Vì Run Tay Nên Cộng Hết Điểm Vào Sắc Đẹp Rồi
Chương 56: C56: Làm huyết phó của ta nhé
Edit: Lune
Nha Thấu còn chưa trả lời, lại nghe thấy 001 lặp lại lần nữa:Ký chủ đừng quay đầu lại, chạy mau lên!!
Giọng nói gấp gáp vô cùng, chỉ ước gì có thể xách thiếu niên chạy cho nhanh.
Thời gian cấp bách nên không giải thích nhiều được, 001 chỉ nói một câu:Hắn sắp đuổi tới rồi.
Nha Thấu:!!!
Không cần thêm từ mấu chốt nhưng cậu đã nhanh chóng hiểu được hắn là ai.
Lòng cậu rối bời, chuyện mình bỏ trốn bị phát hiện ra nhanh thế à? Tính thử thời gian thì lẽ ra lúc này Lucifer đang họp mới đúng chứ.
Nghĩ đến những lời Lucifer nói với mình hôm qua và cả đêm hôm trước, Nha Thấu cảm thấy tay chân mình lạnh ngắt.
Nếu cậu bị Lucifer bắt về chắc chắn sẽ bị đánh gãy chân rồi nhốt lại! Đã vậy sau khi bị bắt về còn không biết có cơ hội ra ngoài nữa hay không, nhiệm vụ của cậu coi như hết hi vọng rồi.
Vẻ mặt Nha Thấu hoảng hốt, không dám nhìn lại, nhanh chóng chạy về phía trước.
Cậu vừa chạy vừa hỏi 001:Bao lâu nữa thì anh ấy đuổi tới?
Lúc nói lời này, trong lòng cậu vẫn còn ôm chút xíu may mắn, cầu mong Lucifer không chạy nhanh như vậy.
Dù sao cậu cũng chạy lâu như thế rồi, một mạch từ nửa đêm đến hừng đông. Dù thế nào thì Lucifer cũng phải tốn kha khá thời gian chứ nhỉ?
Nhiều nhất là một phút.001 nghĩ một lát:Cũng chưa chắc, nếu hắn cực kỳ phẫn nộ, không che giấu thực lực thì nửa phút là có thể từ lâu đài ra đến cổng.
"..."
Nghe xong, hai chân Nha Thấu vấp vào nhau, suýt nữa thì ngã ra đất.
Nửa phút là ba mươi giây còn gì?
Ba mươi giây thì chạy kịp thế nào được!
Nha Thấu khóc không ra nước mắt: "Sao anh ấy chạy nhanh vậy!"
001 nhún vai:Cậu chạy trên mặt đất có thể so với người ta bay trên trời à? Hôm qua bác sĩ kiểm tra cho cậu còn hay phút là bay tới nơi huống chi là Lucifer.
Người đàn ông kia vừa trưởng thành đã trở thành Thủ lĩnh Ma cà rồng, xét theo trình độ đó thì một phút bay đến đã là chậm rồi.
Hệ thống Tình yêu đỡ trán:Chạy mau lên, thiếu chủ.
Đánh giá từ giá trị cảm xúc hiện giờ của Lucifer thì nếu bị bắt được, kết cục của thiếu chủ có lẽ sẽ không được tốt cho lắm.
Nhưng không ngờ Nha Thấu lại dừng lại.
Quào, tôi bỏ lỡ chuyện gì à? Bé xinh đẹp đang chạy đi đâu đó?
Trà trộn vào phe thợ săn. Thân phận của vợ cho phó bản này có điểm tốt mà cũng có điểm không tốt, nếu như chỉ cần ở trong lãnh địa ma cà rồng sống sót bảy ngày thì chắc không sao, nhưng nhiệm vụ chính với em ấy khó quá, sao vợ lại thành ma cà rồng chứ? (mặc dù bé ma cà rồng siêu đáng yêu)
Trong phó bản trước Anvile đã cho em ấy một tấm vé mời của NPC, có lẽ vì thế em ấy mới vào phe ma cà rồng.
Đùa à?? Căn cứ thợ săn bên kia??? Wtf, trước hết không bàn về vấn đề phe phái, lỡ Lục Lâm An làm gì bé cưng thì sao??
Xem từ thị giác của bé xinh đẹp không thấy được đằng sau, có ai biết Lucifer đang chạy đến đâu rồi không?
Không nhìn thấy, giờ tôi chính là tinh tinh chuối vương, sắp hết giờ rồi, vợ chạy nhanh lên! Đừng để Lucifer bắt được! Hắn mà bắt được thì mông cũng chẳng giữ được đâu.
