Vĩnh Sinh
Chương 448: Cao thủ
Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm cư nhiên bị ngăn cản.
Hơn nữa còn bị hư ảnh của một kiện pháp bảo ngăn cản. Phương Hàn biết rất rõ uy lực của Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm cùng Bất Diệt Điện Phù, cho nên hắn há lại không khiếp sợ.
Bình sinh hắn đã nhìn qua pháp bảo mạnh nhất là Nhân Hoàng Bút.
Trong ẩn tượng của hắn, chỉ có Nhân Hoàng Bút mới có loại năng lực bực này. Hiện tại quyển sách trong tay Tô Tú Y nhất định là bảo bối cùng cấp bậc với Nhân Hoàng Bút.
Nói cách khác Diêm La điện chủ Tô Tú Y đã lấy được truyền thừa của hoàng thư, Sinh Tử Bạc trong tay hắn chính là hoàng thư, nếu không phải hoàng thư, không có khả năng có uy lực lớn như vậy.
"Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm! Bất Diệt Điện Phù đều là thứ đồ tốt, đáng tiếc lại ở trong tay các ngươi, đúng là đồ quý mà không được trọng dụng, hai đại linh khí, ta đã nghe nói các ngươi có khát vọng mãnh liệt muốn tấn thăng lên làm tuyệt phẩm đạo khí đúng không? Hãy theo ta đi!"
Điện chủ Diêm La Tô Tú Y cầm quyển sách ngăn cản Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, sau đó đột ngột phát ra thanh âm ngâm xướng thật cao, cánh tay còn lại áp xuống, liên tục biến hóa, không ngờ xuất hiện chín ngón tay, dài tới trăm trượng, ma khí dày đặc làm cho lông tóc người ta run rẩy.
Đây là "Già Thiên Ma Công" Biến hóa ra "Già Thiên Ma Thủ", không biết lợi hại hơn bao nhiêu lần so với Quỷ Đế, Già Thiên Ma Thủ của Quỷ Đế ở trước mặt hắn thật giống như tiểu hài tử ở trước mặt gia gia vậy.
Hơn nữa khi Già Thiên Ma Thủ của hắn vừa ra, cả thiên địa giống như bị che lại, hào quang của tất cả các ngôi sao đều biến mất, chỉ còn lại một đoàn ma khí đen kịt.
Đoàn ma khí này từ bốn phương tám hướng áp bách tới, mỗi một cỗ ma khí đều nặng ngàn vạn cân, giống như lực lượng của toàn bộ thế giới đều áp bách lên người Phương Hàn.
"Phương Hàn, ngươi có đại lực trăm triệu mã lực, bốn đại vạn cổ cự đầu, cộng lại khoảng một tỷ mã lực, tương đương với mười con thái cổ Thiên Long. Hiện tại ta dùng hai mươi tỷ mã lực áp bách ngươi, có thể nói là dùng dao giết bò để giết gà, ngươi chết cũng được nhắm mắt a."
Trong cỗ ma khí dày đặc truyền tới thanh âm của Tô Tú Y.
"Đôi khi lực lượng mạnh hơn cũng không thể quyết định thành bại. Hôm nay ta để ngươi chứng kiến một chút, cái gì gọi là Phật ma hợp nhất cái gì gọi là Tuyên Cổ Ma Vực, cái gì gọi là Cực Nhạc Tịnh Thổ."
Giờ khắc này Phương Hàn biết nguy hiểm đang cận kề, đối mặt với đối thủ khủng bố như vậy, duy chỉ có tung ra bản lĩnh của chính mình mới có thể tìm được đường sống, sau này chăm chỉ tu luyện lấy lại danh dự.
Hét lớn một tiếng, bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương thiên thủ thiên nhãn Phật ma hợp nhất của Phương Hàn trọn vẹn chấn động ba trăm vạn lần, hai ngàn cánh tay, hai ngàn con mắt vận chuyển tới cực hạn, pháp lực bốc ra từ đỉnh đầu hắn biến thành một cỗ hỏa diễm hừng hực thiêu đốt. Nguyên bản pháp lực trong chín đại thức hải cơ hồ toàn bộ bốc lên, kịch liệt tiêu hao, thiêu đốt lên.
