Vô Tận Đan Điền
Chương 1019: Gia gia (1)
- Tất cả những ngươi có quan hệ với ta đều phải trả giá thật nhiều? Đây là lời ngươi nói?
Nhiếp Vân ghét nhất bị người khác uy hiếp, Lô Khiếu này đang ở trong tay mình mà lại dám nói như vậy, một cổ lửa giận lập tức sinh ra trong lòng hắn.
- Đúng vậy, đúng là ta nói đấy.Sao nào? Rất phẫn nộ? Rất phẫn nộ vậy thì tới giết ta đi? Bất quá trước khi giết ngươi phải nghĩ kỹ, bây giờ ngươi đang lấy ta làm con tin mới có thể khiến cho tất cả mọi người không dám động thủ. Thế nhưng một khi ta chết đi, mọi người ẽ không còn cố kỵ nữa. Khi đó ngươi cảm thấy ngươi có thể ngăn cản được nhiều Thái thượng trưởng lão Phá Không Cảnh vây công hay sao? Ha ha, ngăn không được vậy thì đừng có khoác lác ở đây. Còn không mau thả ta ra?
Trong mắt Lô Khiếu ngập vẻ điên cuồng vặn vẹo và đắc ý.
Ngay từ đầu giao phong với thiếu niên này hắn đã ở trong thế yếu, mặt mũi tổn hại. Mà bây giờ đối phương cho dù cưỡng ép bắt hắn thì có thể làm gì được chứ? Hắn không tin, tiểu tử này có can đảm động thủ!
Một khi Lăng Tiêu đỉnh đóng cửa, căn bản không ra được, cho dù thực lực tiểu tử này có mạnh hơn nữa thì cũng không phải là đối thủ của nhiều trưởng lão như vậy a!
- Ngươi đã muốn chết thì ta đây sẽ thanh toàn ngươi!
Nghe thấy hắn nói vậy, Nhiếp Vân hừ lạnh một tiếng, bàn tay đột nhiên mạnh mẽ bóp.
Răng rắc!
Ngay cả kêu thảm Lô Khiếu cũng không kịp hô lên, cái đầu đã từ trên cổ rớt xuống. Trước khi chết, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ và khủng hoảng. Dù thế nào hắn cũng không thể tưởng được, dưới loại tình huống này, thiếu niên này còn dám động thủ, hơn nữa lại hung ác như thế, một chiêu đã bị mất mạng!
- Hắn thực sự giết chết Lô Khiếu trưởng lão?
- Chẳng lẽ hắn không sợ chết hay sao?
- Ngang nhiên đánh chết Thái thượng trưởng lão, tương đương là địch với cả Hóa Vân tông, mọi người cùng nhau động thủ!
- Lần này không cần bất kỳ chứng cớ gì, chúng ta đều nhìn thấy rõ ràng. Đây là sự thực!
Nhìn thấy Nhiếp Vân không chút do dự, trực tiếp bẻ gãy cổ Lô Khiếu, tất cả mọi người như sắp phát điên.
Loại tình huống này, đừng nói là một Nạp Hư Cảnh đỉnh phong, coi như là cường giả Phá Không Cảnh đỉnh phong cũng phải thận trọng cân nhắc, mà không dám làm việc lỗ mãng. Nhưng mà tiếc tay, tiểu tử này chẳng những lỗ mãng mà còn triệt để như vậy, trực tiếp phá vỡ suy nghĩ bình thường của bọn hắn.
- Chết cho ta!
Khuôn mặt Võ Huân trường co rúm lại, ầm ầm ra tay.
Ầm ầm!
Một chỉ vừa rồi cũng không dùng hết toàn lực, một trảo lúc này khiến cho thiên địa, sụp đổ, không gian vỡ vụn, một chưởng ấn bằng pháp lực đen kịt mang theo như uy thế lôi đình, vọt thẳng về phía Nhiếp Vân.
- Tiểu súc sinh này coi trời bằng vung, mọi người cùng nhau ra tay chém giết hắn.
Tang Thạc thấy Vũ Huân trưởng lão ra tay, trong mắt cũng hiện lên sát cơ, thét dài một tiếng.
Tuy rằng hắn không có tình cảm quá lớn với Lô Khiếu, nhưng dù sao người này cũng là người ủng hộ kiên quyết của nhất mạch hắn. Hiện tại người này tử vong, tương đương với việc thiếu đi phụ tá đắc lực, lửa giận trong lòng thế nào không cần phải nói!
- Ngươi đã muốn chết thì ta sẽ thành toàn cho ngươi!
