Vĩnh Sinh

Chương 1121: Yêu ma Si

Ầm.

Đám người Phương Hàn mới vừa ly khai mảnh đại lục này, toàn bộ đại lục liền xảy ra bạo liệt.

Vô số thánh tử tràn vào, pháp lực tán loạn, hủy diệt một phương, triển khai đánh giết, tranh đoạt bảo vật đã nổ lên. Trong phương viên mấy trăm dặm của đại lục đều chấn động, khắp nơi đều sinh hủy diệt cùng phá hoại. Tòa đại lục này, ước chừng mấy ngàn linh mạch nhất giai, vô số linh mạch nhị giai, tam giaii đều phóng lên cao.

Trăm ngàn thánh tử lập tức triển khai cầm nã thủ pháp, cướp lấy tài phú linh mạch.

Mặc dù là thánh tử, có địa vị cực cao trong các đại môn phái, nhưng mà tài phú cũng không phải quá nhiều. Đạo thuật cùng cảnh giới càng cao, tiêu hao linh mạch cũng càng nhiều.

Linh mạch bay loạn trên không trung, các thánh tử lộ ra thần thông, trảo lấy, tình cảnh cực kỳ đồ sộ.

Phương Hàn ở phía xa, cũng nghe được thanh âm bạo tạc này, quay đầu lướt nhìn, liền thấy được trên bầu trời vô số đại thủ loạn trảo, đều là chân khí nguyên thần do các thánh tử đối chiến tạo thành.

Nhất là vài thánh tử cường đại trong đó, đại thủ một trảo, mấy chục luồng linh mạch nhất giai đã bị bắt vào tay.

Mà một số thánh tử kém hơn, đã sớm có chuẩn bị, trong lúc hỗn loạn, gộp thành đoàn thể. Liên thủ phát ra đại thủ chân khí, đạo đạo tiên thuật, khả dĩ chống lại, không bị thương tổn.

Thánh tử các đại môn phái, ai cũng là người nổi bật, thiên chi kiêu tử, trên thân đều có đại khí vận, đại kỳ ngộ, thủ đoạn bảo vệ tính mạng thiên biến vạn hóa, cũng không dễ dàng ngã xuống.


"Quả là mãnh hổ tiến vào bầy cừu mà".

Mặc dù trong đại lục trôi nổi, vô số linh mạch cực kỳ hấp dẫn người, Phương Hàn cũng nhịn không được muốn nhúng tay vào, bất quá hắn cũng không có động tác gì. Mà ở phía xa rời đi, tránh né nơi thị phi, dù sao linh mạch trong Thái Cổ Chi Khư này nhiều vô cùng, cũng không thiếu thốn.

"Tòa đại lục trôi nổi này hủy diệt rồi, thánh tử bắt đầu tản ra bốn phía, tìm kiếm bảo vật cho riêng mình". Tôn Thi Họa cũng quan sát từ xa: "Đi theo ta, phóng về phía tây, ta ở trong thí luyện huyết sắc mấy lần trước, đã tới nơi này, biết rõ những không gian dị độ cường đại nhất, bất quá đều bị pháp lực cường đại phong ấn, lần này rất có thể Thiên Đình đã mở phong ấn. Bên trong có chúng ma thần viễn cổ bị Thiên Đình trục xuất, dĩ nhiên còn có linh mạch vương giai tồn tại".

Trải qua một trận hỗn loạn ban đầu, thánh tử tất cả môn phái đều tiến vào Thái Cổ Chi Khư này, bắt đầu tản ra bốn phía.

Mà vực môn kia cũng chậm rãi đóng lại.

Phương Hàn nhắm mắt, chậm rãi vận dụng Tam Thập Tam Thiên Chí Bảo thôi toán, phát hiện giữa Thái Cổ Chi Khư này cùng Thiên Giới có một tầng ngăn cản không gì sánh nổi, không có vực môn căn bản vô pháp ra ngoài, chỉ có thể bị trục xuất vĩnh viễn ở trong.

Tôn Thi Họa đã kinh qua vô số lần thí luyện huyết sắc, nên rất quen thuộc đối với Thái Cổ Chi Khư, dẫn theo Phương Hàn, một đường phi hành về phía tây.

Dọc theo đường đi, bọn họ phi hành cực nhanh, vượt qua rất nhiều tinh cầu khổng lồ cùng đại lục trôi nổi, còn có thái cổ thần sơn. Cũng không lưu luyến thu hoạch bảo bối trong đó.

Mặc dù trên những tinh cầu cùng đại lục trôi nổi kia đều có rất nhiều linh mạch cùng bảo bối, nhưng đạt tới cảnh giới như Tôn Thi Họa cùng Phương Hàn, đối với một số bảo bối này đã không có hứng thú, nhất định phải tìm linh mạch vương giai cùng tài liệu trong truyền thuyết có thể luyện chế tiên khí tuyệt phẩm và tiên đan thánh phẩm.



