Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1014
Tiếc tiền cho anh ấy là chuyện thực sự rất khó mà nghĩ đến.
Nhưng người quản lý nói gì cũng đều từ chối, cứ khăng khăng cho đó là trách nhiệm của cửa hàng.
Cuối cùng, việc từ chối không thành, họ đành bỏ cuộc.
Sau bữa ăn, cả hai ngồi lại một lúc ngắm nhìn cảnh đêm của London.
Sắc trời càng tối, bên dưới đèn càng sáng, sáng đến mức càng lúc càng rực rỡ, sông Lan cũng trở nên đẹp để lạ thường.
Cô mơ hồ nói: “Cố Gia Huy, anh rất thích cửa hàng quần áo đó sao? Sao anh luận mua quần áo cho em à do the?”
“Nguyên nhân đầu tiên là vì quần áo ở đó rất hợp với em, thứ hai là vì anh muốn mua cho em thứ tốt nhất, bởi vì em xứng đáng có được những gì tốt nhất “Chi vì vậy thôi?”
Cô nhất thời cảm thấy bất lực, Cố Gia Huy còn có kiểu tiêu tiền chân thành vậy ư? “Ừm, không đúng sao?”
“Đương nhiên không đúng, tốn nhiều tiền như vậy cho quần áo, thật quá lãng phí mà.”
“Tiêu tiền cho em, trước giờ chẳng thấy đó là lãng phí gì cả, ngược lại còn thấy đó là một vinh hạnh.”
“Ngoan, sau này em phụ trách tiêu tiền phả nhà, anh phụ trách kiếm tiền nuôi nhà, phân công công việc rõ ràng, còn gì không ổn không?”
Anh âu yếm xoa đầu Hứa Minh Tâm, khóe miệng khẽ nở nụ cười, đong đầy sự nuông chiều.
Anh hận không thể ôm hết những thứ tốt đẹp nhất trên đời đặt trước mặt cô, chỉ mong cô vui vẻ nở một nụ cười.
Anh nghĩ, trong lịch sử có câu Phỏng hoa hỉ chư hầu, quả không ngoa, bỏ ra nghìn lượng vàng, đổi lấy nụ cười của mỹ nhân thì cũng đúng mà.
Boi vi…
Có một số người là kho báu lớn nhất, họ xứng đáng được như thế.
Hứa Minh Tâm là báu vật trong trái tim anh, không ai có thể thay thế được.
Cô ấy là độc nhất vô nhị “Nói như vậy, sao em cảm thấy áp lực lớn thế nhỉ? Để em tiêu tiền phá nhà, em chỉ muốn tiết kiệm tiền để sống thôi.”
“Em có thể tiết kiệm tiền, nhưng em cũng phải học cách tiêu tiền. Nếu như em không nỡ tiêu tiền cho bản thân, hãy để người đàn ông của em tiêu cho em. Tương tự nhau thôi. Hơn nữa, mắt nhìn của anh không tế, sẽ lựa chọn những gì phù hợp nhất cho em. Như thế này không phải rất tốt sao?”
Hứa Minh Tâm không cách nào phản đối được lời anh nói.
Cố Gia Huy không phải là người xuế xoà, đây là điều đáng mừng.
Anh ấy mua bất cứ thứ gì cho bản thân mình, trước tiên đầu sẽ tìm hiểu rất nhiều về nó.
Nếu mua sản phẩm im sóc cho cô, tiên anh sẽ kiểm tra xem da của cô là da khô, da dầu hay hỗn hợp, nhạy cảm với cái gì, da cần đường ẩm hay làm sáng.
Anh nghiên cứu rõ ràng đầu ra đấy, nhưng bản thân cô thì không làm được vậy. Từ nhỏ đến lớn khi mua sản phẩm chăm sóc da cô cũng không chú ý đến mấy điều này.
Chính sự cẩu thả của cô mới làm bật lên sự cần thận tỉ mỉ của anh.
Vậy nên mỹ phẩm và các sản phẩm chăm sóc da của cô đều do Cố Gia Huy chuẩn bị, mỗi một thành phần sử dụng trong đó anh đều nằm rất rõ, thật là khủng khiếp mà
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Nhưng người quản lý nói gì cũng đều từ chối, cứ khăng khăng cho đó là trách nhiệm của cửa hàng.
