Vở Kịch Hỗn Loạn Của Kẻ Được Vạn Người Mê

Chương 14

30@-

Thỉnh thoảng họ lại nói những điều khó hiểu, Lâm Thời không hiểu, nhưng cậu có thể cảm nhận được ác ý tinh tế trong đó.


Cậu không bận tâm chút nào: "Chết rồi cũng tốt, dù sao thì không liên quan đến tôi."


Nói xong, Lâm Thời lại quay người, nghiêng đầu hỏi: "Lúc nãy quay lưng lại với anh có lười biếng không?"


Mồ hôi làm mắt Derrick dính lại, cậu bé không ngừng lắc đầu, nói nhỏ: "Không có."


"Thật không, giả không?" Lâm Thời cố ý trêu cậu.


Derrick bị nghi ngờ cũng không giận, tính tình tốt lặp lại: "Thật sự không có."



Hai người vừa luyện tập vừa nói chuyện phiếm, cho đến khi Thiên Dạ đến:


"Lâm, đi với tôi một lát."


Lâm Thời: "Có thể từ chối không?"


"Không thể." Thiên Dạ lạnh lùng đáp.


"Được rồi." Lâm Thời đứng dậy, nhìn vào thiết bị đầu cuối, nói với Derrick: "Còn hai phút nữa là được nghỉ, Khẳng Lợi anh em tốt, cậu giúp tôi trông chừng em ấy."


Khẳng Lợi giơ tay ra hiệu OK.


Sau khi Lâm Thời đi, Khẳng Lợi và Derrick nhìn nhau im lặng, không khí giữa họ đầy ngượng ngùng.



Derrick nhìn hắn không chút cảm xúc: "Tôi đang huấn luyện." Ngụ ý, đừng làm phiền cậu.


Khẳng Lợi: "..."


"Lúc nãy ở cùng với Lâm sao tôi không thấy miệng nhóc 'thâm' thế này nhỉ?"


Khẳng Lợi thề sẽ ngoan ngoãn trải qua hai phút này, tuyệt đối không nói thêm lời nào.


Mười giây sau.


"Này, nhóc sống với Lâm chắc không thoải mái lắm nhỉ?"


Derrick lạnh lùng nhìn hắn, đột nhiên bắt đầu lắc đầu mạnh. Trong chốc lát, mồ hôi bắn tung tóe lên người Khẳng Lợi.



"..." Khẳng Lợi lặng lẽ lau mặt.


Đúng lúc hắn thề lần này sẽ thực sự không bao giờ để ý đến Derrick nữa, thì cậu bé đột nhiên lên tiếng:


"Lâm rất tốt, tôi thích ở cùng Lâm."


Từ khi đến Thiên Khải, cảnh tượng đế quốc sụp đổ thường xuyên lặp lại trong cơn ác mộng của cậu. Ngọn lửa ngút trời, tiếng la hét kinh hoàng của người dân, người cha đã chết dưới lưỡi kiếm của Wickers, người mẹ không rõ tung tích, và cả viên đạn chỉ thiếu một chút nữa là cướp đi sinh mạng cậu...


Nửa đêm, Derrick bừng tỉnh, mồ hôi lạnh đầm đìa, gần như không thở nổi. Nhưng mỗi lúc như vậy, Lâm Thời sẽ vô thức ôm lấy cậu. Mùi gỗ tuyết tùng làm cậu nhớ lại con dao găm đã cứu mình dưới chiếc bàn. Vì thế, cảm xúc hỗn loạn được xoa dịu một cách dễ dàng.


Derrick ngước mắt, nhìn thấy thời gian hiển thị trên màn hình của Khẳng Lợi, rồi buông chân ngồi xuống sàn. Cậu vừa nuốt nước bọt vừa nói nhỏ: "Tôi sẽ không đi theo người khác."


Dù là huấn luyện cường độ cao mỗi ngày cậu cũng cam tâm chịu đựng, chỉ cần có thể ở bên Lâm Thời.


Khẳng Lợi trợn tròn mắt: "Nói như thể có ai muốn nhóc vậy."



Vở Kịch Hỗn Loạn Của Kẻ Được Vạn Người Mê
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vở Kịch Hỗn Loạn Của Kẻ Được Vạn Người Mê Truyện Vở Kịch Hỗn Loạn Của Kẻ Được Vạn Người Mê Story Chương 14
10.0/10 từ 40 lượt.
loading...