Vì Sao Trên Bầu Trời - Tây Tử Tự
Chương 84: Chung kết
Thẩm Mạn đang điều chỉnh chuột của mình, trình điều khiển máy tính có chút vấn đề, DPI mãi vẫn chưa ổn.
Cuối cùng, anh phải nhờ nhân viên đến giúp chỉnh sửa.
Trước khi trận đấu bắt đầu, các khách mời được mời bắt đầu dự đoán kết quả thắng bại, bốn khách mời hai chọn ACE, hai chọn UN.
Lý do chọn ACE thì không cần nói nhiều, những người chọn UN đều cho rằng họ đã hạ gục được BBB thì chắc chắn cũng có cơ hội khi đối đầu với ACE.
Nếu thắng, UN sẽ giành được chiếc cúp giải đấu toàn cầu đầu tiên của họ, còn nếu ACE chiến thắng, họ sẽ trở thành đội đầu tiên trong lịch sử Trái Tim Vùng Đất Hoang giành được Grand Slam.
"BP đã bắt đầu rồi." Màn hình chuyển sang khu vực bình luận, bình luận viên nghiêm túc nói: "Hãy cùng xem, đội hình của hai đội hôm nay được chuẩn bị như thế nào!"
Trận đấu cuối cùng cũng bắt đầu. Khán giả dưới khán đài và trên các kênh trực tuyến đều đã vô cùng háo hức.
Ván đầu tiên, cả hai bên đều có lựa chọn cấm/chọn ổn thỏa.
Bước vào game, khởi đầu bình thường, bộ đôi đường dưới của Thẩm Mạn và Triệu Nhuy đối đầu với bộ đôi đường dưới của UN rất hung hãn.
Cả hai đều chọn xạ thủ thiên về tấn công, có vẻ không ai chịu nhường ai nhưng không biết có phải do La Tri Nhạc quá căng thẳng hay không, cậu ta đã mắc vài sai lầm không đáng có nên bị Thẩm Mạn tận dụng cơ hội và tạo được lợi thế.
"Không khỏe à?" Sau một pha cả hai cùng bị hạ gục, Chu Diệu nhìn La Tri Nhạc.
La Tri Nhạc cười gượng, giơ tay lau mồ hôi trên trán: "Không..."
Chu Diệu nói: "Đừng căng thẳng quá, chỉ là một trận đấu thôi, không phải là cuộc đời."
La Tri Nhạc: "..."
Cậu ta im lặng một lát, rồi nói thầm điều gì đó.
Chu Diệu nghe thấy, La Tri Nhạc nói không, đây chính là cuộc đời.
Quả thực, thi đấu chính là cuộc đời của một tuyển thủ ESports.
—Thẩm Mạn cũng nghĩ như vậy.
Giành chiến thắng ván đầu tiên, Thẩm Mạn cảm thấy trạng thái La Tri Nhạc hôm nay không ổn. Anh trò chuyện với Triệu Nhuy vài câu, Triệu Nhuy cũng đồng ý.
"Cứ như thay thành người khác vậy." Triệu Nhuy nói: "Có phải cậu ta đang căng thẳng quá không? Lần đầu tiên Từ Chu Dã thi đấu cũng vì quá căng thẳng mà mất phong độ."
Thẩm Mạn: "Có lẽ vậy."
Kinh nghiệm thi đấu là thứ cần phải tích lũy.
Nếu La Tri Nhạc tiếp tục giữ trạng thái này, họ sẽ giành chức vô địch một cách dễ dàng.
Thẩm Mạn không cảm thấy quá vui, chiến thắng quá nhẹ nhàng mà không có những pha giao tranh kịch tính lại khiến anh cảm thấy hụt hẫng, dường như... làm giảm đi giá trị của chức vô địch.
May mắn thay, ván thứ hai, La Tri Nhạc đã điều chỉnh được.
Độ gay cấn của trận đấu tăng vọt, camera của đạo diễn hầu như không rời khỏi đường dưới. Họ bắt đầu giao tranh từ cấp ba nhưng sau khi đánh xong lại không có điểm hạ gục nào, cả hai bên đều thoát chết trong gang tấc với chút máu ít ỏi.
