Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 664: Chiêm Hải Ngông Cuồng
Ngay tại trong lúc trầm mặc này, vòng tranh tài thứ hai đã tiến tới khâu cuối cùng.
160 đội ngũ thu được ba trận thắng!
Không, còn có ngoại lệ, đội Tô Vũ mới chỉ thắng hai trận!
160 đội ngũ đều nhìn về phía Tô Vũ bên kia.
Dựa theo quy tắc, hắn có thể khiêu chiến một đội ngũ!
Thắng thì thay vào đó, thua thì liền trực tiếp xuống đài.
Một vài đội yếu tỏ ra rất bất đắc dĩ.
Có vài đội ngũ thắng xong ba trận thì đã vết thương chồng chất, hiển nhiên là vô lực tái chiến!
Then chốt là trong đó còn có mấy đội ngũ do học viên của Đơn thần văn nhất hệ tạo thành.
Đơn thần văn nhất hệ nhiều người, đội ngũ dự thi rất nhiều, mấy vòng đào thải cũng loại không ít, nhưng vẫn còn có người Đơn thần văn nhất hệ ở đây, những người đó giờ phút này đều vô cùng hoảng hốt!
Tô Vũ... xuống tay với bọn họ quá độc ác!
Bao nhiêu học viên Bách Cường đều bị hắn đánh phế đi!
Không có hậu trường, không có bối cảnh, muốn chữa thương khỏi hẳn là việc cực kỳ khó khăn.
Mà Tô Vũ cũng không khách khí, ngón tay chỉ về phía một đội ngũ, mỉm cười hỏi: "Các ngươi tự mình nhận thua, hay là ta lên đài đánh cho các ngươi sắp chết rồi các ngươi hãy nhận thua?"
Trong đội bị hắn chỉ vào kia có người mà Tô Vũ quen.
Bằng không thì hắn quả thật còn không dễ phân biệt ai là người Đơn thần văn nhất hệ!
"Vị sư tỷ này, lần trước ta tha cho ngươi một lần, lần này ngươi còn muốn tiếp tục đấu một trận với ta không?"
Trong đội ngũ kia có một nữ sinh Tô Vũ tương đối quen thuộc, lần trước đánh Bách Cường bảng, hắn dùng một đao đâm xuyên ngực đối phương, đối phương hết sức phẫn nộ, còn dám mắng hắn, còn nói lần sau không chết không thôi...
Tô Vũ cảm thấy, mình hẳn là nên thành toàn cho nàng!
Trong đám người, sắc mặt Trần Hoan tái xanh!
Lần trước Tô Vũ đã làm nhục nàng một lần, lần này hắn lại để mắt tới nàng!
Đáng hận!
Đáng giận!
Đáng giết!
Nàng đang muốn cắn răng lên đài, mấy người bên cạnh lại dồn dập nhìn về phía nàng, gương mặt tỏ rõ sự kháng cự cùng không nguyện ý!
Bọn họ không muốn tìm chết!
Trần Hoan mặc dù không yếu, cũng là học viên Bách Cường, xếp hạng vẫn được, thế nhưng Tô Vũ... quá hung tàn!
Đi lên, mấy người bọn hắn đều không phải là học viên Bách Cường, bị Tô Vũ trực tiếp đánh chết thì có khi trọng tài cũng ngăn không kịp.
"Trần sư tỷ..."
Mấy người hoảng sợ nhìn về phía nàng, gương mặt khẩn cầu, nhận thua đi!
Bọn họ không muốn lên đài!
...
Giờ khắc này, toàn trường đều đang nhìn bọn họ.
Khi Trần Hoan ủy khuất hô lên "Nhận thua", không ít người thở dài.
Cột sống của Đơn thần văn nhất hệ thế hệ này đã bị Tô Vũ cắt ngang!
Triệt để cắt ngang!
Từ trên xuống dưới, đều bị hắn cắt ngang, qua mấy lần, có người phế đi, có người trọng thương, có người bị phạt...
Bây giờ, đại khái cũng chỉ có Địch Phong mạnh nhất là chưa giao thủ cùng hắn.
Thế nhưng thực lực của Địch Phong đại khái chỉ tương đương với 5 người kia, giao thủ với Tô Vũ cũng chỉ là tự rước lấy nhục!
Bọn hắn đang nghĩ ngợi, Tô Vũ bỗng nhiên phì cười, đoạn bảo: "Thật đáng tiếc, Địch Phong sư huynh không có ở học phủ, bằng không thì ta còn có thể tranh thủ đánh Bách Cường bảng, không biết có thể tăng lên mấy bậc không nữa!"
