Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1840
Cô ôm Dao Dao về phòng, Hứa Minh Tâm nhẹ giọng nói: “Hiện tại…Đi gặp Cảnh Nguyệt Tây!
“Cô thật sự đã ra quyết định?”
Cô đứng sững lại một chút, không cho phép mình được nghĩ nhiều nữa, chỉ sợ càng nghĩ càng trở nên do dự.
Bệnh của Cố Gia Huy ngày càng nặng, cô không thể chân chừ thêm được nữa.
Hiện tại chỉ có dao sắc mới chặt đứt đống rắc rối này.
Cảnh Nguyệt Tây chờ cô cả một ngày với tâm trạng bất an, nhìn thấy cô đến, lập tức đứng lên từ trên sô pha.
“Ừm, tôi đã đồng ý với cô, rời khỏi Cố Gia Huy, về sau tôi và anh ấy không còn quan hệ gì cả. Nhưng tôi cũng sẽ không đến với bất kỳ một ai cả, cô không có quyền can thiệp. Cho dù anh ấy có làm phẫu thuật thành công hay không, tôi cũng sẽ không quan tâm Chúng ta…mệnh ai người lấy đi, thế nào?”
“Được, mệnh ai người lấy đi! Đây là ước định, cô đã đồng ý, tôi cũng an tâm. Nếu cô dám làm trái lời hẹn, tôi sẽ không từ bất kể thủ đoạn nào để lấy mạng anh ta, tôi không sợ đối đầu với giới xã hội đen!”
Thời điểm Cảnh Nguyệt Tây nói ra những lời này, ánh mắt liếc về phía Phó Minh Tước.
Những lời này, chính là nói cho anh ta nghe.
Phó Minh Tước chỉ dùng tay vuốt cãm, không có bất kỳ một động thái nào.
Hứa Minh Tâm suy nghĩ kỹ càng, tất cả yêu cầu đều có thể chấp nhận.
Chỉ cần có thể cứu sống được Cố Gia Huy, cả đời không gặp lại anh, cũng có sao đâu?
Chỉ cần anh còn sống là tốt rồi, chẳng sợ cả đời này không gặp lại, chỉ cần trong lòng cô và anh đều hiểu được, hai người thật lòng yêu nhau, €o dù về sau anh ấy không còn yêu cô nữ, cô cũng không có gì hối hận cả.
Được yêu, được có nhau, như vậy đã rất hài lòng.
Cô cầm bút ký tên mình lên bản giao ước, hỏi: “Khi nào thì đồng ý làm phẫu thuật”
“Trong vòng một tuần, tôi cam đoan sẽ khiến cô hài lòng. Nhưng mà ca mổ sẽ tổ chức ở Hồ Chí Minh, vì nơi đây là nơi có hoàn cảnh tốt nhất để trị liệu, trái tim trong quá trình di chuyển cũng không bị xóc nảy, khiến cho chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Cho nên sau khi thực hiện song ca phẫu thuật, hy vọng cô sẽ giữ lời hứa”
“Tôi nhất định sẽ giữ đúng lời hứa”
Cô nhẹ giọng nói, rồi xoay người rời đi.
Ra đến cửa, Phó Minh Tước lên tiếng, nói “Thật sự bỏ được? Cô đồng ý rời khỏi Cố Gia Huy”
“Cảnh Nguyệt Tây so với tôi còn quan trọng hơn…Không phải sao?”
“Điều kiện của cô ta đúng là rất mê người, nhưng nếu là một người đàn ông, tôi sẽ không yêu cô ta”
“Vì sao?”
Hứa Minh Tâm có chút tò mò hỏi. Lấy một người có điều kiện xứng với mình, không phải rất tốt sao?
“Bởi vì trong lòng tôi biết tôi không sợ đối mặt với Cảnh Nguyệt Tây, cho dù năm mươi năm nữa cũng sẽ vậy, cô ta không có thứ gì có thể uy hiếp tôi. Tôi hiểu rõ bản thân mình muốn gì. Tuy tôi cùng Cố Gia Huy không thể ở bên nhau, nhưng tôi tin tưởng, bản thân anh ấy muốn gì. Hôn nhân chỉ là một con bài trong chốn thương trường, giúp cả hai bên cùng nhau có lợi.”
“Một số người lại không muốn hy sinh cuộc hôn nhân của mình, họ luôn chừa lại cho mình một con đường sống. Chính vì thế mà những người nắm tay bọn họ trong tương lai không phải là đối tác, mà là…Người yêu”
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
“Cô thật sự đã ra quyết định?”
