Vĩnh Sinh

Chương 391: Dĩ mộc khắc mộc

Tuy không rõ lý do tại sao Tâm Ma lão nhân lại giúp mình nhưng Phương Hàn biết là mình co suy đoán thế nào cũng không thể biết được mục đích của lão nhân này. Có lẽ là lão muốn đạt được một đều gì đó từ hắn. Có đều bây giờ lão không có nguy hại gì với hắn, cho nên Phương Hàn vẫn sẽ tận dụng cơ hội có được, quyết tâm đi đối phó với hai người Long Mộc đạo nhân, báo lại cái thù vừa bị đuổi giết.

"Thanh Đế Mộc Hoàng, cảm ứng vạn mộc!" Một mặt phi độn, một mặt vận dùng thần thông cảm ứng linh khí vạn mộc, lập tức hắn bắt được một tia nguyên khí mộc hệ cường đại dị thường từ trong hư không truyền về, liền theo đó phóng thẳng đi.

Tâm ma của Mộc đạo nhân bị dẫn phát, đang hoảng sợ lo đào tẩu, đâu thể nào suy nghĩ đến chuyện thu liễm mộc khí của chính mình, bị Phương Hàn cảm ứng được cũng là chuyện bình thường.

Phi độn tìm kiếm nguyên khí mộc hệ, Phương Hàn toàn lực thi triển độn pháp với Nại Hà Kiều, trực tiếp phi độn, trong nháy mắt đã đi được ba nghìn dặm.

Đáng tiệc là hiện giờ hắn không có cách nào vận dụng Nại Hà Kiều tạo nên lực lượng xuyên thấu không gian. Nại Hà Kiều là một trong ba đại trận của Hoàng Tuyền Đồ, năng lực thực sự vượt xa những gì đang thể hiện lúc này. Ngay cả A Tỳ Môn kỳ thực cũng có thể sử dụng như một cánh cửa không gian.

Nều như Phương Hàn đù thực lực để vận hành chúng thì chỉ cần một thoàng khi xác định được vị trí của Mộc đạo nhân, sau đó mở ra A Tỳ Môn đi vào. Cjo dù đối phương co ở xa ngoài mười vạn dặm cũng chỉ cần một thoáng là bắt kịp, trừ khi đối phương ở một chỗ nào đó xa xôi, sâu trong tinh không, yêu cầu lực lượng cực kỳ cường đại mới có thể truyền tống đến được.

Có điều những thần diệu này phải chờ đến khi hắn luyện thành Trường Sinh Bí Cảnh mới có thể phát huy được. Lhi tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh thì chính là thời điểm Hoàng Tuyền Đồ chính thức phát uy.

"Long đạo nhân, Mộc đạo nhân, lần này cho dù không thể giết được các ngươi thì cũng phải cho các ngươi một cái giáo huấn cả đời khó quên, để cho các ngươi từ nay về sau không dám đụng đến ta nữa. Đương nhiên, có thể đoạt được một ít chỗ tốt từ trên người các ngươi cũng là chuyện rất tốt." Phương Hàn vừa phi độn vừa tích súc lực lượng, chuẩn bị tốt các loại thần thông, pháp bảo, trong nội tâm nổi lên một cổ sát khí cường đại, chỉ cần vừa thấy được Long đạo nhân và Mộc đạo nhân là lập tức hạ sát thủ.

Hai kiện pháp bảo mạnh nhất của hắn bây giờ chính là Hoàng Tuyền Đồ và Bát Bộ Phù Đồ.

Trong đó Bát Bộ Phù Đồ có Luân Chuyển Thánh Vương cầm trong tay Nhật Nguyệt Tinh Luân, Đại Phổ Đô Thiền Quang, chỉ huy mấy trăm vạn Thiên Ma, cả ngàn Thiên Ma Vương, vạn kiện bảo khí, tất cả ngưng tụ thành một thể, tạo nên lực sát thương rất to lớn, siêu việt hơn cả Hoàng Tuyền Đồ. Đương nhiên, khi Phương Hàn tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh thì uy lực của Hoàng Tuyền Đồ sẽ vượt xa Bát Bộ Phù Đồ.

Trong đầu hắn thầm tính toán, sắp đặt để xem làm sao có thể đối mặt, hạ sát thủ hai người Long đạo nhân và Mộc đạo nhân. Trước tiên dùng A Tỳ Khí của Hoàng Tuyền Đồ đánh úp xuống, sau đó dùng Bát Bộ Phù Đồ loạn kích hoặc là liều mạng dùng bổn mạng kim đan bức tới.


