Vì Sao Trên Bầu Trời - Tây Tử Tự

Chương 31


Và điều làm cậu ta kinh ngạc vẫn còn ở phía sau...


Ván này, nhờ lợi thế tạo được từ đầu trận, cuối cùng họ đã nghẹt thở giành chiến thắng một ván. Sau đó, họ đánh thêm một ván nữa và kết thúc buổi đấu tập buổi chiều với tỉ số 1-3.


Khi huấn luyện viên bảo mọi người vào phòng họp để tổng kết lại trận đấu, Đoạn Ngôn Thư thấy Thẩm Mạn co ro trên ghế đánh một giấc.


Từ Chu Dã rất tự nhiên lấy chiếc áo đồng phục để bên cạnh, đắp lên người Thẩm Mạn.


Những người khác không thấy có vấn đề gì, thậm chí không thèm liếc mắt lấy một cái, chỉ có Đoạn Ngôn Thư trố mắt ngạc nhiên.


"Sao thế?" Triệu Nhuy thấy cậu ta có vẻ như gặp ma: "Bị UN đánh đến mức ám ảnh rồi à?"


"Không... không sao." Đoạn Ngôn Thư nghĩ chắc chắn là do cậu ta ít thấy nên mới làm quá lên.


Thẩm Mạn ngủ gà gật trên ghế một lúc, tỉnh dậy thì trời đã tối.


Buổi tối, dì đầu bếp làm một bữa thịnh soạn, dì nói bà chủ đã dặn dò trong tháng này phải cải thiện khẩu phần ăn để Thẩm Mạn bồi bổ cơ thể.


Thẩm Mạn nhìn bát canh gà béo ngậy trước mặt, nói: "Ai lại uống thứ này giữa mùa hè cơ chứ?"


Các đồng đội đều bật cười.


Thẩm Mạn: "Canh gà thì thôi đi nhưng sao không thấy một chút ớt nào vậy."


Dì đầu bếp: "Bà chủ nói cậu ăn cay không tốt cho vết thương."


Thẩm Mạn nói: "Ai đó bảo với TKR đi, tặng tôi một hũ ớt ngâm, tôi sẽ nhảy sang đội họ ngay bây giờ."


Mọi người lại cười phá lên.


Cười xong, Từ Chu Dã đứng dậy, khi quay lại trên tay cậu bưng một đĩa dưa muối, đưa đến trước mặt Thẩm Mạn: "Ăn thử đi."


Thẩm Mạn dùng tay trái cầm muỗng, vụng về xúc một muỗng củ cải, nhai rôm rốp: "Ngon!"


Từ Chu Dã nói: "Còn có chao nữa, anh muốn không?"


Thẩm Mạn gật đầu.


Giống như một đứa trẻ đang làm nũng đã được dỗ dành, Thẩm Mạn dùng canh gà chan cơm ăn với dưa muối và kết thúc bữa tối.


Những người khác đã quá quen với điều này nhưng Đoạn Ngôn Thư lại phát hiện trong suốt bữa ăn, Từ Chu Dã liên tục chăm sóc Thẩm Mạn, còn Thẩm Mạn đã hoàn toàn quen với sự tồn tại của cậu. Có lẽ ngay cả bản thân anh cũng không nhận ra, cách họ đối xử với nhau thân mật đến đáng sợ...


Đoạn Ngôn Thư khó khăn nuốt xuống một miếng thịt gà, cậu phản ứng như vậy cũng không có gì lạ, dù sao ấn tượng đầu tiên của công chúng về Thẩm Mạn chính là khó gần.


Ngay cả cậu ta ở đội trẻ, cũng khó có thể thay đổi định kiến đó.


Thẩm Mạn không thích cười lắm, khi thi đấu đa số đều lạnh lùng, ấn tượng sâu sắc nhất là khi ACE vô địch, biểu cảm của Thẩm Mạn đứng ở trung tâm nâng cúp cũng không thể hiện sự vui mừng quá mức. Bức ảnh đó còn được fan chế thành meme, bên dưới viết hai chữ to đùng chỉ thế thôi sao?