Cô đứng sững lại một chút, không cho phép mình được nghĩ nhiều nữa, chỉ sợ càng nghĩ càng trở nên do dự.
Bệnh của Cố Gia Huy ngày càng nặng, cô không thể chân chừ thêm được nữa.
Hiện tại chỉ có dao sắc mới chặt đứt đống rắc rối này.
Cảnh Nguyệt Tây chờ cô cả một ngày với tâm trạng bất an, nhìn thấy cô đến, lập tức đứng lên từ trên sô pha.
“Ừm, tôi đã đồng ý với cô, rời khỏi Cố Gia Huy, về sau tôi và anh ấy không còn quan hệ gì cả. Nhưng tôi cũng sẽ không đến với bất kỳ một ai cả, cô không có quyền can thiệp. Cho dù anh ấy có làm phẫu thuật thành công hay không, tôi cũng sẽ không quan tâm Chúng ta…mệnh ai người lấy đi, thế nào?”
“Được, mệnh ai người lấy đi! Đây là ước định, cô đã đồng ý, tôi cũng an tâm. Nếu cô dám làm trái lời hẹn, tôi sẽ không từ bất kể thủ đoạn nào để lấy mạng anh ta, tôi không sợ đối đầu với giới xã hội đen!”
Thời điểm Cảnh Nguyệt Tây nói ra những lời này, ánh mắt liếc về phía Phó Minh Tước.
Những lời này, chính là nói cho anh ta nghe.
Phó Minh Tước chỉ dùng tay vuốt cãm, không có bất kỳ một động thái nào.
Hứa Minh Tâm suy nghĩ kỹ càng, tất cả yêu cầu đều có thể chấp nhận.
Chỉ cần có thể cứu sống được Cố Gia Huy, cả đời không gặp lại anh, cũng có sao đâu?
Chỉ cần anh còn sống là tốt rồi, chẳng sợ cả đời này không gặp lại, chỉ cần trong lòng cô và anh đều hiểu được, hai người thật lòng yêu nhau, €o dù về sau anh ấy không còn yêu cô nữ, cô cũng không có gì hối hận cả.
Được yêu, được có nhau, như vậy đã rất hài lòng.
Cô cầm bút ký tên mình lên bản giao ước, hỏi: “Khi nào thì đồng ý làm phẫu thuật”
“Trong vòng một tuần, tôi cam đoan sẽ khiến cô hài lòng. Nhưng mà ca mổ sẽ tổ chức ở Hồ Chí Minh, vì nơi đây là nơi có hoàn cảnh tốt nhất để trị liệu, trái tim trong quá trình di chuyển cũng không bị xóc nảy, khiến cho chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Cho nên sau khi thực hiện song ca phẫu thuật, hy vọng cô sẽ giữ lời hứa”
“Tôi nhất định sẽ giữ đúng lời hứa”
Cô nhẹ giọng nói, rồi xoay người rời đi.
Ra đến cửa, Phó Minh Tước lên tiếng, nói “Thật sự bỏ được? Cô đồng ý rời khỏi Cố Gia Huy”
“Cảnh Nguyệt Tây so với tôi còn quan trọng hơn…Không phải sao?”
“Điều kiện của cô ta đúng là rất mê người, nhưng nếu là một người đàn ông, tôi sẽ không yêu cô ta”
“Vì sao?”
Hứa Minh Tâm có chút tò mò hỏi. Lấy một người có điều kiện xứng với mình, không phải rất tốt sao?
“Bởi vì trong lòng tôi biết tôi không sợ đối mặt với Cảnh Nguyệt Tây, cho dù năm mươi năm nữa cũng sẽ vậy, cô ta không có thứ gì có thể uy hiếp tôi. Tôi hiểu rõ bản thân mình muốn gì. Tuy tôi cùng Cố Gia Huy không thể ở bên nhau, nhưng tôi tin tưởng, bản thân anh ấy muốn gì. Hôn nhân chỉ là một con bài trong chốn thương trường, giúp cả hai bên cùng nhau có lợi.”
“Một số người lại không muốn hy sinh cuộc hôn nhân của mình, họ luôn chừa lại cho mình một con đường sống. Chính vì thế mà những người nắm tay bọn họ trong tương lai không phải là đối tác, mà là…Người yêu”
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Đánh giá:
Truyện Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Story
Chương 1840
9.7/10 từ 53 lượt.