Nhất định phải làm cho đối phương niếm mùi đau khổ, thậm chí là thân tử đạo tiêu.

Thần Thông Bí Cảnh giết chết Trường Sinh Bí Cảnh, đây là một chuyện kinh thiên động đại.

Nếu như cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh ở thời điểm toàn thịnh thì Phương Hàn tuyệt đối không thể giết chết được, nhưng hiện giờ đối phương đang bị thương, bị tâm ma quấy rối, thực lực giảm mạnh thì không thể nói trước được điều gì.

Dãy núi lớn với nhũng ngọn núi nguy nga, hùng vĩ nối tiếp nhau, hai đạo quang hoa chói sáng rơi xuống, sau đó ẩn vào trong dãy núi. Ở trên đỉnh một ngọn núi, bên cạnh hồ nước xuất hiện hai người chính là hai người Long đạo nhân và Mộc đạo nhân đang bị tâm ma quấy rối.

Khi vừa hạ xuống, hai người lộ ra bộ dáng mệt mỏi sắp không chống đỡ nổi, trên mặt lộ ra vẻ ủ rủ, thê thảm vô cùng. Người túa ra mồ hôi như tắm, không còn chút tiên phong đạo cốt nào.

"Long đạo nhân lần này chúng ta đụng phải ai vậy?"

"Làm sao ta biết được? Dù sao với pháp lực của ta cũng phải hao phí hết bảy thành mới có thể trấn áp được tâm ma, kiếp hỏa, kiếp phong cũng thêu đốt không ít nguyên khí của ta, làm tiêu hao gần như toàn bộ thuần dương khí ta đang tích súc trong người để chuẩn bị đột phá Bất Tử Chi Thân." Long đạo nhân ngồi ở trên đỉnh ngọn núi, tập trung vận chuyển nguyên khí, tiếp dẫn từng đạo nguyên kh1i Tiên Giới từ trong hư không tiến vào trong ý thức hải, sao đó lại tinh luyện thành tinh kh1i thuần dương rót vào trong cơ thể, dần dần ngăn chặn tâm ma.

"Ta cũng hao tổn không ít nguyên khí. Lần này trờ về phải hao tổn ba trăm năm tu luyện mới có thể lấy lại được." Mộc đạo nhân âm trầm, hung ác nói: "Phương Hàn! Kẻ này có cao thủ theo bảo vệ bên người, khó trách hắn không hề sợ hãi, thậm chí còn giết cả tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh của Thái Nhất Môn! Có điếu một ngày náo đó kẻ này nhất định sẽ chết trong tay chúng ta. Chúng ta tạm thời trở về Long Mộc Tinh tiềm tu một thời gian, sau đó sẽ quay lại tìm hắn báo thù!"

"Cũng chỉ có thể như vậy!"

Long đạo nhân thấy rằng không thể nào khôi phục nguey6n khí trong thời gian ngắn, lại vừa mới bị tâm ma quấy rối, tâm trí không kiên định, tốc độ hấp thu nguyên kh1i Tiên Giới cũng giảm mạnh.


"Các người truy sát ta lâu như vậy, hiện giờ lại muốn bỏ đi sao? Vậy thì quá tiện nghi cho các người rồi!" Xích lạp! Kim quang lập lòe, mây trắng trên trời bị xé toạt ra, một tòa bảo tháp lớn cỡ ngọn núi mạnh mẽ áp xuống, lực áp bách to lớn không gì sánh nổi từ trên trời đè xuống. Đồng thời, lẫn trong đó là ánh mặt trời, mặt trăng chói lòa. Đó chính là lực lượng do Nhật Nguyệt Tinh Luân tỏa ra.

Trong lúc đó, tiếng tụng niệm sáu chữ chân ngôn, vô số hạ phẩm bảo khí, trugn phẩm bảo khí, thượng phẩm bảo khí, tuyệt phẩm bảo khí dưới sự phát động của Thiên Ma, Thiên Ma Vương, lại còn có thêm Phật quang chiếu xạ mạnh mẽ đánh xuống hai người Long đạo nhân và Mộc đạo nhân.

Oanh long!

