Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3757



Chương 3757:


Mãi đến khi cảm thấy hơi thở đều đặn , đã ngủ say , thì anh mới thận trọng buông cô ra , để cô ngủ thoải mái hơn.


Bên ngoài trời quá sáng , cô gái nhỏ lại vừa ngủ thiếp đi , Tư Mộ Hàn không nỡ đánh thức cô , cho nên anh dứt khoát nằm xuống bên cạnh cô.


Mọi chuyện đã kết thúc rồi , người nên nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi , người phải bôn ba cũng đã đi rồi , không có gì phải lo lắng nữa.



Người đàn ông ôm lấy cô nằm trên giường , trong khoảng thời gian này nhịp tim khó có thể bình tĩnh của anh cuối cùng cũng chậm rãi bình tĩnh trở lại.


Nguyễn Tri Hạ ngoan ngoãn nằm bên cạnh anh , rúc vào vai anh , ngoan ngoãn nhắm mắt ngủ , anh cảm thấy rất yên tâm.


Rèm cửa trong phòng bệnh chỉ khép hờ , một làn gió nhẹ thổi qua , tấm lụa trắng bay bay , mùi gỗ thông thoang thoảng ngoài cửa sổ phảng phất trong không khí , trong hơi thở có mùi tuyết tùng tươi mát và tao nhã.


Tâm trạng của Tư Mộ Hàn trong mấy ngày nay giống như đang đi tàu lượn , cao thấp chập chùng.


Khi Nguyễn Tri Hạ phát hiện bản thân đã mang thai thì tình hình không tốt lắm , mà cùng lúc đó Nguyễn Hướng Minh cũng bị người khác bắt cóc , sống chết không rõ , tất cả áp lực gần như dồn hết lên vai anh , khiến anh không thể thở được.


Nhưng may mắn thay , cuối cùng thì mọi chuyện cũng phát triển theo chiều hướng tốt , mọi thứ đều đi đúng quỹ đạo. Hiện tại anh chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt một ngày , sau đó yên tâm đưa cô về nhà , mặc dù tất cả những chuyện này giống như ảo mộng , nhưng tất cả đều là sự thật.



Suy nghĩ nhiều như vậy làm cái gì , chỉ cần cô gái nhỏ khỏe lại thì mọi chuyện đều sẽ ổn thôi , chỉ cần cô vẫn ở đây thì đó mới được gọi là hạnh phúc.


Ngày hôm sau , đợi mọi người thu dọn xong hết , Tư Mộ Hàn lại dẫn Nguyễn Tri Hạ đi khắp bệnh viện làm kiểm tra chi tiết , sau khi chắc chắn rằng không có vấn đề gì lớn thì anh mới thận trọng đưa cô trở về nhà.


Mặc dù đã lớn như vậy nhưng Tư Mộ Hàn rất ít khi tiếp xúc với trẻ con , Hướng Minh là bây giờ anh mới bắt đầu làm quen.


Đừng nói chi đến phụ nữ mang thai , đây lần đầu tiên anh gặp phải những rắc rối và bất ngờ mà trước đây anh chưa từng trải qua.


Anh muốn chăm sóc phụ nữ mang thai , cũng là lần đầu tiên anh muốn đối mặt với vấn đề làm thế nào để một đứa trẻ đến với thế giới này , dù là đứa bé hay là người phụ nữ mà anh trân trọng và yêu thương nhất trong cuộc đời thì anh đều phải chuẩn bị đầy đủ nhất.


Nhưng người mà anh lo lắng nhất , không muốn buông tay nhất , và quan tâm nhất chính là Nguyễn Tri Hạ.



Trong khoảng thời gian mang thai này , Nguyễn Tri Hạ có thể coi là vị khách quan trọng nhất của bệnh viện , Tư Mộ Hàn vô cùng bất an , cho dù mỗi ngày đều bận rộn công việc đến một hai giờ khuya , nhưng cứ nửa tháng là anh lại dành thời gian dẫn cô đến bệnh viện để kiểm tra thai kỳ.


Tất cả bác sĩ chuyên gia nổi tiếng có thể tìm được trong và ngoài nước đều được anh , Nguyễn Kiến Định và công tước Otto tìm đến , những cuộc khám thai đơn giản nửa tháng một lần bị đám đàn ông này làm trọng đại đến mức giống như một buổi hội thảo y tế lớn.


Khi đứa trẻ từ một tháng đến bốn tháng , Nguyễn Tri Hạ được chăm sóc tương đối tốt , nhưng Tư Mộ Hàn lại gầy đi hai ba cân , trông anh hốc hác hơn mấy tháng trước rất nhiều , giống như anh mới là người đang mang thai , viền mắt xanh đen ngày càng nghiêm trọng hơn.


Đôi khi buổi tối đang ngủ , cô vẫn có thể cảm nhận được người đàn ông nằm bên cạnh mình không thể nào chợp mắt được , đôi tay to lớn luôn bảo vệ bụng cô , miệng lầm bầm phát ra âm thanh nhưng cô lại không biết anh đang nói cái gì , có vẻ như anh sắp phát điên rồi.


Ở tháng thứ năm , bụng bầu đã lộ ra , Nguyễn Tri Hạ vốn đã gầy , vòng eo vốn thon gọn này biến thành bụng tròn vo , khiến mọi người vừa nhìn đã lo lắng không biết có khi nào eo của cô sẽ bị ép gãy không.


Lúc này , đã có thể nghe được nhịp tim của bé.




Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây Truyện Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây Story Chương 3757
10.0/10 từ 14 lượt.
loading...