Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế
Chương 780
Tổng giám đốc Dụ đúng thật có bản lĩnh, lúc nào cũng có thể đụng vào họng súng của tổng giám đốc Nam.
Nam Mẫn im lặng trong chốc lát, lạnh lùng nói: “Phái người đến cửa ra ga tàu, người vừa đến, lập tức áp tải đến bệnh viện”.
Cố Hoành có chút do dự.
“Nếu tổng giám đốc Dụ không muốn, đánh nhau với người của chúng ta thì làm thế nào?”
Mặt mũi Nam Mẫn lạnh lẽo: “Anh ta dám!”
Cố Hoành vội nói: “Không dám không dám…”
Sau đó vội vàng sai người đi làm.
Dụ Lâm Hải có dám hay không anh không biết, nhưng chuyện tệ hại này nếu làm không tốt, vậy thì người ngày mai không được nhìn thấy mặt trời có khả năng sẽ là anh ta.
Khi tàu đến thành phố Nam, sắc trời tối dần, hoàng hôn ngả về phía tây.
Dụ Lâm Hải được một đám trợ lý và vệ sĩ vây quanh chậm rãi bước ra ngoài, vừa đến cửa, một đám người tiến lên nghênh đón, nhanh chóng bao vây anh lại.
Hà Chiếu bị dọa cho giật mình, vội vàng cùng vệ sĩ ngăn trước mặt Dụ Lâm Hải: “Kẻ nào? Muốn làm gì?”
“Xin hỏi là anh Dụ đúng không?”
Sắc mặt Dụ Lâm Hải ngược lại rất điềm tĩnh, anh khẽ ngước mắt lên, đôi mắt hẹp dài và u ám giấu chiếc mũ lưỡi trai: “Là tôi, Mẫn bảo các người đến chứ gì?”
“Phải”.
Người đến nói: “Tổng giám đốc Nam đã sắp xếp cho anh một bệnh viện tốt rồi, cũng cho anh hai lựa chọn: Một, thành thật đi theo chúng tôi; hai, bị chúng tôi đánh ngất xỉu mang đi”.
Hà Chiếu và mấy vệ sĩ nghe xong liền không vui.
Cái này.
Coi bọn họ là vật trang trí sao?
Dụ Lâm Hải không có một chút suy nghĩ phản kháng, anh lạnh lùng nói: “Tôi đi theo các anh”.
Lúc ra ngoài, Hà Chiếu ở bên cạnh lẩm bẩm: “Tổng giám đốc Dụ, có phải chúng ta quá mất mặt không?”
Trên mặt Dụ Lâm Hải không có một tia ngại ngùng: “Tôi cần vợ, không cần mặt”.
Hà Chiếu: “…”
Phải, tại hạ thua.
…
Nam Mẫn vẫn đang đối chiếu các vấn đề chi tiết về chuyện khai trương trường đua ngựa, đảm bảo ngày khai trương tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn.
Bận đến mức chân không chạm đất, cổ họng cũng bốc khói theo.
Không còn cách nào khác, hai người cộng sự của cô quá tệ, một người hỏng não, một người vừa lâm trận đã bỏ chạy.
Cái tên Phó Vực hư hỏng này vốn dĩ đã nói muốn cùng cô đến xem trường đua ngựa, kết quả vừa xuống xe liền nhận được điện thoại của người đẹp, sau đó liền trốn mất.
Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế
Nam Mẫn im lặng trong chốc lát, lạnh lùng nói: “Phái người đến cửa ra ga tàu, người vừa đến, lập tức áp tải đến bệnh viện”.
Cố Hoành có chút do dự.
“Nếu tổng giám đốc Dụ không muốn, đánh nhau với người của chúng ta thì làm thế nào?”
Mặt mũi Nam Mẫn lạnh lẽo: “Anh ta dám!”
Cố Hoành vội nói: “Không dám không dám…”
Sau đó vội vàng sai người đi làm.
Dụ Lâm Hải có dám hay không anh không biết, nhưng chuyện tệ hại này nếu làm không tốt, vậy thì người ngày mai không được nhìn thấy mặt trời có khả năng sẽ là anh ta.
Khi tàu đến thành phố Nam, sắc trời tối dần, hoàng hôn ngả về phía tây.
Dụ Lâm Hải được một đám trợ lý và vệ sĩ vây quanh chậm rãi bước ra ngoài, vừa đến cửa, một đám người tiến lên nghênh đón, nhanh chóng bao vây anh lại.
Hà Chiếu bị dọa cho giật mình, vội vàng cùng vệ sĩ ngăn trước mặt Dụ Lâm Hải: “Kẻ nào? Muốn làm gì?”
“Xin hỏi là anh Dụ đúng không?”
Sắc mặt Dụ Lâm Hải ngược lại rất điềm tĩnh, anh khẽ ngước mắt lên, đôi mắt hẹp dài và u ám giấu chiếc mũ lưỡi trai: “Là tôi, Mẫn bảo các người đến chứ gì?”
“Phải”.
Người đến nói: “Tổng giám đốc Nam đã sắp xếp cho anh một bệnh viện tốt rồi, cũng cho anh hai lựa chọn: Một, thành thật đi theo chúng tôi; hai, bị chúng tôi đánh ngất xỉu mang đi”.
Hà Chiếu và mấy vệ sĩ nghe xong liền không vui.
Cái này.
Coi bọn họ là vật trang trí sao?
Dụ Lâm Hải không có một chút suy nghĩ phản kháng, anh lạnh lùng nói: “Tôi đi theo các anh”.
Lúc ra ngoài, Hà Chiếu ở bên cạnh lẩm bẩm: “Tổng giám đốc Dụ, có phải chúng ta quá mất mặt không?”
Trên mặt Dụ Lâm Hải không có một tia ngại ngùng: “Tôi cần vợ, không cần mặt”.
Hà Chiếu: “…”
Phải, tại hạ thua.
…
Nam Mẫn vẫn đang đối chiếu các vấn đề chi tiết về chuyện khai trương trường đua ngựa, đảm bảo ngày khai trương tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn.
Bận đến mức chân không chạm đất, cổ họng cũng bốc khói theo.
Không còn cách nào khác, hai người cộng sự của cô quá tệ, một người hỏng não, một người vừa lâm trận đã bỏ chạy.
Cái tên Phó Vực hư hỏng này vốn dĩ đã nói muốn cùng cô đến xem trường đua ngựa, kết quả vừa xuống xe liền nhận được điện thoại của người đẹp, sau đó liền trốn mất.
Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế
Đánh giá:
Truyện Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế
Story
Chương 780
9.7/10 từ 51 lượt.