Tinh quang mãnh liệt, bão quang mạnh mẽ áp xuống với thế sét đánh không kịp bưng tai. Ngọn núi mà hai người Long đạo nhân va Mộc đạo nhân đang ở trên lập tức hóa thành tro bụi. Một ngọn núi cao trăm trượng nguy nga, hủng vĩ dưới áp lực của Phương Hàn thoáng chốc đã biến thành bụi phấn. Không biết có nhiều ít bao nhiêu bụi bặm phóng lên trời, tựa như khói báo động.

"A! A! A!"

Một tiếng kêu thảm vang lên, Long đạo nhân, Mộc đạo nhân trong tình huống không kịp đề phòng, phóng xuất ra rất nhiều pháp bảo để hộ thân nhưng đều bị đánh cho nát bấy, những pháp bảo của họ đâu thề nào sánh bằng Nhật Nguyệt Tinh Luân.

Bọn họ cũng không ngờ Phương Hàn lại phản kích lại như thế này.

"Thuần Dương Thiên Tâm Tử Hình Thần Lôi!" Mộc đạo nhân trong lúc hoảng sợ thân thể rung động kịch liệt, từ các lổ chân lông trên người bắn ra các luồn chân khí màu xanh, thoáng cái lưu chuyển, biến thành lôi châu mạnh mẽ đánh ngược lên, tạo nên tràng loạn chiến giữa các điểm sáng, liên tiếp có các tiếng nổ mạnh vang lên.

Tiếng sấm vang lên, cả dãy núi rung động dữ dội, địa địa run rẩy, âm ba lan rộng, trong nháy mắt cây cối chung quanh đều bị tiếng sấm đánh cho nát bấy.

Mộc đạo nhân chính là đầu sỏ muôn đời, một kích toàn lực đánh ra có thể phá hủy một vùng đất rộng mấy trăm dặm, toàn bộ hóa thành bột mịn.

Ông!

Bị một kích này đánh ngược lên, Bát Bộ Phù Đồ đang từ trên không mạnh mẽ áp xuống run rẩy một hồi, rồi dừng lại, đã bị ngăn cản.

Một lượng tro bụi khổng lồ bốc lên, Mộc đạo nhân xác định chính là Phương Hàn thì khẽ cắn môi, muốn thi triển sát chiêu liều mạng một lần nhưng hắn đột nhiên cảm giác được một luồn hơi lạnh từ sau lưng truyền đến, một thái cổ Thiên Long dài ngàn trượng xuất hiện ơ sau lưng hắn. Thái cổ Thiên Long này quấn quanh một cây cầu đá củ kỹ, đứng sừng sững sau lưng nó là A Tỳ Môn đang rộng mở. A Tỳ Khí bao trùm người nó, nhìn giống như một con ma long có sức mạnh hủy diệt thiên địa.

Long chảo lớn nhu một cây cột chộp về phía Mộc đạo nhân, kình khí áp tới làm cho hắn gần như không thở nổi.

"Khí linh Hoàng Tuyền Đồ!"

Kỳ thật, khi Môc đạo nhân ở trạng thái tốt nhất thì cũng không phải e sợ Hoàng Tuyền Đồ, nhưng hiện tại pháp lực cảu hắn bị hao tổn nghiêm trọng, nguyên khí bị tâm ma làm cho náo loạn, một thân thực lực chỉ còn ba thành so với khi mạnh nhất. Vì vậy hắn rất e sợ một kích vô cùng quỷ dị này của Diêm.

"Chết cho ta!" Thân thể Mộc đạo nhân chấn động, đột nhiên lỗ chân lông toàn thân hắn phun ra cương khí màu lục hòa với máu, trong nháy mắt biến thành một luồng thanh khí, ngưng đọng lại thành một cái cây cao chót vót. Cây đại thụ này có khoảng chừng mười vạn nhánh cây, mỗi một cái đều như trường xà, uốn éo lao về phía Diêm.

Đây là bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng của hắn, Sa La Mộc Nguyên Thần.

"Sát!" Long đạo nhân ở bên này cũng hét lên một tiếng mạnh mẽ, toàn thân rung động, cũng xuất ra Thiên Địa Pháp Tướng của mình. Bổn mạng nguyên thần của hắn là một quái vật có hai cánh ở sau lưng, vừa giống như thú lại vừa giống như chim. Khi nó vứa xuất hiện thì liền tỏa ra một luồn nguyên khí khỗng lồ, bộc phát với khí thế như bài sơn đảo hải. Lập tức làm cho Phương Hàn có cảm giác như tâm thần bị rung động dữ dội, đầu óc trở nên mơ màng.