Không ai tiếp lời hắn.
Lưu Hồng trực tiếp lên đài, bỏ qua hắn, mở miệng thông báo: "Vòng thứ hai kết thúc, 160 đội ngũ tấn cấp!"
"Vòng thứ ba... Rút thăm quyết đấu, hai đội đối chiến, 80 đội tấn cấp, vòng thứ tư vẫn như cũ, 40 đội tấn cấp, vòng thứ năm 20 đội tấn cấp, vòng thứ sáu quyết ra top 10!"
Lần này gã không đưa ra thể lệ gì đặc thù, tranh tài lần này đã bị Tô Vũ dùng hai trận chiến phá vỡ triệt để!
Nếu còn tiếp tục, trong đội ngũ còn có mấy đội thuộc Đơn thần văn hệ lại bị Tô Vũ giày vò một thoáng, tranh tài kết thúc, đại khái sẽ là thời điểm học viên của Đơn thần văn nhất hệ khóc tang!
...
Vòng thứ ba, vòng thứ tư, vòng thứ năm...
Tô Vũ không chiến mà thắng!
Vô cùng dễ dàng tấn cấp vào 20 đội mạnh nhất!
Nhẹ nhàng khiến cho người ta không dám tin, không ai dám chiến, không chỉ hắn bên này mà mấy đội Chiêm Hải cũng có đãi ngộ giống như thế.
Chênh lệch quá xa!
Nếu trước đó vẫn còn không rõ thì khi Tô Vũ đánh tan Lý Thế Vân, khi Chiêm Hải dễ dàng đánh tan mấy lão đầu tử thì tất cả mọi người đều đã hiểu rõ!
Người trẻ của thế hệ này quá cường đại!
Mấy lão nhân trước 30 tuổi trước đều không thể tấn cấp căn bản không phải đối thủ của bọn họ.
Vòng thứ sáu, Tô Vũ rút thăm, đối thủ là kẻ ngoài ý muốn.
Là đội của Ngô Gia!
Bọn họ cũng đánh tới top 20!
Trong đội này mạnh nhất là Lý Mẫn Du, xếp thứ tư trên Bách Cường bảng, thua Khương Mục một bậc.
Mặt khác, còn có Ngô Gia và Lâm Thanh đều là học viên Bách Cường.
Lý Mẫn Du nhìn Tô Vũ rồi lại nhìn qua chỗ Ngô Gia, cười khẽ, chậm rãi nói: "Xem ra ban thưởng cho 10 đội mạnh nhất chúng ta không cầm được rồi! Mặc dù ta rất muốn giao thủ thử một lần với ngươi, bất quá... Ta sợ sư tỷ ngươi phản bội, vậy liền không có ý nghĩa!"
Nàng đã tiếp cận Đằng Không, dĩ nhiên vẫn luôn muốn cùng Tô Vũ giao thủ một lần, bất quá hôm nay không phải là thời điểm thích hợp.
"Không thử một chút sao?" Tô Vũ mỉm cười, bảo: "Có lẽ có thể thử một chút, dù sao bên này ta còn có 4 cái cọc gỗ..."
Lý Mẫn Du mỉm cười, "Được rồi, cơ hội để lại cho Chiêm Hải đi! Hi vọng các ngươi sẽ không gặp nhau quá nhanh, kỳ thật ta càng hy vọng nhìn thấy các ngươi tao ngộ ở trận chung kết, như vậy mới thú vị!"
Tô Vũ không cho là đúng, chỉ đơn giản đáp: "Chúng ta gặp nhau thì đó chính là trận chung kết!"
Nói đơn giản nhưng lại rất bá đạo.
Bọn hắn gặp nhau chính là trận chung kết!
Ngoài Chiêm Hải, các đội ngũ khác, Tô Vũ dường như không để ở trong lòng.
Người đứng đầu Bách Cường bảng hoàn toàn là có chỗ hơn người, tối thiểu những học viên cũ trước đó từng cái danh xưng không khác Chiêm Hải lắm thì Tô Vũ đều không nhìn ra. Chiêm Hải cũng tao ngộ một đội học viên cũ tương đối cường đại, kết quả lại tùy tiện đánh gục bọn họ.
Lý Mẫn Du cười nói: "Vậy cũng chưa chắc, bên kia... còn có một nhánh vạn tộc học viên, ngươi thấy không?"
"Thấy được!" Tô Vũ gật gật đầu, nhìn về hướng một đám học viên mặc áo choàng kín mít bên kia, gương mặt đầy thiện ý.
