Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 440: Ta Đã Dùng Thông Thiên Kính
Bách Cường bảng của các địa học phủ đều là nơi cực kỳ quan trọng.
Nó là cái nôi của Đằng Không, căn cơ của Sơn Hải.
Bây giờ học phủ có nhiều Các lão như vậy, cơ hồ người người đều từng tiến vào Bách Cường bảng, người không vào Bách Cường bảng mà tiến vào Đằng Không thì dĩ nhiên cũng có, nhưng mà tỉ lệ cực kỳ nhỏ.
Trước 30 tuổi, ngay cả Bách Cường bảng đều vào không được, trừ phi là hạng người thật sự có tài nhưng thành đạt muộn, bằng không, Đằng Không còn có hi vọng, nhưng mạnh hơn thì rất khó.
...
Học phủ lại dâng lên chút ồn ào.
Học viên trên 30 tuổi đang nhàn nhã ngồi chờ xem kịch, học viên dưới 30 tuổi nhưng chưa vào được Bách Cường bảng cũng đang ngồi hóng, các học viên đã được xếp hạng trên Bách Cường bảng thì ngược lại, chẳng ai thèm ngó tới.
Hằng năm cũng không thiếu dạng tân sinh yêu nghiệt như vậy!
Kết quả, những gia hỏa không biết tự lượng sức mình đó đều có kết cục hết sức thảm bại.
Dù cho mạnh như Hạ Ngọc Văn, thì thời điểm mà y khiêu chiến Bách Cường bảng cũng là sau khi nhập học ba tháng, mà bây giờ, cách lúc khai giảng chỉ mới hai tháng mà thôi.
...
Trung tâm nghiên cứu.
Tô Vũ cũng đã nghe được tin tức, hôm nay Trịnh Vân Huy hết sức hung hăng càn quấy, bất quá chuyện này không có quan hệ gì với Tô Vũ.
Còn về phần Trịnh Vân Huy... Cái tên kia hoàn toàn không hề ngu ngốc, Tô Vũ tuyệt đối sẽ không lo gã ăn thiệt thòi.
Thiên Quân bát trọng, cộng thêm ý chí lực vượt qua 85%, mười vị trí cuối cùng ở Bách Cường bảng chưa chắc đã là đối thủ của gã.
Tô Vũ không quan tâm tới chuyện này, thứ chân chính khiến hắn để ý là có tin tức ngầm lưu truyền.
Vạn tộc học viện bên kia, dường như có kẻ cũng muốn ngoi đầu lên khiêu chiến Bách Cường bảng!
Học phủ bên này còn đang thương thảo, xem xem có đồng ý cho học viên vạn tộc được quyền khiêu chiến hay không?
Theo Tô Vũ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì kết quả cuối cùng khẳng định là có thể.
Ngay cả bí cảnh đều đã cho đối phương dùng, bây giờ chỉ là một cái bảng xếp hạng mà thôi, chẳng lẽ lại không cho đối phương khiêu chiến?
Đương nhiên, làm thế nào để hạn chế tuổi tác của học viên vạn tộc thì trước mắt cao tầng học phủ còn chưa đưa ra kết luận, dù sao thì có rất nhiều chủng tộc có phương thức tính toán tuổi tác khác biệt hoàn toàn so với nhân tộc, thời điểm 30 tuổi đối phương có khả năng vẫn còn là một quả trứng.
"Vạn tộc học viên..."
Tô Vũ kỳ thật có chút mong chờ về việc có cơ hội khiêu chiến học viên vạn tộc, từ khi bọn họ nhập học cho tới bây giờ, học viên vạn tộc và học viên nhân tộc vẫn chưa có bất kỳ cơ hội nào tiếp xúc lẫn nhau, đối phương vẫn luôn sinh hoạt trong phạm vi vạn tộc học viện, hiếm khi bước chân ra ngoài.
Mấy tháng trước là thời gian thích ứng, tất cả tân sinh cũng đều đang thích ứng.
Giống như chính mình, rất nóng lòng muốn kiến thức một thoáng thực lực của các học viên cũ?
"Vạn phủ trưởng nói ông ấy muốn cải cách học phủ, thậm chí cải cách cả Đại Hạ phủ, tuy nhiên bây giờ lại vẫn bình thản như cũ, ngoại trừ làm suy yếu một ít phúc lợi của học viên cũ ra thì dường như cũng không có động tĩnh gì lớn khác..."
