Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 2416
“Ừm!”
“Hai người nói chuyện gì khi gặp nhau?”
“Không có chuyện gì, anh ấy sẽ hỏi tớ có sao không, anh ấy nhớ tớ nên đến gặp tớ. Minh Tâm, vừa nãy cậu đã nhìn thấy hết đúng không, cậu có nghĩ là tớ bị điên không?”
“Vậy thì cậu điên rồi sao?”
“Tớ cũng không biết nữa, đôi tớ cảm thấy tỉnh táo quá tàn nhãn, người mà tớ yêu nhất đã ra đi, thế giới tan nát. Nếu tớ điên rồi thì mỗi ngày tớ vẫn còn có thể nhìn thấy anh ấy, nhưng mà… tớ còn có trách nhiệm, tớ là người chịu trách nhiệm cao nhất ở nhà họ Bạch, hơn nữa tớ đã sinh con trai nên tớ cũng phải chịu trách nhiệm với thằng bé. Anh ấy lựa chọn ra đi để có thể cân bằng chữ hiếu và tình giữa tớ và nhà họ Ôn, cho nên tớ sẽ làm nốt những việc còn dang dở của anh ấy và giúp anh ấy bảo vệ nhà họ Ôn”
“Tớ cũng nợ Thiện Ngôn quá nhiều. Tớ biết tâm tư của anh ấy với tớ, nhưng mà Ôn Mạc Ngôn là Ôn Mạc Ngôn, Thiện Ngôn là Thiện Ngôn, tớ không thể nào coi họ là một được” Cô ấy chán nản nói, cả người trở nên nặng nề.
Trước kia, Bạch Thư Hân như một bông hồng đỏ có gai.
Không biết bắt đầu từ khi nào mà cô ấy lại nặng trĩu tâm tình, hoa hồng đỏ đẹp đẽ ban đầu dần dần bị nhuốm màu mực biến thành hoa hồng đen.
Người gánh theo bao đau thương chẳng khác nào mang hành lý nặng trên lưng, tự do bay nhảy cũng khó.
Bạch Thư Hân là vậy, cô cũng như vậy.
Chỉ là người mà cô mất đi chính con cái chứ không phải chồng.
Nếu đứa con không còn thì vẫn có thể có lần nữa, nhưng mà người đàn ông yêu quý đã không còn nữa thì làm sao có thể tìm về?
Một người dưới hoàng tuyền một người trên nhân gian không thể gặp mặt được.
Thật là một sự thật tàn khốc.
Cô ấy vẫn có thể nhìn thấy khuôn mặt đó cả ngày lẫn đêm, nhưng mà linh hồn bên trong đã bị thay đổi.
Thư Hân đã phải chịu đựng quá nhiều.
“Vậy sau này cậu định làm gì?”
“Đi gặp ông Ôn, chuyện Ôn Mạc Ngôn chết tớ cũng có phần, tớ muốn nhận sai. Tớ cũng muốn gặp Christie, cô ta đã chăm sóc tớ suốt những ngày tớ mang thai, cũng không có làm khó dễ, hẳn là cũng không xấu. Chính là tớ… không tuân thủ thỏa thuận trước”
“Nếu như lúc trước tớ quyết tâm, không đồng ý ba tháng ước định kia thì có lẽ Ôn Mạc Ngôn sẽ không có chuyện”
“Cậu đừng trách chính mình, Ôn Mạc Ngôn chưa bao giờ từ bỏ cậu.
Cho dù không có ước định này thì anh ta cũng không sống được”
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
“Hai người nói chuyện gì khi gặp nhau?”
“Không có chuyện gì, anh ấy sẽ hỏi tớ có sao không, anh ấy nhớ tớ nên đến gặp tớ. Minh Tâm, vừa nãy cậu đã nhìn thấy hết đúng không, cậu có nghĩ là tớ bị điên không?”
“Vậy thì cậu điên rồi sao?”
“Tớ cũng không biết nữa, đôi tớ cảm thấy tỉnh táo quá tàn nhãn, người mà tớ yêu nhất đã ra đi, thế giới tan nát. Nếu tớ điên rồi thì mỗi ngày tớ vẫn còn có thể nhìn thấy anh ấy, nhưng mà… tớ còn có trách nhiệm, tớ là người chịu trách nhiệm cao nhất ở nhà họ Bạch, hơn nữa tớ đã sinh con trai nên tớ cũng phải chịu trách nhiệm với thằng bé. Anh ấy lựa chọn ra đi để có thể cân bằng chữ hiếu và tình giữa tớ và nhà họ Ôn, cho nên tớ sẽ làm nốt những việc còn dang dở của anh ấy và giúp anh ấy bảo vệ nhà họ Ôn”
“Tớ cũng nợ Thiện Ngôn quá nhiều. Tớ biết tâm tư của anh ấy với tớ, nhưng mà Ôn Mạc Ngôn là Ôn Mạc Ngôn, Thiện Ngôn là Thiện Ngôn, tớ không thể nào coi họ là một được” Cô ấy chán nản nói, cả người trở nên nặng nề.
Trước kia, Bạch Thư Hân như một bông hồng đỏ có gai.
Không biết bắt đầu từ khi nào mà cô ấy lại nặng trĩu tâm tình, hoa hồng đỏ đẹp đẽ ban đầu dần dần bị nhuốm màu mực biến thành hoa hồng đen.
Người gánh theo bao đau thương chẳng khác nào mang hành lý nặng trên lưng, tự do bay nhảy cũng khó.
Bạch Thư Hân là vậy, cô cũng như vậy.
Chỉ là người mà cô mất đi chính con cái chứ không phải chồng.
Nếu đứa con không còn thì vẫn có thể có lần nữa, nhưng mà người đàn ông yêu quý đã không còn nữa thì làm sao có thể tìm về?
Một người dưới hoàng tuyền một người trên nhân gian không thể gặp mặt được.
Thật là một sự thật tàn khốc.
Cô ấy vẫn có thể nhìn thấy khuôn mặt đó cả ngày lẫn đêm, nhưng mà linh hồn bên trong đã bị thay đổi.
Thư Hân đã phải chịu đựng quá nhiều.
“Vậy sau này cậu định làm gì?”
“Đi gặp ông Ôn, chuyện Ôn Mạc Ngôn chết tớ cũng có phần, tớ muốn nhận sai. Tớ cũng muốn gặp Christie, cô ta đã chăm sóc tớ suốt những ngày tớ mang thai, cũng không có làm khó dễ, hẳn là cũng không xấu. Chính là tớ… không tuân thủ thỏa thuận trước”
“Nếu như lúc trước tớ quyết tâm, không đồng ý ba tháng ước định kia thì có lẽ Ôn Mạc Ngôn sẽ không có chuyện”
“Cậu đừng trách chính mình, Ôn Mạc Ngôn chưa bao giờ từ bỏ cậu.
Cho dù không có ước định này thì anh ta cũng không sống được”
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Đánh giá:
Truyện Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Story
Chương 2416
9.7/10 từ 53 lượt.