Nguyên bản Phương Hàn đã đem chín khỏa hạt châu Đại Bổn Nguyên Thuật của Như Ý Tử luyện hóa, chín đại thức hải sẽ sinh ra dòng xoáy cường đại, khiến cho tốc độ vận chuyển pháp lực nhanh hơn.
Trước kia trong thời gian nháy mắt, có thể phát ra thần thông, hiện tại chỉ cần 1/100 thời gian cái nháy mắt, thậm chí 1/1000 thời gian cái nháy mắt là có thể phát ra. Hơn nữa thần thông càng thêm sắc bén, nhất là pháp lực dự trữ càng thêm hùng hồn, cơ hồ không bao giờ dứt.
Nếu như gặp phải cao thủ bình thường, Phương Hàn thậm chí có thể đại chiến mấy ngày đêm pháp lực cũng không có khô kiệt dù chỉ nửa điểm, do đó có thể khiến đối phương mệt chết.
Thế nhưng hiện tại Tô Tú Y này lại không phải cao thủ bình thường, mặc dù chỉ là một cái phân thân, thế nhưng hắn có hư ảnh của hoàng thư, thậm chí còn lợi hại hơn cả Sâm La điện chủ Ba Lập Minh. Hơn nữa lại rất quỷ bí, không ai biết hắn còn có thần thông gì nữa.
Cho nên hiện tại Phương Hàn một lần xuất thủ liền thiêu đốt pháp lực trong đầu mình, triệt để bạo phát, đem chín mươi ba loại thần thông thôi diễn, vận chuyển tới cực hạn, hai ngàn cánh tay, hai ngàn đồng thời phát ra vô thượng thần thông của Phật ma hai đạo, thậm chí còn có Ngũ Đế Đại Ma thần thông, Đại Thiết Cát Thuật, Đại Thôn Phệ Thuật trong ba nghìn đại đạo, đều được tung ra.
Chín mươi ba loại thần thông, xoay quanh lẫn nhau, xoay quanh Thiên Địa Pháp Tương, xếp đặt rồi tổ hợp lại.
Hai đại tinh thần lĩnh vực khuếch trương trở lên cực hạn lớn tới mức trước nay chưa từng có.
Trong vũ trụ thiên địa, chỉ cần tưởng tượng ra tràng cảnh thảm liệt, đều có trong đó.
Đây là tinh thần lĩnh vực Tuyên Cổ Ma Vực của Phương Hàn.
Mà đối ứng với Tuyên Cổ Ma Vực là rất nhiều bảo bối như vàng, bạc, mã não, xích châu, trầm hương, lưu ly...Tràn đầy hương khí, trong thế giới này, khắp nơi đều là ánh sáng, có rất nhiều nam nữ xinh đẹp du đãng, người ở đây đều cao hơn một trượng, dáng người cân xứng, sau đầu đều có vòng sáng, lộ ra khí tức an bình.
Đây là "Cực Nhạc Tịnh Thổ".
Tuyên Cổ Ma Vực, Cực Nhạc Tịnh Thổ hai đại tinh thần lĩnh vực đối lập, tại thời khắc này chia ra làm âm dương luân chuyển, sinh ra một loại ý cảnh huyền ảo tự tại.
Từ khi thần thông đại thành, sau này cô đọng Thiên Địa Pháp Tương, đây là lần đầu tiên Phương Hàn phát ra lực lượng tới mức tận cùng, cho nên tâm lý cũng trở nên hưng phấn.
Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm trong tay hắn phóng xuất ra từng đạo ánh sáng, tựa hồ như lôi đình khi thế giới vừa sơ khai, một sát na kia một đạo minh quang, một đạo quang tuyến được phát ra.
"Ta nói, muốn ánh sáng!"
Trong lúc bất tri bất giác, trong nội tâm Phương Hàn tuôn ra năm chữ, giống như sấm mùa xuân, trường kiếm vẽ lên, xì một tiếng, Già Thiên Ma Thủ mà Tô Tú Y dùng để che hư không lại bị hắn xé mở tạo thành một đạo khe hở.
"Giết!"
Thoáng cái tạo thành khe hở liền thấy được bản thể của Tô Tú Y. Một lần nữa Phương Hàn rung trường kiếm lên, khiến tất cả sinh cơ, sông ngòi đều khô kiệt, mang theo thiên oai khổng lồ một lần nữa chém tới hư ảnh của Tô Tú Y.
