Vĩnh Sinh
Chương 65: Năm đại chân truyền
Một đầu Thiên Ma bị ném vào Hoàng Tuyền Hà, tẩy luyện thành đan dược, Phương Hàn tâm vừa động Thiên Lang Yên liền tản đi, hắn bước tới bên cạnh mấy nữ đệ tử, khoanh chân ngồi xuống lấy một viên tinh nguyên đan bỏ vào miệng, uống mấy ngụm nước rồi nhắm mắt điều tức, nghỉ ngơi.
Nguy hiểm đã qua, mấy nữ đệ tử đã bình tĩnh lại, thấy bộ dáng Phương Hàn như vậy thì biết chắc là hắn bị thoát lực.
Sau khi nuốt Tinh Nguyên Đan xuống, một cổ nhiệt lưu từ tiểu phúc bốc lên, vận chuyển khắp toàn thân, lực lượng cũng dần khôi phục, giảm đi sự mệt mỏi. Lúc này hắn mới đứng dậy.
"Phương sư huynh có thể một lúc giết được mấy trăm Thiên Ma! Chỉ sợ mấy vị sư huynh, sư tỷ trên Sơn Hà Bảng cũng không có bản lĩnh như vậy."
Một nữ đệ tử thấy Phương Hàn tỉnh lại thì rối rít khen, các nàng cũng rất vui vẻ, thoát được một kiếp nạn, hiển nhiên là phải vui mừng rồi.
"Ta cũng là nhờ vào lực lượng của bảo khí Thất Sát Hồ Lô, nếu không có bảo khí này mà chỉ nhờ vào linh khí bình thường thì có lẽ chúng ta đã bị Thiên Ma phân thây rồi." Phương Hàn vỗ vỗ Thất Sát Hồ Lô, cũng không muốn bại lộ thực lực chân chính của mình, đành đổ tất cả lên trên Thất Sát Hồ Lô.
Mà đúng là như vậy, nếu như không có Thất Sát Hồ Lô thì đừng nói mấy trăm đầu Thiên Ma mà chỉ là mấy chục đầu Thiên Ma thôi cũng đủ để làm khó hắn rồi.
Mấy Thiên Ma này bị chiêu Thiên Long Bát Âm đánh tan một phần cũng là vì Thiên Lang Yên làm tiêu hao không ít lực lượng, nếu không cùng lắm chỉ làm cho bọn chúng bị thương, vẫn có thể chạy trốn được.
Mấy nữ đệ tử nhìn ngắm Thất Sát Hô Lô lộ ra vẻ hâm mộ, đây là một kiện bảo khí, cho dù là chân truyền đệ tử cũng ít người có được, rất là hữu dụng a.
"Đúng rồi, vừa rồi sư huynh thi triển âm công chân ngoo, là công phu của môn phái nào thế? Ta cũng từng thấy qua Long sư tỷ thi triển Hạo Khí Trường Ca của Vũ Hóa Môn chúng ta, nhưng mà tựa hồ cái mà sư huynh thi triển không phải là của Vũ Hóa Môn?" Hư Nguyệt Nhi hỏi.
"Đây là trước khi gia nhập Vũ Hóa Môn, ta được một người truyền thụ, người đó cũng không nói cho ta biết tên họ là gì, đây là một chuyện bí mật, hi vọng mấy vị sư muội sư tỷ không nên để lộ ra ngoài." Phương Hàn tùy ý bịa ra một người không có thực.
"Chuyện này là dĩ nhiên rồi, Phương sư huynh đã có đại ân cứu mạng chúng ta, chúng ta làm sao có thể tiết lộ bí mật của sư huynh được?" Mấy nữ đệ tử liên tục gật đầu, "Như vậy không phải rất xấu xa sao? Già Lam Đại sư tỷ mà biết được thì cũng không tha thứ cho chúng ta."
"Già Lam Đại sư tỷ?" Phương Hàn tò mò hỏi.