Bả vai khẽ nún, một đôi cánh bảy màu lập tức xuất hiện tại sau lưng, sắc mặt Nhiếp Vân trầm xuống, ánh mắt nhìn về phía Tang Thạc, thân thể nhoáng một cái đã tránh thoát công kích của Võ Huân, đi tới trước mặt của hắn.
Phượng Hoàng chi dực so với Phong Lôi ma dực còn cường đại hơn, tác chiến khoảng cách gần như vậy, một lần vỗ là giống như thuấn di, đột phá hạn chế của không gian thời gian. Mà ngay cả Vũ Huân trưởng lão cũng không nghĩ tới còn có thân pháp nhanh chóng như thế, thoáng một cái đã đánh hụt.
- Nằm xuống cho ta!
Thoáng cái đi tới trước mặt Tang Thạc, hai mắt Nhiếp Vân nheo lại, không có chút lưu tình nào. Miệng hét lớn một tiếng, thiên phú Tiên Âm sư thi triển, đồng thời tay đánh ra một chiêu Bất Động Minh vương quyền.
Ầm ầm!
Quyền phong còn chưa tới trước mặt thì lực lượng cuồng bạo đã khiến cho y phục trên người Tang Thạc phần phật, không chịu nổi áp lực mà biến thành mảnh vỡ. Trong khoảnh khắc, đường đường là Thái thượng trưởng lão uy phong bát diện lại trần truồng trắng trợn hiện lên trước mắt tất cả mọi người.
- Phá!
Công kích của Nhiếp Vân hung mãnh vô cùng, Tang Thạc cũng không phải là ngươi dễ dàng bị đánh chết như vậy, lúc này hắn chẳng quan tâm tới mặt mũi. Hai mắt giống như chuông đồng trợn tròn, cắn đầu lưỡi rồi hét to một tiếng, linh hồn từ trong rung động của Tiên Âm sư tỉnh táo lại, hai tay vẽ về phía trước một cái, một cái công kích hình dáng như một quả cầu bằng pháp lực ầm ầm vọt tới.
- Súc sinh, đừng vội đắc chí!
Kỳ Hồng trưởng lão ở gần Tang Thạc cũng gào rú lên một câu. Đánh ra một quyền nghênh đón.
Hai người đồng thời công kích, lại có hai đại chưởng phong tập kích, bốn đại cao thủ cùng nhau công kích, cùng va chạm vào một chỗ, giống như tạo thành vòi rồng cuồng bạo, mang theo tiếng rít kinh người nghênh đón Bất Động Minh vương quyền của Nhiếp Vân.
Oanh!
Tiếng bạo tạc nổ tung kịch liệt vang lên, cương phong khiến cho toàn bộ những cái bàn toàn bộ trong đại điện bị đánh thành bụi phấn. Mặt đất bằng nham thạch cũng vỡ vụn thành từng khối.
Nếu không phải trận pháp trên Lăng Tiêu đỉnh cường hãn vô cùng, chỉ sợ lần ngạnh kháng này rất có thể làm cho cả đại điện bị sụp đổ.
Phốc!
Sắc mặt Nhiếp Vân đỏ lên, bay ngược ra ngoài, ngực giống như sôi trào.
Tuy rằng Bất Động Minh vương quyền là công kích cường hãn nhất của hắn, nhưng mà Tứ đại Thái thượng trưởng lão liên thủ công kích thật sự quá mạnh mẽ, loại lực lượng trình độ này, ngay cả cường giả Phá Không Cảnh hậu kỳ cũng không dám chính diện tranh phong. Hắn chính diện va chạm, không cóbị đánh gục tại chỗ bị, như vậy cơ năng thân thể cũng đã cường hãn tới trình độ nhất định rồi.
- Long Hóa!
Biết rõ lúc này không phải là lúc khôi phục thân thể, hai mắt Nhiếp Vân hiện lên vẻ kiên quyết. Huyết dịch dung hợp với huyết dịch của Tiểu Long trong cơ thể lập tức bị dẫn. Tiềng ầm ầm vang lên, bên ngoài thân thể hắn lập tức bị long lân che kín.
- Gục cho ta!
Toàn thân Long Hóa, sức chiến đấu của Nhiếp Vân lần nữa tăng lên, vô luận là tốc độ phản ứng hay lực lượng đều có tiến bộ rõ ràng, hai cánh run lên, thân thể tạo thành một đạo ảo ảnh trên không trung, lần nữa đánh ramột quyền.
Đối tượng lần này cũng không phải là Tang Thạc mà là Kỳ Hồng.
- Đây là cái gì? Nhất định là bí pháp yêu nhân, chết đi cho ta!
Nhìn thấy bên ngoài thân thể thiếu niên xuất hiện lân phiến, ánh mắt Vũ Huân trưởng lão híp lại, sát cơ trong mắt càng nồng đậm, tay đẩy ra một chưởng.