"Hử? Tuyên Cổ Ma Vực, Cực Nhạc Tịnh Thổ! Không ngờ Phật ma cùng tu lại lợi hại tới bước này..." Tô Tú Y có chút giật mình. Thật không ngờ trong nháy mắt Phương Hàn đã xé rách Già Thiên Ma Thủ của hắn, kiếm khí đi vào, bức tới trước mặt hắn.
"Phương Hàn, ngươi đã tu luyện tới trình độ này phải nói là không dễ dàng gì, đợi một thời gian nữa nếu như ngươi luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh trở thành vạn cổ cự đầu, không biết sẽ lợi hại tới mức nào, đến lúc đó ta muốn giết ngươi, thật sự có bảy phần khó khăn. Mà hiện tại cho dù ngươi có lợi hại đi mấy cũng có mức độ, trong phạm vi khống chế của ta, ta có thể tùy thời trấn áp rồi giết chết ngươi!"
Thân thể Tô Tú Y lập loè, một kiếm này của Phương Hàn liền chém vào hư không.
Đây không phải là thân pháp gì, mà là na di không gian thuật, tu vi của Tô Tú Y đã là Bất Tử Chi Thân siêu việt, lĩnh ngộ được quy tắc không gian, thậm chí còn có khả năng tiến thêm một bước nữa, cũng không ai biết tu vi của hắn sâu xa tới mức nào. Cho nên Phương Hàn công kích tới hắn sẽ không thu được bất cứ hiệu quả gì.
Thực lực bây giờ của Phương Hàn có thể chém chết bất kì một cự đầu Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng Vạn Thọ Cảnh nào, cũng có thể đối kháng lại với cường giả Bất Tử Chi Thân, thế nhưng với cao thủ lĩnh ngộ pháp tắc không gian, vậy cho dù lực lượng có cường đại cũng vô ích, đây là khác biệt về cảnh giới, không phải lực lượng, pháp lực, pháp bảo có thể bù được.
Thân thể Tô Tú Y lóe lên khiến cho công kích của Phương Hàn rơi vào không gian, đây là một không gian song song trong một không gian khác, trong không gian này, bất kỳ một công kích nào đều không thể khiến hắn bị tổn thương, trừ phi Phương Hàn lại lần nữa thiêu đốt Thuần Dương khí, thúc dục Nại Hà Chi Kiều vượt qua thời không, khóa Tô Tú Y lại, mới có thể công kích được hắn.
Vị Diêm La điện chủ này lóe lên, đi ra một không gian song song khác, quyển sách trong tay hắn được ném đi, trực tiếp quăng về hướng Phương Hàn.
Một cái ném này khiến quyển sách bung ra, to bằng ngọn núi lớn, nhưng vẫn không hề đình chỉ, không ngừng mở rộng. Phương Hàn cũng cảm giác được tất cả các ngôi sao ở trước mắt mình lại biến mất. Xuất hiện một đại thế giới như một quả trứng gà, tầng tầng Thiên Cương Đại Khí vờn quanh, vô tận không gian, bốn phía ẩn chứa vô cùng vô tận huyền bí.
Đại thế giới này cư nhiên là Huyền Hoàng đại thế giới!
Trong phút chốc Tô Tú Y xuất ra quyển sách trong tay, dường như trực tiếp đem mọi người tiến tới vực ngoại tinh không Huyền Hoàng đại thế giới.
Khí tức mênh mông, rung động, vô tận, vĩnh viễn, hồng mông, sử thi... Thẩm thấu vào trong tim Phương Hàn. Tại thời khắc này trong lòng Phương Hàn thiếu chút nữa mất đi ý niệm phản kháng.
Có bao nhiêu lực lượng có thể đối kháng được với lực lượng của Huyền Hoàng đại thế giới chứ?
"Hoàng thư! Ta xác định Sinh Tử Bạc này chính là hoàng thư! Thái cổ Tam Hoàng chí bảo. Chỉ có hoàng thư mới có khí thế này, Tô Tú Y này quả nhiên đã chiếm được hoàng thư. Cho dù chỉ là một cái hư ảnh, nhưng khi cao thủ như hắn vận dụng cũng có thể phát ra uy lực không gì sánh kịp. Hắn muốn giết ta cướp đoạt Hoàng Tuyền Đồ, sau đó đem Hoàng Tuyền Đồ luyện hóa tiến vào trong đó, hoàng thư có thể biến thành tiên khí, chính thức là tiên khí."