Nha Thấu bây giờ rất ghét mình tại sao không có cánh.
Cậu cũng muốn bay trên trời! Chứ không phải cong mông chạy trên mặt đất thế này.
Nếu không gặp phải tình huống bất ngờ nào thì ít nhất cũng phải mất 5 phút nữa mới chạy ra khỏi trang viên. Hơn nữa, dù cậu có chạy ra ngoài rồi nhưng vẫn ở gần trang viên quá thì Lucifer vẫn có thể tìm thấy cậu.
001 nói đúng, cậu chạy bằng hai chân thì không thể thoát được.
Nghĩ vậy, Nha Thấu quyết định trốn sau cái cây.
Thân cây rất to nên có thể che kín người thiếu niên.
Nhưng...
001 không biết phải nói gì:Ký chủ, đối với ma cà rồng có giác quan mạnh khiếp người như Lucifer thì dù ngài trốn cũng sẽ bị phát hiện ra thôi, với lại chúng ta cũng đã đến mức từ bỏ chống trả thế này đâu?
Thiếu niên trốn sau cây không để ý đến nó, thầm tính tóan thời gian trong lòng.
Giờ đã qua mười giây, cậu còn cùng lắm hai mươi giây nữa, với hai mươi giây mà chỉ dựa vào hai cái đùi để chạy đến nơi Lucifer không tìm thấy thì hoàn toàn không có khả năng.
Lòng bàn tay của Nha Thấu đẫm mồ hôi, vì căng thẳng nên trái tim đập dồn dập, trong hoàn cảnh yên tĩnh thế này, cậu dường như còn có thể nghe thấy tiếng tim đập của chính mình.
Thời gian còn lại cho cậu không còn nhiều nữa.
Nha Thấu nhanh chóng hỏi: "001, trong cửa hàng có đạo cụ dịch chuyển xác định phương hướng không?"
Có.001 hiểu ký chủ muốn làm gì:Nhưng ký chủ có lẽ không dùng được đâu.
"Tại sao?" Nha Thấu sốt ruột: "Điểm tích lũy của ta không đủ à?"
Điểm tích lũy đủ.001 cũng cảm thấy hơi đau đầu:Nhưng ký chủ phải vượt thành công ba phó bản cao cấp thì mới nhận được quyền mua đạo cụ cao cấp kiểu này.
Đạo cụ dịch chuyển xác định phương hướng thuộc về đạo cụ cao cấp, ít nhất cũng là cấp S, loại đạo cụ này đắt hay rẻ chưa bàn đến nhưng quyền mua mới là điều quan trọng nhất.
"..." Nha Thấu kinh ngạc, Nha Thấu nghi ngờ, Nha Thấu tỏ vẻ không thể hiểu được: "Chủ hệ thống của các ngươi không muốn kiếm tiền à?"
Tại sao còn thiết lập quyền mua nữa hả? Chứ không phải càng mua nhiều thì càng vui à? Đây là lần đầu tiên cậu nghe nói có hệ thống không muốn kiếm tiền đấy!
Như trong khu Chinh phục Tình yêu của bọn cậu, cứ mỗi khi trong phó bản tung ra một thẻ mới là họ chỉ ước đám người chơi phát cuồng rồi moi sạch tiền trong ví bọn họ.
Giờ lại có một Chủ hệ thống thiết lập quyền mua, đúng là không thể tưởng tượng được.
Nha Thấu cảm thấy đống điểm tích lũy của mình đúng là bày cho đẹp mắt.
001 nghe mà nghẹn:Do ký chủ đặc biệt quá thôi.
Đặc biệt đến nỗi vượt qua phán xét của Chủ hệ thống với người chơi bình thường.
Thông thường khi người chơi mới bắt đầu tham gia phó bản, phó bản đầu tiên của họ sẽ khá đơn giản, cấp bậc cũng không cao lắm, cho nên điểm tích lũy mà họ nhận được sau khi hoàn thành phó bản cũng không nhiều lắm.
Có rất ít người thể hiện xuất sắc ngay trong phó bản đầu tiên, mà số điểm tích lũy họ nhận được cũng không đủ để mua đạo cụ S+.
Hơn nữa việc mở quyền mua cho họ còn cần có sự hỗ trợ của dữ liệu, cực kỳ phiền phức, nên Chủ hệ thống quyết định thiết lập quyền mua cho nhanh, yêu cầu phải vượt qua ba phó bản cấp A trở nên mới được mua đạo cụ cao cấp.
Nói đơn giản thì là Chủ hệ thống vừa lười vừa ngại làm mấy việc rườm rà đó.