Tô Vũ giờ phút này cũng không khỏi nhớ tới một số việc.
Trước khi hắn tới đây thì đã nghe người ta nói, Vạn Thiên Thánh chuẩn bị cải cách học phủ, nhưng cho tới hiện tại, theo Tô Vũ, ngoại trừ cắt giảm một chút kinh phí thì cũng không thấy động tác nào nổi trội.
Nếu là dạng cải cách như này... Vậy có phải quá mức sấm to mưa nhỏ rồi?
Như thế thì chẳng thay đổi mấy học phủ, càng đừng đề cập tới toàn bộ Đại Hạ phủ!
"Còn may những viện này tạm thời không có quan hệ gì với ta..."
Tô Vũ thầm nghĩ, hắn đang chờ đợi tin tức từ chỗ Hạ Hổ Vưu, cầm tới tinh huyết, hắn muốn lần nữa tiến vào bí cảnh, đây có lẽ là một lần cuối cùng hắn tiến vào bí cảnh trong năm nay, thật sự là không có tiền.
...
Ngay lúc Tô Vũ đang chờ đợi tinh huyết từ chỗ Hạ Hổ Vưu, chuẩn bị lại một lần nữa tiến vào bí cảnh thì ở bên Tu Tâm các.
Trong phòng hội nghị to lớn.
Rất đông các vị Các lão đang tụ tập.
Vạn Thiên Thánh ngồi ở giữa.
Vẻ mặt ông có chút trắng bệch.
Trong bỗng hiện ra tình cảnh trời đất sụp đổ.
Nhìn một đám người ồn ào trò chuyện trước mắt, Vạn Thiên Thánh dần dần hoàn hồn.
Nhiều năm sau, những người đang ở đây còn có thể còn lại mấy vị?
Nghĩ tới đây, Vạn Thiên Thánh không khỏi đưa tay day day trán, lộ ra vẻ mỏi mệt, nói: "Sự tình của vạn tộc học viện, ta đã biết. Cứ đối xử công bằng thôi, học viên của vạn tộc cũng có quyền khiêu chiến Bách Cường bảng, đãi ngộ ngang với học viên Nhân tộc."
Mấy vị Các lão nghe thế thì gật gù, không ai lên tiếng phản đối, dù gì thì kết quả như này bọn họ cũng đã sớm đoán được.
"Lần này triệu tập mọi người đến đây cũng không phải là vì chút chuyện nhỏ ấy..."
Bách Cường bảng đối bọn họ mà nói, hoàn toàn chính xác chỉ là chuyện nhỏ.
Một đám Sơn Hải cảnh suốt ngày vì chút chuyện lông gà vỏ tỏi bên dưới mà họp hành thì quả thật mất thời gian.
Vạn Thiên Thánh nhìn thoáng qua mấy vị Các lão đang ngồi bên dưới, nói khẽ: "Chư vị, Đại Hạ Văn Minh học phủ, những năm này càng ngày càng hưng thịnh! So với năm mươi năm trước thì đã có nhiều cường giả Sơn Hải cảnh hơn hẳn!"
"Năm mươi năm trước, Đại Hạ Văn Minh học phủ có 2 vị Nhật Nguyệt cảnh, 9 vị Sơn Hải cảnh, bây giờ chúng ta có đến 36 cường giả Sơn Hải cảnh."
Năm mươi năm trước, kẻ chết trận tại Chư Thiên chiến trường không chỉ toàn người của đa thần văn nhất hệ, mà một lần kia còn có sự góp mặt của vô số cường giả đến từ các học phủ khác, bọn họ tới hỗ trợ phủ trưởng đời thứ năm Chứng Đạo vô địch.
Tính ra thì năm ấy phải có đến mấy vị cường giả Nhật Nguyệt cảnh cùng xuất hiện.
Vạn Thiên Thánh ngừng một chút lại nói: "Sơn Hải cảnh nhiều hơn trước gấp bốn lần, Lăng Vân cảnh cũng thế, năm đó bất quá chỉ tầm ba mươi người, nhưng hiện tại trong học phủ chúng ta, Lăng Vân cảnh phải có chừng hơn hai trăm người! Cả Đằng Không cũng phải có hơn hai trăm vị."
Mọi người lặng yên không nói gì, trong lòng ít nhiều đều đoán được phủ trưởng muốn nói tới việc gì.