Phương Hàn rốt cuộc vẫn là cao thủ, từ trong 1/3000 sát na liền thanh tỉnh lại.
Thế nhưng thời gian 1/3000 sát na này lại khiến bản thân hắn hoàn toàn bị vây khốn. Chung quanh tràn ngập khí tức đại địa nồng đậm, còn hùng hồn hơn hẳn so với Thổ Hoàng cương khí của hắn, cô đọng gấp trăm ngàn lần. Hắn cảm giác, chính mình nếu như tu luyện qua tầng thứ như Hoàng Thiên, Thổ Hoàng cương khí mới có thể cô đọng hùng hồn như vậy.
Đây là lực lượng của hoàng thư.
Một cái hình thể Huyền Hoàng đại thế giới ở trên đỉnh đầu hắn chậm rãi áp xuống.
Rống! Rống! Rống!
Phương Hàn gào rít rung trời, kiệt lực muốn thoát ra khỏi trấn áp của hoàng thư, thế nhưng lại không làm nên chuyện gì. Trên đầu hắn tựa hồ như có trăm ngàn tòa núi lớn đè xuống, cương khí tràn ngập xung quanh, không cách nào ngăn cản.
Hoàng thư xuất thủ, cư nhiên hóa thành hình thể của Huyền Hoàng đại thế giới, áp bách địch nhân, loại uy nghiêm này quả thực khủng bố không thể tưởng tượng.
Răng rắc răng rắc! Bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương Phật ma hợp nhất có hai ngàn cánh tay, hai ngàn con mắt của Phương Hàn cư nhiên bị hình thể Huyền Hoàng đại thế giới ép khiến cho nó phải chui vào trong óc Phương Hàn.
Mà Bát Bộ Phù Đồ cư nhiên bắt đầu run rẩy, tựa hồ như sắp vỡ tan.
Bốn đại vạn cổ cự đầu nhất tề rít gào thực sự cũng không làm nên chuyện gì.
Vĩnh Sinh
Hơn nữa còn bị hư ảnh của một kiện pháp bảo ngăn cản. Phương Hàn biết rất rõ uy lực của Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm cùng Bất Diệt Điện Phù, cho nên hắn há lại không khiếp sợ.
Bình sinh hắn đã nhìn qua pháp bảo mạnh nhất là Nhân Hoàng Bút.
Trong ẩn tượng của hắn, chỉ có Nhân Hoàng Bút mới có loại năng lực bực này. Hiện tại quyển sách trong tay Tô Tú Y nhất định là bảo bối cùng cấp bậc với Nhân Hoàng Bút.
Nói cách khác Diêm La điện chủ Tô Tú Y đã lấy được truyền thừa của hoàng thư, Sinh Tử Bạc trong tay hắn chính là hoàng thư, nếu không phải hoàng thư, không có khả năng có uy lực lớn như vậy.
"Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm! Bất Diệt Điện Phù đều là thứ đồ tốt, đáng tiếc lại ở trong tay các ngươi, đúng là đồ quý mà không được trọng dụng, hai đại linh khí, ta đã nghe nói các ngươi có khát vọng mãnh liệt muốn tấn thăng lên làm tuyệt phẩm đạo khí đúng không? Hãy theo ta đi!"
Điện chủ Diêm La Tô Tú Y cầm quyển sách ngăn cản Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, sau đó đột ngột phát ra thanh âm ngâm xướng thật cao, cánh tay còn lại áp xuống, liên tục biến hóa, không ngờ xuất hiện chín ngón tay, dài tới trăm trượng, ma khí dày đặc làm cho lông tóc người ta run rẩy.
Đây là "Già Thiên Ma Công" Biến hóa ra "Già Thiên Ma Thủ", không biết lợi hại hơn bao nhiêu lần so với Quỷ Đế, Già Thiên Ma Thủ của Quỷ Đế ở trước mặt hắn thật giống như tiểu hài tử ở trước mặt gia gia vậy.
Hơn nữa khi Già Thiên Ma Thủ của hắn vừa ra, cả thiên địa giống như bị che lại, hào quang của tất cả các ngôi sao đều biến mất, chỉ còn lại một đoàn ma khí đen kịt.
