Vấn Tội Trường An
Chương 16 Xé Rách Mặt
80@-
Giang Lang Nguyên đại khái cũng có chút bất an, cảm giác thờì gian Cảnh Nhược Hi nấu nước pha trà giá quá dài, liền đi đến.
“Tiểu Cảnh a.” Giang Lang Nguyên đứng sau lưng Cảnh Nhược Hi: “Ngươi thật không cần bận việc, kỳ thực ta đến, còn có chuyện này muốn hỏi ngươi một chút.”
Cảnh Nhược Hi mạnh xoay đầu lại: “Lão bản, người nói.”
Giang Lang Nguyên rốt cục mất kiên trì, đi thẳng vào vấn đề: “Nghe nói buổi tối hôm nay ngươi bị bộ khoái bắt đi?”
“Đúng vậy.” Cảnh Nhược Hi trấn định nói: “Ngỗ tác Thôi Hạo trong nha môn đã chết, bởi vì trước ta đi tìm hắn, bị người nhìn thấy, nên hoài nghi ta, tìm ta đi hỏi chuyện.”
“Vậy ngươi nói thế nào?”
“Hiển nhiên không phải ta làm a.” Cảnh Nhược Hi đầy mặt vô tội: “Tay ta không có lực gì, sao có thể làm đối thủ của một đại nam nhân như hắn chứ. Huống chi Ngũ thẩm bây giờ còn đang trong lao, ta lấy lòng người của nha môn còn không kịp, làm sao dám đắc tội.”
“Phải không?” Sắc mặt của Giang Lang Nguyên rốt cục trầm xuống: “Nhưng vừa rồi Diệp Trường An tới tìm ta, hắn lại không nói như vậy.”
“Thật không?” Cảnh Nhược Hi mắng Diệp Trường An trong lòng, nét mặt chỉ có thể giả ngu: “Hắn nói như thế nào?”
“Hắn nói gì, ngươi thực sự không biết sao?”
Bookwaves
Tay vẫn giấu ở trong tay áo của Giang Lang Nguyên rốt cục lộ ra, trong tay nắm một cây đao.
“Lão bản.” Sắc mặt của Cảnh Nhược Hi chợt biến: “Ngươi làm cái gì vậy, ta thực sự cái gì cũng chưa từng nói với quan phủ, ta cái gì cũng không biết, có thể nói cái gì a.”
“Chớ giả bộ.” Sắc mặt của Giang Lang Nguyên âm chìm nói: “Diệp đại nhân đều nói với ta rồi, ngươi nói cho hắn biết, trong nhà Thôi Hạo có vị đạo hương phấn trên người ta, mà phu nhân của ta, cũng thật lâu không có xuất hiện. Cảnh Nhược Hi, ngươi chân nhân bất lộ tướng a, ở trong tửu lâu làm công một năm, đều nghĩ đến ngươi là tiểu nha đầu một tư tư văn văn, nhưng không ngờ quan sát tỉ mỉ, ở trước mặt người chết trấn định như thế?”
Những thứ này quả thực đều là bản thân nói với Diệp Trường An, nếu như nói trước đó Giang Lang Nguyên còn có thể gạt nàng, lời kia vừa thốt ra, Cảnh Nhược Hi liền biết hôm nay không có đường lui.
Hít một hơi thật sâu, Cảnh Nhược Hi sờ sờ kim chúc lạnh như băng trong tay áo, hoảng loạn mới vừa trong nháy mắt rút đi, đứng thẳng người: “Xem ra, ngày hôm nay ta chạy trời không khỏi nắng.”
“Ngươi rốt cục thừa nhận rồi.” Giang Lang Nguyên cũng không biết thế nào có loại cảm giác thở phào nhẹ nhỏm: “Cảnh Nhược Hi, ngươi nói ngươi sống tốt như thế, tại sao phải xen vào việc của người khác.”
Cảnh Nhược Hi thở dài: “Không phải là bởi vì Ngũ thẩm bị oan uổng, ta làm sao sẽ xen vào việc của người khác?”