Thẩm Mạn mang lại ấn tượng như vậy, lúc này lại ngoan ngoãn ăn cơm dưới sự chăm sóc của Từ Chu Dã.


Trước khi đến, Đoạn Ngôn Thư không dám tưởng tượng ra cảnh tượng này.


"No rồi." Thẩm Mạn dùng muỗng chọc chọc vào cơm: "Ba giờ chiều đánh với KL à?"


"Ừm." Huấn luyện viên nói: "Đường dưới của họ không mạnh bằng, có thể thử lại một lần nữa. Thẩm Mạn, còn cậu thì sao? Nghỉ ngơi hay xem họ đánh?"


Thẩm Mạn nói: "Không cần lo cho em, em mệt thì sẽ tự nghỉ."


"À, đúng rồi, chiều nay bên sở cảnh sát có tin đến." Huấn luyện viên nói: "Họ nói đã bắt đầu tiến hành thủ tục rồi. Ảnh hưởng của chuyện này khá lớn, hắn ta ít cũng phải vài năm."


Đột nhập vào nhà gây thương tích, ảnh hưởng xã hội, tổng cộng đủ cho gã ta chịu đựng.


Quản lý vốn muốn an ủi Thẩm Mạn nhưng thấy mặt anh không có bao nhiêu vẻ mừng rỡ.



Từ Chu Dã nhớ ra điều gì đó, cau mày hỏi: "Người bị bắt có phải là người đã theo dõi anh hôm đó không?"


Thẩm Mạn không ngờ cậu lại nghĩ đến chuyện này, anh lắc đầu.


Từ Chu Dã: "..."


Chuyện này quả thực không thể khiến người ta vui vẻ được.


"Tôi thật sự bó tay với đám thần kinh này rồi." Quản lý cũng lộ vẻ bất lực.


Loại đột nhập vào nhà thì còn có thể bắt nhưng loại cứ theo dõi Thẩm Mạn mà không làm gì thì thật sự không có cách nào, thảo nào Thẩm Mạn không thích ra ngoài.


Trận đấu tập với KL là BO3.


Nhưng dù sao đội này không mạnh bằng UN, Triệu Nhuy và Đoạn Ngôn Thư đã luyện tập cùng nhau cả buổi chiều, cũng đạt được hiệu quả đáng kể.


Từ Chu Dã chọn một vị tướng đi rừng mạnh, thành công dẫn dắt cả đội giành chiến thắng. Khi Thẩm Mạn vắng mặt, cậu trở thành người chỉ huy chính của đội, ý thức và tư duy của cậu thực sự rất tốt, đến mức huấn luyện viên cũng không ngừng khen ngợi.


"Thật là hậu sinh khả úy." Huấn luyện viên nói: "Không dám nghĩ hai năm nữa cậu ta sẽ đạt đến cảnh giới nào."


Thẩm Mạn nói: "Còn cảnh giới nào nữa, là đánh chết hết tiền bối trên bãi cát thôi chứ gì."


Huấn luyện viên liếc nhìn anh.


Thẩm Mạn giơ bàn tay bị thương lên tỏ ý: "Tôi đã chết rồi đây này."


Quản lý cười mắng anh một tiếng.


Ba ván thắng hai, ACE đã giành chiến thắng trong trận đấu tập với KL.


Đoạn Ngôn Thư sau buổi tập luyện ban ngày đã phối hợp ăn ý hơn nhiều với Triệu Nhuy. Phong cách của cậu ta khác với sự hung hãn của Thẩm Mạn, ôn hòa hơn nhiều, lại rất hợp với hệ thống Wild Core của Từ Chu Dã, nếu không gặp phải đội đường dưới mạnh như UN thì họ hoàn toàn có thể thi đấu.