Đoàn ma khí này từ bốn phương tám hướng áp bách tới, mỗi một cỗ ma khí đều nặng ngàn vạn cân, giống như lực lượng của toàn bộ thế giới đều áp bách lên người Phương Hàn.
"Phương Hàn, ngươi có đại lực trăm triệu mã lực, bốn đại vạn cổ cự đầu, cộng lại khoảng một tỷ mã lực, tương đương với mười con thái cổ Thiên Long. Hiện tại ta dùng hai mươi tỷ mã lực áp bách ngươi, có thể nói là dùng dao giết bò để giết gà, ngươi chết cũng được nhắm mắt a."
Trong cỗ ma khí dày đặc truyền tới thanh âm của Tô Tú Y.
"Đôi khi lực lượng mạnh hơn cũng không thể quyết định thành bại. Hôm nay ta để ngươi chứng kiến một chút, cái gì gọi là Phật ma hợp nhất cái gì gọi là Tuyên Cổ Ma Vực, cái gì gọi là Cực Nhạc Tịnh Thổ."
Giờ khắc này Phương Hàn biết nguy hiểm đang cận kề, đối mặt với đối thủ khủng bố như vậy, duy chỉ có tung ra bản lĩnh của chính mình mới có thể tìm được đường sống, sau này chăm chỉ tu luyện lấy lại danh dự.
Hét lớn một tiếng, bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương thiên thủ thiên nhãn Phật ma hợp nhất của Phương Hàn trọn vẹn chấn động ba trăm vạn lần, hai ngàn cánh tay, hai ngàn con mắt vận chuyển tới cực hạn, pháp lực bốc ra từ đỉnh đầu hắn biến thành một cỗ hỏa diễm hừng hực thiêu đốt. Nguyên bản pháp lực trong chín đại thức hải cơ hồ toàn bộ bốc lên, kịch liệt tiêu hao, thiêu đốt lên.
Nguyên bản Phương Hàn đã đem chín khỏa hạt châu Đại Bổn Nguyên Thuật của Như Ý Tử luyện hóa, chín đại thức hải sẽ sinh ra dòng xoáy cường đại, khiến cho tốc độ vận chuyển pháp lực nhanh hơn.
Trước kia trong thời gian nháy mắt, có thể phát ra thần thông, hiện tại chỉ cần 1/100 thời gian cái nháy mắt, thậm chí 1/1000 thời gian cái nháy mắt là có thể phát ra. Hơn nữa thần thông càng thêm sắc bén, nhất là pháp lực dự trữ càng thêm hùng hồn, cơ hồ không bao giờ dứt.
Nếu như gặp phải cao thủ bình thường, Phương Hàn thậm chí có thể đại chiến mấy ngày đêm pháp lực cũng không có khô kiệt dù chỉ nửa điểm, do đó có thể khiến đối phương mệt chết.
Thế nhưng hiện tại Tô Tú Y này lại không phải cao thủ bình thường, mặc dù chỉ là một cái phân thân, thế nhưng hắn có hư ảnh của hoàng thư, thậm chí còn lợi hại hơn cả Sâm La điện chủ Ba Lập Minh. Hơn nữa lại rất quỷ bí, không ai biết hắn còn có thần thông gì nữa.
Cho nên hiện tại Phương Hàn một lần xuất thủ liền thiêu đốt pháp lực trong đầu mình, triệt để bạo phát, đem chín mươi ba loại thần thông thôi diễn, vận chuyển tới cực hạn, hai ngàn cánh tay, hai ngàn đồng thời phát ra vô thượng thần thông của Phật ma hai đạo, thậm chí còn có Ngũ Đế Đại Ma thần thông, Đại Thiết Cát Thuật, Đại Thôn Phệ Thuật trong ba nghìn đại đạo, đều được tung ra.
Chín mươi ba loại thần thông, xoay quanh lẫn nhau, xoay quanh Thiên Địa Pháp Tương, xếp đặt rồi tổ hợp lại.
Hai đại tinh thần lĩnh vực khuếch trương trở lên cực hạn lớn tới mức trước nay chưa từng có.
Trong vũ trụ thiên địa, chỉ cần tưởng tượng ra tràng cảnh thảm liệt, đều có trong đó.