“Hà Dương Hồng chết, có chỗ xấu gì với ngươi?” Giang Lang Nguyên nóng nảy nói: “Nàng đã không trượng phu cũng không tử nữ, cũng không có người nhà mẹ đẻ, nếu nàng chết, nhà này và gia sản của nàng đều là của ngươi, chết không phải chết sao, ngươi không nên lao lực giải oan cho nàng. Để cho nàng làm kẻ chết thay chẳng phải là giai đại vui mừng sao?”
Bookwaves
“Ta đã biết.” Trong lòng Cảnh Nhược Hi sáng ngời: “Ta từng đi thăm Hà Dương Hồng, nàng nửa điểm hình pháp cũng không chịu, lại thừa nhận người là nàng giết. Lúc đó ta nghĩ không ra, hôm nay nghĩ ra rồi, có phải là ngươi mua chuộc Thôi Hạo, không chỉ động tay động chân ở lúc khám nghiệm tử thi, hơn nữa để Thôi Hạo uy hiếp nàng hay không.”
“Không sai, là ta.” Giang Lang Nguyên nói: “Chuyện cho tới bây giờ, cũng để người chết minh bahcj. Ngũ Tân Xuân là ta giết, xương ngày ấy cùng nhau được vớt ra ngoài cũng không chỉ một người, mà là hai người một nam một nữ, một người, chính là phu nhân ta.”
“Nhất nhật phu thê bách nhật ân, vì sao ngươi đến thê tử của chính mình cũng thống hạ sát thủ?”
“Bởi vì nàng đáng chết.” Giang Lang Nguyên hung hăng nói: “Nữ nhân kia không tuân thủ nữ tắc, cẩm y ngọc thực không chịu, cứ muốn thông đồng cùng một đồ tể bán thịt, hết lần này tới lần khác còn bị ta phát hiện.”
“Ngươi nói thê tử ngươi và Ngũ Tân Xuân?” Cái này Cảnh Nhược Hi thật ngoài ý muốn, mấy ngày nay nghe mọi người miêu tả, Ngũ Tân Xuân chính là một đồ tể giết lợn, cũng không có tiền, chí ít sẽ không có tiền hơn Giang Lang Nguyên, không giống như là hình dạng có mị lực gì, sao lại lăn vào nhau được.
“Không sai, mắt ta thực sự bị mù, tốt với nàng như vậy, cung nàng ăn sung mặc sướng, kết quả thì sao, dĩ nhiên hồng hạnh vượt tường, vượt tường cũng thôi, còn tìm một đồ tể.” Cho dù đã cách một năm, Giang Lang Nguyên nhắc tới chuyện này vẫn như cũ nghiến răng nghiến lợi: “Ngươi nói, ta làm sao có thể tha cho bọn họ?”
“Chuyện này đúng là bọn họ không đúng.” Cảnh Nhược Hi nói.
“Ngươi cũng cảm thấy ta nên giết bọn hắn?” Giang Lang Nguyên có chút ngoài ý muốn.
“Giết người không nên, thế nhưng luận sự, chuyện này là bọn hắn có lỗi trước.” Cảnh Nhược Hi nói: “Hôn nhân nên trung thành với đổi phương, bọn họ một có phụ chi phu, một có phu chi phụ, nếu thật thích nhau, nên kết thúc hôn nhân của mình, sau đó quang minh chính đại ở cùng một chỗ, nếu như thế này, mới tính là có đảm đương có trách nhiệm.”
Vấn Tội Trường An
CHƯƠNG 16: XÉ RÁCH MẶT
Dịch giả: Luna Wong
Cảnh Nhược Hi từ từ nhóm lửa, nấu nước, suy nghĩ phải làm sao.
Lần này Giang Lang Nguyên tới nhất định không có hảo ý, mà hắn là một nam nhân ngũ đại tam thô, nàng là tuyệt đối liều mạng cũng không lại. Nếu xuất thủ trước còn có hi vọng, nhưng nàng lại không thể xuất thủ trước.