Vạn Thiên Thánh day vuốt cái trán, đau đầu thốt lên: "Nhưng mà… Nhật Nguyệt đâu? Đã nhiều năm như vậy, Nhật Nguyệt cảnh đâu rồi?"
"Năm đó có ít Sơn Hải cảnh hơn hẳn so với hiện tại, nhưng lại sinh ra được 2 vị Nhật Nguyệt, phủ trưởng đời thứ năm thậm chí đã tiếp cận vô địch, bây giờ thì... Sơn Hải tuy nhiều, nhưng vì sao lại không có ai tiến giai được Nhật Nguyệt?"
Vạn Thiên Thánh khẽ thở dài: "Những năm qua, ta vẫn luôn nghĩ ngợi tự hỏi, không chỉ chúng ta, mà bao gồm các học phủ khác cũng như thế, thậm chí bao gồm cả Cầu Tác cảnh bên kia cũng lâm vào tình trạng như thế này! Từ khi trận chiến năm mươi năm trước kết thúc, dường như sống lưng của Văn Minh sư chúng ta đã bị đánh gãy!"
Trong đám người bên dưới, có không ít kẻ sắc mặt có chút ảm đạm.
Năm mươi năm trước, Sơn Hải tuy thiếu, Nhật Nguyệt cũng không coi là nhiều, nhưng rõ ràng khi đó lại có cảm giác huy hoàng hơn hẳn so với hiện tại.
Chiến vô địch, quét ngang chư thiên.
Nhưng mà, từ khi nhân vật đỉnh cấp nhất của đa thần văn nhất hệ ngã xuống thì Văn Minh sư dường như cũng đang trên đường xuống dốc, dù cho mọi người đều biết, Sơn Hải rõ ràng nhiều hơn, nhưng vẫn như cũ mang tới cho bọn hắn một loại cảm giác, Văn Minh sư đang dần đi xuống dốc.
Ngồi bên cạnh Vạn Thiên Thánh, phó phủ trưởng Hạ Trường Thanh nói khẽ: "Lão Vạn, hôm nay triệu tập mọi người tới đây, rốt cuộc là ngươi muốn nói cái gì?"
Vạn Thiên Thánh trầm giọng đáp: "Ta đã dùng qua Thông Thiên kính một lần!"
Vạn Tộc Chi Kiếp
Nó là cái nôi của Đằng Không, căn cơ của Sơn Hải.
Bây giờ học phủ có nhiều Các lão như vậy, cơ hồ người người đều từng tiến vào Bách Cường bảng, người không vào Bách Cường bảng mà tiến vào Đằng Không thì dĩ nhiên cũng có, nhưng mà tỉ lệ cực kỳ nhỏ.
Trước 30 tuổi, ngay cả Bách Cường bảng đều vào không được, trừ phi là hạng người thật sự có tài nhưng thành đạt muộn, bằng không, Đằng Không còn có hi vọng, nhưng mạnh hơn thì rất khó.
...
Học phủ lại dâng lên chút ồn ào.
Học viên trên 30 tuổi đang nhàn nhã ngồi chờ xem kịch, học viên dưới 30 tuổi nhưng chưa vào được Bách Cường bảng cũng đang ngồi hóng, các học viên đã được xếp hạng trên Bách Cường bảng thì ngược lại, chẳng ai thèm ngó tới.
Hằng năm cũng không thiếu dạng tân sinh yêu nghiệt như vậy!
Kết quả, những gia hỏa không biết tự lượng sức mình đó đều có kết cục hết sức thảm bại.
Dù cho mạnh như Hạ Ngọc Văn, thì thời điểm mà y khiêu chiến Bách Cường bảng cũng là sau khi nhập học ba tháng, mà bây giờ, cách lúc khai giảng chỉ mới hai tháng mà thôi.
...
Trung tâm nghiên cứu.
Tô Vũ cũng đã nghe được tin tức, hôm nay Trịnh Vân Huy hết sức hung hăng càn quấy, bất quá chuyện này không có quan hệ gì với Tô Vũ.
Còn về phần Trịnh Vân Huy... Cái tên kia hoàn toàn không hề ngu ngốc, Tô Vũ tuyệt đối sẽ không lo gã ăn thiệt thòi.
Thiên Quân bát trọng, cộng thêm ý chí lực vượt qua 85%, mười vị trí cuối cùng ở Bách Cường bảng chưa chắc đã là đối thủ của gã.
Tô Vũ không quan tâm tới chuyện này, thứ chân chính khiến hắn để ý là có tin tức ngầm lưu truyền.