Đội của vạn tộc học viên!
Hẳn là đặc thù lập đội, một đội này đều là vạn tộc học viên.
5 người cùng tiến tới một đội, hẳn là được đặc cách.
Thực lực mạnh yếu khó mà nói, ngược lại cảm giác họ chưa xuất toàn lực, đối phương thế mà cũng dễ dàng đánh tới lúc này.
Tô Vũ cũng có hứng thú thử thực lực của họ!
Đáng tiếc, hắn vẫn mãi không gặp được.
Lý Mẫn Du lựa chọn nhận thua, không đánh nữa, Tô Vũ dễ dàng tiến vào top 10.
...
Rất nhanh, các đội khác cũng đều đã phân ra thắng bại.
Chiêm Hải, Khương Mục, đội vạn tộc học viên đều tiến vào top 10!
Sáu đội ngũ khác cũng đều có học viên cường hãn tọa trấn, thực lực rất mạnh, hầu hết tiếp cận cấp độ Đằng Không cả rồi.
Tô Vũ còn chưa nói gì, Chiêm Hải bỗng nhiên lên tiếng: "Tô Vũ, từng vòng từng vòng đánh thì quá hạ thấp, quá không thú vị! Không bằng chúng ta chọn ra 4 đội, người nào đánh xuyên qua 4 đội ngũ thì lại đến tiếp tục chơi đùa!"
Giờ khắc này Chiêm Hải rất ngông cuồng!
Hắn ta cảm thấy rất không thú vị!
Hắn kỳ thật muốn giao thủ sớm với Tô Vũ một chút, thế nhưng cũng không muốn mất đi danh ngạch, trước tiên loại hết 8 đội ngũ khác rồi lại nói!
Chiêm Hải nhìn về phía Lưu Hồng, mở miệng hỏi: "Lưu lão sư, chi bằng để chúng ta thử một lần thì thế nào?"
Lưu Hồng híp mắt nhìn hắn, rồi lại nhìn Tô Vũ.
Lại nhìn qua chỗ mấy đội ngũ khác, cười nói: "Hạng nhất Bách Cường quả nhiên rất tự tin! Chiêm Hải, ngươi khẳng định muốn đấu thế này sao?"
Vạn Tộc Chi Kiếp
160 đội ngũ thu được ba trận thắng!
Không, còn có ngoại lệ, đội Tô Vũ mới chỉ thắng hai trận!
160 đội ngũ đều nhìn về phía Tô Vũ bên kia.
Dựa theo quy tắc, hắn có thể khiêu chiến một đội ngũ!
Thắng thì thay vào đó, thua thì liền trực tiếp xuống đài.
Một vài đội yếu tỏ ra rất bất đắc dĩ.
Có vài đội ngũ thắng xong ba trận thì đã vết thương chồng chất, hiển nhiên là vô lực tái chiến!
Then chốt là trong đó còn có mấy đội ngũ do học viên của Đơn thần văn nhất hệ tạo thành.
Đơn thần văn nhất hệ nhiều người, đội ngũ dự thi rất nhiều, mấy vòng đào thải cũng loại không ít, nhưng vẫn còn có người Đơn thần văn nhất hệ ở đây, những người đó giờ phút này đều vô cùng hoảng hốt!
Tô Vũ... xuống tay với bọn họ quá độc ác!
Bao nhiêu học viên Bách Cường đều bị hắn đánh phế đi!
Không có hậu trường, không có bối cảnh, muốn chữa thương khỏi hẳn là việc cực kỳ khó khăn.
Mà Tô Vũ cũng không khách khí, ngón tay chỉ về phía một đội ngũ, mỉm cười hỏi: "Các ngươi tự mình nhận thua, hay là ta lên đài đánh cho các ngươi sắp chết rồi các ngươi hãy nhận thua?"
Trong đội bị hắn chỉ vào kia có người mà Tô Vũ quen.
Bằng không thì hắn quả thật còn không dễ phân biệt ai là người Đơn thần văn nhất hệ!
"Vị sư tỷ này, lần trước ta tha cho ngươi một lần, lần này ngươi còn muốn tiếp tục đấu một trận với ta không?"
Trong đội ngũ kia có một nữ sinh Tô Vũ tương đối quen thuộc, lần trước đánh Bách Cường bảng, hắn dùng một đao đâm xuyên ngực đối phương, đối phương hết sức phẫn nộ, còn dám mắng hắn, còn nói lần sau không chết không thôi...
Tô Vũ cảm thấy, mình hẳn là nên thành toàn cho nàng!