Đại lục trôi nổi, thần sơn, tinh cầu ở trong Thái Cổ Chi Khư, mỗi một nơi đều lớn hơn so với thế giới thế tục, uy nghiêm sừng sững, hơn nữa đôi khi còn trôi nổi di động trong không, phía trên sinh trưởng vô số yêu thú, hung thú, hơi xuất động ra, liền che khuất bầu trời, kết bầy kết đội, yêu ma trên biển quả thực còn nhiều hơn cả vạn lần.

Phương Hàn trên biển đi mộ huyệt Quỷ Vũ thánh quân, dọc đường gặp phải vô số yêu ma tập kích, nhưng mà hiện tại so với Thái Cổ Chi Khư, quả thực như là đám ruồi muỗi.

"Chú ý, tòa thái cổ thần sơn này gọi là Cổ Thọ sơn, trong đó cư trú thượng cổ hung thú "Si", mỗi một con "Si" lực lượng tuyệt đối không thua Bán Bộ Kim Tiên, hơn nữa một số thủ lĩnh trong đó, không thua gì Kim Tiên chân chính, bất quá trên người bọn nó, cũng không có Kim Tiên Pháp Tắc, mà nhận được khí tức hung sát ác linh thái cổ". Tôn Thi Họa nhìn trăm ngàn ức yêu ma từ trên thần sơn phóng ra, đánh tới mọi người, lập tức giải thích, hai tay giơ lên, một đạo kiếm khí, dài khoảng một ức dặm, kiếm khí này cũng không bén nhọn, mà giống như một cuốn họa quyển thi thư, giang sơn cẩm tú vạn dặm.

Nhưng mà, kiếm khí khẽ lướt qua, một số "Si" đều nổ tung, dung nhập vào trong kiếm khí.

Phương Hàn nhìn thấy mỗi một con "Si", đều cao hơn người, sau lưng mọc ra hai cánh, thủ trảo như dao, thân người đầu chim, miệng phún tà khí, mỗi một ngụm tà khí phún ra, đều dài ngàn dặm, tróng đó hiện ra rất nhiều hư ảnh ma quỷ.

Thực lực mỗi một con Si, thật gần như uy lực của Bán Bộ Kim Tiên.

Hơn nữa những con Si này, liên hợp chung một chỗ, câu thông tà linh chi khí toàn thân, hợp thành từng tòa đại trận, làm cho người ta lùi bước khó tiến.

Lúc Tôn Thi Họa một kiếm chém phá đại trận Si, đột nhiên Si trong thiên không bắt đầu biến hóa, có hơn trăm vạn con Si cư nhiên tổ hợp lại, biến thánh một tà ấn khổng lồ.

Đại ấn này, trôi nổi ở không trung, ở dưới đại ấn, xuất hiện một chữ "Tà".



"Cẩn thận, đó là Chư Thiên Tà Ấn, Si có một môn thần thông thiên phú, chính là liên hợp lại, có thể hóa thành Chư Thiên Tà Ấn, vô cùng lợi hại, căn bản không thể phá hư".

Đạo Húc thánh tử thấy tà ấn này xuất hiện, giơ tay phát ra vài đạo kiếm khí, nhưng mà vừa tiếp xúc đến tà ấn, đã bị tà ấn đánh nát, vô ảnh vô tung, một Tổ Tiên như hắn, cư nhiên không thể làm gì đối với tà ấn này, tựa hồ chỉ có một đường chạy trốn mà thôi.

"Hừ, Thiên Địa Như Họa, Cẩm Tú Giang Sơn".

Tôn Thi Họa hừ lạnh một tiếng, đột nhiên hướng về thiên không, đánh ra dấu vết vô thượng, những dấu vết này, mơ hồ xuất hiện một họa bút, họa bút di động như long xà, trong nháy mắt liền tạo thành một bức tranh, một quyển đồ họa, cuốn đại ấn kia vào trong, sau đó lấy bản thân hắn làm trung tâm, vô số hỏa diễm nổ tung, dần dần tích tụ vào trong đó.

Không tới ba cái hô hấp, liền xuất hiện một đại ấn màu đen như sắt, đại ấn hoàn toàn do Si tạo thành, lực lượng tà linh cực kỳ cường hoành, thẩm thấu ra ngoài, lực lượng đại ấn này, cư nhiên không kém tiên khí thượng phẩm chút nào.

"Đây là Chư Thiên Tà Ấn một trăm vạn con Si tạo thành, tựa như pháp bảo mà không phải pháp bảo, tựa như đại trận mà không phải đại trận, bất quá uy lực không nhỏ yếu hơn tiên khí thượng phẩm bình thường". Tôn Thi Họa suy nghĩ một chút về đại ấn bị thu trong tay: "Phong Duyên sư đệ, rất nhiều yêu thú cường đại trong Thái Cổ Chi Khư này có thể tổ hợp thành các loại pháp bảo đến từ kỷ nguyên trước. Chư Thiên Tà Ấn này, chính là một kiện đạo thánh khí trong kỷ nguyên trước. Những con Si này, là yêu thú vâng theo thái cổ vu đạo đản sinh ra, trong ký ức trời sinh, liền mang theo uy năng kiện pháp bảo này.