Đây chính là trận đấu đỉnh cao.
Tính toán kỹ năng, tính toán di chuyển, tính toán lượng máu, thoạt nhìn là sống còn nhưng thực chất là chạm đến giới hạn mà vẫn giữ được sự kiềm chế.
Bữa tiệc thị giác cực kỳ mãn nhãn, tiếng cổ vũ dưới khán đài hầu như không ngớt. Ngay cả bình luận viên cũng mê mẩn, không ngừng khen ngợi trận đấu hay: "Có vẻ trạng thái của Amber đã trở lại rồi."
Amber là ID của La Tri Nhạc, tên tiếng Việt là Hổ Phách.
"Đúng vậy, bộ đôi cậu ấy và OI có thể đánh ngang ngửa với Slow." Bình luận viên số hai thán phục: "Thật bất ngờ!"
Với trạng thái này, không trách BBB cũng bị hạ gục.
Ván thứ hai, UN đã giành chiến thắng.
Với phong độ bùng nổ, dường như họ đã trở thành người đồ sát thần linh, quyết tâm hạ gục cả vị thần ACE này.
Giành chiến thắng ván thứ hai, toàn đội UN đều rất vui, nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt các thành viên. La Tri Nhạc lau mạnh mồ hôi trên trán, cậu ta ngước mắt nhìn về đội ACE ở phía đối diện sân khấu.
Khoảng cách khá xa nhưng vẫn có thể nhìn rõ biểu cảm trên khuôn mặt họ, Thẩm Mạn ngồi ở vị trí trung tâm. Dù thua một ván, anh vẫn không có biểu cảm dao động nào, ánh đèn chiếu lên tóc và má anh khiến anh như phát sáng rực rỡ. Anh hờ hững nói gì đó với đồng đội, dường như thất bại vừa rồi hoàn toàn không quan trọng.
Ánh đèn hơi chói, La Tri Nhạc không nhìn họ nữa.
"Cậu đang nhìn gì thế?" Chu Diệu bên cạnh hỏi.
"Không có gì." La Tri Nhạc nói.
"Nhìn Thẩm Mạn à?" Chu Diệu hỏi tiếp.
La Tri Nhạc: "Ừm."
Chu Diệu im lặng.
La Tri Nhạc nói: "Thật rực rỡ."
Trong trận chung kết, Thẩm Mạn ngồi trên sân khấu thật rực rỡ.
Thẩm Mạn đã quen với việc bị chú ý, anh không hề phát hiện ra ánh mắt của La Tri Nhạc. Lúc này, anh đang thảo luận đội hình cho ván tiếp theo với huấn luyện viên.
Huấn luyện viên nói: "Hãy dành vị trí cấm cho OI."
Lối cấm chọn này họ đã nghiên cứu trước, chủ yếu nhằm vào hệ thống đường dưới của UN.
Thẩm Mạn lấy một viên kẹo cao su ra, xé vỏ rồià nhét vào miệng: "Vậy thì dành hết vị trí cấm cho hỗ trợ đi."
"Gây áp lực cho cậu ta." Huấn luyện viên nói: "Cậu ta đang ở phong độ quá cao."
Tất cả những người mới chơi game này đều mắc một sai lầm là nghĩ rằng vị trí hỗ trợ là vị trí ít quan trọng nhất. Nhưng khi đi sâu vào tìm hiểu, họ sẽ nhận ra hỗ trợ vô cùng quan trọng, thậm chí có lúc còn vượt qua các vị trí đường đơn. Thay vì gọi là hỗ trợ, nên gọi là tiếp viện thì đúng hơn, một người tiếp viện mạnh hoàn toàn có thể quyết định nhịp độ của cả trận đấu.
Tầm nhìn, di chuyển, mở giao tranh, bảo vệ chủ lực, vị trí này như không khí, thoạt nhìn không có cảm giác tồn tại nhưng chỉ khi thất trách người ta mới nhận ra nó quan trọng đến nhường nào.
