Võ Đạo Chi Lộ
Quyển 4 - Chương 127: Chap 17 Cường Giả Thánh Tộc Ra Trận
Lúc này toàn bộ Hư Không Giới đã có tin mừng đầu tiên, Thiên Tôn đã cùng đội quân của mình một đường chém sạch Luyện Ngục Quốc. Và hắn đang tiếp tục đi chi viện những nơi khác, Thiên Hà Đế lúc này cũng chém giết kẻ địch không ngừng. Toàn bộ Hư Không Giới đang cùng dốc sức đồng lòng lại, họ đang bảo vệ mái nhà của chính mình. Ở một hẻm núi cách không quá xa địa phân của Thông Tuệ Đế. Một kẻ đã giết chết một nhóm lính chấn thủ ở đó, hắn lau đi vết máu trên mặt. Tự cười một mình hắn nói:
- Con người vẫn là con người nhỉ? Vãn nghĩ tộc ta đã bị chính giết rồi đấy à. Đúng là lũ ngu ngốc, người đâu! Lập tức truyền tin về bẩm với chủ thượng rằng kế hoạch đã có thể bắt đầu!
Một vài kẻ thuộc thánh tộc cũng nhanh chóng bay đi, lúc này tên kia từ từ bước ra hẻm núi. Theo nhưng bước chân hắn đi, diện mạo hắn lại càng thay đổi và giống hệt như người thường. Phía mặt trận của Thiên Hà cũng đột nhiên xuất hiện mấy kẻ lại mặt, Thiên Hà thấy vậy liền lập tức ra đòn tấn công phủ đầu chúng trước. Nhưng bất ngờ thay chúng chỉ bị một chút thương tích khi đỡ một đòn gần như toàn lực của âm. Thiên Hà tức giận gào lên:
- Mẹ nó! Chết hết cho lão tử! Hư Không Thúc Địa!
Từ sau lưng hắn không trung đột nhiên hiện ra các vết nứt, hàng loạt đòn công kích tấn công đến mấy kẻ vừa xuất hiện. Thuận tiện lao đến dọn sạch đám tôm tép ở dưới đất, Thiên Hà đắc ý cười lớn. Đột nhiên cảm nhận sát khí, hắn lập tức vào trạng thái đề phòng. Một kẻ vung tay, làn khói bụi kia tản đi, hắn từ từ bước lên phía trước mà nói:
- Chỉ có như vậy cũng dám xưng hào một vị Đế sao?
Thiên Hà cũng lắc đầu mà nói:
- Ta cũng đâu muốn! Nó tự chọn ta nên ta tấn cấp cho vui thôi mà.
Lời này trực tiếp khiên tên kia nổi điên, hắn gào lên:
- Ngươi nghĩ thánh tộc bọn ta lại không có cường giả võ đế cảnh sao?
Nói xong hắn cũng bộc phát ra thực lực chân chính, khiến Thiên Hà vỗ tay mà nói:
- Không tồi! Nhưng đột nhiên mất đầu cũng không hay lắm nhỉ Cổ huynh đệ!
Người tên Cổ kia cũng mỉm cười đáp:
- Chẳng phải ta đang giúp Thiên Hà huynh đấy sao?
Chỉ thấy người ấy đang cầm đầu của kẻ có sức mạnh của võ đế bên thánh tộc kia, quay quay trên tay như là món đồ chơi vậy. Thiên Hà cũng vỗ tay mà nói:
- Tạo nghệ về thời gian của Cổ huynh cũng tăng đến mức ta xuýt cũng không nhìn ra được rồi nhỉ? Huynh nhớ ra toàn bộ tên mình chưa vậy?
Cổ lắc đầu nói:
- Không biết nữa! Chính ta cũng chỉ biết thêm một chữ cái nữa mà thôi, nhưng có cảm giác như nó chẳng phải tên ta. Như là nó đang muốn cảnh báo ta một thứ gì đó hay đại loại vậy.
Thiên Hà cũng cau mày xuy nghĩ, một lúc hắn lên tiếng:
- Đây cũng lần đầu tiên ta nghe tới việc Cổ huynh chưa biết thêm gì về tên mình đấy.
Cổ lại lắc đầu, hắn nói:
- Đây cũng là lần đầu tiên ta gặp trường hợp như vậy, nên ta cũng đang rất khó hiểu về việc ấy.
Từ xa đột nhiên Thông Tuệ bị đánh bay đến, Cổ thấy vậy liền lập tức dùng sức mạnh thời gian dừng lại. Hắn nhanh chóng chạy đến đỡ Thông Tuệ rồi chữa thương cho Thông Tuệ. Thiên Hà cũng bay ra chắn trước mặt hai người, hắn hỏi Thông Tuệ:
- Kẻ nào tấn công ngươi!