"Hai người này lại lợi hại như vậy, không hổ là đầu sỏ muôn đời. Bọn họ đều đang bị thương nghiêm trọng, thực lực giảm mạnh mà vẫn còn hung hãn như vậy!" Phương Hàn toàn lực rống to, "Luân Chuyển Thánh Vương! Ngăn cản người này!"

Trong nháy mắt, Nhật Nguyệt Tinh Luân, Luân Chuyển Thánh Vương đồng thời phát động, nhờ Phương Hàn truyền pháp lực duy trì, Bát Bộ Phù Đồ lại một lần nữa vận chuyển, mấy trăm vạn Thiên Ma, hơn ngàn đầu Thiên Ma Vương đồng thời phát ra pháp bảo, bảo quang ngập trời kiệt lực ngăn chặn Thiên Đại Pháp Tướng của Long Đạo Nhân.

Mà lúc này thân thể Phương Hàn lại chấn động, toàn bộ thần thông trong kim đan được phát động, sử dụng một nữa Bất Tử Chi Thân phát ra toàn bộ lực lượng, mạnh mẽ đánh về phía Mộc đạo nhân.


Trong nháy mắt sau khi Mộc đạo nhân xuất ra bổn mạng nguyên thần của mình, vô số cành lá cây của cây Chu Sa La Mộc quấn chặt lấy Diêm, vây khốn làm Diêm không cách nào cử động được.

Diêm tuy lợi hại nhưng tuyệt đối không phải là đối thủ của cao thủ đầu sỏ muôn đời, cho du là người đó đang ở trong tình trạng thực lực bị hao tổn nghiêm trọng.

Nhưng Mộc đạo nhân cũng phải xuất ra toàn lực mới có thể áp chế được hắn. Giờ khắc này, Mộc đạo nhân lại nổi lên tâm tư muốn cướp đoạt Hoàng Tuyền Đồ rồi bỏ chạy ngay lập tức.

Phanh!

Khi hắn đang tập trung trấn áp Diêm thì một cổ lực lượng mạnh mẽ đánh vào sau lưng hắn, chính là Phương Hàn. Lúc này kim đan của Phương Hàn ẩn chứa chín mươi ba loại thần thông, nhất là Tổ Mã Cổ Thần Khí, Đại Tu Di Sơn Vương Quyền đều là thân thông tăng cường lực công kích. Dưới tác dụng của Tổ Mã Cổ Thần Khí làm cho toàn thân Phương Hàn được một luồng cương khí tỏa ra, ngưng tụ thành một bộ áo giáp bao bọc toàn thân, làm hắn trông giống như một tôn thần linh, khí thế mạnh mẽ, mênh mông. Lực sát thương lại tăng lên rất nhiều, tạo nên chấn động mạnh mẽ, rung chuyển chín tầng trời, ngay cả Cửu Thiên Cương Phong cũng trở nên hỗn loạn.

"Không hay!"

Mộc đạo nhân lập tức xoay người lại, biến ảo một hồi, Chu Sa La Mộc Nguyên Thần liền phân ra một phần lớn cành lán ngăn cản trước mặt Phương Hàn.

"Cơ hội tốt! Đại Thôn Phệ Thuật! Nuốt!"

Một quyền của Phương Hàn đánh cho cành, lá của cây chu sa la mộc nát bấy, hóa thành cương khí bị Đại Thôn Phệ Thuật nuốt thôn phệ sạch sẽ.

"Ha ha! Ngươi cho rằng bằng vào tu vi ở Thần Thông Bí Cảnh của ngươi có thể luyện hóa được bổn mạng cương khí của ta sao, quá ngây thơ rồi. Ta chính là muốn ngươi nuốt vào, như vậy ta có thể triệt để khống chế được ngươi! Bây giờ ta sẽ cho ngươi biết sự lợi hại của đầu sỏ muôn đời, đó không phải là lực lượng mà ngươi có thề chống lại được. Sau khi chết thì hãy nhớ kỹ đều này nhé!"

Mộc đạo nhân bộc phát ra một luồng ý niệm đắc ý, mạnh mẽ đánh thẳng về phía Phương Hàn, luồng nguyên khí mộc hệ vừa bị Phương Hàn thôn phệ liền sinh ra dị biến!

Vĩnh Sinh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vĩnh Sinh Truyện Vĩnh Sinh Story Chương 391: Dĩ mộc khắc mộc
10.0/10 từ 50 lượt.
loading...