Vạn nhất vạn nhất, nếu Giang Lang Nguyên không phải hung thủ, có lẽ Diệp Trường An cho là hắn không phải hung thủ, một khi bản thân xuất thủ đả thương người hay giết người, vậy ngược lại bản thân có hiềm nghi.
Cảnh Nhược Hi đang nhìn lửa xuất thần, trong lúc bất chợt, Giang Lang Nguyên đứng lên.
Giang Lang Nguyên đại khái cũng có chút bất an, cảm giác thờì gian Cảnh Nhược Hi nấu nước pha trà giá quá dài, liền đi đến.
“Tiểu Cảnh a.” Giang Lang Nguyên đứng sau lưng Cảnh Nhược Hi: “Ngươi thật không cần bận việc, kỳ thực ta đến, còn có chuyện này muốn hỏi ngươi một chút.”
Cảnh Nhược Hi mạnh xoay đầu lại: “Lão bản, người nói.”
Giang Lang Nguyên rốt cục mất kiên trì, đi thẳng vào vấn đề: “Nghe nói buổi tối hôm nay ngươi bị bộ khoái bắt đi?”
“Đúng vậy.” Cảnh Nhược Hi trấn định nói: “Ngỗ tác Thôi Hạo trong nha môn đã chết, bởi vì trước ta đi tìm hắn, bị người nhìn thấy, nên hoài nghi ta, tìm ta đi hỏi chuyện.”
“Vậy ngươi nói thế nào?”
“Hiển nhiên không phải ta làm a.” Cảnh Nhược Hi đầy mặt vô tội: “Tay ta không có lực gì, sao có thể làm đối thủ của một đại nam nhân như hắn chứ. Huống chi Ngũ thẩm bây giờ còn đang trong lao, ta lấy lòng người của nha môn còn không kịp, làm sao dám đắc tội.”
“Phải không?” Sắc mặt của Giang Lang Nguyên rốt cục trầm xuống: “Nhưng vừa rồi Diệp Trường An tới tìm ta, hắn lại không nói như vậy.”
“Thật không?” Cảnh Nhược Hi mắng Diệp Trường An trong lòng, nét mặt chỉ có thể giả ngu: “Hắn nói như thế nào?”
“Hắn nói gì, ngươi thực sự không biết sao?”
Bookwaves
Tay vẫn giấu ở trong tay áo của Giang Lang Nguyên rốt cục lộ ra, trong tay nắm một cây đao.
“Lão bản.” Sắc mặt của Cảnh Nhược Hi chợt biến: “Ngươi làm cái gì vậy, ta thực sự cái gì cũng chưa từng nói với quan phủ, ta cái gì cũng không biết, có thể nói cái gì a.”
“Chớ giả bộ.” Sắc mặt của Giang Lang Nguyên âm chìm nói: “Diệp đại nhân đều nói với ta rồi, ngươi nói cho hắn biết, trong nhà Thôi Hạo có vị đạo hương phấn trên người ta, mà phu nhân của ta, cũng thật lâu không có xuất hiện. Cảnh Nhược Hi, ngươi chân nhân bất lộ tướng a, ở trong tửu lâu làm công một năm, đều nghĩ đến ngươi là tiểu nha đầu một tư tư văn văn, nhưng không ngờ quan sát tỉ mỉ, ở trước mặt người chết trấn định như thế?”
Những thứ này quả thực đều là bản thân nói với Diệp Trường An, nếu như nói trước đó Giang Lang Nguyên còn có thể gạt nàng, lời kia vừa thốt ra, Cảnh Nhược Hi liền biết hôm nay không có đường lui.
Hít một hơi thật sâu, Cảnh Nhược Hi sờ sờ kim chúc lạnh như băng trong tay áo, hoảng loạn mới vừa trong nháy mắt rút đi, đứng thẳng người: “Xem ra, ngày hôm nay ta chạy trời không khỏi nắng.”