"Chẳng lẽ Phương sư huynh chưa nghe qua câu "Đông Linh Tiêu, Tây Già Lam, Bắc Dao Quang, Nam Vạn La, Trung Thiên Đô" sao?" Hư Nguyệt thấy vẻ mặt ngờ nghệch của Phương hàn thì nhịn không được cười khúc khích, giải thích: "Đây là nói về mấy vị chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn có pháp lực mạnh mẽ. Trong đó Đại sư ỷ ở phía tây, trên ngọn núi tên là Già Lam nên chúng ta gọi nàng là Già Lam Đại Sư Tỷ. Bọn họ pháp lực vô cùng cao cường, thậm chí còn mạnh hơn cả Đại trưởng lão. Trong đó Già Lam, Dao Quang là nủ, còn lại Linh Tiêu, Vạn La, Thiên Đô là nam. Bọn họ đều là người có hi vọng đạt tới cảnh giới Trường Sinh a."
"Thì ra là như vậy!" Thấy mấy nữ đệ tử khi kể về năm vị chân truyền đệ tử đều không tránh được lộ ra vẻ sung kính, trong lòng hắn vốn chỉ biết năm đại chân truyền đệ tử này không giống như Thạch Long Tử, lợi hại hơn nhiều lắm, thậm chí so với Phương Thanh Tuyết còn ghê gớm hơn nhiều.
"Bất quá tốc độc tiến bộ của Phương Thanh Tuyết cũng cực nhanh, ngày đó ta nghe sư phục Bạch Hải Thiện nói qua, nàng lúc đó đã đạt tới tầng thứ ba Thần Thông Bí Cảnh, Nguyên Cương Cảnh, bây giờ đã tới tầng thứ tư Âm Dương Cảnh, lại thêm lợi ích thu được khi đánh nhau với Yêu Thần, sẽ rất nhanh có thể sánh ngang với năm người này. Không biết Ma Suất Ứng Thiên Tình so với năm người này thì hơn kém như thế nào a? Chỉ sợ là cùng một cấp bậc."
Trong Đông, Tây, Nam, Bắc, Trung năm đại cao thủ lại không có Phương Thanh, không hiểu sao Phương Hàn lại có chút không thoải mái, dù sao Phương Thanh Tuyết rõ ràng rất mạnh, là chỗ dựa hiện thời cho hắn, hắn bây giờ còn chưa đủ lông đủ cánh, tự nhiên muốn có một chỗ dựa thật mạnh.
"Bây giờ Thiên Ma đã bị chúng ta giết hết, bất quá chúng ta cũng không được khinh thường vọng động! Ở đây nghỉ ngơi khôi phục tinh lực, bởi vì cả Thiên Ma chiến trường không phải chỉ có mấy trăm Thiên Ma, vạn nhất chúng ta gặp phải đại quân Thiên Ma thì vô cùng nguy hiểm."
Hư Nguyệt Nhi, Dạ Vũ Phân đều gật đầu, chờ sự phân phó của Phương Hàn.
"Uh, chúng ta nghỉ ngơi một chút, bất quá chúng ta cũng nên đi xem xung quanh. Số lượng Thiên Ma trên chiến trường đột nhiên tăng mạnh, chúng ta đã gặp nguy hiểm thì những đệ tử khác chỉ sợ gặp càng nhiều nguy hiểm hơn. Đều là đệ tử Vũ Hóa Môn, có thể cứu được ai thì cứu, ta có Thất Sát Hồ Lô thủ hộ, Thiên Ma bình thường cũng không thể làm gì được.
Phương Hàn lại chủ trương ra sức cứu người, hiện giờ hắn muốn tăng thêm lực lượng và sức mạnh đoàn đội, hơn nữa có Tùng Đào Cầm cùng Vân Thủy Định là hai kiện linh khí chuyên khắc chế Thiên Ma, chỉ cần cẩn thận một chút thì có thể giết được rất nhiều Thiên Ma.
Hắn cũng muốn bắt thêm càng nhiều Thiên Ma để luyện đan.
"Diêm, mới vừa rồi bắt được bao nhiêu Thiên Ma? Có đủ đan dược chua?"
"Vừa rồi bắt được bốn trăm mười ba Thiên Ma, trong đó có năm Thiên Ma Thủ Lĩnh, luyện chế được năm trăm hai mươi viên đan dược, mỗi con Dạ Xoa chỉ ăn chừng ba mươi viên là có thể tiến hóa thành Tu La, trừ bỏ số này người còn lại gần hai trăm viên, nếu bắt thêm nhiều Thiên Ma thì sẽ đạt được lợi ích càng lớn hơn."
"Tốt!"