Thẩm Mạn xem xong trận đấu, không tham gia cuộc họp phân tích sau đó mà đi đến phòng y tế thay thuốc trước.


Lúc đi ra, anh tình cờ gặp Đoạn Ngôn Thư đang chuẩn bị về ký túc xá.


"Anh Thẩm, em đi đây." Đoạn Ngôn Thư ngoan ngoãn chào anh.


"Ừ, đi đi." Thẩm Mạn nói: "Chiều mai cũng có đấu tập à?"


"Vâng, huấn luyện viên nói cả tuần này đều có." Đoạn Ngôn Thư nói: "Tay anh Thẩm không sao chứ?"


"Không sao." Thẩm Mạn nói: "Nghỉ ngơi sớm đi."


Đoạn Ngôn Thư gật đầu.


Trước đây, huấn luyện viên luôn tìm cách hẹn đội nước ngoài đấu tập nhưng vừa mới chốt được thời gian thì Thẩm Mạn lại bất ngờ bị thương.


Tuy nhiên, đã hẹn rồi thì không tiện thay đổi lịch, đành phải đành phải chấp nhận thi đấu thôi.


Thế là chiều hôm sau, Đoạn Ngôn Thư nhận được tin mình sẽ phải đối đầu với BBB.


BBB là một đội thuộc khu vực Châu Âu, tên đầy đủ là Bumblebee (Ong Vàng), gọi tắt là 3B.


Đội này có lịch sử lâu đời, được thành lập ngay từ mùa giải đầu tiên của Wasteland Heart, tính đến năm ngoái họ đã giành được ba lần vô địch giải thế giới, có thể nói là một đại gia tộc trong làng game.


Đội ngũ quy tụ nhiều tuyển thủ ngôi sao, nổi tiếng nhất là người đi rừng Air và xạ thủ Inner.


"Anh hẹn được BBB cơ à?" Mọi người khá ngạc nhiên khi biết tin này, vì các đội tuyển Châu Âu không dễ hẹn đấu tập, chưa kể đến một đội hàng đầu như BBB, việc đấu tập có thể tiết lộ chiến thuật và sức mạnh nên ai cũng rất thận trọng.


Triệu Nhuy nghi ngờ: "Không phải bị lừa đấy chứ?"


"Đừng có nói bậy." Quản lý giận dữ nói: "Sao có thể bị lừa, là mail chính thức của họ trả lời đấy!"


Từ Chu Dã hỏi: "Họ thực sự đồng ý sao?"



Khi nói xong câu này, hắn nhìn Thẩm Mạn ở bên cạnh.


Thẩm Mạn đặt điện thoại lên bàn, dùng một ngón tay trái chơi trò Nối Hình, Từ Chu Dã ngồi bên cạnh xem một cách thích thú trông hệt như một cặp đôi thiểu năng vậy.


Quản lý: "Khụ khụ."


Thẩm Mạn không ngẩng đầu: "Có rắm thì đánh đi."


"Thì là chuyện đó..." Quản lý nói: "Chuyện..."


Thẩm Mạn nói: "Ừm?"


Quản lý l**m môi: "Chúng ta cứ nói là cậu đang đánh đi, nếu không anh sợ họ không chịu tập luyện với chúng ta nữa."


Một tiếng "Unbelievable", những con vật nhỏ đầy màu sắc nổ tung thành một chùm pháo hoa, Thẩm Mạn nói: "Quản lý, anh có tính đến việc phát triển một ngành nghề mới không?"


Quản lý nói: "Phát triển ngành gì?"


Thẩm Mạn nói: "Đa cấp."


Quản lý: "?"


Mua được Từ Chu Dã với giá thấp, Thẩm Mạn đã nghĩ đó là đỉnh cao lừa đảo của quản lý rồi. Ai ngờ, giờ hắn lại còn dùng lời ngon tiếng ngọt lừa được cả BBB đến đấu tập cùng, Thẩm Mạn thật sự rất phục hắn.