Vô Tận Đan Điền
Nhiếp Vân ghét nhất bị người khác uy hiếp, Lô Khiếu này đang ở trong tay mình mà lại dám nói như vậy, một cổ lửa giận lập tức sinh ra trong lòng hắn.
- Đúng vậy, đúng là ta nói đấy.Sao nào? Rất phẫn nộ? Rất phẫn nộ vậy thì tới giết ta đi? Bất quá trước khi giết ngươi phải nghĩ kỹ, bây giờ ngươi đang lấy ta làm con tin mới có thể khiến cho tất cả mọi người không dám động thủ. Thế nhưng một khi ta chết đi, mọi người ẽ không còn cố kỵ nữa. Khi đó ngươi cảm thấy ngươi có thể ngăn cản được nhiều Thái thượng trưởng lão Phá Không Cảnh vây công hay sao? Ha ha, ngăn không được vậy thì đừng có khoác lác ở đây. Còn không mau thả ta ra?
Trong mắt Lô Khiếu ngập vẻ điên cuồng vặn vẹo và đắc ý.
Ngay từ đầu giao phong với thiếu niên này hắn đã ở trong thế yếu, mặt mũi tổn hại. Mà bây giờ đối phương cho dù cưỡng ép bắt hắn thì có thể làm gì được chứ? Hắn không tin, tiểu tử này có can đảm động thủ!
Một khi Lăng Tiêu đỉnh đóng cửa, căn bản không ra được, cho dù thực lực tiểu tử này có mạnh hơn nữa thì cũng không phải là đối thủ của nhiều trưởng lão như vậy a!
- Ngươi đã muốn chết thì ta đây sẽ thanh toàn ngươi!
Nghe thấy hắn nói vậy, Nhiếp Vân hừ lạnh một tiếng, bàn tay đột nhiên mạnh mẽ bóp.
Răng rắc!
Ngay cả kêu thảm Lô Khiếu cũng không kịp hô lên, cái đầu đã từ trên cổ rớt xuống. Trước khi chết, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ và khủng hoảng. Dù thế nào hắn cũng không thể tưởng được, dưới loại tình huống này, thiếu niên này còn dám động thủ, hơn nữa lại hung ác như thế, một chiêu đã bị mất mạng!
- Hắn thực sự giết chết Lô Khiếu trưởng lão?
- Chẳng lẽ hắn không sợ chết hay sao?
- Ngang nhiên đánh chết Thái thượng trưởng lão, tương đương là địch với cả Hóa Vân tông, mọi người cùng nhau động thủ!
- Lần này không cần bất kỳ chứng cớ gì, chúng ta đều nhìn thấy rõ ràng. Đây là sự thực!
Nhìn thấy Nhiếp Vân không chút do dự, trực tiếp bẻ gãy cổ Lô Khiếu, tất cả mọi người như sắp phát điên.
Loại tình huống này, đừng nói là một Nạp Hư Cảnh đỉnh phong, coi như là cường giả Phá Không Cảnh đỉnh phong cũng phải thận trọng cân nhắc, mà không dám làm việc lỗ mãng. Nhưng mà tiếc tay, tiểu tử này chẳng những lỗ mãng mà còn triệt để như vậy, trực tiếp phá vỡ suy nghĩ bình thường của bọn hắn.
- Chết cho ta!
Khuôn mặt Võ Huân trường co rúm lại, ầm ầm ra tay.
Ầm ầm!
Một chỉ vừa rồi cũng không dùng hết toàn lực, một trảo lúc này khiến cho thiên địa, sụp đổ, không gian vỡ vụn, một chưởng ấn bằng pháp lực đen kịt mang theo như uy thế lôi đình, vọt thẳng về phía Nhiếp Vân.
- Tiểu súc sinh này coi trời bằng vung, mọi người cùng nhau ra tay chém giết hắn.
Tang Thạc thấy Vũ Huân trưởng lão ra tay, trong mắt cũng hiện lên sát cơ, thét dài một tiếng.
Tuy rằng hắn không có tình cảm quá lớn với Lô Khiếu, nhưng dù sao người này cũng là người ủng hộ kiên quyết của nhất mạch hắn. Hiện tại người này tử vong, tương đương với việc thiếu đi phụ tá đắc lực, lửa giận trong lòng thế nào không cần phải nói!
- Ngươi đã muốn chết thì ta sẽ thành toàn cho ngươi!
Bả vai khẽ nún, một đôi cánh bảy màu lập tức xuất hiện tại sau lưng, sắc mặt Nhiếp Vân trầm xuống, ánh mắt nhìn về phía Tang Thạc, thân thể nhoáng một cái đã tránh thoát công kích của Võ Huân, đi tới trước mặt của hắn.