Còn Nha Thấu thì chỉ vì một sai lầm nên bị đưa vào khu Trốn thoát Kinh Hoàng, từ thân phận đến lý do vào đây đã cực kỳ đặc biệt rồi, đã vậy phó bản đầu tiên hoàn thành lại là cấp S+, điểm biểu hiện và độ khám phá còn cao đến khiếp người.
Dù sao cũng không có người chơi nào có thể khiến NPC trong phó bản chạy đến đưa manh mối cho như cậu, cũng không có người chơi nào vừa vào đã nhận được mấy trăm nghìn điểm tích lũy.
Điều này đã vượt qua phạm vi đánh giá của Chủ hệ thống rồi!
Nha Thấu rất muốn phàn nàn, cậu ngẩng đầu lên, trông thấy một chấm đen cách đó không xa đang ngày càng to dần.
Cậu không cần nghĩ cũng biết đó là Lucifer.
Thậm chí Lucifer còn không mất đến ba mươi giây, mà đã rút ngắn xuống còn hai mươi giây. Nhìn tốc độ của hắn thì chỉ cần ba giây nữa là có thể đến chỗ cậu.
Đôi cánh đen mà cậu chưa từng thấy cũng xuất hiện.
Nhìn qua thì có vẻ to hơn cánh của Anvile nhiều, nhưng vì xa quá nên Nha Thấu chỉ có thể thấy đại khái.
Dù cách xa, nhưng chỉ nhìn không thôi cũng cảm nhận được sự ngột ngạt.
Áp lực bao trùm xung quanh, Lucifer cảm nhận được thiếu niên đang trốn sau cây, hắn tăng tốc lao về phía cậu.
Cũng cùng lúc đó, Nha Thấu lấy đạo cụ dịch chuyển mà chị gái đã cho mình lúc trước trong hậu trường ra, cậu nhìn chằm chằm vào Lucifer đang lao về phía mình rồi bấm xuống không chút do dự.
Thiếu niên biến mất ngay tại chỗ, ngay cả hơi thở cũng khiến Lucifer mất phương hướng.
Cảm xúc không ngừng cuộn trào trong đôi mắt đỏ rực của Lucifer. Hắn dừng lại giữa không trung, nhìn về phía cái cây mà Nha Thấu từng trốn.
Hắn chỉ chậm một bước.
"Thông báo toàn thể ma cà rồng."
Giọng nói lạnh lẽo của Lucifer vang khắp tộc ma cà rồng.
"Tấn công Thợ săn."
"Sau đó tìm Nha Thấu, bắt em ấy về cho ta."
...
Trụ sở chính của thợ săn nằm trong lãnh địa của con người, có điều nó được bao quanh bởi một bức tường rất dày.
Lúc Nha Thấu mở mắt ra, cậu thấy mình đang đứng trong một con hẻm. Không có nhiều người xung quanh, kỳ lạ là họ đều mặc áo choàng đen, đội mũ, che kín người, như thể sợ người khác phát hiện ra thân phận của mình vậy.
Ánh mắt thiếu niên lộ vẻ hoang mang.
Cậu... đang ở đâu đây?
Nhìn có vẻ hơi lệch rồi.001 kiểm tra vị trí hiện tại của thiếu niên:Cậu đang ở nơi giao thoa giữa lãnh địa ma cà rồng với thế giới loài người, ở đây...Nó tìm từ hình dung:Mất trật tự, khá hỗn loạn.
Ở đây lẫn lộn cả con người lẫn ma cà rồng, bọn họ đề phòng nhau nên sẽ ăn mặc kín mít để tránh lộ thân phận.
Thế nên đám người xung quanh mới mặc áo choàng màu đen, Nha Thấu vỡ lẽ.
Lúc cậu đang nói chuyện với 001, bên cạnh bỗng có tiếng gọi khe khẽ vang lên: "Bé xinh đẹp."
Một ma cà rồng mặc áo choàng đen đang đứng bên cạnh Nha Thấu, đôi mắt gã màu đỏ đục, trên người tỏa ra mùi khiến Nha Thấu không thích, vừa nhìn đã biết là một ma cà rồng có nồng độ máu thấp.
Gã nhìn chằm chằm vào thiếu niên trước mặt với ánh mắt mê mẩn. Thiếu niên có mái tóc đen và đôi mắt xanh, có lẽ cậu không biết quy tắc ở đây nên không mặc áo choàng.
Thiếu niên không có nét đặc trưng của ma cà rồng nên tên ma cà rồng lai kia nghiễm nhiên nghĩ cậu là con người.
Nếu là con người thì dễ rồi.