"Chuyện này có thể giấu được không?" Thẩm Mạn liếc nhìn Đoạn Ngôn Thư.


Quản lý nói: "Cái này thì... chúng ta có thể đánh xong rồi hãy nói với họ..."


Thẩm Mạn: "...Thôi, không trông cậy vào anh được rồi, để em nói chuyện với họ."


Quản lý kinh ngạc: "Cậu có cả thông tin liên lạc của BBB ư?"


Thẩm Mạn ừ một tiếng: "Em quen Air."


Quản lý: "Sao cậu không nói sớm!"


Thẩm Mạn nói: "Em cũng không biết anh hẹn họ mà."


Tối hôm đó, anh liền gửi mail cho Air nói qua về tình hình của mình, hỏi xem họ có muốn tiếp tục đấu tập không, nếu không muốn thì có thể hủy.


Air trả lời rất nhanh, nói rằng bên họ cũng đã biết tin Thẩm Mạn bị thương ở tay, hỏi anh hồi phục thế nào.


Thẩm Mạn cho biết vẫn ổn.


Air nói vậy thì tốt, đấu tập không cần hủy, họ cũng rất quan tâm đến người đi rừng mới của ACE là Fest.


Thẩm Mạn cong khóe môi nhìn email, trả lời bốn chữ biết nhìn người đấy.


Buổi đấu tập vẫn diễn ra như thường lệ, chỉ là không khí trong đội ACE có chút căng thẳng.


Thực ra, đây là lần đầu tiên ACE tham gia giải thế giới sau khi tái cơ cấu, những người có kinh nghiệm thi đấu chỉ có Thẩm Mạn và Triệu Nhuy, còn Lưu Thế Thế, Hứa Tiểu Trùng và Từ Chu Dã, đều là lần đầu tiên.


Danh tiếng của BBB thì tất cả những người chơi Wasteland Heart đều biết. Hai lần vô địch liên tiếp thời kỳ đỉnh cao của họ đã trở thành thời khắc đen tối nhất của khu vực HCC.


Mặc dù sau đó các tuyển thủ Quang Kích Hồ và Niêm đã giải nghệ, sức mạnh có giảm sút nhưng nền tảng vẫn còn đó. Năm ngoái, họ lại xuất hiện một xạ thủ thiên tài, thành công giành được chiếc cúp thứ ba.


Đối đầu với một đội mạnh như vậy, ai cũng sẽ có chút áp lực tâm lý.


Thời gian đấu tập được chọn vào buổi chiều, máy chủ được chọn là máy chủ nội địa. Đây được coi là sự nhượng bộ của BBB, máy chủ ảnh hưởng đến mạng, việc chơi trên máy chủ nội địa coi như là nhường đi một lợi thế lớn.


"Căng thẳng quá." Lần đầu Đoạn Ngôn Thư đối đầu với BBB, nhìn ID đối phương mà không nhịn được nuốt nước bọt: "Cứu em, em thực sự rất căng thẳng."


"Đừng căng thẳng." Thẩm Mạn đứng sau lưng cậu ta, khoanh tay: "Chỉ là bị hành thôi mà, cứ thả lỏng là được."


Đoạn Ngôn Thư: "...Anh Thẩm, anh hài hước thật đấy."



Đoạn Ngôn Thư: "Hả?"


Thẩm Mạn thực sự không đùa, chỉ cần xem video highlights thi đấu của xạ thủ Inner của BBB thì sẽ biết người này tuyệt đối không phải là kẻ tầm thường, anh đã dự đoán trước rằng cậu nhóc Đoạn Ngôn Thư này chắc chắn sẽ phải chịu một trận đòn đau.


Sự thật chứng minh, kinh nghiệm của người đi trước luôn hữu ích, chưa đầy hai mươi phút, Đoạn Ngôn Thư đã không còn căng thẳng nữa—— cậu ta là một xác chết nằm trên mặt đất thì có gì đáng phải căng thẳng.