Phượng Hoàng chi dực so với Phong Lôi ma dực còn cường đại hơn, tác chiến khoảng cách gần như vậy, một lần vỗ là giống như thuấn di, đột phá hạn chế của không gian thời gian. Mà ngay cả Vũ Huân trưởng lão cũng không nghĩ tới còn có thân pháp nhanh chóng như thế, thoáng một cái đã đánh hụt.
- Nằm xuống cho ta!
Thoáng cái đi tới trước mặt Tang Thạc, hai mắt Nhiếp Vân nheo lại, không có chút lưu tình nào. Miệng hét lớn một tiếng, thiên phú Tiên Âm sư thi triển, đồng thời tay đánh ra một chiêu Bất Động Minh vương quyền.
Ầm ầm!
Quyền phong còn chưa tới trước mặt thì lực lượng cuồng bạo đã khiến cho y phục trên người Tang Thạc phần phật, không chịu nổi áp lực mà biến thành mảnh vỡ. Trong khoảnh khắc, đường đường là Thái thượng trưởng lão uy phong bát diện lại trần truồng trắng trợn hiện lên trước mắt tất cả mọi người.
- Phá!
Công kích của Nhiếp Vân hung mãnh vô cùng, Tang Thạc cũng không phải là ngươi dễ dàng bị đánh chết như vậy, lúc này hắn chẳng quan tâm tới mặt mũi. Hai mắt giống như chuông đồng trợn tròn, cắn đầu lưỡi rồi hét to một tiếng, linh hồn từ trong rung động của Tiên Âm sư tỉnh táo lại, hai tay vẽ về phía trước một cái, một cái công kích hình dáng như một quả cầu bằng pháp lực ầm ầm vọt tới.
- Súc sinh, đừng vội đắc chí!
Kỳ Hồng trưởng lão ở gần Tang Thạc cũng gào rú lên một câu. Đánh ra một quyền nghênh đón.
Hai người đồng thời công kích, lại có hai đại chưởng phong tập kích, bốn đại cao thủ cùng nhau công kích, cùng va chạm vào một chỗ, giống như tạo thành vòi rồng cuồng bạo, mang theo tiếng rít kinh người nghênh đón Bất Động Minh vương quyền của Nhiếp Vân.
Oanh!
Tiếng bạo tạc nổ tung kịch liệt vang lên, cương phong khiến cho toàn bộ những cái bàn toàn bộ trong đại điện bị đánh thành bụi phấn. Mặt đất bằng nham thạch cũng vỡ vụn thành từng khối.
Nếu không phải trận pháp trên Lăng Tiêu đỉnh cường hãn vô cùng, chỉ sợ lần ngạnh kháng này rất có thể làm cho cả đại điện bị sụp đổ.
Phốc!
Sắc mặt Nhiếp Vân đỏ lên, bay ngược ra ngoài, ngực giống như sôi trào.
Tuy rằng Bất Động Minh vương quyền là công kích cường hãn nhất của hắn, nhưng mà Tứ đại Thái thượng trưởng lão liên thủ công kích thật sự quá mạnh mẽ, loại lực lượng trình độ này, ngay cả cường giả Phá Không Cảnh hậu kỳ cũng không dám chính diện tranh phong. Hắn chính diện va chạm, không cóbị đánh gục tại chỗ bị, như vậy cơ năng thân thể cũng đã cường hãn tới trình độ nhất định rồi.
- Long Hóa!
Biết rõ lúc này không phải là lúc khôi phục thân thể, hai mắt Nhiếp Vân hiện lên vẻ kiên quyết. Huyết dịch dung hợp với huyết dịch của Tiểu Long trong cơ thể lập tức bị dẫn. Tiềng ầm ầm vang lên, bên ngoài thân thể hắn lập tức bị long lân che kín.
- Gục cho ta!
Toàn thân Long Hóa, sức chiến đấu của Nhiếp Vân lần nữa tăng lên, vô luận là tốc độ phản ứng hay lực lượng đều có tiến bộ rõ ràng, hai cánh run lên, thân thể tạo thành một đạo ảo ảnh trên không trung, lần nữa đánh ramột quyền.
Đối tượng lần này cũng không phải là Tang Thạc mà là Kỳ Hồng.
- Đây là cái gì? Nhất định là bí pháp yêu nhân, chết đi cho ta!
Nhìn thấy bên ngoài thân thể thiếu niên xuất hiện lân phiến, ánh mắt Vũ Huân trưởng lão híp lại, sát cơ trong mắt càng nồng đậm, tay đẩy ra một chưởng.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 1019: Gia gia (1)
7.2/10 từ 35 lượt.