trước mặt, Tử Hinh cười lạnh lập tức vặn vẹo, ánh mắt lộ ra khủng hoảng.

- Cầm Long Thủ? Hóa Vân tông thất truyền mấy vạn năm Cầm Long Thủ?

- Vân Phong, ah, Nhiếp Vân này làm sao lại học được?

- Nghe nói năm đó Võ Đạo sư lão tổ, vì bắt lấy Giao Long mà chuyên môn nghiên cứu ra, có thể chính thức cầm Long, từ khi lão tổ chết, liền thất truyền rồi, sao hắn lại học được?

Tử Hinh không biết Cự Long này rốt cuộc là cái gì, nhưng Đông Tây Nam Bắc tứ đại trưởng lão cùng bọn người Võ Huân trưởng lão lại biết rõ, đồng thời kinh ngạc đến con mắt trợn tròn.


Chiêu Cầm Long Thủ này, tuy không đạt tới cấp bậc Võ đạo, thực sự không kém nhiều, là tuyệt kỹ của Võ Đạo sư lão tổ, sớm đã thất truyền vài vạn năm, như thế nào lại đột nhiên xuất hiện ở trên tay Nhiếp Vân?

Hắn đến cùng còn có bao nhiêu bí mật là nhóm người mình không biết?

Rống!

Nhiếp Vân hình thành pháp lực Cự Long không quản Tử Hinh khiếp sợ, lần nữa gầm rú, nhẹ nhàng cuốn lấy nàng, mạnh mẽ kéo một cái, Tử Hinh còn không có kịp phản ứng, liền bay tới chỗ Nhiếp Vân.

Cầm Long Thủ ngay cả Long cũng có thể bắt giữ, chớ nói chi là một Tử Hinh nho nhỏ rồi.

- Chết cho ta!

Tử Hinh người còn ở trên không trung, Nhiếp Vân liền một chưởng nghênh đón, nhìn uy thế của chưởng phong, chỉ cần đụng phải, nữ nhân này hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

- A... Chưởng Giáo ấn ngăn cản, Tử Đàn Hoa Vũ Chưởng!

Tử Hinh biết rõ tình cảnh nguy cấp, tật âm la lên, song chưởng trắng noãn giao thoa, lực lượng toàn thân không hề giữ lại đánh ra.

- Ha ha!

Nhiếp Vân tựa hồ sớm biết nàng sẽ thi triển ra loại tuyệt chiêu này, cũng không ngăn cản, tay đột nhiên biến chưởng thành trảo, mạnh mẽ xé rách ra.

Vô Tận Đan Điền
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền Truyện Vô Tận Đan Điền Story Chương 1113: Dùng 1 địch 4 (1)
7.2/10 từ 35 lượt.
loading...