“Ngươi rốt cục thừa nhận rồi.” Giang Lang Nguyên cũng không biết thế nào có loại cảm giác thở phào nhẹ nhỏm: “Cảnh Nhược Hi, ngươi nói ngươi sống tốt như thế, tại sao phải xen vào việc của người khác.”
Cảnh Nhược Hi thở dài: “Không phải là bởi vì Ngũ thẩm bị oan uổng, ta làm sao sẽ xen vào việc của người khác?”
“Hà Dương Hồng chết, có chỗ xấu gì với ngươi?” Giang Lang Nguyên nóng nảy nói: “Nàng đã không trượng phu cũng không tử nữ, cũng không có người nhà mẹ đẻ, nếu nàng chết, nhà này và gia sản của nàng đều là của ngươi, chết không phải chết sao, ngươi không nên lao lực giải oan cho nàng. Để cho nàng làm kẻ chết thay chẳng phải là giai đại vui mừng sao?”
Bookwaves
“Ta đã biết.” Trong lòng Cảnh Nhược Hi sáng ngời: “Ta từng đi thăm Hà Dương Hồng, nàng nửa điểm hình pháp cũng không chịu, lại thừa nhận người là nàng giết. Lúc đó ta nghĩ không ra, hôm nay nghĩ ra rồi, có phải là ngươi mua chuộc Thôi Hạo, không chỉ động tay động chân ở lúc khám nghiệm tử thi, hơn nữa để Thôi Hạo uy hiếp nàng hay không.”
“Không sai, là ta.” Giang Lang Nguyên nói: “Chuyện cho tới bây giờ, cũng để người chết minh bahcj. Ngũ Tân Xuân là ta giết, xương ngày ấy cùng nhau được vớt ra ngoài cũng không chỉ một người, mà là hai người một nam một nữ, một người, chính là phu nhân ta.”
“Nhất nhật phu thê bách nhật ân, vì sao ngươi đến thê tử của chính mình cũng thống hạ sát thủ?”
“Bởi vì nàng đáng chết.” Giang Lang Nguyên hung hăng nói: “Nữ nhân kia không tuân thủ nữ tắc, cẩm y ngọc thực không chịu, cứ muốn thông đồng cùng một đồ tể bán thịt, hết lần này tới lần khác còn bị ta phát hiện.”
“Ngươi nói thê tử ngươi và Ngũ Tân Xuân?” Cái này Cảnh Nhược Hi thật ngoài ý muốn, mấy ngày nay nghe mọi người miêu tả, Ngũ Tân Xuân chính là một đồ tể giết lợn, cũng không có tiền, chí ít sẽ không có tiền hơn Giang Lang Nguyên, không giống như là hình dạng có mị lực gì, sao lại lăn vào nhau được.
“Không sai, mắt ta thực sự bị mù, tốt với nàng như vậy, cung nàng ăn sung mặc sướng, kết quả thì sao, dĩ nhiên hồng hạnh vượt tường, vượt tường cũng thôi, còn tìm một đồ tể.” Cho dù đã cách một năm, Giang Lang Nguyên nhắc tới chuyện này vẫn như cũ nghiến răng nghiến lợi: “Ngươi nói, ta làm sao có thể tha cho bọn họ?”
“Chuyện này đúng là bọn họ không đúng.” Cảnh Nhược Hi nói.
“Ngươi cũng cảm thấy ta nên giết bọn hắn?” Giang Lang Nguyên có chút ngoài ý muốn.
“Giết người không nên, thế nhưng luận sự, chuyện này là bọn hắn có lỗi trước.” Cảnh Nhược Hi nói: “Hôn nhân nên trung thành với đổi phương, bọn họ một có phụ chi phu, một có phu chi phụ, nếu thật thích nhau, nên kết thúc hôn nhân của mình, sau đó quang minh chính đại ở cùng một chỗ, nếu như thế này, mới tính là có đảm đương có trách nhiệm.”
Vấn Tội Trường An
Đánh giá:
Truyện Vấn Tội Trường An
Story
Chương 16 Xé Rách Mặt
10.0/10 từ 24 lượt.