Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1878
Cô ta không biết tại sao và đi theo anh ta từng bước.
Ngày mưa khó đi taxi, họ đi bộ lâu mà không đợi được taxi.
Gô ta đã lạnh đến nỗi rùng mình một cái, Kỷ Thiên Minh giống như phát hiện ra được điều gì đó, đem áo khoác khoác trên người cô ta.
“Cẩn thận coi chừng cảm lạnh”
“Anh cuối cùng cũng có lương tâm rồi!”
Dương Nguyệt cảm động, Kỷ Thiên Minh chỉ nhếch mép cười, nhưng không trả lời.
Anh ta đã bảo vệ cô nhiều năm như vậy, chỉ là cô không rõ tình cảm của chính mình.
Mặc dù anh thường xuyên trêu chọc cô, nhưng… cô ta là người duy nhất trong mắt anh ta.
“Buổi tối muốn ăn gì? Trời lạnh, trở về nấu canh uống đi”
“Được, được rồi, em muốn uống súp gà long nhãn”
“Hừ, nguyên liệu đều có đầy đủ ở trong nhà, em có thể trổ tài của mình”
“Em làm?”
Dương Nguyệt đã bị choáng váng và chỉ vào mũi của mình với một biểu hiện kinh ngạc.
“Còn không thì là anh sao? Em thấy bàn tay của anh đẹp đến mức nào và chúng không phù hợp với loại công việc thô bạo này. Và em cần phải luyện tập rất nhiều, phải không? Nếu em muốn nắm lấy trái tim của một người đàn ông, trước tiên em phải năm lấy được cái bụng anh ta. Anh đây là đang cho em một cơ hội đói”
“Em đây không cần nảm được cái dạ dày của anh, sao em lại phải nấu cho anh ăn chứ!”
“Anh làm chuột bạch miễn phí cho em, mỗi lần em nấu ăn đều rất khó ăn, anh thử độc giúp em, được không!”
Nghe xong, Dương Nguyệt muốn đánh ai đó một cái Lúc trước có chút ấm áp, nhưng bây giờ cảm thấy bản tính của Kỷ Thiên Minh khó thay đổi, nhìn hình người nhưng giống chó, trên thật tế lại tiện.
Hứa Minh Tâm theo Cố Gia Huy về nhà và cảm thấy ớn lạnh sau khi xuống xe, đầu cô co rút vì lạnh.
Trước khi ra ngoài, Cố Gia Huy đã dặn người hầu nấu canh gừng, để khi trở về sẽ uống canh gừng nóng hổi Biết cô sợ đăng, nên dặn người hầu cho vào đó một ít đường nâu để làm dịu cổ họng.
“Ngon quá, uống thêm vài bát có được không?”
“Không phải chuyện tốt, sao lại uống nhiêu như vậy, để dành bụng chút nữa còn ăn cơm.”
Hứa Minh Tâm gật đầu liên tục nói: “Em muốn ăn thịt!”
“Được rồi, anh sẽ nấu cho em ăn và bù đắp cho em. Gần đây em đã rất vất vả, sau này sẽ càng vất vả hơn nữa”
Hứa Minh Tâm nghe được nửa đoạn trước, thật cần mãn gật đầu nhưng đột nhiên cảm thấy có điều gì đó không ổn khi nghe thấy phía Sau.
Ý của anh là gì… Làm việc vất vả hơn trong tương lai à?
Cái này đúng thật là cầm thú, rốt cục khi nào mới có thể!
Hứa Minh Tâm đã trở lại những ngày bình yên, nhưng London lại nổi gió và mây phùn.
Cố Trường Quân tiết lộ danh tính của mình, tham dự chỉ nhánh của công ty và bắt đầu nắm quyền.
Ban giám đốc ngầm phê bình khả năng của anh ấy, nhưng Cố Trường Quân đã thuyết phục được họ chỉ trong vài ngày.