Biết bản thân đã có năm trăm viên đan dược, Phương Hàn cũng cảm thấy vô cùng thỏa mãn, Vũ Hóa Môn đệ tử khi mới bắt đầu luyện đan thường một lò luyện đan chỉ được vài viên, mà cũng không phải đan dược chất lượng tốt như Tinh Nguyên Đan, Ích Cốc Đan mà chỉ là những đan dược cấp thấp mà thôi.
Cho dù là chân truyền đệ tử có thể luyện chế ra đan dược chất luợng cao cũng không thể thoải mái như hắn một lần chế ra năm trăm viên đan dược. Số lượng đan dược này đủ để chân truyền đệ tử điên cuồng a.
Đây chỉ có lò luyện đan cấp bậc đạo khí mới có thể làm được.
"Theo lời Phương Hàn sư huynh đi, hiện giờ chúng ta đã có kinh nghiệm đối phó với Thiên Ma, việc cứu người cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiêu, hơn nữa đánh chết Thiên Ma cũng giúp ma luyện tâm tính của chúng ta. Một công đôi việc."
Suy nghĩ trong chốc lát, mấy nữ đệ tử đều đồng ý làm theo đề nghị của Phương Hàn.
Mọi người ngồi trên đất nghỉ ngơi nửa canh giờ, đến lúc thể lực và tinh lực hồi phục hoàn toàn mới đứng dậy. Phương Hàn liền phóng ra thiên Lang Yên, bao quanh thân thể mọi người, phi hành cách mặt đất chừng ba đến năm trượng, nếu gặp núi thì bay vòng qua.
Nhiều ngươi như vậy hắn cũng không dám bay cao, nếu gặp phải sự tình gì, Thiên Lang Yên tản mát thì tất cả đều sẽ té chết hết. Không chết vì Thiên Ma mà lại té ngã chết, thành quỷ một cách oan uổn a.
Bất qua bọn họ cũng không ngờ tới, khi bọn họ giết chết đội mấy trăm Thiên Ma đó đã gây ra sự chú ý. Ở trên một ngọn núi cao cách xa mấy ngàn trượng, hai mắt Đại Uy Đức Ma Vương chăm chú nhìn về nơi này, tiếp đó đồng tử hắn đột nhiên mở rộng, phát hiện ra có một khoảng luồng khói đang bay là là, chính là Thiên Lang Pháp Cầu.
"Chết!"
Đại Uy Đức Ma Vương nói ra một tiếng, thân thể động, giống như ảo ảnh vọt lên trời, để lại phía sau đạo đao tàn ảnh rất đẹp mắt.
Vũ Hóa Môn, Thiên Khôg Viện, mộ trưởng lão đột nhiên hô lên: "Chín đệ tử này là ai? Lại có thể giết chết mấy trăm đầu Thiên Ma! Đệ tử Vũ Hóa Môn chúng ta từ khi nào lại có nhân vật lợi hại như vậy? Hay là nhờ pháp bảo lợi hại?"
Trên một tấm gương lớn, mấy trăm Thiên Ma được biểu lộ bằng những điểm đen lại bị chín đệ tử đánh tan không còn một mống, hiện nhiên là Phương Hàn cùng với tám nữ đệ tử thuộc Già Lam Hội.
"Năm nay Thiên Ma xuất hiện biến hóa, đệ tử Vũ Hóa Môn chúng ta cũng có biến hóa, ngoại môn đệ tử cũng có quen biết rất rộng, nói không chừng có thể mượn pháp bảo của một chân truyền đệ tử nào đó!"
"Không xong! Nơi này còn có mấy ngàn đầu thiên ma! Còn có… Còn có…. Ta kháo…. Còn có một Ma Vương nữa!"
Đang lúc đó, trên gương đồng lại xuất hiện một pho tượng lớn bằng nắm tay, màu đen, phát ra ánh sáng hình cầu bao quanh! Còn có hơn một ngày đầu Thiên Ma đang bao vây một nhóm đệ tử.
Chín điểm đỏ đại biểu cho nhóm Phương Hàn đang tiến gần về phía Ma Vương, còn mấy ngàn Thiên Ma kia đây vây khốn một nhóm đông đệ tử.
"Yên tâm, nhóm Hạo Thiên đã xuất phát! Ma Vương cũng phải chết!"