Thẩm Mạn nhai kẹo cao su, vị trí cấm cuối cùng cũng được dành cho OI. Tính đến đây, trong năm lượt cấm bốn lượt đều là những tướng tủ của OI.
Đội đối diện cũng thể hiện sự tôn trọng với Thẩm Mạn và Từ Chu Dã, ba xạ thủ và hai đi rừng đã bị cấm khiến cho bình luận viên cũng phải cười: "Nếu có thể cấm tuyển thủ, chắc chắn Slow và OI sẽ cùng nhau ra ngoài."
Chiến thuật của ACE lập tức có hiệu lực, Chu Diệu và La Tri Nhạc không chọn được bộ tướng mạnh nhất của mình đã bị áp chế trong ván này.
Ý tưởng của Từ Chu Dã cực kỳ rõ ràng, sau khi ăn nhóm quái rừng đầu tiên và vừa lên cấp ba, cậu trực tiếp đi xuống đường dưới, bắt đầu rình rập. Lối chơi này rất mạo hiểm, một khi không ăn được vàng sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuối game.
Nhưng thực tế chứng minh, phán đoán của Từ Chu Dã về UN hoàn toàn chính xác.
Cấp ba, Thẩm Mạn và La Tri Nhạc giao tranh như cậu đã dự đoán.
Từ Chu Dã lập tức tham gia, tình hình từ 2vs2 chuyển thành 3vs2. La Tri Nhạc dâng chiến công đầu, Chu Diệu cũng không thoát được,cả hai cùng nằm xuống.
Chu Diệu không kìm được mà nói tục một câu, ngực anh phập phồng không ngừng. Nếu Từ Chu Dã không đến thì anh và La Tri Nhạc đã hạ gục được cả hai rồi! Anh không phục!
La Tri Nhạc có tâm lý tốt hơn nhiều, thậm chí không thở dài mà nghiêm túc nói: "Lượt sau chúng ta cẩn thận hơn."
Chu Diệu không đáp lời.
"Tiếp tục nào." Giọng Thẩm Mạn bình thản, không giống đang thi đấu chung kết mà giống như đang trò chuyện với Từ Chu Dã: "OI đang quá khích rồi."
Từ Chu Dã nói: "Ừm, em đến ngay đây."
Quả nhiên là quá khích, hỗ trợ OI cái gì cũng tốt nhưng khuyết điểm duy nhất là dễ bị kích động, cậu ta luôn cảm thấy có thể thắng khi đánh 2vs2 với đối phương.
Thẩm Mạn cứng rắn nhìn thấy hình bóng của mình thời trẻ trên người cậu ta.
Đáng tiếc, Trái Tim Vùng Đất Hoang không bao giờ là game hai người.
2vs2 họ có thể đánh hòa nhưng 3vs2 thì sao?
Đúng như dự đoán, khi đường dưới xảy ra giao tranh Từ Chu Dã lại xuất hiện. Ván này cậu chơi Bóng Đêm, một tướng tàng hình, mỗi khi đường dưới giao tranh, cậu lại xuất hiện như một bóng ma phía sau La Tri Nhạc và Chu Diệu. Chiêu cuối vừa kích hoạt là một loạt đạn bùng nổ, thu về cả hai mạng hạ gục ở đường dưới.
"Mẹ kiếp sao lại ở đây nữa." Chu Diệu tức điên: "Cái tên Từ Chu Dã này— không phải vừa nãy đang ăn quái rừng ở đường trên à?"
La Tri Nhạc nói: "Có thể cậu ta biết vị trí đó có tầm nhìn."
Vì vậy, cậu cố ý lộ tầm nhìn ở đường trên rồi trực tiếp biến về mua giày, chạy xuống đường dưới vừa kịp lúc gặp giao tranh.
"Không thể đánh tiếp nữa." La Tri Nhạc nói: "Ván này chắc chắn Từ Chu Dã ở đường dưới."
Chu Diệu nhìn chằm chằm vào màn hình đen trắng mà không nói lời nào.
La Tri Nhạc gọi cậu ta: "OI."
Chu Diệu không đáp.
La Tri Nhạc: "Chu Diệu!"