Đây là tinh thần lĩnh vực Tuyên Cổ Ma Vực của Phương Hàn.
Mà đối ứng với Tuyên Cổ Ma Vực là rất nhiều bảo bối như vàng, bạc, mã não, xích châu, trầm hương, lưu ly...Tràn đầy hương khí, trong thế giới này, khắp nơi đều là ánh sáng, có rất nhiều nam nữ xinh đẹp du đãng, người ở đây đều cao hơn một trượng, dáng người cân xứng, sau đầu đều có vòng sáng, lộ ra khí tức an bình.
Đây là "Cực Nhạc Tịnh Thổ".
Tuyên Cổ Ma Vực, Cực Nhạc Tịnh Thổ hai đại tinh thần lĩnh vực đối lập, tại thời khắc này chia ra làm âm dương luân chuyển, sinh ra một loại ý cảnh huyền ảo tự tại.
Từ khi thần thông đại thành, sau này cô đọng Thiên Địa Pháp Tương, đây là lần đầu tiên Phương Hàn phát ra lực lượng tới mức tận cùng, cho nên tâm lý cũng trở nên hưng phấn.
Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm trong tay hắn phóng xuất ra từng đạo ánh sáng, tựa hồ như lôi đình khi thế giới vừa sơ khai, một sát na kia một đạo minh quang, một đạo quang tuyến được phát ra.
"Ta nói, muốn ánh sáng!"
Trong lúc bất tri bất giác, trong nội tâm Phương Hàn tuôn ra năm chữ, giống như sấm mùa xuân, trường kiếm vẽ lên, xì một tiếng, Già Thiên Ma Thủ mà Tô Tú Y dùng để che hư không lại bị hắn xé mở tạo thành một đạo khe hở.
"Giết!"
Thoáng cái tạo thành khe hở liền thấy được bản thể của Tô Tú Y. Một lần nữa Phương Hàn rung trường kiếm lên, khiến tất cả sinh cơ, sông ngòi đều khô kiệt, mang theo thiên oai khổng lồ một lần nữa chém tới hư ảnh của Tô Tú Y.
"Hử? Tuyên Cổ Ma Vực, Cực Nhạc Tịnh Thổ! Không ngờ Phật ma cùng tu lại lợi hại tới bước này..." Tô Tú Y có chút giật mình. Thật không ngờ trong nháy mắt Phương Hàn đã xé rách Già Thiên Ma Thủ của hắn, kiếm khí đi vào, bức tới trước mặt hắn.
"Phương Hàn, ngươi đã tu luyện tới trình độ này phải nói là không dễ dàng gì, đợi một thời gian nữa nếu như ngươi luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh trở thành vạn cổ cự đầu, không biết sẽ lợi hại tới mức nào, đến lúc đó ta muốn giết ngươi, thật sự có bảy phần khó khăn. Mà hiện tại cho dù ngươi có lợi hại đi mấy cũng có mức độ, trong phạm vi khống chế của ta, ta có thể tùy thời trấn áp rồi giết chết ngươi!"
Thân thể Tô Tú Y lập loè, một kiếm này của Phương Hàn liền chém vào hư không.
Đây không phải là thân pháp gì, mà là na di không gian thuật, tu vi của Tô Tú Y đã là Bất Tử Chi Thân siêu việt, lĩnh ngộ được quy tắc không gian, thậm chí còn có khả năng tiến thêm một bước nữa, cũng không ai biết tu vi của hắn sâu xa tới mức nào. Cho nên Phương Hàn công kích tới hắn sẽ không thu được bất cứ hiệu quả gì.
Thực lực bây giờ của Phương Hàn có thể chém chết bất kì một cự đầu Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng Vạn Thọ Cảnh nào, cũng có thể đối kháng lại với cường giả Bất Tử Chi Thân, thế nhưng với cao thủ lĩnh ngộ pháp tắc không gian, vậy cho dù lực lượng có cường đại cũng vô ích, đây là khác biệt về cảnh giới, không phải lực lượng, pháp lực, pháp bảo có thể bù được.
Thân thể Tô Tú Y lóe lên khiến cho công kích của Phương Hàn rơi vào không gian, đây là một không gian song song trong một không gian khác, trong không gian này, bất kỳ một công kích nào đều không thể khiến hắn bị tổn thương, trừ phi Phương Hàn lại lần nữa thiêu đốt Thuần Dương khí, thúc dục Nại Hà Chi Kiều vượt qua thời không, khóa Tô Tú Y lại, mới có thể công kích được hắn.