Trong đám người, sắc mặt Trần Hoan tái xanh!
Lần trước Tô Vũ đã làm nhục nàng một lần, lần này hắn lại để mắt tới nàng!
Đáng hận!
Đáng giận!
Đáng giết!
Nàng đang muốn cắn răng lên đài, mấy người bên cạnh lại dồn dập nhìn về phía nàng, gương mặt tỏ rõ sự kháng cự cùng không nguyện ý!
Bọn họ không muốn tìm chết!
Trần Hoan mặc dù không yếu, cũng là học viên Bách Cường, xếp hạng vẫn được, thế nhưng Tô Vũ... quá hung tàn!
Đi lên, mấy người bọn hắn đều không phải là học viên Bách Cường, bị Tô Vũ trực tiếp đánh chết thì có khi trọng tài cũng ngăn không kịp.
"Trần sư tỷ..."
Mấy người hoảng sợ nhìn về phía nàng, gương mặt khẩn cầu, nhận thua đi!
Bọn họ không muốn lên đài!
...
Giờ khắc này, toàn trường đều đang nhìn bọn họ.
Khi Trần Hoan ủy khuất hô lên "Nhận thua", không ít người thở dài.
Cột sống của Đơn thần văn nhất hệ thế hệ này đã bị Tô Vũ cắt ngang!
Triệt để cắt ngang!
Từ trên xuống dưới, đều bị hắn cắt ngang, qua mấy lần, có người phế đi, có người trọng thương, có người bị phạt...
Bây giờ, đại khái cũng chỉ có Địch Phong mạnh nhất là chưa giao thủ cùng hắn.
Thế nhưng thực lực của Địch Phong đại khái chỉ tương đương với 5 người kia, giao thủ với Tô Vũ cũng chỉ là tự rước lấy nhục!
Bọn hắn đang nghĩ ngợi, Tô Vũ bỗng nhiên phì cười, đoạn bảo: "Thật đáng tiếc, Địch Phong sư huynh không có ở học phủ, bằng không thì ta còn có thể tranh thủ đánh Bách Cường bảng, không biết có thể tăng lên mấy bậc không nữa!"
Không ai tiếp lời hắn.
Lưu Hồng trực tiếp lên đài, bỏ qua hắn, mở miệng thông báo: "Vòng thứ hai kết thúc, 160 đội ngũ tấn cấp!"
"Vòng thứ ba... Rút thăm quyết đấu, hai đội đối chiến, 80 đội tấn cấp, vòng thứ tư vẫn như cũ, 40 đội tấn cấp, vòng thứ năm 20 đội tấn cấp, vòng thứ sáu quyết ra top 10!"
Lần này gã không đưa ra thể lệ gì đặc thù, tranh tài lần này đã bị Tô Vũ dùng hai trận chiến phá vỡ triệt để!
Nếu còn tiếp tục, trong đội ngũ còn có mấy đội thuộc Đơn thần văn hệ lại bị Tô Vũ giày vò một thoáng, tranh tài kết thúc, đại khái sẽ là thời điểm học viên của Đơn thần văn nhất hệ khóc tang!
...
Vòng thứ ba, vòng thứ tư, vòng thứ năm...
Tô Vũ không chiến mà thắng!
Vô cùng dễ dàng tấn cấp vào 20 đội mạnh nhất!
Nhẹ nhàng khiến cho người ta không dám tin, không ai dám chiến, không chỉ hắn bên này mà mấy đội Chiêm Hải cũng có đãi ngộ giống như thế.
Chênh lệch quá xa!
Nếu trước đó vẫn còn không rõ thì khi Tô Vũ đánh tan Lý Thế Vân, khi Chiêm Hải dễ dàng đánh tan mấy lão đầu tử thì tất cả mọi người đều đã hiểu rõ!
Người trẻ của thế hệ này quá cường đại!
Mấy lão nhân trước 30 tuổi trước đều không thể tấn cấp căn bản không phải đối thủ của bọn họ.
Vòng thứ sáu, Tô Vũ rút thăm, đối thủ là kẻ ngoài ý muốn.
Là đội của Ngô Gia!
Bọn họ cũng đánh tới top 20!
Trong đội này mạnh nhất là Lý Mẫn Du, xếp thứ tư trên Bách Cường bảng, thua Khương Mục một bậc.
Mặt khác, còn có Ngô Gia và Lâm Thanh đều là học viên Bách Cường.