Triệu Nhuy nói: "Đoạn Ngôn Thư, thao tác vừa rồi của cậu, anh phải phê bình."


Đoạn Ngôn Thư nói: "Anh phê bình em đi anh Triệu."


Triệu Nhuy nói: "Lần sau cậu có thể đừng chết nhanh như vậy được không?"


Đoạn Ngôn Thư tủi thân: "Nhưng anh Triệu, anh còn chết nhanh hơn em."


Xác của Triệu Nhuy nằm ngay bên cạnh Đoạn Ngôn Thư, im lặng một lúc rồi thừa nhận có lý.


Đường dưới bị Inner xé nát dù đang chơi với ping cao, may mắn là đường giữa và đường trên đã bắt được nhịp dưới sự dẫn dắt của Từ Chu Dã, chỉ bị dẫn trước hai mạng hạ gục.


Từ Chu Dã hoàn toàn không hề căng thẳng, thể hiện vô cùng nổi bật.


Chỉ xét về nhịp điệu rừng, cậu thực sự có thể đánh qua đánh lại với Air—— nếu bỏ qua đường dưới đang nát bét.


"Em không biết phải chơi game thế nào nữa." Đoạn Ngôn Thư đánh xong một ván, sắp khóc đến nơi. Nước mắt lưng tròng, vành mắt đỏ hoe: "Em chưa bao giờ bị hành tơi tả như vậy."


Triệu Nhuy vỗ vai cậu ta nói: "Sao lại khóc rồi, mới ván đầu thôi mà, hay là chúng ta nhịn đến ván thứ ba rồi khóc nhé."


Đoạn Ngôn Thư nghẹn ngào: "Không nhịn được nữa..."


Thẩm Mạn không nói gì, đưa cho cậu ta một tờ giấy từ phía sau.


Đoạn Ngôn Thư đau buồn sụt sùi.


Thẩm Mạn tranh thủ nhìn Từ Chu Dã một cái.


Nhận thấy ánh mắt của Thẩm Mạn, Từ Chu Dã bất đắc dĩ nói: "... Cảm ơn, em không cần đâu."


Thẩm Mạn bật cười.


Hai đứa trẻ Từ Chu Dã và Đoạn Ngôn Thư tuổi tác gần như nhau, sao tính cách lại khác biệt đến thế. Điều đó khiến anh hơi tò mò, không biết Từ Chu Dã khóc trông sẽ như thế nào nhưng ngay cả khi bị quái rừng hạ gục rồi bị cư dân mạng chửi bới thậm tệ, cậu cũng không khóc, xem ra cơ hội thấy Từ Chu Dã rơi nước mắt là vô cùng mong manh.


Cặp đôi đường dưới đã không còn hiểu phải chơi game như thế nào nữa, Triệu Nhuy vẫn còn tâm địa xấu, nói: "Hay là chúng ta lại chơi một ván Yến Thảo như tơ biếc..."


Đoạn Ngôn Thư ngắt lời, bày tỏ chuyện này thì thôi đi, cậu ta cảm thấy BBB chỉ muốn cậu ta thua còn Triệu Nhuy thì muốn cậu ta chết.


Triệu Nhuy: "Ôi dào, nói gì vậy!"


Bị đánh cho khóc đối với tuyển thủ là chuyện thường tình. Trên sân đấu, người ta thường thấy tuyển thủ khóc nức nở như hoa lê đái vũ khi rời khỏi chỗ ngồi.


Nhưng bị đánh cho khóc ngay trong đấu tập thì quả là hiếm thấy.


Dưới ánh mắt lên án của đồng đội, Triệu Nhuy đành nuốt nước mắt bỏ đi con Yến Thảo dở hơi của mình, chọn một hỗ trợ cứng cáp đi theo nhịp độ.


Từ Chu Dã chọn cuối cùng, sau khi xem xét đội hình đối phương, cậu khóa tướng Chó Điên.