Vạn tộc học viện bên kia, dường như có kẻ cũng muốn ngoi đầu lên khiêu chiến Bách Cường bảng!
Học phủ bên này còn đang thương thảo, xem xem có đồng ý cho học viên vạn tộc được quyền khiêu chiến hay không?
Theo Tô Vũ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì kết quả cuối cùng khẳng định là có thể.
Ngay cả bí cảnh đều đã cho đối phương dùng, bây giờ chỉ là một cái bảng xếp hạng mà thôi, chẳng lẽ lại không cho đối phương khiêu chiến?
Đương nhiên, làm thế nào để hạn chế tuổi tác của học viên vạn tộc thì trước mắt cao tầng học phủ còn chưa đưa ra kết luận, dù sao thì có rất nhiều chủng tộc có phương thức tính toán tuổi tác khác biệt hoàn toàn so với nhân tộc, thời điểm 30 tuổi đối phương có khả năng vẫn còn là một quả trứng.
"Vạn tộc học viên..."
Tô Vũ kỳ thật có chút mong chờ về việc có cơ hội khiêu chiến học viên vạn tộc, từ khi bọn họ nhập học cho tới bây giờ, học viên vạn tộc và học viên nhân tộc vẫn chưa có bất kỳ cơ hội nào tiếp xúc lẫn nhau, đối phương vẫn luôn sinh hoạt trong phạm vi vạn tộc học viện, hiếm khi bước chân ra ngoài.
Mấy tháng trước là thời gian thích ứng, tất cả tân sinh cũng đều đang thích ứng.
Giống như chính mình, rất nóng lòng muốn kiến thức một thoáng thực lực của các học viên cũ?
"Vạn phủ trưởng nói ông ấy muốn cải cách học phủ, thậm chí cải cách cả Đại Hạ phủ, tuy nhiên bây giờ lại vẫn bình thản như cũ, ngoại trừ làm suy yếu một ít phúc lợi của học viên cũ ra thì dường như cũng không có động tĩnh gì lớn khác..."
Tô Vũ giờ phút này cũng không khỏi nhớ tới một số việc.
Trước khi hắn tới đây thì đã nghe người ta nói, Vạn Thiên Thánh chuẩn bị cải cách học phủ, nhưng cho tới hiện tại, theo Tô Vũ, ngoại trừ cắt giảm một chút kinh phí thì cũng không thấy động tác nào nổi trội.
Nếu là dạng cải cách như này... Vậy có phải quá mức sấm to mưa nhỏ rồi?
Như thế thì chẳng thay đổi mấy học phủ, càng đừng đề cập tới toàn bộ Đại Hạ phủ!
"Còn may những viện này tạm thời không có quan hệ gì với ta..."
Tô Vũ thầm nghĩ, hắn đang chờ đợi tin tức từ chỗ Hạ Hổ Vưu, cầm tới tinh huyết, hắn muốn lần nữa tiến vào bí cảnh, đây có lẽ là một lần cuối cùng hắn tiến vào bí cảnh trong năm nay, thật sự là không có tiền.
...
Ngay lúc Tô Vũ đang chờ đợi tinh huyết từ chỗ Hạ Hổ Vưu, chuẩn bị lại một lần nữa tiến vào bí cảnh thì ở bên Tu Tâm các.
Trong phòng hội nghị to lớn.
Rất đông các vị Các lão đang tụ tập.
Vạn Thiên Thánh ngồi ở giữa.
Vẻ mặt ông có chút trắng bệch.
Trong bỗng hiện ra tình cảnh trời đất sụp đổ.
Nhìn một đám người ồn ào trò chuyện trước mắt, Vạn Thiên Thánh dần dần hoàn hồn.
Nhiều năm sau, những người đang ở đây còn có thể còn lại mấy vị?
Nghĩ tới đây, Vạn Thiên Thánh không khỏi đưa tay day day trán, lộ ra vẻ mỏi mệt, nói: "Sự tình của vạn tộc học viện, ta đã biết. Cứ đối xử công bằng thôi, học viên của vạn tộc cũng có quyền khiêu chiến Bách Cường bảng, đãi ngộ ngang với học viên Nhân tộc."
Mấy vị Các lão nghe thế thì gật gù, không ai lên tiếng phản đối, dù gì thì kết quả như này bọn họ cũng đã sớm đoán được.
"Lần này triệu tập mọi người đến đây cũng không phải là vì chút chuyện nhỏ ấy..."