Thông Tuệ chật vật đáp:
- Là...là người của thánh tộc!
Xong hắn cũng vô lực mà ngất đi, Cổ lập tức đưa Thông Tuệ vào thức giới của mình. Hắn đứng dậy rồi nói với Thiên Hà:
- Ngươi của ở đây hồi phục chốc lát, ta sẽ sớm quay lại!
Nói xong thân ảnh của Cổ biến mất, tên thánh tộc lúc mày vẫn đang đuổi theo Thông Tuệ. Hắn khá tức giận mà nói:
- Tên này cũng giỏi chạy trốn quá đấy nhỉ?
Đột nhiên hắn vỗ tay mà nói:
- Lại một "cường giả" nữa đến tiếp đón ta đấy à?
Cổ liền tức giận gào lên:
- Là ngươi đả thương muội ấy!
Tên kia liền khá ngạc nhiên nói:
- Ồ! Tên đó vậy mà lại là nữ nhân đấy à? Hình như ta có ra tay không biết nặng nhẹ chút thì phải.
Cổ lập tức toản ra sát khí, lượng sát khí ngút trời phát ra từ kẻ trông rất nho nhã. Tên kia lại không vì thế mà sợ hãi, hắn còn khoái chí cười lớn:
- Hahahahaha! Vậy mới xứng là cường giả chứ!
Cổ liền nói, nhưng với sắc dọng âm trầm như đến từ cửu u hoàng tuyền vậy:
- Vậy thì để ngươi toại nguyện!
Thời gian chi lực hiện hữu, lập tức rút đi sinh cơ của tên thánh tộc kia. Nhưng bất ngờ thay, không nhưng không chạy trốn, mà hắn lại quay lại dùng tay mà chém đứt sợi dây liên kết hắn với thời gian chi lực. Cổ lập tức rút kiếm ra lao đến tấn công hắn, thời gian chi lực vẫn đến và lấy đi tuổi thọ của tên thánh tộc. Thiên Tôn từ đâu bay đến đấm thẳng vào ngực hắn, lập tức khiến tên thánh tộc kia bay đập thẳng xuống mặt đất. Dư chấn khiến nó tạo thành một cái hố rất sâu và rất lớn, nó còn tạo ra một trận động đất lớn. Lúc này ở ngoài thông đạo thoát khỏi Phản Hoan Giới đã có cả vạn tên thánh tộc chờ sẵn ở đấy.
Võ Đạo Chi Lộ
- Con người vẫn là con người nhỉ? Vãn nghĩ tộc ta đã bị chính giết rồi đấy à. Đúng là lũ ngu ngốc, người đâu! Lập tức truyền tin về bẩm với chủ thượng rằng kế hoạch đã có thể bắt đầu!
Một vài kẻ thuộc thánh tộc cũng nhanh chóng bay đi, lúc này tên kia từ từ bước ra hẻm núi. Theo nhưng bước chân hắn đi, diện mạo hắn lại càng thay đổi và giống hệt như người thường. Phía mặt trận của Thiên Hà cũng đột nhiên xuất hiện mấy kẻ lại mặt, Thiên Hà thấy vậy liền lập tức ra đòn tấn công phủ đầu chúng trước. Nhưng bất ngờ thay chúng chỉ bị một chút thương tích khi đỡ một đòn gần như toàn lực của âm. Thiên Hà tức giận gào lên:
- Mẹ nó! Chết hết cho lão tử! Hư Không Thúc Địa!
Từ sau lưng hắn không trung đột nhiên hiện ra các vết nứt, hàng loạt đòn công kích tấn công đến mấy kẻ vừa xuất hiện. Thuận tiện lao đến dọn sạch đám tôm tép ở dưới đất, Thiên Hà đắc ý cười lớn. Đột nhiên cảm nhận sát khí, hắn lập tức vào trạng thái đề phòng. Một kẻ vung tay, làn khói bụi kia tản đi, hắn từ từ bước lên phía trước mà nói:
- Chỉ có như vậy cũng dám xưng hào một vị Đế sao?
Thiên Hà cũng lắc đầu mà nói:
- Ta cũng đâu muốn! Nó tự chọn ta nên ta tấn cấp cho vui thôi mà.
Lời này trực tiếp khiên tên kia nổi điên, hắn gào lên:
- Ngươi nghĩ thánh tộc bọn ta lại không có cường giả võ đế cảnh sao?