Ngơ ngác đứng đây, gã đến gần cũng không nhận ra, cả người dính đầy mùi của ma cà rồng thuần huyết nào đó, làm lúc đến gần, hai chân gã run lẩy bẩy vì áp lực trên đó.
Nhìn giống như huyết phó của ma cà rồng thuần huyết nào đó, nhưng đứng ở đây thì có lẽ không được thương yêu, mà khả năng cao là đã bị đuổi ra ngoài.
Tên ma cà rồng lai nhìn chằm chặp vào thiếu niên xinh đẹp, trong mắt lộ rõ vẻ thèm thuồng.
Dù là không được yêu chiều hay bị đuổi ra ngoài thì cũng không có sức đe dọa với gã.
Một con người vừa đẹp vừa thơm thế này, tên nào mắt mù không cần nữa thì về làm huyết phó cho gã là vừa xinh.
Nước bọt sắp ứa ra khỏi miệng đến nơi, gã ma cà rồng lai nuốt nước bọt, muốn tóm ấy thiếu niên.
Gã vừa duỗi tay, thiếu niên đã tỏ ra cảnh giác: "Ngươi định làm gì?"
Răng nanh của gã ma cà rồng lai cũng đã dài ra rồi: "Bé ngoan, để ta cắn một cái được không?"
Cảm xúc lộ rõ trong mắt gã khiến người ta khó chịu, Nha Thấu móc một vật thể hình cầu ra, nắm chặt trong tay: "Ta không muốn, ngươi đừng có đến đây!"
"Ngươi mà đến thì sẽ chết chắc đó!"
Gã ma cà rồng lai chỉ nghĩ rằng cậu đang phản kháng yếu ớt nên vẫn tiếp tục đến gần, miệng không ngừng thì thào: "Thơm quá, để ta cắn một cái nhé, một cái là được rồi."
Nha Thấu tức đến mức sắp nổi đóa. Tuy trông cậu có vẻ dễ bắt nạt nhưng không con chó con mèo nào cũng có thể cưỡi lên cổ cậu được đâu nhé!? Lời này quá sỉ nhục và khiêu khích với một ma cà rồng, nếu đổi thành ma cà rồng khác thì đã lao vào đánh nhau rồi.
"Thuốc nổ" nằm im trong lòng bàn tay cậu, thấy gã ma cà rồng lai kia vẫn tiến đến, mùi buồn nôn trên người gã xộc đến làm Nha Thấu nhăn mặt, cậu không hề do dự nữa, đập thẳng đồ trong tay vào người gã.
"Cho ngươi chết nè! Tên thối tha!"
Bảo ta làm huyết phó này, đòi hút máu của ta này, Lucifer còn không dám làm vậy đâu nhé!
Thứ trong tay cậu là đạo cụ chị gái cho lần trước, còn nói cách dùng cho cậu đó là đập.
Nghe tiếng gào thảm thiết của gã ma cà rồng lai kia, cậu vẫn chưa hết giận, cảm thấy không khí quanh người cũng bị ô nhiễm. Tên ma cà rồng da dày thịt béo kia vẫn giãy giụa muốn bò đến, Nha Thấu nói: "Sao tên kia cứng đầu quá vậy!"
Bực hết cả mình!
001 nhìn cậu dùng đạo cụ cấp A "thuốc nổ" đập, cúi đầu nhìn tên ma cà rồng lai đang nằm dưới đất giãy giụa bò qua, rồi lại nhìn đống "thuốc nổ" trong hậu trường của ký chủ, nó lặng lẽ đưa cho cậu thêm hai cái.
Ký chủ, đập tiếp đi.
Một tên có nồng độ máu 37% mà nói những lời này có phải quá liều lĩnh rồi không?
"Ừ." Nha Thấu cầm trong tay, đang định đập tiếp thì nghe thấy tiếng vỗ tay.
"Bốp bốp bốp."
Nha Thấu giật mình, cảnh giác nhìn sang thì phát hiện có một kẻ mặc áo choàng đen đang đứng đằng sau mình.
Trên mặt có một vết sẹo, mắt đỏ, răng nanh nhọn hoắt, đến cánh cũng lộ ra ngoài, trông nhỏ hơn cánh của Lucifer hơn nửa.
"Con người quả nhiên rất thú vị."
"Ta ưng em đấy, về làm huyết phó của ta nhé?"
Gã tiến về phía Nha Thấu: "Nồng độ máu của ta là 87%, ta có thể ban cho em sự bất tử!"
...
Tác giả bình luận:
Em bé biến mất ngay trước mặt mình, Lucifer tức đến mức gọi đầy đủ cả họ lẫn tên ha ha ha.
Vì Run Tay Nên Cộng Hết Điểm Vào Sắc Đẹp Rồi