Chu Diệu vẫn im lặng. La Tri Nhạc quay đầu nhìn Chu Diệu mới phát hiện mắt cậu ta đỏ hoe, lúc này đang liên tục chớp mắt cố gắng nuốt nước mắt vào trong.
La Tri Nhạc: "..."
Lòng La Tri Nhạc mềm nhũn ra, nhẹ giọng nói: "OI, đừng nóng vội, từ từ thôi, chúng ta còn nhiều thời gian mà."
Thật trùng hợp, Từ Chu Dã cũng đang liên tục chớp mắt trước màn hình nhưng không phải vì muốn khóc, mà vì có vẻ có gì đó lọt vào mắt cậu. Cậu dụi mạnh mấy cái nhưng vẫn không ổn, đành bất lực quay sang Thẩm Mạn ngồi bên cạnh: "Anh ơi, anh ơi." Thẩm Mạn đang farm lính, tưởng cậu đang giao tiếp với mình, tiện miệng nói: "Có thể lấy được bùa xanh."
Lúc này Thẩm Mạn mới nhìn cậu, thấy đôi mắt đỏ hoe của cậu, ngẩn người: "Em khóc đấy à?"
Từ Chu Dã: "Em thật sự là... Em không khóc, anh xem mắt em, có phải có gì không?"
Thẩm Mạn ghé sát nhìn thấy một sợi lông mi trong mắt Từ Chu Dã: "Anh thổi nhé."
"Vâng." Từ Chu Dã vội vàng đồng ý.
Thế là giữa thanh thiên bạch nhật, mọi người thấy người đi rừng do Từ Chu Dã điều khiển và xạ thủ do Thẩm Mạn điều khiển đột nhiên đứng im. Camera chuyển cảnh, đạo diễn cắt sang khu vực tuyển thủ thấy Thẩm Mạn hơi phồng má ghé sát lại gần Từ Chu Dã.
Mọi người đều sững sờ, bình luận viên đứng hình, buột miệng: "Sao thế? Đánh quá phấn khích nên muốn hôn đồng đội một cái à?"
Khán giả hò reo cười lớn.
Tất nhiên, mọi người nhanh chóng hiểu ra từ đôi mắt chớp liên hồi của Từ Chu Dã rằng chắc chắn cậu có gì đó lọt vào mắt, dụi mãi không ra đành phải cầu cứu Thẩm Mạn.
"Đội trưởng chúng ta phải thế đấy." Bình luận viên số hai cũng cười, cảnh tượng này thật đáng yêu: "Đồng đội gặp chuyện gì thì đội trưởng phải lo liệu hết."
Bình luận viên nói: "Hợp lý!"
Sau hai hơi thổi, cuối cùng cũng thổi sợi lông mi bay ra ngoài, hai nhân vật đang đứng yên trong game lại bắt đầu di chuyển.
Mặc dù toàn bộ quá trình thổi lông mi rất ngắn nhưng đã được đạo diễn tinh ý ghi lại, còn cố tình cho một cảnh quay đặc tả hai người, sợ khán giả bỏ sót một chi tiết nào.
Hiệu ứng chương trình trên kênh trực tiếp bùng nổ:
[ Hai người này thật sự chỉ là đồng đội thôi à? ]
[ Không biết, dù sao Trương Phi cũng không giúp Lưu Bị thổi lông mi đâu ]
[ Cậu có giúp anh em mình thổi không? ]
[ Tôi thích anh em tôi giúp tôi thổi ]
[ Lông mi dụi hai cái là ra thôi mà ]
[ Người ta có nói thổi là lông mi đâu ]
[ ???? ]
[ Tôi nói này, rõ ràng SW đang làm màu, cố ý thể hiện quan hệ tốt với đồng đội để xóa tan tin tức tiêu cực về bắt nạt ]
[ Góc nhìn này cũng có lý nhưng vấn đề là không phải Fest tự tìm SW à? ]
[ Không tìm SW thì tìm Hứa Tiểu Trùng giúp cậu ta thổi à? ]
Mọi người im lặng.
