Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 175
Đời con cái rất quan trọng.
“Đúng là vấn đề này rất nghiêm trọng.”
Cố Gia Huy nói với vẻ nghiêm túc.
“Đúng mà, rất nghiêm trọng đó.”
Hứa Minh Tâm nói với vẻ vui mừng.
“Vậy chúng ta đừng có con quá sớm. Nếu như không được nữa thì cứ đi trại trẻ mồ côi nhận nuôi một cái là được rồi đúng không?”
“Cái… cái gì?”
“Hứa Minh Tâm, chẳng cần biết em có tim hay không, anh đã chắc chắn rằng chúng ta là do trời đất tác hợp.”
Cố Gia Huy ôm Hứa Minh Tâm vào lòng, bàn tay to lớn của anh luồn vào mái tóc của cô rồi nói: “Anh biết hết những điều mà em lo lắng. Em cũng không cần phải khổ cực để dung hòa vào thế giới của anh như thế, anh sẽ nghĩ cách dung hòa vào thế giới của em. Em không cần trở nên càng ngày càng tài giỏi hay gì đó, như bây giờ là tốt rồi. Mọi chuyện còn lại cứ giao cho anh.”
“Nhưng mà… em sợ người khác cười nhạo anh, nói vợ chưa cưới của anh không tiền không thế, là một cô gái không ai cần.”
“Không sao, anh có tiền anh có thể, anh cần em.”
Giọng nói của anh rất trầm lắng, khiến cho trái tim cô cũng dần bình tĩnh lại.
Anh nói.
Anh có tiền anh có thể, anh cần em.
Câu nói này như đâm thẳng vào lòng cô, như một hòn đá rơi xuống mặt hồ yên tĩnh tạo nên từng đợt sóng nước.
“Em vẫn..”
Hứa Minh Tâm không kiềm chế được mà chu môi, nhưng không ngờ Cố Gia Huy lại cúi người dùng môi anh chặn lại.
“A…”
Cô không kiềm chế được mà phát ra tiếng rên, không hề có chút sức lực để chống đỡ.
Cố Gia Huy tiến quân thần tốc, anh công thành chiếm đất, không hề cho cô cơ hội thở dốc.
Hứa Minh Tâm không thở nổi, cả người cô như mềm đi. Như có một dòng điện nhỏ chạy qua người khiến cho cô chẳng hề có chút sức lực nào.
Một lúc lâu sau Cố Gia Huy mới rời khỏi đôi môi cô với vẻ thỏa mãn. Anh cũng sợ rằng mình sẽ lún sâu vào mà không kiềm chế được nữa.
Cô vẫn còn nhỏ.
Cố Gia Huy thở hổn hển, mắt anh đen láy nhưng dường như lại có gợn sóng.
“Bây giờ em còn sợ gì nữa không?”
“Em sợ…”
Hứa Minh Tâm vừa nói ra hai chữ, đột nhiên cô nghĩ tới cái gì rồi sợ tới nỗi che miệng lại. Vừa rồi cô còn chưa nói xong là đã bị anh hôn một lần, nếu là nói nữa thì có khi nào sẽ…
“Nói tiếp đi anh nghe.”
“Anh sẽ không hề cho em có cơ hội nói ra!”
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
“Đúng là vấn đề này rất nghiêm trọng.”
Cố Gia Huy nói với vẻ nghiêm túc.
“Đúng mà, rất nghiêm trọng đó.”
Hứa Minh Tâm nói với vẻ vui mừng.
“Vậy chúng ta đừng có con quá sớm. Nếu như không được nữa thì cứ đi trại trẻ mồ côi nhận nuôi một cái là được rồi đúng không?”
“Cái… cái gì?”
“Hứa Minh Tâm, chẳng cần biết em có tim hay không, anh đã chắc chắn rằng chúng ta là do trời đất tác hợp.”
Cố Gia Huy ôm Hứa Minh Tâm vào lòng, bàn tay to lớn của anh luồn vào mái tóc của cô rồi nói: “Anh biết hết những điều mà em lo lắng. Em cũng không cần phải khổ cực để dung hòa vào thế giới của anh như thế, anh sẽ nghĩ cách dung hòa vào thế giới của em. Em không cần trở nên càng ngày càng tài giỏi hay gì đó, như bây giờ là tốt rồi. Mọi chuyện còn lại cứ giao cho anh.”
“Nhưng mà… em sợ người khác cười nhạo anh, nói vợ chưa cưới của anh không tiền không thế, là một cô gái không ai cần.”
“Không sao, anh có tiền anh có thể, anh cần em.”
Giọng nói của anh rất trầm lắng, khiến cho trái tim cô cũng dần bình tĩnh lại.
Anh nói.
Anh có tiền anh có thể, anh cần em.
Câu nói này như đâm thẳng vào lòng cô, như một hòn đá rơi xuống mặt hồ yên tĩnh tạo nên từng đợt sóng nước.
“Em vẫn..”
Hứa Minh Tâm không kiềm chế được mà chu môi, nhưng không ngờ Cố Gia Huy lại cúi người dùng môi anh chặn lại.
“A…”
Cô không kiềm chế được mà phát ra tiếng rên, không hề có chút sức lực để chống đỡ.
Cố Gia Huy tiến quân thần tốc, anh công thành chiếm đất, không hề cho cô cơ hội thở dốc.
Hứa Minh Tâm không thở nổi, cả người cô như mềm đi. Như có một dòng điện nhỏ chạy qua người khiến cho cô chẳng hề có chút sức lực nào.
Một lúc lâu sau Cố Gia Huy mới rời khỏi đôi môi cô với vẻ thỏa mãn. Anh cũng sợ rằng mình sẽ lún sâu vào mà không kiềm chế được nữa.
Cô vẫn còn nhỏ.
Cố Gia Huy thở hổn hển, mắt anh đen láy nhưng dường như lại có gợn sóng.
“Bây giờ em còn sợ gì nữa không?”
“Em sợ…”
Hứa Minh Tâm vừa nói ra hai chữ, đột nhiên cô nghĩ tới cái gì rồi sợ tới nỗi che miệng lại. Vừa rồi cô còn chưa nói xong là đã bị anh hôn một lần, nếu là nói nữa thì có khi nào sẽ…
“Nói tiếp đi anh nghe.”
“Anh sẽ không hề cho em có cơ hội nói ra!”
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Đánh giá:
Truyện Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Story
Chương 175
9.7/10 từ 53 lượt.