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Ngày mưa khó đi taxi, họ đi bộ lâu mà không đợi được taxi.
Gô ta đã lạnh đến nỗi rùng mình một cái, Kỷ Thiên Minh giống như phát hiện ra được điều gì đó, đem áo khoác khoác trên người cô ta.
“Cẩn thận coi chừng cảm lạnh”
“Anh cuối cùng cũng có lương tâm rồi!”
Dương Nguyệt cảm động, Kỷ Thiên Minh chỉ nhếch mép cười, nhưng không trả lời.
Anh ta đã bảo vệ cô nhiều năm như vậy, chỉ là cô không rõ tình cảm của chính mình.
Mặc dù anh thường xuyên trêu chọc cô, nhưng… cô ta là người duy nhất trong mắt anh ta.
“Buổi tối muốn ăn gì? Trời lạnh, trở về nấu canh uống đi”
“Được, được rồi, em muốn uống súp gà long nhãn”
“Hừ, nguyên liệu đều có đầy đủ ở trong nhà, em có thể trổ tài của mình”
“Em làm?”
Dương Nguyệt đã bị choáng váng và chỉ vào mũi của mình với một biểu hiện kinh ngạc.
“Còn không thì là anh sao? Em thấy bàn tay của anh đẹp đến mức nào và chúng không phù hợp với loại công việc thô bạo này. Và em cần phải luyện tập rất nhiều, phải không? Nếu em muốn nắm lấy trái tim của một người đàn ông, trước tiên em phải năm lấy được cái bụng anh ta. Anh đây là đang cho em một cơ hội đói”
“Em đây không cần nảm được cái dạ dày của anh, sao em lại phải nấu cho anh ăn chứ!”
“Anh làm chuột bạch miễn phí cho em, mỗi lần em nấu ăn đều rất khó ăn, anh thử độc giúp em, được không!”
Nghe xong, Dương Nguyệt muốn đánh ai đó một cái Lúc trước có chút ấm áp, nhưng bây giờ cảm thấy bản tính của Kỷ Thiên Minh khó thay đổi, nhìn hình người nhưng giống chó, trên thật tế lại tiện.
Hứa Minh Tâm theo Cố Gia Huy về nhà và cảm thấy ớn lạnh sau khi xuống xe, đầu cô co rút vì lạnh.
Trước khi ra ngoài, Cố Gia Huy đã dặn người hầu nấu canh gừng, để khi trở về sẽ uống canh gừng nóng hổi Biết cô sợ đăng, nên dặn người hầu cho vào đó một ít đường nâu để làm dịu cổ họng.
“Ngon quá, uống thêm vài bát có được không?”
“Không phải chuyện tốt, sao lại uống nhiêu như vậy, để dành bụng chút nữa còn ăn cơm.”
Hứa Minh Tâm gật đầu liên tục nói: “Em muốn ăn thịt!”
“Được rồi, anh sẽ nấu cho em ăn và bù đắp cho em. Gần đây em đã rất vất vả, sau này sẽ càng vất vả hơn nữa”
Hứa Minh Tâm nghe được nửa đoạn trước, thật cần mãn gật đầu nhưng đột nhiên cảm thấy có điều gì đó không ổn khi nghe thấy phía Sau.
Ý của anh là gì… Làm việc vất vả hơn trong tương lai à?
Cái này đúng thật là cầm thú, rốt cục khi nào mới có thể!
Hứa Minh Tâm đã trở lại những ngày bình yên, nhưng London lại nổi gió và mây phùn.
Cố Trường Quân tiết lộ danh tính của mình, tham dự chỉ nhánh của công ty và bắt đầu nắm quyền.
Ban giám đốc ngầm phê bình khả năng của anh ấy, nhưng Cố Trường Quân đã thuyết phục được họ chỉ trong vài ngày.
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Đánh giá:
Truyện Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Story
Chương 1878
9.7/10 từ 53 lượt.