Trong lúc nói chuyện thì trên gương xuất hiện một dải sáng màu đỏ, tràn ngập tiên khí làm cho mấy trưởng lão không nhịn được hít sâu một hơi!
Vĩnh Sinh
Nguy hiểm đã qua, mấy nữ đệ tử đã bình tĩnh lại, thấy bộ dáng Phương Hàn như vậy thì biết chắc là hắn bị thoát lực.
Sau khi nuốt Tinh Nguyên Đan xuống, một cổ nhiệt lưu từ tiểu phúc bốc lên, vận chuyển khắp toàn thân, lực lượng cũng dần khôi phục, giảm đi sự mệt mỏi. Lúc này hắn mới đứng dậy.
"Phương sư huynh có thể một lúc giết được mấy trăm Thiên Ma! Chỉ sợ mấy vị sư huynh, sư tỷ trên Sơn Hà Bảng cũng không có bản lĩnh như vậy."
Một nữ đệ tử thấy Phương Hàn tỉnh lại thì rối rít khen, các nàng cũng rất vui vẻ, thoát được một kiếp nạn, hiển nhiên là phải vui mừng rồi.
"Ta cũng là nhờ vào lực lượng của bảo khí Thất Sát Hồ Lô, nếu không có bảo khí này mà chỉ nhờ vào linh khí bình thường thì có lẽ chúng ta đã bị Thiên Ma phân thây rồi." Phương Hàn vỗ vỗ Thất Sát Hồ Lô, cũng không muốn bại lộ thực lực chân chính của mình, đành đổ tất cả lên trên Thất Sát Hồ Lô.
Mà đúng là như vậy, nếu như không có Thất Sát Hồ Lô thì đừng nói mấy trăm đầu Thiên Ma mà chỉ là mấy chục đầu Thiên Ma thôi cũng đủ để làm khó hắn rồi.
Mấy Thiên Ma này bị chiêu Thiên Long Bát Âm đánh tan một phần cũng là vì Thiên Lang Yên làm tiêu hao không ít lực lượng, nếu không cùng lắm chỉ làm cho bọn chúng bị thương, vẫn có thể chạy trốn được.
Mấy nữ đệ tử nhìn ngắm Thất Sát Hô Lô lộ ra vẻ hâm mộ, đây là một kiện bảo khí, cho dù là chân truyền đệ tử cũng ít người có được, rất là hữu dụng a.
"Đúng rồi, vừa rồi sư huynh thi triển âm công chân ngoo, là công phu của môn phái nào thế? Ta cũng từng thấy qua Long sư tỷ thi triển Hạo Khí Trường Ca của Vũ Hóa Môn chúng ta, nhưng mà tựa hồ cái mà sư huynh thi triển không phải là của Vũ Hóa Môn?" Hư Nguyệt Nhi hỏi.
"Đây là trước khi gia nhập Vũ Hóa Môn, ta được một người truyền thụ, người đó cũng không nói cho ta biết tên họ là gì, đây là một chuyện bí mật, hi vọng mấy vị sư muội sư tỷ không nên để lộ ra ngoài." Phương Hàn tùy ý bịa ra một người không có thực.
"Chuyện này là dĩ nhiên rồi, Phương sư huynh đã có đại ân cứu mạng chúng ta, chúng ta làm sao có thể tiết lộ bí mật của sư huynh được?" Mấy nữ đệ tử liên tục gật đầu, "Như vậy không phải rất xấu xa sao? Già Lam Đại sư tỷ mà biết được thì cũng không tha thứ cho chúng ta."
"Già Lam Đại sư tỷ?" Phương Hàn tò mò hỏi.
"Chẳng lẽ Phương sư huynh chưa nghe qua câu "Đông Linh Tiêu, Tây Già Lam, Bắc Dao Quang, Nam Vạn La, Trung Thiên Đô" sao?" Hư Nguyệt thấy vẻ mặt ngờ nghệch của Phương hàn thì nhịn không được cười khúc khích, giải thích: "Đây là nói về mấy vị chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn có pháp lực mạnh mẽ. Trong đó Đại sư ỷ ở phía tây, trên ngọn núi tên là Già Lam nên chúng ta gọi nàng là Già Lam Đại Sư Tỷ. Bọn họ pháp lực vô cùng cao cường, thậm chí còn mạnh hơn cả Đại trưởng lão. Trong đó Già Lam, Dao Quang là nủ, còn lại Linh Tiêu, Vạn La, Thiên Đô là nam. Bọn họ đều là người có hi vọng đạt tới cảnh giới Trường Sinh a."