Chỉ cần nghĩ đến Hứa Tiểu Trùng nặng hơn hai trăm cân hiện tại mím môi ngại ngùng thổi vào mắt mình, người ta đã không kìm được rùng mình.
[ Vậy vẫn là SW đi ]
Trận đấu tiếp tục,chỉ riêng việc Từ Chu Dã có thời gian để nhờ Thẩm Mạn thổi mắt cho thấy về cơ bản ACE đã giành được ván này.
Chu Diệu nhìn vào chữ Defeat chói mắt trước mặt, hít sâu một hơi, cậu ta đứng dậy: "Tôi đi vệ sinh một lát."
La Tri Nhạc: "Em đi với."
Chu Diệu gật đầu.
Khi quay lại, trên mặt cả hai người đều ướt nước, có vẻ như đã rửa mặt bằng nước lạnh.
"ACE năm nay, ngay cả BBB cũng không phải đối thủ." La Tri Lạc nói: "Từ Chu Dã càng ngày càng giỏi."
Chu Diệu nói: "Không thực tế chút nào?"
La Tri Lạc hơi bất lực: "Thiên tài thì có gì đâu mà không khoa học."
Theo logic thông thường, tuyển thủ mạnh nhất là ở mùa giải đầu tiên họ bước vào đấu trường chuyên nghiệp, bởi vì họ chưa bị các đội khác nghiên cứu nhưng Từ Chu Dã lại khác. Thoạt nhìn, cậu là chàng trai năng động và tươi sáng nhưng chỉ cần xem thêm vài trận đấu, sẽ phát hiện người này vô cùng khó dò như bể tướng của cậu, không thể đoán được. Sát thủ, pháp sư, đấu sĩ, cậu sử dụng thành thạo mọi loại đi rừng, dường như cậu sinh ra là để dành cho Thẩm Mạn, Thẩm Mạn cần kiểu đi rừng nào, cậu sẽ chơi kiểu đó.
"Ván cuối rồi." Chu Diệu nói.
"Ván cuối." La Tri Lạc nhẹ nhàng nói: "Cố gắng hết sức thôi."
Phải cố gắng hết sức.
BP bắt đầu.
Khác với không khí nặng nề của UN, ACE có vẻ thoải mái hơn, thậm chí còn có thời gian đùa giỡn.
Triệu Nhuy nói: "Em nói thật, hỗ trợ pháp sư của OI rất đáng ghét."
Thẩm Mạn: "Đúng thật."
Triệu Nhuy nói: "Sao cậu ta không cân nhắc chuyển sang vị trí pháp sư nhỉ? Em thấy cậu ta chuyển sang pháp sư còn mạnh hơn cả Dương Sơn Hạ."
Thẩm Mạn: "Nếu bản ghi âm nội bộ này bị tung ra ngoài rồi cậu bị mắng thì đừng đến tìm tôi mà khóc."
Triệu Nhuy: "Hì hì, em cứ tìm anh mà khóc, cứ tìm anh mà khóc."
Huấn luyện viên nói: "Đủ rồi, cậu chơi gì?"
Triệu Nhuy rời tay khỏi bàn phím, xoa xoa: "Tướng có móc." Cậu khóa vị tướng thường dùng của mình.
"Em chơi Chim Ôn Dịch." Thẩm Mạn nói.
Đội hình đã chọn xong, chuẩn bị vào game.
"Trận quyết định rồi." Thẩm Mạn nhìn màn hình tải game, hỏi: "Căng thẳng không?"
Từ Chu Dã biết anh đang hỏi mình, cậu cong khóe mắt, giọng nhẹ nhàng: "Không căng thẳng."
Chỉ cần Thẩm Mạn ngồi bên cạnh cậu, cậu sẽ không căng thẳng.
Năm vị tướng đồng thời bước ra, tiến về phía Trái Tim Vùng Đất Hoang.
Trận chiến cuối cùng đã bắt đầu.
--------------------------------
Vì Sao Trên Bầu Trời - Tây Tử Tự
Đánh giá:
Truyện Vì Sao Trên Bầu Trời - Tây Tử Tự
Story
Chương 84: Chung kết
10.0/10 từ 38 lượt.