Cuối cùng, việc từ chối không thành, họ đành bỏ cuộc.
Sau bữa ăn, cả hai ngồi lại một lúc ngắm nhìn cảnh đêm của London.
Sắc trời càng tối, bên dưới đèn càng sáng, sáng đến mức càng lúc càng rực rỡ, sông Lan cũng trở nên đẹp để lạ thường.
Cô mơ hồ nói: “Cố Gia Huy, anh rất thích cửa hàng quần áo đó sao? Sao anh luận mua quần áo cho em à do the?”
“Nguyên nhân đầu tiên là vì quần áo ở đó rất hợp với em, thứ hai là vì anh muốn mua cho em thứ tốt nhất, bởi vì em xứng đáng có được những gì tốt nhất “Chi vì vậy thôi?”
Cô nhất thời cảm thấy bất lực, Cố Gia Huy còn có kiểu tiêu tiền chân thành vậy ư? “Ừm, không đúng sao?”
“Đương nhiên không đúng, tốn nhiều tiền như vậy cho quần áo, thật quá lãng phí mà.”
“Tiêu tiền cho em, trước giờ chẳng thấy đó là lãng phí gì cả, ngược lại còn thấy đó là một vinh hạnh.”
“Ngoan, sau này em phụ trách tiêu tiền phả nhà, anh phụ trách kiếm tiền nuôi nhà, phân công công việc rõ ràng, còn gì không ổn không?”
Anh âu yếm xoa đầu Hứa Minh Tâm, khóe miệng khẽ nở nụ cười, đong đầy sự nuông chiều.
Anh hận không thể ôm hết những thứ tốt đẹp nhất trên đời đặt trước mặt cô, chỉ mong cô vui vẻ nở một nụ cười.
Anh nghĩ, trong lịch sử có câu Phỏng hoa hỉ chư hầu, quả không ngoa, bỏ ra nghìn lượng vàng, đổi lấy nụ cười của mỹ nhân thì cũng đúng mà.
Boi vi…
Có một số người là kho báu lớn nhất, họ xứng đáng được như thế.
Hứa Minh Tâm là báu vật trong trái tim anh, không ai có thể thay thế được.
Cô ấy là độc nhất vô nhị “Nói như vậy, sao em cảm thấy áp lực lớn thế nhỉ? Để em tiêu tiền phá nhà, em chỉ muốn tiết kiệm tiền để sống thôi.”
“Em có thể tiết kiệm tiền, nhưng em cũng phải học cách tiêu tiền. Nếu như em không nỡ tiêu tiền cho bản thân, hãy để người đàn ông của em tiêu cho em. Tương tự nhau thôi. Hơn nữa, mắt nhìn của anh không tế, sẽ lựa chọn những gì phù hợp nhất cho em. Như thế này không phải rất tốt sao?”
Hứa Minh Tâm không cách nào phản đối được lời anh nói.
Cố Gia Huy không phải là người xuế xoà, đây là điều đáng mừng.
Anh ấy mua bất cứ thứ gì cho bản thân mình, trước tiên đầu sẽ tìm hiểu rất nhiều về nó.
Nếu mua sản phẩm im sóc cho cô, tiên anh sẽ kiểm tra xem da của cô là da khô, da dầu hay hỗn hợp, nhạy cảm với cái gì, da cần đường ẩm hay làm sáng.
Anh nghiên cứu rõ ràng đầu ra đấy, nhưng bản thân cô thì không làm được vậy. Từ nhỏ đến lớn khi mua sản phẩm chăm sóc da cô cũng không chú ý đến mấy điều này.
Chính sự cẩu thả của cô mới làm bật lên sự cần thận tỉ mỉ của anh.
Vậy nên mỹ phẩm và các sản phẩm chăm sóc da của cô đều do Cố Gia Huy chuẩn bị, mỗi một thành phần sử dụng trong đó anh đều nằm rất rõ, thật là khủng khiếp mà
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Đánh giá:
Truyện Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Story
Chương 1014
9.7/10 từ 53 lượt.