"Thì ra là như vậy!" Thấy mấy nữ đệ tử khi kể về năm vị chân truyền đệ tử đều không tránh được lộ ra vẻ sung kính, trong lòng hắn vốn chỉ biết năm đại chân truyền đệ tử này không giống như Thạch Long Tử, lợi hại hơn nhiều lắm, thậm chí so với Phương Thanh Tuyết còn ghê gớm hơn nhiều.
"Bất quá tốc độc tiến bộ của Phương Thanh Tuyết cũng cực nhanh, ngày đó ta nghe sư phục Bạch Hải Thiện nói qua, nàng lúc đó đã đạt tới tầng thứ ba Thần Thông Bí Cảnh, Nguyên Cương Cảnh, bây giờ đã tới tầng thứ tư Âm Dương Cảnh, lại thêm lợi ích thu được khi đánh nhau với Yêu Thần, sẽ rất nhanh có thể sánh ngang với năm người này. Không biết Ma Suất Ứng Thiên Tình so với năm người này thì hơn kém như thế nào a? Chỉ sợ là cùng một cấp bậc."
Trong Đông, Tây, Nam, Bắc, Trung năm đại cao thủ lại không có Phương Thanh, không hiểu sao Phương Hàn lại có chút không thoải mái, dù sao Phương Thanh Tuyết rõ ràng rất mạnh, là chỗ dựa hiện thời cho hắn, hắn bây giờ còn chưa đủ lông đủ cánh, tự nhiên muốn có một chỗ dựa thật mạnh.
"Bây giờ Thiên Ma đã bị chúng ta giết hết, bất quá chúng ta cũng không được khinh thường vọng động! Ở đây nghỉ ngơi khôi phục tinh lực, bởi vì cả Thiên Ma chiến trường không phải chỉ có mấy trăm Thiên Ma, vạn nhất chúng ta gặp phải đại quân Thiên Ma thì vô cùng nguy hiểm."
Hư Nguyệt Nhi, Dạ Vũ Phân đều gật đầu, chờ sự phân phó của Phương Hàn.
"Uh, chúng ta nghỉ ngơi một chút, bất quá chúng ta cũng nên đi xem xung quanh. Số lượng Thiên Ma trên chiến trường đột nhiên tăng mạnh, chúng ta đã gặp nguy hiểm thì những đệ tử khác chỉ sợ gặp càng nhiều nguy hiểm hơn. Đều là đệ tử Vũ Hóa Môn, có thể cứu được ai thì cứu, ta có Thất Sát Hồ Lô thủ hộ, Thiên Ma bình thường cũng không thể làm gì được.
Phương Hàn lại chủ trương ra sức cứu người, hiện giờ hắn muốn tăng thêm lực lượng và sức mạnh đoàn đội, hơn nữa có Tùng Đào Cầm cùng Vân Thủy Định là hai kiện linh khí chuyên khắc chế Thiên Ma, chỉ cần cẩn thận một chút thì có thể giết được rất nhiều Thiên Ma.
Hắn cũng muốn bắt thêm càng nhiều Thiên Ma để luyện đan.
"Diêm, mới vừa rồi bắt được bao nhiêu Thiên Ma? Có đủ đan dược chua?"
"Vừa rồi bắt được bốn trăm mười ba Thiên Ma, trong đó có năm Thiên Ma Thủ Lĩnh, luyện chế được năm trăm hai mươi viên đan dược, mỗi con Dạ Xoa chỉ ăn chừng ba mươi viên là có thể tiến hóa thành Tu La, trừ bỏ số này người còn lại gần hai trăm viên, nếu bắt thêm nhiều Thiên Ma thì sẽ đạt được lợi ích càng lớn hơn."
"Tốt!"
Biết bản thân đã có năm trăm viên đan dược, Phương Hàn cũng cảm thấy vô cùng thỏa mãn, Vũ Hóa Môn đệ tử khi mới bắt đầu luyện đan thường một lò luyện đan chỉ được vài viên, mà cũng không phải đan dược chất lượng tốt như Tinh Nguyên Đan, Ích Cốc Đan mà chỉ là những đan dược cấp thấp mà thôi.