"
Vậy sao? Vậy có thể nhờ chúng, nghiên cứu ra chủng chủng văn minh sử trong một kỷ nguyên?" Phương Hàn trong lòng khẽ động, nhìn về phía thái cổ thần sơn đông nghịt, chụp lấy một đám Si ra ngoài.

Thân hắn đột nhiên rung lên, tay áo phất ra, vô số Si đều tiến vào trong tay áo hắn, trong sát na, Tôn Thi Họa thấy vậy toàn thân khẽ động, ánh mắt khiếp sợ, liền thấy tay áo Phương Hàn thiếu chút nữa cuốn cả thái cổ thần sơn kia vào, ít nhất có hơn ngàn vạn con Si tiến vào trong tay áo hắn.

Tòa thái cổ thần sơn tựa hồ bị hù dọa, rất nhiều con Si cuống cuồng bay vào trong thần sơn, không bao giờ đi ra ngoài nữa….Thần sơn này chậm rãi phiêu đãng trong không gian, bay về nơi xa. Mang theo dao động khí lưu khổng lồ.



"
Sư đệ, đạo thuật ngươi quả nhiên tinh thâm, pháp lực cường hoành. Xem ra ta còn đánh giá thấp ngươi" Tôn Thi Họa lắc đầu.

"
Thực lực càng mạnh, giết thánh tử Thái Nhất Môn càng dễ". Phương Hàn phún ra một ngụm chân hỏa, lập tức Chư Thiên Tà Ấn kia liền dần dần hòa tan, thẩm thấu tiến vào trong Văn Minh Sử Kỷ Nguyên thần quyền, quả nhiên đề thăng rất nhiều thứ.

Trong đầu Phương Hàn, cũng hiện ra một bóng dáng Chư Thiên Tà Ấn. Là hình bóng pháp bảo trong một kỷ nguyên, uy lực kiện pháp bảo này, tương đương với tiên khí thánh phẩm, cũng chẳng khác nào tương đương một thiên quân.

Ở bên trong Thái Cổ Chi Khư này, rất nhiều yêu ma đều là tà khí của những kỷ nguyên thượng cổ trước đản sinh ra, sinh sống trên ức ức vạn năm, bất quá trong ký ức bản năng chúng, còn mang theo dấu ấn của kỷ nguyên trước, có thể tạo thành các loại pháp bảo cường đại tiến hành công kích.

Nếu như người tu đạo bắt lấy những yêu ma này, cũng có thể bắt chúng ngưng tụ, huyễn hóa thành các loại bảo bối công kích địch nhân.

"
Không biết hiện tại, những thánh tử Thái Nhất Môn kia đi tới đâu rồi?" Từ Băng Thanh nữ tử lạnh lùng như băng nhìn thấy hai người Phương Hàn, Tôn Thi Họa đại triển thần uy, hàng phục yêu ma, không cần mình xuất thủ, nàng đã nhìn ra, thực lực Phương Hàn xa xa qua nàng, thực lực Tôn Thi Họa thì nàng quá rõ ràng, càng không cần nói đến, bất quá trong lòng nàng cũng có chút tính toán, hy vọng dựa vào hai người che chở, nhận được chỗ tốt.

"
Ta cực khổ tu luyện một môn pháp thuật, đã sớm thu nạp khí tức thánh tử lợi hại của Vũ Hóa Môn, hiện tại có thể thôi toán ra vị trí bọn hắn".

Tôn Thi Họa nói: "
Ước chừng bọn hắn cũng đi đến một số tuyệt địa Thiên Đình mới mở rồi, muốn tìm kiếm linh mạch vương giai trong đó, còn có một số bảo tàng thượng cổ lưu lại, nghe đồn, thậm chí ở một số nơi, còn có tiên khí vương phẩm thượng cổ, những tiên khí vương phẩm này mất đi linh khí, trí tuệ, chỉ còn lại bản thể, nhưng nếu mà tìm được, tự mình bồi dưỡng, sẽ bộc phát ra uy lực mạnh mẽ".

"
Cái gì? Trong Thái Cổ Chi Khư này còn có tiên khí vương phẩm tồn tại?"

Phương Hàn nghe thấy, hắn liền nhớ tới "
Thất Lạc Chi Kiếm" "Phục Cừu Chi Mâu" "Thẩm Phán Chi Thương".

Vĩnh Sinh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vĩnh Sinh Truyện Vĩnh Sinh Story Chương 1121: Yêu ma Si
10.0/10 từ 50 lượt.
loading...