Lý Mẫn Du nhìn Tô Vũ rồi lại nhìn qua chỗ Ngô Gia, cười khẽ, chậm rãi nói: "Xem ra ban thưởng cho 10 đội mạnh nhất chúng ta không cầm được rồi! Mặc dù ta rất muốn giao thủ thử một lần với ngươi, bất quá... Ta sợ sư tỷ ngươi phản bội, vậy liền không có ý nghĩa!"
Nàng đã tiếp cận Đằng Không, dĩ nhiên vẫn luôn muốn cùng Tô Vũ giao thủ một lần, bất quá hôm nay không phải là thời điểm thích hợp.
"Không thử một chút sao?" Tô Vũ mỉm cười, bảo: "Có lẽ có thể thử một chút, dù sao bên này ta còn có 4 cái cọc gỗ..."
Lý Mẫn Du mỉm cười, "Được rồi, cơ hội để lại cho Chiêm Hải đi! Hi vọng các ngươi sẽ không gặp nhau quá nhanh, kỳ thật ta càng hy vọng nhìn thấy các ngươi tao ngộ ở trận chung kết, như vậy mới thú vị!"
Tô Vũ không cho là đúng, chỉ đơn giản đáp: "Chúng ta gặp nhau thì đó chính là trận chung kết!"
Nói đơn giản nhưng lại rất bá đạo.
Bọn hắn gặp nhau chính là trận chung kết!
Ngoài Chiêm Hải, các đội ngũ khác, Tô Vũ dường như không để ở trong lòng.
Người đứng đầu Bách Cường bảng hoàn toàn là có chỗ hơn người, tối thiểu những học viên cũ trước đó từng cái danh xưng không khác Chiêm Hải lắm thì Tô Vũ đều không nhìn ra. Chiêm Hải cũng tao ngộ một đội học viên cũ tương đối cường đại, kết quả lại tùy tiện đánh gục bọn họ.
Lý Mẫn Du cười nói: "Vậy cũng chưa chắc, bên kia... còn có một nhánh vạn tộc học viên, ngươi thấy không?"
"Thấy được!" Tô Vũ gật gật đầu, nhìn về hướng một đám học viên mặc áo choàng kín mít bên kia, gương mặt đầy thiện ý.
Đội của vạn tộc học viên!
Hẳn là đặc thù lập đội, một đội này đều là vạn tộc học viên.
5 người cùng tiến tới một đội, hẳn là được đặc cách.
Thực lực mạnh yếu khó mà nói, ngược lại cảm giác họ chưa xuất toàn lực, đối phương thế mà cũng dễ dàng đánh tới lúc này.
Tô Vũ cũng có hứng thú thử thực lực của họ!
Đáng tiếc, hắn vẫn mãi không gặp được.
Lý Mẫn Du lựa chọn nhận thua, không đánh nữa, Tô Vũ dễ dàng tiến vào top 10.
...
Rất nhanh, các đội khác cũng đều đã phân ra thắng bại.
Chiêm Hải, Khương Mục, đội vạn tộc học viên đều tiến vào top 10!
Sáu đội ngũ khác cũng đều có học viên cường hãn tọa trấn, thực lực rất mạnh, hầu hết tiếp cận cấp độ Đằng Không cả rồi.
Tô Vũ còn chưa nói gì, Chiêm Hải bỗng nhiên lên tiếng: "Tô Vũ, từng vòng từng vòng đánh thì quá hạ thấp, quá không thú vị! Không bằng chúng ta chọn ra 4 đội, người nào đánh xuyên qua 4 đội ngũ thì lại đến tiếp tục chơi đùa!"
Giờ khắc này Chiêm Hải rất ngông cuồng!
Hắn ta cảm thấy rất không thú vị!
Hắn kỳ thật muốn giao thủ sớm với Tô Vũ một chút, thế nhưng cũng không muốn mất đi danh ngạch, trước tiên loại hết 8 đội ngũ khác rồi lại nói!
Chiêm Hải nhìn về phía Lưu Hồng, mở miệng hỏi: "Lưu lão sư, chi bằng để chúng ta thử một lần thì thế nào?"
Lưu Hồng híp mắt nhìn hắn, rồi lại nhìn Tô Vũ.
Lại nhìn qua chỗ mấy đội ngũ khác, cười nói: "Hạng nhất Bách Cường quả nhiên rất tự tin! Chiêm Hải, ngươi khẳng định muốn đấu thế này sao?"
Vạn Tộc Chi Kiếp
Đánh giá:
Truyện Vạn Tộc Chi Kiếp
Story
Chương 664: Chiêm Hải Ngông Cuồng
6.0/10 từ 2 lượt.