Cho dù là chân truyền đệ tử có thể luyện chế ra đan dược chất luợng cao cũng không thể thoải mái như hắn một lần chế ra năm trăm viên đan dược. Số lượng đan dược này đủ để chân truyền đệ tử điên cuồng a.
Đây chỉ có lò luyện đan cấp bậc đạo khí mới có thể làm được.
"Theo lời Phương Hàn sư huynh đi, hiện giờ chúng ta đã có kinh nghiệm đối phó với Thiên Ma, việc cứu người cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiêu, hơn nữa đánh chết Thiên Ma cũng giúp ma luyện tâm tính của chúng ta. Một công đôi việc."
Suy nghĩ trong chốc lát, mấy nữ đệ tử đều đồng ý làm theo đề nghị của Phương Hàn.
Mọi người ngồi trên đất nghỉ ngơi nửa canh giờ, đến lúc thể lực và tinh lực hồi phục hoàn toàn mới đứng dậy. Phương Hàn liền phóng ra thiên Lang Yên, bao quanh thân thể mọi người, phi hành cách mặt đất chừng ba đến năm trượng, nếu gặp núi thì bay vòng qua.
Nhiều ngươi như vậy hắn cũng không dám bay cao, nếu gặp phải sự tình gì, Thiên Lang Yên tản mát thì tất cả đều sẽ té chết hết. Không chết vì Thiên Ma mà lại té ngã chết, thành quỷ một cách oan uổn a.
Bất qua bọn họ cũng không ngờ tới, khi bọn họ giết chết đội mấy trăm Thiên Ma đó đã gây ra sự chú ý. Ở trên một ngọn núi cao cách xa mấy ngàn trượng, hai mắt Đại Uy Đức Ma Vương chăm chú nhìn về nơi này, tiếp đó đồng tử hắn đột nhiên mở rộng, phát hiện ra có một khoảng luồng khói đang bay là là, chính là Thiên Lang Pháp Cầu.
"Chết!"
Đại Uy Đức Ma Vương nói ra một tiếng, thân thể động, giống như ảo ảnh vọt lên trời, để lại phía sau đạo đao tàn ảnh rất đẹp mắt.
Vũ Hóa Môn, Thiên Khôg Viện, mộ trưởng lão đột nhiên hô lên: "Chín đệ tử này là ai? Lại có thể giết chết mấy trăm đầu Thiên Ma! Đệ tử Vũ Hóa Môn chúng ta từ khi nào lại có nhân vật lợi hại như vậy? Hay là nhờ pháp bảo lợi hại?"
Trên một tấm gương lớn, mấy trăm Thiên Ma được biểu lộ bằng những điểm đen lại bị chín đệ tử đánh tan không còn một mống, hiện nhiên là Phương Hàn cùng với tám nữ đệ tử thuộc Già Lam Hội.
"Năm nay Thiên Ma xuất hiện biến hóa, đệ tử Vũ Hóa Môn chúng ta cũng có biến hóa, ngoại môn đệ tử cũng có quen biết rất rộng, nói không chừng có thể mượn pháp bảo của một chân truyền đệ tử nào đó!"
"Không xong! Nơi này còn có mấy ngàn đầu thiên ma! Còn có… Còn có…. Ta kháo…. Còn có một Ma Vương nữa!"
Đang lúc đó, trên gương đồng lại xuất hiện một pho tượng lớn bằng nắm tay, màu đen, phát ra ánh sáng hình cầu bao quanh! Còn có hơn một ngày đầu Thiên Ma đang bao vây một nhóm đệ tử.
Chín điểm đỏ đại biểu cho nhóm Phương Hàn đang tiến gần về phía Ma Vương, còn mấy ngàn Thiên Ma kia đây vây khốn một nhóm đông đệ tử.
"Yên tâm, nhóm Hạo Thiên đã xuất phát! Ma Vương cũng phải chết!"
Trong lúc nói chuyện thì trên gương xuất hiện một dải sáng màu đỏ, tràn ngập tiên khí làm cho mấy trưởng lão không nhịn được hít sâu một hơi!
Vĩnh Sinh
Đánh giá:
Truyện Vĩnh Sinh
Story
Chương 65: Năm đại chân truyền
10.0/10 từ 50 lượt.