Nói xong hắn cũng bộc phát ra thực lực chân chính, khiến Thiên Hà vỗ tay mà nói:
- Không tồi! Nhưng đột nhiên mất đầu cũng không hay lắm nhỉ Cổ huynh đệ!
Người tên Cổ kia cũng mỉm cười đáp:
- Chẳng phải ta đang giúp Thiên Hà huynh đấy sao?
Chỉ thấy người ấy đang cầm đầu của kẻ có sức mạnh của võ đế bên thánh tộc kia, quay quay trên tay như là món đồ chơi vậy. Thiên Hà cũng vỗ tay mà nói:
- Tạo nghệ về thời gian của Cổ huynh cũng tăng đến mức ta xuýt cũng không nhìn ra được rồi nhỉ? Huynh nhớ ra toàn bộ tên mình chưa vậy?
Cổ lắc đầu nói:
- Không biết nữa! Chính ta cũng chỉ biết thêm một chữ cái nữa mà thôi, nhưng có cảm giác như nó chẳng phải tên ta. Như là nó đang muốn cảnh báo ta một thứ gì đó hay đại loại vậy.
Thiên Hà cũng cau mày xuy nghĩ, một lúc hắn lên tiếng:
- Đây cũng lần đầu tiên ta nghe tới việc Cổ huynh chưa biết thêm gì về tên mình đấy.
Cổ lại lắc đầu, hắn nói:
- Đây cũng là lần đầu tiên ta gặp trường hợp như vậy, nên ta cũng đang rất khó hiểu về việc ấy.
Từ xa đột nhiên Thông Tuệ bị đánh bay đến, Cổ thấy vậy liền lập tức dùng sức mạnh thời gian dừng lại. Hắn nhanh chóng chạy đến đỡ Thông Tuệ rồi chữa thương cho Thông Tuệ. Thiên Hà cũng bay ra chắn trước mặt hai người, hắn hỏi Thông Tuệ:
- Kẻ nào tấn công ngươi!
Thông Tuệ chật vật đáp:
- Là...là người của thánh tộc!
Xong hắn cũng vô lực mà ngất đi, Cổ lập tức đưa Thông Tuệ vào thức giới của mình. Hắn đứng dậy rồi nói với Thiên Hà:
- Ngươi của ở đây hồi phục chốc lát, ta sẽ sớm quay lại!
Nói xong thân ảnh của Cổ biến mất, tên thánh tộc lúc mày vẫn đang đuổi theo Thông Tuệ. Hắn khá tức giận mà nói:
- Tên này cũng giỏi chạy trốn quá đấy nhỉ?
Đột nhiên hắn vỗ tay mà nói:
- Lại một "cường giả" nữa đến tiếp đón ta đấy à?
Cổ liền tức giận gào lên:
- Là ngươi đả thương muội ấy!
Tên kia liền khá ngạc nhiên nói:
- Ồ! Tên đó vậy mà lại là nữ nhân đấy à? Hình như ta có ra tay không biết nặng nhẹ chút thì phải.
Cổ lập tức toản ra sát khí, lượng sát khí ngút trời phát ra từ kẻ trông rất nho nhã. Tên kia lại không vì thế mà sợ hãi, hắn còn khoái chí cười lớn:
- Hahahahaha! Vậy mới xứng là cường giả chứ!
Cổ liền nói, nhưng với sắc dọng âm trầm như đến từ cửu u hoàng tuyền vậy:
- Vậy thì để ngươi toại nguyện!
Thời gian chi lực hiện hữu, lập tức rút đi sinh cơ của tên thánh tộc kia. Nhưng bất ngờ thay, không nhưng không chạy trốn, mà hắn lại quay lại dùng tay mà chém đứt sợi dây liên kết hắn với thời gian chi lực. Cổ lập tức rút kiếm ra lao đến tấn công hắn, thời gian chi lực vẫn đến và lấy đi tuổi thọ của tên thánh tộc. Thiên Tôn từ đâu bay đến đấm thẳng vào ngực hắn, lập tức khiến tên thánh tộc kia bay đập thẳng xuống mặt đất. Dư chấn khiến nó tạo thành một cái hố rất sâu và rất lớn, nó còn tạo ra một trận động đất lớn. Lúc này ở ngoài thông đạo thoát khỏi Phản Hoan Giới đã có cả vạn tên thánh tộc chờ sẵn ở đấy.
Võ Đạo Chi Lộ
Đánh giá:
Truyện Võ Đạo Chi Lộ
Story
Quyển 4 - Chương 127: Chap 17 Cường Giả Thánh Tộc Ra Trận
10.0/10 từ 22 lượt.