Không biết có phải là do trận thua toàn diện ở ván đầu tiên của ACE đã khiến 3B có lòng khinh thường hay không, đội hình ván thứ hai của họ chọn không hợp lý lắm, toàn đội rất mỏng manh, mang lại cảm giác họ đã bắt đầu chơi đại cho xong.


ACE không có Thẩm Mạn quả thực không tạo ra chút áp lực nào— đó là suy nghĩ của Air. Anh ta, không, phải nói là cả 3B đều chỉ ấn tượng sâu sắc với Thẩm Mạn, ấn tượng đầu tiên là khuôn mặt đẹp trai nổi bật quá mức của anh, nhưng ấn tượng sâu hơn khuôn mặt đó chính là những pha di chuyển và thao tác tinh tế đến mức đáng sợ của anh.


Nếu nói trong các trận đấu thao tác, để bầu chọn một người bị nghi ngờ là dùng hack thì Thẩm Mạn sẽ giành chiến thắng.


Tuy nhiên, thật đáng tiếc là hôm nay Thẩm Mạn không thể ra sân, xạ thủ thay thế anh có khoảng cách quá lớn.


"Chẳng có ý nghĩa gì." Inner cũng cảm thấy hơi nhàm chán, trình của xạ thủ đối phương quá thấp, độ ăn ý với hỗ trợ cũng không tốt, yếu như thể đang đánh với máy vậy: "Đấu với đường dưới của họ không học được gì cả."


"Đã hứa rồi thì cứ đánh cho xong đi." Air nói.



Lúc bắt đầu trận đấu, tất cả họ đều nghĩ như vậy cho đến khi Chó Điên của đối phương đạt đến cấp 6 đầu tiên.


Inner đang đứng dưới trụ, trên đầu hắn ta đột nhiên hiện lên thông báo Chó Điên đang đến gần— hắn ta nhận ra nguy hiểm nhưng còn chưa kịp phản ứng, một con thú khổng lồ hung hãn đã nhảy thẳng vào mặt hắn ta. Chuỗi combo đẹp mắt nối liền với một đòn đánh thường, hắn ta như một mảnh vải rách nát bị xé tan tành.


Khoảnh khắc tiếp theo, Inner trở về suối hồi sinh ấm áp.


Inner: "..." Hắn ta nhìn đội hình mỏng manh của đội mình, đột nhiên có một dự cảm chẳng lành.


Thẩm Mạn đã từng chứng kiến Chó Điên của Từ Chu Dã khủng khiếp đến mức nào, vị tướng này trong tay cậu và trong tay người khác hoàn toàn là hai khái niệm. Rõ ràng là cùng một cách chơi và cùng thứ tự, nhưng hiệu suất farm rừng của cậu lại cao hơn một bậc.


Từ Chu Dã vừa thao tác vừa bình tĩnh giao tiếp với đồng đội.


"Zoop qua đây một chuyến, núp bụi với em bắt xạ thủ." Từ Chu Dã lạnh lùng nói: "Gửi anh ta về nhà thêm lần nữa, ván này anh ta không cần chơi nữa đâu."


Triệu Nhuy đi qua, quả nhiên cùng Từ Chu Dã bắt được Inner vừa hồi sinh chuẩn bị lên đường ở bụi cỏ thứ hai. Mặc dù chiêu cuối của Từ Chu Dã chưa hồi nhưng Inner bị Triệu Nhuy khống chế vẫn không thể chạy thoát, bị Từ Chu Dã tiễn đi bằng một combo, màn hình của hắn ta chuyển sang đen trắng lần nữa, hắn ta ngây người một lúc lâu không nói nên lời.


Ngược lại, Air cười: "Hình như có chút không ổn rồi."


Inner nói: "Đây chính là Fest?"


Air nói: "Đúng vậy. Trận đấu tôi gửi cho cậu xem, cậu đã xem chưa?"


Inner im lặng.


"Chưa xem đúng không?" Air nói: "Tôi khuyên cậu nên xem đi. ACE có được thành tích này trong năm nay, không thể tách rời khỏi Fest đâu."