Vị Diêm La điện chủ này lóe lên, đi ra một không gian song song khác, quyển sách trong tay hắn được ném đi, trực tiếp quăng về hướng Phương Hàn.
Một cái ném này khiến quyển sách bung ra, to bằng ngọn núi lớn, nhưng vẫn không hề đình chỉ, không ngừng mở rộng. Phương Hàn cũng cảm giác được tất cả các ngôi sao ở trước mắt mình lại biến mất. Xuất hiện một đại thế giới như một quả trứng gà, tầng tầng Thiên Cương Đại Khí vờn quanh, vô tận không gian, bốn phía ẩn chứa vô cùng vô tận huyền bí.
Đại thế giới này cư nhiên là Huyền Hoàng đại thế giới!
Trong phút chốc Tô Tú Y xuất ra quyển sách trong tay, dường như trực tiếp đem mọi người tiến tới vực ngoại tinh không Huyền Hoàng đại thế giới.
Khí tức mênh mông, rung động, vô tận, vĩnh viễn, hồng mông, sử thi... Thẩm thấu vào trong tim Phương Hàn. Tại thời khắc này trong lòng Phương Hàn thiếu chút nữa mất đi ý niệm phản kháng.
Có bao nhiêu lực lượng có thể đối kháng được với lực lượng của Huyền Hoàng đại thế giới chứ?
"Hoàng thư! Ta xác định Sinh Tử Bạc này chính là hoàng thư! Thái cổ Tam Hoàng chí bảo. Chỉ có hoàng thư mới có khí thế này, Tô Tú Y này quả nhiên đã chiếm được hoàng thư. Cho dù chỉ là một cái hư ảnh, nhưng khi cao thủ như hắn vận dụng cũng có thể phát ra uy lực không gì sánh kịp. Hắn muốn giết ta cướp đoạt Hoàng Tuyền Đồ, sau đó đem Hoàng Tuyền Đồ luyện hóa tiến vào trong đó, hoàng thư có thể biến thành tiên khí, chính thức là tiên khí."
Phương Hàn rốt cuộc vẫn là cao thủ, từ trong 1/3000 sát na liền thanh tỉnh lại.
Thế nhưng thời gian 1/3000 sát na này lại khiến bản thân hắn hoàn toàn bị vây khốn. Chung quanh tràn ngập khí tức đại địa nồng đậm, còn hùng hồn hơn hẳn so với Thổ Hoàng cương khí của hắn, cô đọng gấp trăm ngàn lần. Hắn cảm giác, chính mình nếu như tu luyện qua tầng thứ như Hoàng Thiên, Thổ Hoàng cương khí mới có thể cô đọng hùng hồn như vậy.
Đây là lực lượng của hoàng thư.
Một cái hình thể Huyền Hoàng đại thế giới ở trên đỉnh đầu hắn chậm rãi áp xuống.
Rống! Rống! Rống!
Phương Hàn gào rít rung trời, kiệt lực muốn thoát ra khỏi trấn áp của hoàng thư, thế nhưng lại không làm nên chuyện gì. Trên đầu hắn tựa hồ như có trăm ngàn tòa núi lớn đè xuống, cương khí tràn ngập xung quanh, không cách nào ngăn cản.
Hoàng thư xuất thủ, cư nhiên hóa thành hình thể của Huyền Hoàng đại thế giới, áp bách địch nhân, loại uy nghiêm này quả thực khủng bố không thể tưởng tượng.
Răng rắc răng rắc! Bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương Phật ma hợp nhất có hai ngàn cánh tay, hai ngàn con mắt của Phương Hàn cư nhiên bị hình thể Huyền Hoàng đại thế giới ép khiến cho nó phải chui vào trong óc Phương Hàn.
Mà Bát Bộ Phù Đồ cư nhiên bắt đầu run rẩy, tựa hồ như sắp vỡ tan.
Bốn đại vạn cổ cự đầu nhất tề rít gào thực sự cũng không làm nên chuyện gì.
Vĩnh Sinh
Đánh giá:
Truyện Vĩnh Sinh
Story
Chương 448: Cao thủ
10.0/10 từ 50 lượt.