Bách Cường bảng đối bọn họ mà nói, hoàn toàn chính xác chỉ là chuyện nhỏ.
Một đám Sơn Hải cảnh suốt ngày vì chút chuyện lông gà vỏ tỏi bên dưới mà họp hành thì quả thật mất thời gian.
Vạn Thiên Thánh nhìn thoáng qua mấy vị Các lão đang ngồi bên dưới, nói khẽ: "Chư vị, Đại Hạ Văn Minh học phủ, những năm này càng ngày càng hưng thịnh! So với năm mươi năm trước thì đã có nhiều cường giả Sơn Hải cảnh hơn hẳn!"
"Năm mươi năm trước, Đại Hạ Văn Minh học phủ có 2 vị Nhật Nguyệt cảnh, 9 vị Sơn Hải cảnh, bây giờ chúng ta có đến 36 cường giả Sơn Hải cảnh."
Năm mươi năm trước, kẻ chết trận tại Chư Thiên chiến trường không chỉ toàn người của đa thần văn nhất hệ, mà một lần kia còn có sự góp mặt của vô số cường giả đến từ các học phủ khác, bọn họ tới hỗ trợ phủ trưởng đời thứ năm Chứng Đạo vô địch.
Tính ra thì năm ấy phải có đến mấy vị cường giả Nhật Nguyệt cảnh cùng xuất hiện.
Vạn Thiên Thánh ngừng một chút lại nói: "Sơn Hải cảnh nhiều hơn trước gấp bốn lần, Lăng Vân cảnh cũng thế, năm đó bất quá chỉ tầm ba mươi người, nhưng hiện tại trong học phủ chúng ta, Lăng Vân cảnh phải có chừng hơn hai trăm người! Cả Đằng Không cũng phải có hơn hai trăm vị."
Mọi người lặng yên không nói gì, trong lòng ít nhiều đều đoán được phủ trưởng muốn nói tới việc gì.
Vạn Thiên Thánh day vuốt cái trán, đau đầu thốt lên: "Nhưng mà… Nhật Nguyệt đâu? Đã nhiều năm như vậy, Nhật Nguyệt cảnh đâu rồi?"
"Năm đó có ít Sơn Hải cảnh hơn hẳn so với hiện tại, nhưng lại sinh ra được 2 vị Nhật Nguyệt, phủ trưởng đời thứ năm thậm chí đã tiếp cận vô địch, bây giờ thì... Sơn Hải tuy nhiều, nhưng vì sao lại không có ai tiến giai được Nhật Nguyệt?"
Vạn Thiên Thánh khẽ thở dài: "Những năm qua, ta vẫn luôn nghĩ ngợi tự hỏi, không chỉ chúng ta, mà bao gồm các học phủ khác cũng như thế, thậm chí bao gồm cả Cầu Tác cảnh bên kia cũng lâm vào tình trạng như thế này! Từ khi trận chiến năm mươi năm trước kết thúc, dường như sống lưng của Văn Minh sư chúng ta đã bị đánh gãy!"
Trong đám người bên dưới, có không ít kẻ sắc mặt có chút ảm đạm.
Năm mươi năm trước, Sơn Hải tuy thiếu, Nhật Nguyệt cũng không coi là nhiều, nhưng rõ ràng khi đó lại có cảm giác huy hoàng hơn hẳn so với hiện tại.
Chiến vô địch, quét ngang chư thiên.
Nhưng mà, từ khi nhân vật đỉnh cấp nhất của đa thần văn nhất hệ ngã xuống thì Văn Minh sư dường như cũng đang trên đường xuống dốc, dù cho mọi người đều biết, Sơn Hải rõ ràng nhiều hơn, nhưng vẫn như cũ mang tới cho bọn hắn một loại cảm giác, Văn Minh sư đang dần đi xuống dốc.
Ngồi bên cạnh Vạn Thiên Thánh, phó phủ trưởng Hạ Trường Thanh nói khẽ: "Lão Vạn, hôm nay triệu tập mọi người tới đây, rốt cuộc là ngươi muốn nói cái gì?"
Vạn Thiên Thánh trầm giọng đáp: "Ta đã dùng qua Thông Thiên kính một lần!"
Vạn Tộc Chi Kiếp
Đánh giá:
Truyện Vạn Tộc Chi Kiếp
Story
Chương 440: Ta Đã Dùng Thông Thiên Kính
6.0/10 từ 2 lượt.