Inner bĩu môi, vẫn không xem lời Air nói là nghiêm túc.


Air cũng không nói gì.


"Anh Lưu, Air tìm anh đấy." Từ Chu Dã giết Inner hai lần, vẫn đang dự đoán vị trí người đi rừng đối phương: "Anh tự cẩn thận nhé."


Đoạn Ngôn Thư quay đầu lén nhìn Từ Chu Dã một cái.


Mặc dù thành tích của ACE mùa này rất tốt nhưng ấn tượng của cậu ta về Từ Chu Dã chỉ dừng lại ở hình ảnh cậu cười toe toét nhận giải trên sân khấu. Từ Chu Dã trong trận đấu lại có vẻ khác hẳn với ngày thường khiến người ta sinh ra một nỗi sợ hãi vô hình, vô thức phải đi theo nhịp điệu của cậu.


Từ Chu Dã hỏi: "Đường giữa gank được không?"


Hứa Tiểu Trùng nói: "Không có Tốc Biến, có thể đến."


Thế là con Chó Điên đáng sợ kia lại xuất hiện bên cạnh Hứa Tiểu Trùng, thậm chí còn chưa cần dùng chiêu cuối đã lấy được mạng hạ gục lần nữa.


Tướng Chó Điên là một vị tướng lăn cầu tuyết điển hình, giết người càng nhiều thì trang bị càng tốt, đến giữa trận cơ bản là không có cách giải quyết. Chỉ cần thấy người là lập tức tiễn đi bằng một combo, thật không may cho 3B, ván này họ không có hỗ trợ cứng cáp, cũng không có tiền tuyến máu trâu. Từ Chu Dã cứ như đi vào chỗ không người, mỗi nhát chém là một mạng tướng mỏng, chưa đầy hai mươi phút đã g**t ch*t xạ thủ đối phương bốn lần.


Ngay cả thần tiên đến cũng không thể farm được nữa, trang bị của Inner bị tụt lại một đoạn lớn bị Triệu Nhuy và Đoạn Ngôn Thư đuổi theo đánh.


Hắn ta nghiến răng nghiến lợi: "Air anh có quản đường dưới nữa không đấy?"


Air nhìn thấy vẻ mặt đó của hắn ta, không nhịn được cười: "Tôi muốn quản lắm chứ nhưng không quản nổi."


Cậu nhóc Fest này quả thực có chút tài năng, trận đấu tập này không uổng công rồi.


Từ Chu Dã biết đánh rắn phải đánh vào đầu nên cứ nhắm thẳng vào cặp đôi đường dưới của 3B, cậu cười toe toét giết Inner sáu lần. Cuối cùng, Inner cũng hết kiên nhẫn, đứng trong nhà chính lười ra ngoài, gõ chữ cho mọi người: [ gg ] (Good game — bình thường dùng để khen đối thủ đánh hay, nhưng đôi khi dùng để châm chọc đối thủ.)


Từ Chu Dã trả lời: [ thanks ]


Ván thứ hai kết thúc với tỉ số mạng hạ gục là 12-3, bên 3B thở phào nhẹ nhõm. Inner bị hành cho tơi tả, nghiến răng chửi thề nói khi thi đấu chính thức nhất định không thể để Chó Điên của Từ Chu Dã được thả ra.


---------------------------------------


Tác giả có lời muốn nói:


Từ Chu Dã đối với người khác: Giết giết giết, giết hết.


Từ Chu Dã đối với Thẩm Mạn: l**m l**m l**m, l**m anh từ sợi tóc đến gót chân.


Thẩm Mạn: l**m xong đừng có đến hôn anh...


Vì Sao Trên Bầu Trời - Tây Tử Tự
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vì Sao Trên Bầu Trời - Tây Tử Tự Truyện Vì Sao Trên Bầu Trời - Tây Tử Tự Story Chương 31
10.0/10 từ 38 lượt.
loading...